NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

Lần này, Dương Minh đã nắm được quy tắc cũng như cách chơi, đại khác là cũng giống như trò Bubble, có yêu cầu cao về năng lực phản ứng. Cho nên, khi Dương Minh đã bắt đầu thông thạo, thì Tiểu Hồ Tiên còn chưa bắt đầu mà đã kết thúc.

"Không phải chứ? Nhạc Nhạc, bạn uống thuốc kích thích hả?" Tiểu Hồ Tiên hỏi.

"Chơi nữa không?" Dương Minh cũng không trả lời, mà hỏi ngược lại, Dương Minh muốn cho nàng biết khó mà lui, để sau đó hắn được tiếp tục coi TV.

"Đương nhiên là chơi tiếp, chơi năm thắng ba mà, bây giờ chúng ta mỗi người thắng hai hiệp, trận cuối cùng là quan trọng nhất" Tiểu Hồ Tiên nói.

Vì thế, Dương Minh lại nhấn nút bắt đầu, Tiểu Hồ Tiên còn chưa kịp có phản ứng thì đã thua dưới tay Dương Minh.

"Anh không phải Nhạc Nhạc!" Tiểu Hồ Tiên rốt cục đã nghĩ được mấu chốt của vấn đề.

"Haha, nàng ta đi wc rồi, tôi chơi thay nàng ta một chút" Dương Minh không phủ nhận, game mà, căn bản là không cần phải phủ nhận.

"Saoo anh chơi trò nào cũng tốt hết vậy? Anh chơi trò này bao lâu rồi?" Tiểu Hồ Tiên kinh ngạc hỏi.

"Hôm nay là lần đầu tiên tôi chơi." Dương Minh đáp.

"Không phải chứ? Lần đầu tiên? Sao chơi tốt quá vậy? Tôi không tin." Tiểu Hồ Tiên hiển nhiên là không tin rồi.

"Vừa rồi không phải là do mạng lag, mà là tôi không biết quy tắc trò chơi thôi" Dương Minh gửi lại cái biểu tượng cười. Nếu mà chơi, Dương Minh càng nguyện ý nói chuyện hơn, bởi vì Dương Minh chẳng cảm thấy có hứng thú gì với mấy cái trò chơi này cả.

"Kinh vậy sao? Anh đẹp trai, đưa nick YH cho em, có rãnh nhất định sẽ lãnh giáo anh một chút bí quyết" Tiểu Hồ Tiên nói.

"Yahoo? Tôi không thường xuyên lên mạng" Dương Minh nói.

"Không phải chứ? Nhỏ mọn quá vậy, có phải là đàn ông hay không?" Tiểu Hồ Tiên khích.

"Haha, được rồi, nick yahoo của tôi là handoideptraivodoi =))." Dương Minh bất đắc dĩ đưa nick yahoo của mình cho Tiểu Hồ Tiên.

Lúc này, Hoàng Nhạc Nhạc đã đi toilet xong, thấy vậy Dương Minh liền nói: "Nhạc Nhạc đã trở lại, các người chơi đi"

": -h anh đẹp trai" Tiểu Hồ Tiên nói.

"Thắng hay thua?" Hoàng Nhạc Nhạc cúi đầu xuống nhìn, không chút để ý là mình đang mặc áo ngù, cúi xuống kiểu đó thì. có bao nhiêu bưởi Dương Minh thấy hết.

"Thắng, nhưng mà bị lật tẩy" Dương Minh chỉ vào đoạn nói chuyện trong màn hình, nói.

"Haha, mặc kệ, thắng là tốt rồi" Hoàng Nhạc Nhạc vui vẻ ngồi trên người của Dương Minh, vốn định gõ chử, nhưng mà do ngồi trên đùi của Dương Minh nên hơi bị cao, gõ chữ không tiện, vì thế liền bật voice chat.

Rất nhanh, Tiểu Hồ Tiên liền chấp nhận voice chat, bên trong truyền ra một giọng nói của con gái: "Nhạc Nhạc, là bạn sao?"

"Ừ, là mình" Hoàng Nhạc Nhạc nói: "Vừa tắm xong, sợ làm hư tóc, cho nên phải gọi đầu cẩn thận"

"Bạn xấu lắm, tìm người chơi thay" Tiểu Hồ Tiên nói: "Mình mặc kệ, vừa rồi không tính, chúng ta chơi lại"

"Được, vậy chơi lại" Hoàng Nhạc Nhạc điều chỉnh dáng ngồi, nói: "Vẫn là năm thắng ba"

"Vẫn vậy, tiếp tục đi" Tiểu Hồ Tiên nói: "Đúng rồi, Nhạc Nhạc, mình vừa thêm nick yahoo của ông xã bạn, không ghen chứ?"

"Không có gì, anh ấy sẽ không giúp bạn đâu" Hoàng Nhạc Nhạc nói xong, liền nhấn nút bắt đầu.

Trình độ hai người quả nhiên là ngang nhau, một ván đấu lâu ơi là lâu, rốt cục Hoàng Nhạc Nhạc cũng đã hạ gục được Tiểu Hồ Tiên, vui mừng nhún loạn trên người của Dương Minh: "Haha, mình thắng rồi, Tiểu Hồ Tiên, nhận thua đi"

"Mới có một ván thôi mà, có gì mà vui. Mình chỉ mắc sai lầm thôi" Tiểu Hồ Tiên không phục, nói.

Dương Minh thì không quan tâm đến ai thắng ai thua, nhưng mà Hoàng Nhạc Nhạc xoay đi xoay lại trên người hắn, làm cho hắn bị xúc động.

Hoàng Nhạc Nhạc vẫn không biết gì hết, vô tư nhún nhảy trên đùi của Dương Minh, cho đến khi chạm phải một thứ gì đó cứng cứng không thoải mái, mới nhận ra được, đỏ mặt quay lại trừng mắt nhìn Dương Minh một cái.

Bởi vì đang mở voice chat, cho nên Hoàng Nhạc Nhạc không thể nói cái gì cả, hy vọng là nhờ cái liếc này làm cho Dương Minh không quấy rầy trận đấu của mình và Tiểu Hồ Tiên.

Dương Minh cũng muốn lắm chứ, nhưng mà, con lợn lòng không thể kìm chế được, bùng phát lên, tay của Dương Minh bắt đầu mò vào trong áo ngủ của Hoàng Nhạc Nhạc, bởi vì vừa tắm xong, cho nên Hoàng Nhạc Nhạc không mặc quần lót, vì thế toàn bộ phần dưới nó trống lỏng.

Dương Minh nhẹ nhàng kéo thân mình của Hoàng Nhạc Nhạc lại gần, sau đó dễ dàng nhét cái thứ cứng cứng ấy vào trong cơ thể của Hoàng Nhạc Nhạc, Hoàng Nhạc Nhạc kinh hãi, xém tí đã kêu lên, quay đầu lại liếc Dương Minh một cái, nhưng mà, chợt nhớ ra mình còn đang đấu với Tiểu Hồ Tiên, cho nên vội vàng quay đầu lại, bắt đầu chiến đấu tiếp.

Nhưng mà cũng bởi vì quay đầu lại, cho nên mất ưu thế, để cho Tiểu Hồ Tiên chiếm lấy tiên cơ, cho nên ván này Tiểu Hồ Tiên thắng.

"Thế nào, lần này là mình thắng, phong thủy thay đổi rồi!" Tiểu Hồ Tiên đắc ý nói.

Hoàng Nhạc Nhạc rất tức giận, hận không thể cắn chết Dương Minh, nhưng mà, Tiểu Hồ Tiên đã bắt đầu trận mới, cho nên Hoàng Nhạc Nhạc không có thời gian mắng Dương Minh, mà đã vội vàng tiếp tục ứng chiến.

Lúc này Dương Minh còn để ý đến trận chiến của Hoàng Nhạc Nhạc và Tiểu Hồ Tiên sao? Ôm lấy thân mình của Hoàng Nhạc Nhạc, bắt đầu nhịp.

Hoàng Nhạc Nhạc làm sao mà không rõ Dương Minh đang làm cái gì? Tuy rằng từng đợt tê tê truyền đến não, nhưng mà Hoàng Nhạc Nhạc vẫn cắn chặt môi, tay cầm chuột gian nan chiến đấu với Tiểu Hồ Tiên.

Nhưng, cái này làm sao mà có thể chịu đựng được? Rốt cục dưới sự xâm nhập của Dương Minh, Hoàng Nhạc Nhạc đã rên lên thành tiếng, sợ đến mức làm cho nàng vứt luôn cả headphone đi.

"Nhạc Nhạc? Bạn sao thế?" Tiểu Hồ Tiên vừa rồi nghe thấy tiếng kêu của Hoàng Nhạc Nhạc, nhưng mà, nàng không tưởng tượng nhiều, nghĩ rằng Hoàng Nhạc Nhạc kêu lên bởi vì trò chơi.

"Anh làm gì vậy? Em kêu lên, Tiểu Hồ Tiên nghe thấy bây giờ!" Hoàng Nhạc Nhạc buồn bực nói.

"Vậy em đừng kêu!" Dương Minh cười xấu xa.

"Nói bậy! Anh làm em như vậy, sao em có thể không kêu?" Hoàng Nhạc Nhạc thở hồn hển nói.

"Vậy kêu ngừng trận đấu đi." Dương Minh cười xấu xa, ôm lấy Hoàng Nhạc Nhạc, trực tiếp đẩy nàng lên giường.

Trên máy tính, bên Hoàng Nhạc Nhạc không ngừng bị tổn thất, cuối cùng gameover.

"Nhạc Nhạc, bạn sao thế? Sao thế? Nhạc Nhạc?" Tiểu Hồ Tiên kì quái kêu tên Hoàng Nhạc Nhạc, còn bên này thì Hoàng Nhạc Nhạc đang thở gấp liên tục.

Một hồi lâu sau, Hoàng Nhạc Nhạc mới mò dậy màn hình máy tính, cầm lấy headphone nói: "Tiểu Hồ Tiên? Tiểu Hồ Tiên? Còn đó không?"

"Mình đây. Nhạc Nhac, vừa rồi bạn bị gì thế? Không có chuyện gì chứ?" Tiểu Hồ Tiên hỏi.

"Không. không có gì." Hoàng Nhạc Nhạc đương nhiên là không thể nói bị Dương Minh" quần", trong cái khó ló cái khôn, tìm lý do nói: "Vừa rồi. mình nhìn thấy con chuột, nên hoảng sợ."

"À, ra thế, bạn làm mình sợ muốn chết!" Tiểu Hồ Tiên thở phào nói: "Mình còn tưởng bạn bị cái gì đó, trận vừa rồi không tính, chúng ta chơi lại nữa"

"Được.tốt." Hoàng Nhạc Nhạc nói.

Tối nay, Hoàng Nhạc Nhạc và Tiểu Hồ Tiên chơi đến gần nửa đêm, sau đó lên giường, Dương Minh và Hoàng Nhạc Nhạc lại không ngủ ngay lập tức, nói chung là sau khi thỏa mãn tất cả oxng thì cũng đã hai giờ sáng, cho nên lúc tỉnh dậy cũng đã gần trưa.

Cũng may là party của nhà Hoàng Nhạc Nhạc tổ chức vào buổi tối, cũng không cần phải gấp. Cho nên hai người tiếp tục nằm ngủ trên giường, mà bên kia, Trương Tân vẫn chưa dậy, phỏng chừng là tối qua cũng có đại chiến mấy trăm hiệp rồi.

Bốn người tùy tiện đi xuống nhà ăn kiếm cái gì đó lót bụng, sau đó tự trở về phòng để thu xếp cho buổi party.

Trương Tân và Vương Mi thì sợ Hoàng Nhạc Nhạc mất mặt, cho nên trang điểm và ăn mặc rất cẩn thận, nhưng Dương Minh thì vẫn mặc bộ đồ bình thường, và Hoàng Nhạc Nhạc thì cũng chẳng mặc cái gì đặc biệt, chẳng đầm cũng chả váy, chỉ một bộ đồ bình thường trong có vẻ rất thanh thuần, nhưng thật ra lại rất cân xứng với Dương Minh.

Buổi chiều bốn giờ, cả nhóm người ra khỏi khách sạn, vẫn đi chiếc xe cũ của Hoàng Nhạc Nhạc, đi nửa tiếng sau là đến nhà của Hoàng Nhạc Nhạc, không ngờ nhà của nàng cũng là biệt thự, xem ra rất nhiều kẻ có tiền tựa hồ rất thích mua biệt thự.

Địa hình bên này Dương Minh đã quen thuộc rồi, lúc đi ngang qua khu biệt thự của Lưu Cát Hạo, hắn cố ý nhìn vào tình hình bên trong.

Không biết cảnh sát có phát hiện ra tình hình bên trong hay không, nhưng nhìn tình huống bây giờ tựa hồ xem ra vẫn chưa phát hiện, mấy cái xác kia vẫn nằm lạnh như băng trong biệt thự, bởi vì mùa động, thời tiết lạnh cho nên xác chết không bị phân hủy nhanh, vì thế vẫn chưa ai biết.

Nhưng mà, nói đi thì cũng phải nói lại, cho dù nếu xác chết của Lưu Cát Hạo có phân hủy, thì cũng chẳng khó ngửi được lắm, bởi vì từ cổng vào trong nhà còn khoảng cách rất xa, và nếu chẳng ai đến thăm hắn thì mấy cái xác này vĩnh viện này ở đây luôn.

Dương Minh thậm chí còn nghĩ rằng, không biết lần tới khi mình đến Macao, đi ngang qua đây có thể nhìn thấy mấy bộ xương bên trong thay không?"

Rốt cục, Hoàng Nhạc Nhạc lái chiếc xe vào trong cổng biệt thự, hai người bảo vệ nhìn thấy Hoàng Nhạc Nhạc lái xe, cũng không cản lại kiểm tra gì cả.

Khẳng định là bởi vì chiếc xe này là của Hoàng gia, hơn nữa cho dù không biết xe, thì đại tiểu thư Hoàng gia bọn họ còn không biết sao?

Bên trong khuôn viên biệt thự đã có không ít xe ở đó, trong đó có rất nhiều xe xịn, xem ra người mà Hoàng gia tiếp xúc, không phú thì cũng quý.

Hoàng Nhạc Nhạc cũng không dừng xe lại tại đây, bởi vì đây là biệt thự nhà mình, cho nên Hoàng Nhạc Nhạc tự nhiên lái xe đến bãi đậu xe dưới đất rồi.

Đi ra khỏi bãi đậu xe, cả bốn người đi đến hướng cổng chính, người vào đây cơ bản đều cầm theo thiệp mợi, ngẫu nhiên có vài người không có, thì cũng được người khác dẫn vào trong.

Nhưng mà Hoàng Nhạc Nhạc thì không cần mấy cái đó, người bảo vệ đứng ở cửa kiểm tra thiệp mời nhìn thấy Hoàng Nhạc Nhạc, liền cười chào hỏi: "
Đại tiểu thư"

"
Đây là bạn của tôi" Hoàng Nhạc Nhạc chỉ vào Dương Minh và Trương Tân cùng Vương Mi.

"
Chào anh, chào cô, xin hoan nghênh" Người bảo vệ vội nói.

Mấy cái này đối với Dương Minh cũng chẳng kì quái, bởi vì bọn họ cầm tiền lương của Hoàng gia, cho nên cung kính với Hoàng Nhạc Nhạc cũng là bình thường, mà nếu đã biết bởi vì Hoàng Nhạc Nhạc, thì Dương Minh cũng không cho rằng trên người mình có khí phách vương giả gì cả.

Lầu một của biệt thự rất lớn, là một đại sảnh chỉnh thể, vô cúng thích hợp để tổ chức vũ hội hay party. Lúc này trong đại sảnh đã có không ít người, phần lớn đều là những người trẻ tuổi, đang tụ năm tụ ba nói chuyện.

"
Mọi người chờ một chút, để mình đi tìm anh hai đã" Hoàng Nhạc Nhạc nói với đám Dương Minh.

"
Ừ, em đi đi" Dương Minh biết Hoàng Nhạc Nhạc sau khi về nhà khẳng định là có chuyện phải làm, vì thế ba người Dương Minh liền tìm một góc sáng sủa ngồi xuống.

Hoàng Nhạc Nhạc bước nhanh lên lầu.

"
Nhạc Nhạc!" Trong đám người có người thấy Hoàng Nhạc Nhạc, lập tức lại chào hỏi.

Hoàng Nhạc Nhạc vừa quay đầu lại, là một người bạn thông qua quen biết: "
Lý Ngọc, bạn cũng đến à"

"
Ừ, mình đi theo anh trai đến" Lý Ngọc cười nói: "Anh của mình quyến luyến không quên được bạn!"

Nghe Lý Ngọc nói xong, sắc mặt của Hoàng Nhạc Nhạc nhất thời trầm xuống, trong lòng nàng cực kì căm ghét những tên ăn chơi trác táng như anh trai của Lý Ngọc.

"
Đừng nói giỡn" Hoàng Nhạc Nhạc nói.

"
Không có nói giỡn đâu, đợi một chút, mình gọi anh ấy lại" Lý Ngọc nói.

"
Lát nói, mình còn lên lầu tìm anh của mình." Hoàng Nhạc Nhạc vội vàng nói, sau đó xoay người đi lên lầu.

Lý Ngọc lắc đầu, nàng cũng biết anh mình là cái dạng người gì, nhưng mà mặc kệ thế nào thì cũng là anh trai của mình, cho nên Lý Ngọc không thể không nói giúp về hắn trước mặt Hoàng Nhạc Nhạc.

"
Tiểu Ngọc, vừa rồi nói chuyện với ai vậy?" Lý Ngọc đang suy nghĩ thì phía sau truyền đến giọng nói, quay đầu lại nhìn, thì ra là anh trai của mình, Lý Gia Lượng.

"
Vừa rồi Nhạc Nhạc đến, nhưng mà lên lầu rồi" Lý Ngọc chỉ tay lên lầu, nói.

"
Ồ? Vậy có nói giúp cho anh không?" Lý Gia Lượng nghe đến tên của Hoàng Nhạc Nhạc, hai mắt lập tức sáng lên, lộ ra vẻ dâm đãng.

"
Cái này." Lý Ngọc cũng không thích ánh mắt của anh trai mình: "Anh, nếu anh thật sự thích Hoàng Nhạc Nhạc, muốn lấy nàng làm vợ, thì."

"
Cái này, đương nhiên là làm bạn gái trước. bây giờ tính chuyện kết hôn hình như hơn quá sớm!" Lý Gia Lượng ngạc nhiên nói.

"
Haizzz!" Lý Ngọc thở dài, chỉ biết thái độ của anh hai mình đã vậy rồi, không thành thật trong chuyện tình cảm. Như vậy thì cũng không có cách nào để giúp, bởi vì quan hệ của nàng và Hoàng Nhạc Nhạc cũng rất tốt, đương nhiên là không thể hại nàng rồi.

"
Sao thế? Anh có nói gì saii đâu?" Lý Gia Lượng lại cảm thấy rất bình thường: "Anh còn chơi chưa đủ, cùng lắm là có bạn gái trước, cũng không cản trở anh kua gái được."

Lý Ngọc hận không thể đá cho Lý Gia Lượng một cái ghê, cái thái độ gì thế này, có bạn gái mà còn muốn đi kua gái.

"
A, không phải là Lý thiếu gia sao! Thế nào, lần trước chơi tiểu minh tinh thích không?" Mộ thằng mập đi tới, vỗ vai Lý Gia Lượng nói.

"
Hắc hắc, đừng nhắc đến nữa, phê gần chết luôn, muốn bay lên trời!" Lý Gia Lượng vừa nghe, trên mặt liền lộ ra vẻ dâm đãng.

"
Lần sau anh có hàng tốt, nhớ nói cho tôi biết!" Tên mập nói.

"
Không thành vấn đề!" Lý Gia Lượng vỗ ngực cam đoan.

Lý Ngọc thật sự tức muốn chết, anh hai sao thế? Cả ngày chỉ biết cùng đám bạn gà chó của mình chơi đùa, chẳng biết tiến thân gì cả.

Hoàng Nhạc Nhạc đi lên lầu, thấy anh hai của mình đang dặn người làm chuẩn bị đồ ăn tối, vội kêu: "
Anh hai!"

"
Nhạc Nhạc!" Anh hai nghe thấy giọng nói của Hoàng Nhạc Nhạc, trên mặt liền lộ ra vẻ tươi cười, ngoắc nàng lại: "Lại đây, cùng anh hai xem đồ ăn thế nào?"

"
Anh làm là được rồi!" Hoàng Nhạc Nhạc vốn không quan tâm mấy thứ này, nàng đi lên, chỉ muốn báo cho anh hai mình biết là mình đã đến.

"
À, đúng rồi, Nhạc Nhạc, hôm nay em là nhân vật chính, sao lại ăn mặc thế này? Thay một bộ đồ khác đi!" Anh hai nhìn thấy bộ đồ trên người của Hoàng Nhạc Nhạc không được, vì thế nói.

"
Mặc vậy không được sao?" Hoàng Nhạc Nhạc nhún vai nói.

"
Không được đâu!" Anh hai cầm thực đơn lên, nhìn xong rồi nói với quản gia: "Được, cứ chuẩn bị như vậy đi!"

"
Được, nhị thiếu gia!" Quản gia cầm lấy thực đơn, rời đi chuẩn bị.

"
Nhạc Nhạc, nghe lời đi, thay một bộ đồ khác!" Anh hai chờ quản giá đi rồi, mới nhỏ giọng nói với Hoàng Nhạc Nhạc: "Hôm nay tổ chức party này là cho em, sao em lại không ăn mặc trịnh trọng chứ?"

"
Cho em?" Hoàng Nhạc Nhạc nhíu mày.

"
Đúng vậy, không phải đã nói trước rồi sao, giới thiệu cho em một thanh niên tài tuấn, em gái của anh cũng đã đến tuổi biết yêu rồi mà!" Anh hai cười nói: "Haha, là anh hai không để ý, lần trước nghe Vương Mi nói, em ở trên máy bay gặp một cậu con trai liền động tâm, anh mới nhớ ra, em gái của anh cũng đã mười chín rồi"

"
A?" Hoàng Nhạc Nhạc sửng sốt, lập tức lắp bắp: "Cái kia. anh hai. em. đã có bạn trai rồi."

"
Cái gì? Có bạn trai?" Lúc này đến lượt anh hai sửng sốt, không thể ngờ được mới có vài ngày mà em gái đã có bạn trai rồi.

"
Ở đâu? Dẫn anh hai đi, nếu không được thì anh hai không đồng ý!" Anh hai sửng sốt, sau đó lập tức trở lại vẻ mặt bình thường, bởi vì hắn rất yêu thương Hoàng Nhạc Nhạc, cho nên Hoàng Nhạc Nhạc có bạn trai, phải được hắn đồng ý.

"
Đang ở dưới lầu." Mặt của Hoàng Nhạc Nhạc đỏ lên, nhớ đến quá trình đến với nhau hoang đường của mình và Dương Minh, cảm thấy rất thần kì.

"
Ồ! Vậy anh phải đi xem thử!" Anh hai không ngờ Hoàng Nhạc Nhạc to gan dẫn bạn trai về nhà, cái này chứng minh quan hệ hai người đã không còn bình thường.

Cũng không trách được anh hai của nàng, bởi vì cho dù Dương Minh rất nổi tiếng trong giới đánh bạc mấy bữa, tất cả đều biết bạn trai của thiên kim đại tiểu thư của sòng bạc Hoa Uy là thần bài, nhưng chỉ nằm trong giới đánh bạc thôi. Còn Trương Quốc Tông, càng không phải là người nhiều chuyện, cho nên không gọi điện mách lẻo với anh hai, vì theo ông nghĩ, Hoàng Nhạc Nhạc khẳng định là tự thân nói với anh hai mình rồi, mình gọi điện báo ngược lại có vẻ nhiều chuyện.

Cho nên lúc này anh hai cũng không biết bạn trai của Hoàng Nhạc Nhạc đã nổi danh trong ngành đánh bạc, hơn nữa còn đuổi kẻ thù của sòng bạc Hoa Uy là sòng bạc Nam Thành ra năm cây số.

"
Nhưng mà, mặc kệ là nói thế nào, thì em vẫn thay một bộ quần áo khác đi, trong nhà nóng lắm, em mặc như vậy sẽ không thoải mái đâu!" Anh hai đề nghị.

"
Vậy cũng được." Hoàng Nhạc Nhạc nghĩ cũng phải, vì thế gật đầu, đi về phòng mình, thay một bộ quần áo khác.

Anh hai nhìn Hoàng Nhạc Nhạc đi về phòng, liền đi xuống lầu, dưới lầu đã đến rất nhiều khách, hắn không thể mặc kệ được, cho nên đi khắp nơi coi mọi chuyện thế nào.

Dưới lầu đều là bạn của hắn, thấy hắn xuống, đều đến chào hỏi.

Dương Minh đang ngồi trong góc trò chuyện cùng Vương Mi và Trương Tân, bỗng nhiên thấy xôn xao lên, ngẩng đầu nhìn lên, đại khái đoán được là đại nhân vật xuất hiện.

Dương Minh cũng không quan tâm nhiều, nhưng tự nhiên khi nhìn vào trong hắn liền bất ngờ, bởi vì đại nhân vật kia là người quen!

"
Hoàng đại ca!" Dương Minh đứng dậy, lớn tiếng hô.

"
Dương Minh lão đệ?" Hoàng Vinh Tiến nghe thấy tiếng kêu, ngẩng đầu lên nhìn, kinh ngạc sửng sốt: "Sao em lại ở đây?"

Lúc này, mọi người cũng đã chào hỏi xong, cho nên đều tản đi, còn Hoàng Vinh Tiến thấy thấy Dương Minh xong, liền bước nhanh lại.

"
Em? Em và bạn đến đây tham gia party của chủ nhân, thì gặp được anh, Hoàng đại ca, không phải là anh cũng tổ chức một party sao? Sao lại đến tham gia của người khác?" Dương Minh hỏi.

"
Anh?" Hoàng Vinh Tiến chỉ vào mình, sau đó cười khổ: "Anh chính là chủ nhân ở đây! Buổi party này là do anh tổ chức, bạn của em không nói cho em biết sao"

"
A? Anh?" Dương Minh nghe xong, cả kinh, Hoàng Vinh Tiến là chủ nhân ở đây? Vậy, Hoàng Nhạc Nhạc. hai người đều họ Hoàng, vậy đây không phải là anh hai trong miệng của Hoàng Nhạc Nhạc sao?

"
Anh làm sao?" Hoàng Nhạc Nhạc nhìn thấy bộ dáng kinh ngạc của Dương Minh, khó hiểu hỏi.

"
Anh không phải là anh hai của Hoàng Nhạc Nhạc chứ?" Dương Minh hỏi.

"
Em biết Nhạc Nhạc?" Hoàng Vinh Tiến nghe Dương Minh nói xong, khó hiểu nhìn Dương Minh.

"
Biết. hơn nữa chính là nàng mang em đến." Dương Minh cười khổ, không ngờ anh hai của Hoàng Nhạc Nhạc lại chính là Hoàng Vinh Tiến, cái này có vẻ lộn xộn nhĩ!

Hoàng Vinh Tiến lúc ở Tùng Giang cũng đã gặp qua Trần Mộng Nghiên, cho nên biết mình có bạn gái rồi, mà bây giờ mình và Hoàng Nhạc Nhạc.Hoàng Vinh Tiến không biết sẽ có phản ứng như thế nào?

"
Nhạc Nhạc mang em đến?" Hoàng Vinh Tiến bỗng nhiên nhớ lại lời nói của Hoàng Nhạc Nhạc lúc nãy, lập tức đoán ra cái gì đó.

Dương Minh cũng biết chuyện này căn bản là không thế giấu được, lát nữa Hoàng Nhạc Nhạc xuất hiện thì càng thêm xấu hổ, không bằng cứ đem mọi chuyện nói rõ ràng, vì thế, Dương Minh đơn giản nói ra: "
Đúng vậy, Hoàng Nhạc Nhạc mang em đến"

"
Vậy, em là bạn trai của Nhạc Nhạc?" Hoàng Vinh Tiến tuy rằng là bạn của Dương Minh, hai người cũng rất hợp ý, nhưng mà chuyện này đề cập đến em gái của mình, Hoàng Vinh Tiến không thể không lo lắng, đây là hạnh phúc tương lai của em gái, vì thế ngữ khí nói chuyện bỗng trở nên nghiêm túc hơn.

Dương Minh gật đầu, xem như là đã thừa nhận.

"
Dương Minh, anh nhớ là em đã có bạn gái rồi mà?" Hoàng Vinh Tiến đi thẳng vào vấn đề, trên mặt đã có chút giận: "Rốt cục là sao?"

"
Hoàng đại ca, ở đây nhiều người, chúng ta qua kia nói chuyện đi!" Dương Minh chỉ vào một góc.

Hoàng Vinh Tiến đương nhiên là không muốn để chuyện xấu trong nhà cho người ngoài biết, huống chi với quan hệ của hắn với Dương Minh, ít nhất cũng phải nể mặt của Dương Minh, vì thế hai người đi về hướng góc nhà.

"
Bây giờ nói đi, rốt cục là thế nào?" Hoàng Vinh Tiến vừa mới đến chổ, đã khẩn trương mở miệng, hoàn toàn không còn vẻ bình tĩnh như ở Tùng Giang.

Cái này gọi là quan tâm nhiều quá sẽ bị loạn, vì chuyện này liên quan đến em gái, cho nên Hoàng Vinh Tiến đương nhiên là khẩn trương.

"
Nói như thế nào nhĩ, cũng khó nói hết bằng một lời." Dương Minh sờ sờ cằm, sau đó do dự rồi nói: "Em và Nhạc Nhạc quen biết nhau trên máy bay."

Vì thế Dương Minh đem chuyện quen biết với Hoàng Nhạc Nhạc đại khái nói ra, bởi vì Hoàng Vinh Tiến cũng không phải người ngoài, cho nên Dương Minh kể rõ luôn cả chuyện Hoàng Nhạc Nhạc"
cưỡng hiếp" hắn.

Nghe thấy em gái của mình tự nhiên"
ghê gớm" nhu vậy, Hoàng Vinh Tiến không khỏi trừng lớn hai mắt, giống như hai cái bóng đèn vậy, khó tin nhìn Dương Minh: "Sau đó, hai đứa đếnvới nhau?"

"
Con người của em cho đến bây giờ chưa bao giờ là kẻ bội tình bạc nghĩa, nếu đã cùng Nhạc Nhạc có quan hệ này, cho nên." Dương Minh nhún vai, xem ra, bây giờ Hoàng Vinh Tiến đã không tức giận. Bởi vì bây giờ chuyện đã xảy ra rồi, cũng không thể trách Dương Minh được, ngược lại phải trách em gái nghịch ngợm của mình, làm chuyện mà không lường trước hậu quả, hành vi to gan như vậy mà cũng có thể làm ra.

Điều này làm cho Hoàng Vinh Tiến có cảm giác dở khóc dở cười, nhắc đến em gái, từ nhỏ đến giờ cũng chưa từng chịu qua ủy khuất gì, bây giờ bị Dương Minh cho leo cây, trả thù cũng là điều bình thường, nhưng mà thủ đoạn trả thù này hình như hơi bị. rất khó nói là rốt cục trả thù Dương Minh hay là tiện nghi cho Dương Minh.

"
Nói như vậy, Nhạc Nhạc cũng biết em có bạn gái?" Hoàng Vinh Tiến kinh ngạc một chuyện là tại sao em gái mình lại không hề tức giận?

"
Biết ngay từ đầu." Dương Minh thẳng thắn: "Nhưng mà, lúc đầu chỉ là quan hệ tình nhân, nhưng ở chung vài ngày lại sinh ra tình cảm, rồi hồ đồ biến thành bạn trai và bạn gái."

"
Hahahaha!" Hoàng Vinh Tiến nghe xong, liền cười sang sảng: "Hai đứa này. được rồi, nếu đã như vậy, anh cũng không quản, đây là quyết định của Nhạc Nhạc, làm anh hai như anh đương nhiên là sẽ không can thiệp"

"
Hoàng đại ca, anh. thật sự không trách em?" Dương Minh khó tin, Hoàng Vinh Tiến tự nhiên lại bỏ qua dễ dàng như vậy.

"
Vì sao anh lại trách em?" Hoàng Vinh Tiến cười nói: "Là Hoàng Vinh Tiến tự mình lựa chọn, anh chỉ có thể ủng hộ thôi"

Thật ra, cái này không phải là Hoàng Vinh Tiến không muốn trách, mà vấn đề mấu chốt là cho đến bây giờ hắn luôn luôn cưng chiều Hoàng Nhạc Nhạc, hơn nữa bây giờ cũng thật sự không thể trách Dương Minh, Dương Minh đã nói trước là mình có bạn gái rồi, nhưng em gái của mình lại kiên quyết XX người ta, cái mối quan hệ lung tung này, sao có thể trách Dương Minh?

"
Hoàng đại ca, cảm ơn anh đã ủng hộ!" Dương Minh nhẹ nhàng thở phào, nói.

"
Được rồi, về sau em được gọi là Hoàng đại ca nữa, gọi giống Nhạc Nhạc đi, gọi anh hai, bởi vì anh còn một người anh nữa" Hoàng Vinh Tiến nói: "Bây giờ quan hệ của chúng ta phải bàn lại một lần nữa"

"
Anh hai!" Dương Minh thật ra gọi hai chữ này tự trong lòng, Hoàng Vinh Tiến cũng lớn tuổi hơn mình, vả lại cũng là anh ruột của Hoàng Nhạc Nhạc, cho nên vô luận thế nào, thì Dương Minh cũng không chịu thiệt.

"
Haha, xem ra lần này anh uổng phí tâm cơ rồi, anh muốn mượn buổi party này tìm một bạn trai cho Nhạc Nhạc" Hoàng Vinh Tiến cười nói: "Nhưng mà, nếu em chưa có bạn gái, anh sẽ thật sự đồng ý em và Nhạc Nhạc đến với nhau. Nhưng bây giờ thì sao? Em gái nhà em đã gạo nấu thành cơm với em, muốn đổi ý cũng không kịp rồi"

Dương Minh không biết nói gì, nhìn Hoàng Vinh Tiến, nói kiểu này không phải là cũng đồng ý sao.

"
Đúng rồi, anh hai, để em giới thiệu cho anh hai người bạn" Dương Minh bỗng nhiên nhớ đến Trương Tân và Vương Mi vẫn còn ngồi bên kia.

"
Được, đi thôi, bạn của em cũng là bạn của anh!" hv nói: "Chuyện ở Tùng Giang anh vẫn chưa trả hết, lần này đến Macao, có việc gì cứ nói với anh"

"
Haha, thật ra tạm thời không có phiền toái gì" Dương Minh cười cười đi đến hướng Trương Tân và Vương Mi.

"
Kia chính là anh hai của Nhạc Nhạc!" Bên này, Vương Mi chỉ vào Hoàng Vinh Tiến, nói với Trương Tân.

"
Ơ? Lão dại sao lại quen biết anh ta nhĩ?" Trương Tân kì quái nhìn Dương Minh đang nói chuyện vui vẻ với Hoàng Vinh Tiến.

"
Em làm sao mà biết, lão đại của anh mà có phải của em đâu." Vương Mi kì quái, theo lý thuyết thì hai người không biết mới đúng, nhưng tình hình này thì có vẻ rất quen thuộc, trước kia còn tưởng rằng Dương Minh sẽ không qua được cửa của Hoàng Vinh Tiến, nhưng bây giờ xem ra tựa hồ không có vấn đề.

Hai người đang nói chuyện thì thấy Dương Minh và Hoàng Vinh Tiến đi lại bên này.

"
Anh hai, giới thiệu cho anh, đây là bạn tốt của em, Trương Tân, kia là bạn gái của hắn, Vương Mi!" Dương Minh chỉ vào Vương Mi và Trương Tân giới thiệu.

"
Vương Mi?" Hoàng Vinh Tiến hôm nay thật sự có rất nhiều ngạc nhiên, có cảm giác là hôm nay hình như mình bị cái gì đó, mọi việc rất lộn xộn? Dương Minh thành bạn trai của em gái Nhạc Nhạc, còn bạn tốt của Nhạc Nhạc, Vương Mi, thì lại trở thành bạn gái của bạn tốt hắn! Cái này rốt cục là thế nào?

Vương Mi không phải là bạn gái của Lưu Cát Hạo sao? Hoàng Vinh Tiến rất quen thuộc Vương Mi, bởi vì đây chính là xi pai mà hắn gửi gấm bên cạnh Nhạc Nhạc, và cũng đã từng gặp qua bạn trai của Vương Mi vài lần.

"
Anh hai!" Vương Mi cũng ngượng ngùng đứng dậy, chào hỏi Hoàng Vinh Tiến.

"
Thì ra là em, Vương Mi, sao em." Hoàng Vinh Tiến còn tưởng rằng mình bị ảo giác, bây giờ nghe Vương Mi chào mình, mới xác định đây chính là bạn tốt của em gái, Vương Mi!

"
Em chia tay với Lưu Cát Hạo rồi." Vương Mi nhẹ giọng nói.

"
Ồ." Hoàng Vinh Tiến bừng tỉnh gật đầu, nhưng cũng không hỏi nhiều, dù sao bây giờ căn bản không phải là lúc thích hợp để nói mấy cái này, Vương Mi bây giờ đã có bạn trai là Trương Tân rồi, mà đề tài này càng nói càng xấu hổ.

"
Xin chào, Hoàng Vinh Tiến!" Hoàng Vinh Tiến vươn tay ra với Trương Tân.

"
Xin chào, Hoàng đại ca, em là bạn tốt của Dương Minh, Trương Tân" Trương Tân cũng vươn tay ra, bắt tay với Hoàng Vinh Tiến.

"
Mọi người đều là bạn bè, có chuyện gì cần hỗ trợ thì cứ lên tiếng!" Hoàng Vinh Tiến nhiệt tình vỗ vai Trương Tân: "Ở trong náy đừng khách khí, có gì cần thì cứ nói anh"

Trương Tân thì khách khí, nhưng Vương Mi thì quen thuộc với Hoàng Vinh Tiến rồi, cho nên cũng ngồi trò chuyện thân mật.

"
Anh hai, anh có chuyện thì cứ đi đi, bên em không có vấn đề đâu" Thấy khách đến càng lúc càng nhiều, Dương Minh cũng không thể tiếp tục nói chuyện, dù sao trong buổi party này cũng có nhiều chuyện cần Hoàng Vinh Tiến đi làm.

Hoàng Vinh Tiến quả thật cũng cần phải đi, cho nên gật đầu với Dương Minh, sau đó đi đến những người khác.

Thật ra, có nhiều thiếu gia công tử nhà giàu cũng không bừa bãi kiêu ngạo hay không coi ai ra gì, chỉ là một bộ phận nhỏ mà thôi.

Ví dụ như Hoàng Vinh Tiến, vô luận là cách xử sự hay nhân phẩm của hắn đều rất tốt, hơn nữa trên người cũng không có tật xấu gì. Bây giờ xem ra, người đến tham gia bữa tiệc này đa phần là như vậy, hơn nữa nhiều người cũng đã có bạn gái, đến đây cũng không phải vì theo đuổi Hoàng Nhạc Nhạc, mà chỉ muốn trao đổi tình cảm với bạn bè mà thôi.

Nhưng, vô luận là giai cấp nào, cũng luôn có con sâu làm rầu nồi canh, có những tên giàu có làm những chuyện đáng ghét, làm cho người ta ghét mà thôi.

Nhưng mà, nguyên nhân này ở giai cấp nào cũng có, cho dù ít, nhưng nếu mà biết cũng làm cho người ta ghét.

Nhưng nếu đổi góc độ lại, một người giàu làm chuyện xấu mà trở thành nghèo, thì phỏng chừng cho dù mọi người biết, cũng không có phản ứng gì, chỉ nói hai chữ"
đáng đời" mà thôi.

Cái này Dương Minh thông qua những con người mình gặp mà kết luận, ví dụ như Vương Chí Đào, giàu có, nhưng làm chuyện đáng ghét, còn Điền Đông Hoa, tuy cũng giàu có và quyền lực ngang ngửa, nhưng chưa bao giờ kiêu ngạo hay khoe khoang gì cả.

Đột nhiên, ánh mắt của Dương Minh dừng lại trên một người, Lý Gia Lượng! Đây là một người vô cùng đáng ghét, ngày hôm qua Dương Minh vừa đe dọa hắn, không ngờ hôm nay lại gặp mặt!

Nhìn thấy bộ dáng của hắn, một ngàn phần trăm là đến vì Hoàng Nhạc Nhạc, rồi nhìn thấy tên mập đứng bên cạnh hắn, đại khái cũng chẳng phải là thứ tốt gì.

Bình luận

Truyện đang đọc