NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

Chẳng qua, sao có thể là hắn? Dương Minh khó hiểu, không phải đầu của hắn bị đập vào đâu chứ?

Người trong phòng chính là Lưu Trà ở cửa nhà Thẩm Hoa, cha của Lưu Trà nghe nói là một phó tổng ở Thiên Thượng Nhân Gian, chẳng qua, phó tổng của Thiên Thượng Nhân Gian rất nhiều, Dương Minh cũng không rõ là Quách Kiện Siêu có bao nhiêu phó tổng nữa.

Chẳng qua, trong phòng không chỉ có một mình Lưu Trà, còn có một người, là người mà Dương Minh gặp lần trước tại buổi trình diễn của Tô Nhã, chính là cái tên là thủ hạ của hắn muốn bán vé chợ đen cho mình, nghe Bạo Tam Lập nói đây là con trai của Khúc phó tổng.

Hai tên này ở cùng nhau, là muốn làm gì? Chẳng qua, Lưu Trà thật đúng là to gan, và cũng có thể là thằng con trai của Khúc phó tổng cũng chẳng phải là thứ tốt lành gì, hai tên này tụ tập với nhau, vậy thì chuyện gì cũng có thể xảy ra.

Trong phòng, tên to con sau khi đi vào, cung kính nói với Lưu Trà và tên kia: "Trà ca, Tài ca, người đã bắt đến!"

"Vậy mang vào đi!" Người được gọi là Tài ca, chính là Khúc Tài, con trai của Khúc phó tổng của công ty giải trí Danh Dương, là bạn học của Lưu Trà, quan hệ cũng không tệ: "Bản thân tao muốn nhìn xem con nhỏ làm mày thần hồn điên đảo rốt cục như thế nào?"

"Nhưng mà. Tài ca, vừa rồi lúc thang máy dừng ở lầu hai, không cẩn thận có một nam một nữ xông vào" Tên này nói.

"Một nam một nữ thì sao, đuổi đi là được!" Tên kia chưa nói xong, Lưu Trà liền phất tay nói: "Mang người vào đây, tao không còn kiên nhẫn nữa"

"Trà ca, vấn đề mấu chốt là, hai người kia quen biết Thẩm Hoa, kêu chúng tôi thả Thẩm Hoa ra, chúng tôi không chịu, bọn họ đòi nói chuyện với anh."

"Cưỡng chế bọn chúng dời đi!" Lưu Trà căn bản là chỉ muốn Thẩm Hoa thôi, chứ không có thời gian làm chuyện khác.

"Nhưng mà, hắn đòi báo cảnh sát, tôi bất đắc dĩ đành phải đưa họ đến."

"Đợi một chút, mang chúng vào cho tao nhìn xem!" Khúc Tài có vẻ cẩn thận hơn Lưu Trà, dặn dò tên to con này.

Tên to con gật đầu đi ra ngoài. Lưu Trà thì không cho là đúng, nói với Khuc Tài: "Khúc Tài, để ý hai người đó làm gì, nghĩ biện pháp giúp tao thu phục Thẩm Hoa đi!"

"Yên tâm đi, hôm nay tao khẳng định sẽ để cho mày cởi Thẩm Hoa!" Khúc Tài tin tưởng nói, khóe miệng để lộ ra một nụ cười lạnh.

"Tao gấp quá rồi!" Lưu Trà cười hắc hắc nói.

"Tao cũng chỉ vì muốn tốt cho mày, mày không nghe hai người kia đòi báo cảnh sát sao? Nếu báo cảnh sát, chuyện tốt của mày liền vứt vào toilet!" Khúc tài nói.

"Cũng là mày nghĩ chu đáo!" Lưu Trà gật đầu, vội vàng nói.

Đương nhiên, lời nói và nét mặt của hai người toàn bộ đều bị Dương Minh nhìn thấy rõ ràng, trong lòng kì quái, tên Khúc Tài này rõ ràng không giống như thật tình giúp đỡ Lưu Trà, mà giống như đang hại hắn, chẳng qua, với chỉ số thông minh của Lưu Trà khó có thể nhận ra đều này.

Những thứ khác, Dương Minh cũng đã đại khái đoán ra, Lưu Trà vẫn chưa từ bỏ ý định với Thẩm Hoa, đoán chừng là đã lên kế hoạch với Khúc Tài, mà Khúc Tài đưa ra cho hắn một lời khên, kêu hắn bắt Thẩm Hoa đến đây, cưỡng hiếp nàng ta.

Tên to con đi ra ngoài, thấy đám người Dương Minh vẫn thành thật đứng đó, rất hài lòng, nói với hai tên kia: "Dẫn bọn họ vào!"

"Đi!" Hai tên con lại thúc đám người Dương Minh đi vào phòng. Vào trong phòng, Dương Minh đỉnh đạc nói: "Haha, thật trùng hợp, lại gặp mặt!"

Lưu Trà và Khúc Tài nhìn thấy Dương Minh đều sửng sốt, ngay cả Khúc Tài cũng không ngờ gặp lại Dương Minh ở đây.

Nhìn thấy Dương Minh đỉnh đạc như vậy, tên to con nhất thời nổi giận, muốn đi lại vỗ đầu Dương Minh một cái, nhưng không ngờ rằng tay còn chưa chạm vào được tóc của Dương Minh thì đột nhiên bụng cảm thấy rất đau, rồi cảm thấy bị bay ra ngoài.

Hai chân của Dương Minh vẫn đứng nguyên tại chổ, không nhúc nhích gì, tên này không thấy được Dương Minh đã đá như thế nào, nhất thời hoảng hốt, hắn cũng là tay đánh nhau già đời, đương nhiên là hiểu được phân lượng của một đá này!

Tốc độ cực nhanh, mà sức mạnh cực lớn, chính xác vô cùng, một đá của Dương Minh đủ nhanh, chuẩn, mạnh, không chút do dự, trực tiếp đá hắn bay đi!

Hai tên còn lại thấy Dương Minh đã đá bay một người, nhất thời muốn đánh, sắc mặt của Khúc Tài đã biến đổi rất nhiều, vội vàng chặn lại: "Dừng tay!"

Hai tên này nghe Khúc Tài nói xong, mới dừng tay lại, nhưng mà bọn chúng cũng không xác định mình có phải là đối thủ của Dương Minh hay không.

"Dương ca, hiểu lầm, hiểu lầm thôi!" Khúc Tài không phải là người không hiểu chuyện, cười cười kéo tay Dương Minh, ân cần hỏi han.

Dương Minh cũng cười lạnh một tiếng: "Hiểu lầm? Bọn mày muốn bắt bạn gái của em trai tao, cũng là hiểu lầm?"

Cái tên Khúc Tài này, Dương Minh đang rất đau đầu, tạm thời chưa có biện pháp đối phó với hắn.

Lúc ấy, sau buổi trình diễn, Dương Minh cũng đã tìm hiểu, cái người gọi là Khúc phó tổng, có thể nói là lão công thần, hơn nữa có quan hệ với Địch Lôi, cho nên lúc ấy Dương Minh cũng không muốn truy cứu trách nhiệm của hắn.

Mà Khúc Tài chính là con trai của ông ta, bất kể thế nào, cho dù Dương Minh muốn ra tay với Khúc phó tổng, thì cũng phải tìm một cơ hội thỏa đáng, bằng không sẽ làm kích động cả đám lão công thần, khiến cho Bạo Tam Lập khó xử.

Nhưng lần này, có thể coi như là một cơ hội giáo huấn Khúc phó tổng, tính toán lên đầu của Khúc Tài, nhưng mà bây giờ nhìn thấy biểu hiện của Khúc Tài rõ ràng là chưa đánh mà đã nhận thua rồi.

Mình điều tra Khúc phó tổng và Khúc tài, thì Khúc Tài khẳng định cũng sẽ điều tra mình, dù sao mình cũng nổi bật tại buổi biểu diễn của Thư Nhã, mà thân phận của mình cũng không phải là bí mật gì, chỉ cần điều tra sơ bộ là có thể biết.

Cái tên Khúc Tài này nhất định là biết thân phận của mình, cho nên vừa thấy mình liền nhận thua, dù sao thì Bạo Tam Lập vẫn còn có phân lượng hơn ông già của hắn.

Trước đó tuy rằng mình có nhìn thấy đoạn đối thoại của Khúc Tài và Lưu Trà, chẳng qua không có chứng cớ. Đây chẳng qua chỉ là cái mình thấy mà thôi, không có chứng cớ, mà muốn xử người ta sao, thật rõ là vớ vẫn.

"Ồ, Dương ca, anh đang nói về Thẩm Hoa sao?" Khúc Tài làm ra vẻ bất đắc dĩ nói: "Chuyện này cũng không thể trách em được, em nghe Lưu Trà nói, Lưu Trà thích Thẩm Hoa, muốn mời nàng ăn cơm, nhưng Thẩm Hoa không chịu, Lưu Trà kích động nên đã làm ra chuyện không có lý trí, vừa rồi em đã chửi hắn xong!"

"Là như thế sao?" Dương Minh hỏi ngược lại.

"Đúng vậy, thật ra Lưu Trà cũng không có tâm tư gì, hắn chỉ muốn mời Thẩm Hoa ăn cơm mà thôi, chỉ là do kích động quá ấy mà" Khúc Tài giải thích: "Có phải không, Lưu Trà? Nhanh chóng xin lỗi đi, về sau đừng xúc động như vậy!"

Lưu Trà cũng không phải là đồ ngu, ngày hôm nay trước cửa nhà Thẩm Hoa, nhìn thấy thái độ của cha đối với Dương Minh, Lưu Trà cũng biết Dương Minh là nhân vật hắn không thể trêu vào.

Chổ dựa của Lưu Trà chính là cha của hắn Lưu Sạn, nếu đã là người mà Lưu Sạn chọc không nổi, vậy thì Lưu Trà càng chọc không nổi, cho nê, hắn nhìn thấy Khúc Tài khách khí như vậy, trong lòng cũng đành từ bỏ suy nghĩ YY về Thẩm Hoa.

Trước đó do Khúc Tài khích tướng, làm cho đầu óc choáng váng, bây giờ bình tĩnh lại, nhất thời có chút sợ hãi, Thẩm Hoa là em dâu của Dương Minh, nếu mà mình đụng đến nàng ta, phỏng chừng mình cũng tiêu đời.

Nghe Khúc Tài gọi mình, Lưu Trà vội vàng nói: "Dương ca, trước đó em thật sự rất xúc động, hẹn Thẩm Hoa nhưng nàng không đồng ý, đầu óc nóng lên, cho nên mới dùng sức mạnh. Dương ca, Thẩm Hoa, hai người tha thứ cho tôi đi. nếu thật sự không được, hai người cứ báo cảnh sát bắt tôi đi, coi như là tôi bắt cóc.Tuy rằng ba của tôi và chú Thẩm là bạn tốt, nhưng tôi đã phạm sai lần, không thể bao che được, Thẩm Hoa, bạn báo cảnh sát đi, để cho tôi ngồi tù."

Nhìn màn biểu diễn của Lưu Trà, Dương Minh hết sức buồn cười, còn giả bộ đáng thương? Nhớ lại năm đó, lão tử đã từng luyện max skill mấy cái màn giả bộ đáng thương này, màn của mày nhìn vẫn còn giả tạo quá!

Chỉ là Thẩm Hoa chưa từng nhìn thấy cảnh này bao giờ, thấy Lưu Trà hối hận, cũng có chút đồng tình: "Dương ca, thôi bỏ qua đi, chúng ta tha cho hắn, dù sao cha của hắn và cha của em cũng là."

Dương Minh hừ lạnh một tiếng, khinh thường nhìn thoáng Lưu Trà, chẳng qua, nếu Thẩm Hoa đã lên tiếng rồi, thì Dương Minh cũng không thể tiếp tục truy cứu nữa, cho dù có muốn, thì cũng không phải là bây giờ.

Dương Minh không muốn Thẩm Hoa biết quá nhiều chuyện của mình, có một số việc cần phải bí mật hành động, huống hồ, bây giờ Dương Minh còn chưa nhìn thấu Khúc Tài, không biết hắn ta rốt cục muốn làm gì.

Nếu phát hiện ra một chút chứng cứ, sẽ tiếp tục điều tra, sớm hay muốn gì thì cũng lọt vào trong tay mình.

"Được rồi, nếu vậy thì thôi, kì thật đều là người một nhà" Dương Minh khoát tay: "Truyền ra ngoài làm cho người ta cười, cha của tao là ai, bọn mày hẳn cũng biết, đều là anh em, cho nên chuyện hôm nay tao không truy cứu nữa"

"Dương ca, nghe anh nói vậy, em sẽ dạy dỗ lại Lưu Trà thật tốt!" Khúc Tài vội vàng nói.

Dương Minh gật đầu, nói: "Không có gì thì tao đi trước!"

"Dương ca, cùng nhau ăn cơm một chút đi!" Lưu Trà vẫn còn sợ hãi, cho nên muốn lấy lòng.

Dương Minh khoáy tay nói: "không cần, tao vừa mới ăn"

Nói xong, liền quay lại nói với Thẩm Hoa và Kinh Tiểu Lộ: "Chúng ta đi"

Chờ Dương Minh đi ra khỏi phòng, Lưu Trà mới thở phào một cái, ngồi xuống ghế sa ***, thật lâu không nói gì cả, hắn thật sự có chút sợ!

Còn Khúc Tài thì bất đắc dĩ lắc đầu, không ngờ kế hoạch sắp thành công rồi thì đột nhiên xuất hiện một Trình Giảo Kim. thật sự là tính lầm.

Bình luận

Truyện đang đọc