NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

Lúc trước, Trương Khai Viễn cũng không có nói ra tên của Dương Minh, bởi vì hắn cảm thấy có nói ra Đức ca cũng không biết là ai, nên dùng từ" thằng ôn" để thay thế, nhưng hắn không ngờ là Đức ca đột nhiên có thể gọi được chính xác tên của Dương Minh ra.

Chẳng lẽ Đức ca quen biết Dương Minh từ trước, hoặc là giữa 2 người có quan hệ gì? Nghĩ đến đây, Trương Khai Viễn liền khẩn trương, mình tìm Đức ca đến là để xử lý Dương Minh a, nhưng Đức ca laih biết Dương Minh, vậy còn có thể xử lý hắn sao? Ngược lại, lại quay sang xử lý mình vậy thì khổ rồi.

Cho nên Trương Khai Viễn sau khi mở mồm hỏi Đức ca, liên thấp thỏm đợi câu trả lời của Đức ca.

"Biết, đương nhiên là biết." Đức ca nghiến răng nghiến lợi cẳ thù nói: "Cả đời tôi, cũng không thể quên được nó."

"A? Đức ca, anh nói như vậy là có ý gì?" Nghe thấy Đức ca dường như có quan hệ không tốt với Dương Minh, hình như là còn rất căm thù, Đức ca hình như rất là căm hận Dương Minh, Trương Khai Viễn mới thở phào, hỏi dò 1 câu.

"Hừ hừ, lúc tôi còn ngồi tù, thằng ôn này đã giúp địch thủ của tô đánh nhau, đá tôi 1 cước, làm cho thằng bé của tôi đau mấy ngày liền, thù 1 cước này, hừ hừ, tôi khắc cốt ghi tâm rồi." Đức ca căm hận nói.

Tên Đức ca này, thì ra là Dư Hướng Đức bị Bạo Tam Lập được sự trợ giúp của Hầu Chấn Hám đánh đuổi ra khỏi địa phận Tùng Giang, đương nhiên, Dư Hướng Đức không biết được Dương Minh mới thực sự là ông chủ sau lưng của Bạo Tam Lập, hắn cũng không biết Bạo Tam Lập đuổi hắn ra khỏi Tùng Giang cũng là sự chỉ đạo của Dương Minh, hắn đã lâu rồi không quay về Tùng Giang, nên cũng không biết được tin tức của Tùng Giang.

Hắn căn thù Dương Minh, cũng chỉ là lúc ở trong tù bị Dương Minh đá cho 1 cước.Dư Hướng Đức đối với gia cảnh của Dương Minh cũng không hiểu rõ lắm, sau này cũng không có gặp lại Dương Minh, vì vậy hắn cho rằng Dương Minh bây giờ cũng không có quan hệ gì với Bạo Tam Lập nữa.

Lúc hắn nhìn thấy Dương Minh, thù mới hận cũ liền xông thẳng lên óc.Cái thù 1 cước lúc đó, Dư Hướng Đức cả đời khó quên.Mình tốt xấu gì cũng là 1 lão đại, lại bị 1 thằng ranh con đã trúng chỗ hiểm, mặt mũi biết để đi đâu được?

"A? Không phải chứ? Thằng ôn này đánh nhau lợi hại như vậy?" Trương Khai Viễn nghe Đức ca nói xong, ánh mắt không thể tin được nhìn Đức ca: "Đức ca, anh không nói đùa đấy chứ?"

"Tôi không nói đùa, cái chuyện nhục nhã mất mặt như vậy, tôi có thể tùy tiện đem ra nói đùa sao?" Đức ca nhìn chằm chặp về phía Dương Minh, mắt lộ hung quang nói.

"Nhưng mà, thằng nhóc này chỉ là 1 thằng công tử a, lúc trước em ở bãi đỗ xe chửi hắn, hắn cũng không dám nói gì, cũng không dám động thủ, cũng thỉ là 1 thằng đàn em của nó ra mặt thôi, suýt nữa thì bẻ gãy cả cổ của em." Trương Khai Viễn vẫn rất nghi hoặc, bởi vì ấn tượng của Dương Minh để lại cho hắn không có gì là lợi hại cả, mà ngược lại giống như 1 thằng công tử nhát gan sợ việc vậy.

"Chẳng lẽ sau khi ra tù thằng ôn này liền đổi tính rồi? Không dám làm việc tùy tiện nữa?" Đức ca nghe Trương Khai Viễn nói xòn nhíu nhíu mày: "Không đúng a. Không phải như vậy a."

Đức ca lại nhìn ki lại Dương Minh 1 lần nữa, xác định không có nhìn nhầm người, mà Trương Khai Viễn cũng xác nhận rồi, người này là Dương Minh không sai, Đức ca cũng không có lí do gì cho rằng mình nhìn nhầm người.

"Như thế nào, 2 đường này, mày chọn đường nào?" Cường tử thấy Dương Minh không nhanh không chậm như vậy, tựa như không có gì khẩn trương cả, cuối cùng cũng không nhịn được mà hỏi tiếp.

"Ờ." Dương Minh nhìn Cường tử 1 cái, thản nhiên nói: "Xe không phải của tôi, là của cô ấy, tôi không có quyền gì đem xe tặng cho ông chủ của anh." Dương Minh nói xong chỉ vào Kinh Tiểu Lộ.Sau đó nói tiếp: "Còn muốn đánh gãy 2 tay 2 chân tôi thì xem ra các anh không có được cái bản lĩnh đó."

"Mày…" Cường tử làm cái việc dọa người này không chỉ 1 lần, lần nào người bị dọa cũng sợ són đái ra quần a, sau khi mình đưa ra 2 cái lựa chọn dọa người như vậy, người nào cũng kêu cha gọi mẹ rất là thảm thiết cầu xin mình cho 1 con đường sống, làm gì có cái dáng vẻ điềm tĩnh như Dương Minh?

Phản ứng của Dương Minh thật là nằm ngoài tính toán của Cường tử, Cường tử có chút khó xử nhìn Mã Lão Tứ: "Mã ca, làm thế nào? Thằng ôn này rất ngang ngược a."

"Thằng ôn con, xem …xem mày da mỏng thịt mềm thế này, chắc là được nuông chiều…chiều quá rồi." Mã Lão Tứ liếc Dương Minh 1 cái nói: "Nếu mày không…không muốn…muốn chịu sự đau khổ chặt tay chặt….chặt chân, vậy…vậy tao cho mày 1 lựa chọn khác…"

"Lựa chọn gì?" Dương Minh dửng dưng tiếp tục hỏi.

"Con bé ở bên cạnh mày không tồi, đúng là kiểu mà lão đại của chúng tao thích, thế này đi, mày để chúng ta đánh 1 trận, sau đó để bọn tao dẫn con bé này đi, chuyện này coi như xong." CƯờng tử thấy Mã Lão Tứ nói khó khăn như vậy, nên vội vàng cướp lời nói.

"Như vậy á…" Dương Minh lúc này cũng hiểu ra bọn này cuối cùng chạy đến đây muốn làm cái gì, thì ra là vì Kinh Tiểu Lộ mà đến.Lúc nãy Dương Minh bực bội, không phải chỉ là đỗ xe thôi sao? Làm gì mà phải giận dữ như vậy mà chạy đến đây hò hét loạn lên như vậy?

Xe của mình đã đỗ ở đấy từ trước, lại không cản trở gì chuyện của hắn, vậy hắn nói chuyện đó chỉ là nói chuyện vớ vẩn căn bản là không có chút căn cứ nào.

Nếu nói bọn chúng thấy đẳng cấp của xe BMW mà nhất thời muốn đến ra oai, Dương Minh cũng không tin.Hơn nữa ở trong quán có nhiều người ngồi ăn như vậy, mấy tên này dựa vào cái gì mà khẳng định chiếc xe này là của mình và Kinh Tiểu Lộ? Chẳng lẽ bọn họ là thần tiên sống sao?

VÌ vậy Dương Minh liền không nghi ngờ gì nữa mấy người này là đến tìm mình không sai, lại nghe nói bắt mình tặng xe cho chúng, còn đòi đánh gẫy 2 tay 2 chân mình, càng cảm thấy bọn họ có dụng ý khác.

Nếu muốn đánh mình, hoàn toàn có thể trực tiếp động thủ, còn nói nhiều như vậy làm gì?

Cuối cùng, Cường tử cũng nói ra mục đích của bọn họ, là vì Kinh Tiểu Lộ mà đến.Dương Minh từ trước cũng không cảm thấy chuyện này có liên quan đến Kinh Tiểu Lộ mà là cảm thấy chuyện này có liên quan đến mình, nhưng lúc này liền hiểu ra, xem ra mình đã nghĩ sai rồi.

Dương Minh ngẩng đầu lên nhìn chiếc xe Nissan ở bên ngoài 1 cái, lúc trước Dương Minh cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, tự nhiên không có dùng dị năng mà nhìn tình hình bên trong chiếc xe Nissan, mà bây giờ tình hình có chút quái dị, Dương Minh tự nhiên là muốn tìm hiểu căn nguyên của nó.

Lúc Dương Minh nhìn vào bên trong chiếc xe Nissan, lúc nhìn thấy mặt người ở trong xe, vẻ mặt của Dương Minh liền trở nên cổ quái.

Lúc Dương Minh nhìn thấy 1 trong 2 người ở trong xe là Trương Khai Viễn, Dương Minh có cảm giác như mọi chuyện đúng như suy nghĩ của mình.Tên này một mực thèm thuồng Kinh Tiểu Lộ, mà lại kết thù với mình, tìm mấy người đến để xử lí mình rồi bắt Kinh Tiểu Lộ đi, cũng không phải là chuyện lạ gì.Nhưng Dương Minh lại nhìn thấy 1 người khác làm cho Dương Minh sững sờ.Người này là 1 người quen của Dương Minh.Nói đúng ra là 1 người quen cũ, bởi vì Dương Minh biết hắn đã rất lâu rồi.Tuy rằng sau này không có gặp mặt nữa, nhưng Dương Minh lại rất có ấn tượng với hắn.

Chỉ là, hình như Bạo Tam Lập đã nói với mình là tên Dư Hướng Đức này đã tiêu rồi mà? Tại sao lại xuất hiện ở đây chứ? Chẳng lẽ hắn là người mà Trương Khai Viễn tìm đến?

Đúng lúc nghĩ đến đây, Cường tử, lại lên tiếng: "Thằng nhóc, đi ra ngoài này với tao."

Nói xong Cường tử liền cùng 1 tên đàn em khác của Mã Lão Tứ liền đẩy Dương Minh đi ra phía ngoài cửa, người ở trong quán rất nhiều, không tiện động thủ, CƯờng tử tự nhiên sẽ không ở trước mặt nhiều người như vậy mà động thủ, tránh để có người sẽ đi báo cảnh sát.

Dương Minh vì nhìn thấy Dư HƯớng Đức, đang lúc nghi hoặc nên bị CƯờng tử đẩy đi hắn cũng không để ý, hắn cũng đang muốn đi ra ngoài gặp Dư Hướng Đức, xem xem tên này có quan hệ gì với Trương Khai Viễn.

Kinh Tiểu Lộ thấy Dương Minh không phản kháng đi theo đám người CƯờng tử ra ngoài, trong lòng tuy nghi hoặc, nhưng nàng cũng biết Dương Minh từ trước đến nay không làm chuyện gì mà không có nắm chắc, vì vậy mà yên tâm đi theo sau Dương Minh ra ngoài, Mã Lão Tứ muốn đấy nàng đi, Kinh Tiểu Lộ liền nói: "Tự tôi biết đi."

Mã Lão Tứ thầm nghĩ, đây là nữ nhân mà Trương Tiểu Nạo nhìn trúng, mình cũng không nên thô lỗ, vì vậy cũng không có làm gì Kinh Tiểu Lộ liền đi theo sau Kinh Tiểu Lộ ra ngoài quán.

Khách trong quán và ông chủ đều nhao nhao than thở, xem ra tên này khó tránh nổi việc bị ăn 1 trận đòn rồi, chỉ là không biết cô bạn gái xinh đẹp của hắn sẽ bị làm nhục như thế nào?

Thật là đáng tiếc, nhưng đối với mấy tên côn đồ như Mã Lão Tứ, ai cũng không dám đứng ra bênh vực, đều sợ rước họa vào thân, hơn nữa những người này đều là dân thường, làm sao có thể là đối thủ của đám lưu manh này chứ?

Bình luận

Truyện đang đọc