NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

"Alo, Quách lão đại hả? Ông gọi đến xin lỗi tôi sao?" Hầu Chấn Hám vừa tiếp điện thoại, liền cố ý nói như thế.

"Cái gì?" Quách Kim Bưu ngạc nhiên.

"Con của ông chạy đến địa bàn của chúng tôi gây chuyện, việc này bỏ qua đi, chúng tôi người lớn không chấp con nít, chỉ cho nó một chút giáo huấn thôi!" Hầu Chấn Hám từ từ nói: "Chúng tôi làm vậy là nể mặt Quách lão đại lắm rồi, nếu đổi lại là người khác, là đã giết sớm rồi!"

"." Quách Kim Bưu nghe xong muốn lên cơn nhồi máu cơ tim, lắp bắp nói: "Mày. mày."

"Được rồi, không còn chuyện gì thì tôi cúp máy, tôi còn đang bận." Hầu Chấn Hám nói xong, cũng không quản là Quách Kim Bưu có nói gì nữa không, trực tiếp cúp điện thoại.

"Đis con mẹ nhà mày!" Quách Kim Bưu lập tức cầm điện thoại ném xuống đất: "Khinh người quá đáng, khinh người quá đáng! Mấy thằng oắt con không biết sống chết, không biết tốt xấu sao? Đis mẹ mày, tao phải làm cho bọn mày biết thế nào là lễ độ"

"Bưu ca, ngài đừng nóng giận." Quân sư của Quách Kim Bưu Vu Tiểu Hổ đi đến, nịnh nọt nói: "Bưu ca, em thấy hai tên Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám thật không biết tốt xấu"

"Hồ tử, mày nói phải làm sao bây giờ?" Quách Kim Bưu đau đầu, vốn chỉ muốn hù dọa Bạo Tam Lập, nhưng bây giờ người ta căn bản không nể mặt mũi! Nếu mà mình nhẫn nhịn, thì sau này làm gì còn mặt mũi nhìn đời? Nếu muốn gây đại chiến với Tùng Giang, chẳng những tốn nhiều thời gian và công sức, mà cái quan trọng nhất là thu được gì. Đánh giặc quan trọng nhất là thu lợi.

Một khi khai chiến với Bạo Tam Lập, biết chắc là tổn thất không nhỏ. Đến lúc đó nếu có được địa bàn Tùng Giang thì không sao, nhưng sợ nhất là liều mạng mà vẫn lưỡng bại câu thương, thì không tốt cho lắm.

Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi! Đến nửa đường xuất hiện một Trình Giảo Kim, vậy thì thật sự là mất nhiều hơn được!

Nhưng mà, tình huống bây giờ khiến cho Quách Kim Bưu không còn đường lui. Cho nên ngồi một chổ suy nghĩ, nhất thời không biết nên làm thế nào.

"Bưu ca, em biết ngài bây giờ rất tức giận, nhưng theo tình hình trước mắt, không nên khai chiến với Tùng Giang" Vu Tiểu Hổ do dự rồi nói: "Nguyên nhân có hai, thứ nhất, bây giờ là cuối năm, nên mấy vụ truy bắt tội phạm của có phần tăng lên, nếu chúng ta tiến hành tổ chức đi đánh Tùng Giang, vậy thì dễ dàng gặp phiền toái, đến lúc đó tất cả đều ngồi nhà lao mà ăn cơm tất niên thì khổ. Thứ hai, nếu chúng ta đánh nhau với Bạo Tam Lập, vậy thì chúng ta được lợi gì? Chưa chắc đã được lợi nhiều, diệt bọn chúng, chúng ta cũng phải trả giá lớn, đến lúc đó có lợi nhất là Tôn gia Đông Hải."

Đừng nhìn Vu Tiểu Hổ có cái chữ Hổ trong tên, nhưng đối nhân xử thế lại không hổ chút nào, ngược lại còn rất khôn khéo.

Quách Kim Bưu nghe Vu Tiểu Hổ phân tích, cũng không khỏi gật đầu, điều này đúng là điều hắn băn khoăn nhất, vì thế thở dài nói: "Hồ tử, mày nói đúng, nhưng mà, nếu chúng ta không làm ra cái gì, thì Bạo Tam Lập có nghĩ chúng ta sợ hắn không? Về sau chúng ta làm sao lăn lộn trên đường?"

"Đương nhiên, chúng ta không thể bỏ qua được, chẳng qua phải đổi phương thức" Vu Tiểu Hổ trầm ngâm một chút rồi nói: "Em thấy không bằng chúng ta cứ chơi ám chiêu, tìm người gây phiền toái cho chúng, hù dọa chúng, làm cho chúng cảm thấy chúng ta không dễ ăn hiếp"

"Mày muốn nói là ám sát?" Quách Kim Bưu nghe đến đây lập tức hứng thú.

"Giết thì không cần thiết, chúng ta ra đường, không phải để bán mạng, uy hiếp một chút là được rồi. Đương nhiên, nếu đánh gãy chân thì càng tốt" Vu Tiểu Hổ lạnh lùng nói: "Cứ như vậy, không tính là làm sai quy tắc, hắn đánh đại công tử của chúng ta bị thương, chúng ta tìm người đánh hắn tàn phế, hắn cũng không nói được gì"

"Ý kiến hay" Quách Kim Bưu nghe xong gật đầu, vô cùng cao hứng vỗ vỗ vai Vu Tiểu Hổ: "Hồ tử, vậy mày an bài chuyện này cho tao đi"

"Nhưng có một vấn đề" Vu Tiểu Hổ nhíu mày: "Bên cạnh Bạo Tam Lập khẳng định có người bảo vệ, hơn nữa nghe nói Hầu Chấn Hám là một cao thủ, lần trước đã đánh bại tay đấm do Vu Hướng Đức mời đến"

"Cái mày vừa nói tao cũng nghĩ tới, vậy trong bang chúng ta, trừ Hang tử và Lô tử ra, những người khác không thể đấu tay đôi được rồi" Quách Kim Bưu lo lắng nói.

"Đấu tay đôi, khẳng định không được" Vu Tiểu Hổ lắc đầu: "Chúng ta không đấu tay đôi với chúng, vả lại người ta có chịu đấu à? Cho dù Hang ca và Lo ca có lợi hại thế nào thì người ta sẽ chịu đấu tay đôi với hai người đó sao? Nếu nhu bị người bên cạnh Bạo Tam Lập phát hiện, sẽ không lên quần ẩu sao?"

Quách Kim Bưu nghe xong không khỏi nhíu mày, đúng vậy, có thằng ngu mới đấu tay đôi thôi, nếu bị phát hiện thì cả đám cùng lao lên mới đúng!

"Nói như vậy, chẳng lẽ không có biện pháp?" Quách Kim Bưu lắc đầu hỏi.

"Sao lại không có? Chúng ta không cần phái anh em trong bang đi" Vu Tiểu Hổ cười nói.

"Không phải anh em trong bang, vậy thì phái ai?" Quách Kim Bưu nghe không hiểu gì hết.

"Haha, Bưu ca, ngài đã quên sao? Ở trong tỉnh chúng ta có một tổ chức sát thủ. ba năm trước lúc ám sát lão đại Cát Đốn, không phải là do bọn họ làm sao?" Vu Tiểu Hổ nhắc nhỏ.

"Mày nói là tổ chức sát thủ hắc quả phụ sao?" Quách Kim Bưu run rẩy, hiển nhiên là hắn không muốn dính vào cái tổ chức này, lần trước là bất đắc dĩ, mà lần này, bởi vì một chuyện nhỏ xíu mà mời sát thủ tới. hắn thật đúng là không tình nguyện.

Tất cả các tổ chức hắc đạo đều không tình nguyện dính dáng đến tổ chức sát thủ, cái này cũng là chuyện đơn nhiên. Dù sao hắc đạo cũng chỉ nói về thủ đoạn và địa bàn, chứ không phải loại giết người vì tiền. Nhưng tổ chức sát thủ thì khác, đây chính là những cổ máy giết người tinh khiết.

Nếu chọc giận bọn họ, ngày mai mình chết như thế nào cũng không biết, cho nên lần trước sau khi xong chuyện, Quách Kim Bưu liền trả một đống tiền lớn rồi không liên lạc với tổ chức kia luôn.

"Đúng vậy, chỉ có bọn họ mới làm tốt chuyện này" Vu Tiểu Hổ gật đầu

Quách Kim Bưu gật đầu, rồi lại lắc đầu, không khỏi lâm vào trầm tư, hắn đang suy nghĩ về cái lợi và cái hại. Chẳng qua, khi hắn nhớ lại nổi nhục trước kia, liền cắn chặt ra, gật đầu nói: "Được, cứ làm như thế! Mày đi kiếm cho tao một cái sim điện thoại lại đây!"

"Được, vậy em đi đây!" Vu Tiểu Hổ gật đầu, xoay người rời đi. Mà Quách Kim Bưu đã mở két bảo hiệm trong phòng ra, lấy ra một chiếc điện thoại.

Lúc Vu Tiểu Hổ trở lại phòng, Quách Kim Bưu đã khóa kỹ két sắt, chỉ để cái điện thoại trên bàn.

Quách Kim Bưu run rẩy cầm lấy cái sim điện thoại, sau đó nhét nó vào, rồi khởi động máy, sau khi lên mạng dò tìm, Quách Kim Bưu liền dựa theo cái số điện thoại kia, bấm một dãy số.

"Thiên Vương Cái địa hổ"

Điện thoại được chuyển, đối phương nói thẳng ra câu ám hiệu.

"Quả. quả phụ chết" Quách Kim Bưu cẩn thận nói, hắn cũng không xác định là nhiều năm trôi qua rồi cái tổ chức kia có còn sử dụng cái ám hiệu này không.

"Ông tìm ai?" Đối phương lại hỏi.

"Hắc quả phụ" Quách Kim Bưu thấy đối phương không nghi ngờ, mới thở phào một hơi, lần này trả lời lưu loát hơn." Hoan nghênh đến công ty báo thù hắc quả phụ, có gì cần trợ giúp?" Đối phương thấy hai lần ám hiệu đều trùng khớp, mới chậm rãi nói.

"Tôi muốn các người giúp tôi giết. không, giúp tôi giáo huấn một người." Quách Kim Bưu cẩn thận nói: "Người này là Bạo Tam Lập, là người Tùng Giang."

"Bạo Tam Lập sao?" Đối phương do dự một chút, sau đó nói: "Người này đang làm gì, ông hẳn là biết rõ, phương diện giá cả."

"Không thành vấn đề, tôi muốn đánh gãy hai chân của hắn, nói ra cái giá của các người đi! Có thể cho hắn nằm trên giường ba tháng" Quách Kim Bưu vội vàng nói.

"Một trăm vạn!" Đối phương vội vàng nói.

"Một trăm vạn? Có phải đắt quá không?" Quách Kim Bưu có chút đau lòng.

"Vậy ông mời người khác đi" Nói xong, đối phương làm ra vẻ muốn cúp điện thoại.

"Khoan đã, tôi đồng ý! Một trăm vạn thì một trăm vạn! Nhất định phải làm cho hắn nằm liệt giường!" Quách Kim Bưu nhanh chóng nói.

"Không thành vấn đề. ông hẳn là khách hàng cũ của chúng tôi? Danh dự của chúng tôi ông cứ yên tâm, nếu chuyện này không xong, chúng tôi không lấy một xu" Đối phương nói.

"Được, vậy tôi đem tiền đặt cọc chuyển vào tài khoản của các người. Vẫn là cái cũ?" Quách Kim Bưu hỏi.

"Không, bây giờ đã đổi thành giao dịch trên mặt, tôi cho ông một website, ông cứ dựa theo chỉ dẫn mà điền vào, số sê ri của ông là 20090133, ngàn vạn lần đừng điền nhầm" Đối phương nói.

Cúp điện thoại, Quách Kim Bưu liền lên mạng, sau đó vào trang web kia, rồi nhập số sê ri vào, rồi căn cứ theo hướng dẫn, bắt đầu trả tiền trực tuyến.

Bình luận

Truyện đang đọc