NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

Lưu Tiểu Lôi ơi Lưu Tiểu Lôi, ngươi chỉ là 1 quân cờ thôi, từ lúc người bước chân vào văn phòng của Liễu Triết Nam thì kết quả này đã được định sẵn cho ngươi rồi.

Lí Niệm nhìn nét mặt mơ ước của Lưu Tiểu Lôi mà trong lòng cười lạnh.

"Anh lí, tôi đã sắp xếp xong rồi, lúc nào thì lên tàu vậy?" Lưu Tiểu Lôi nhìn đông hồ trên tay, rất khẩn trương, mình đã gây ra cái án lớn như vậy, nếu mà để bị bắt thì chắc chắn là tội chết.

"Thì đợi tàu của anh Phác, đừng lo, khẳng định hôm nay có thể đi." Lí Niêm thản nhiên nói.

"Vậy…Tiền lúc trước Anh Liễu đáp ứng với tôi, có vấn đề gì không?" Lưu Tiểu Lôi không yên tâm hỏi.

"Yên tâm đi, 1 đồng cũng không thiếu, sẽ thông qua chuyển khoản điện tử, chia theo đợt mà chuyển vào tài khoản ở bên Nga của anh." Lí Niệm nói: "Anh Liễu còn muốn anh giúp anh ta giữ bí mật, sẽ không qua cầu rút ván đâu."

"Vậy thì tốt rồi, tôi chỉ tiện mồm hỏi thôi…" Lưu Tiểu Lôi nghe Lí Niệm nói xong trong lòng cũng thở nhẹ 1 hơi, Lí Niệm nói cũng có lý, bên phía Liễu Triết Nam và Liễu Cơ Phi còn muốn mình giữ bí mật cho nên không sợ họ sẽ qua cầu rút ván.Nếu như họ không giữ lời thì mình đằng nào cũng phạm vào tội chết thì sẽ cùng bọn họ đồng qui ư tận thôi.

"Tàu đến rồi, chúng ta đi." Lí Niêm xem tin nhắn trong điện thoại xong, ngẩng đầu lên, đi về phía bên tàu.

Lưu Tiểu Lôi vội chạy theo đằng sau, từ nay về sau mình phải tha hương phiêu bạt rồi, nhưng nghĩ laih nhưng gì mình đã làm hắn cũng không hối hận.Có thể để cho em trai 1 món tiền, có thể có tiền chữa bệnh cho cha thì mình có phải chịu khổ sở có đáng kể gì.Hơn nữa, lúc này mình cũng không phải quá thê thảm gì, ít nhất trong tay còn có 1 món tiền lớn, sau khi sang đến nước Nga, dưới sự bảo hộ của bang hội người Hoa cũng có thể có được cuộc sống tốt.Nghĩ tới đây, sự buồn bực trong lòng cũng đã vơi bớt đi vài phần.Bất quá, hắn đâu có biết từ lúc hăn bước lên thuyền thì 2 chân của hắn sẽ không có cơ hội để bước lên mặt đất nữa.

"Mọi việc thuận lợi." Liễu Cơ Phi nhận được tin nhắn của Lí Nien, trong lòng nhẹ nhõm nói với Liễu Triết Nam ở bên cạnh: "Anh Nam, Lí Niêm đã giải quyết xong Lưu Tiểu Lôi."

"Rất tốt." Liễu Triết Nam cũng thở nhẹ ra 1 hơi: "Không có người nào khác biết chứ?"

"Lúc đó ở hiện trường chỉ có 1 thủ hạ của người phụ trách vượt biên của thành phố Hai Biên thôi." Liễu Cơ Phi nói: "Người bên đấy cũng không đi quản chuyện không đâu đâu."

"Vậy thì tốt." Liễu Triết Nam gật gật đầu cầm điện thoại lên chuẩn bị gọi cho người em họ của mình Liễu Họa My.

Mọi hậu hoạn đã được diệt trừ, cũng đến lúc mình ra tay rồi, Liễu Triết Nam cầm điện thoại lên gọi đến máy di động của Liễu Họa My.

Nhìn thấy dãy số hiển thì trên di động, Liễu Họa My nhíu nhíu mày nàng không muốn nghe cuộc điện thoại này, vào lúc này Liễu Triết Nam gọi điện đến Liễu Họa My dùng đầu ngón chân cũng đoán được Liễu Triết Nam muốn làm gì.Bất quá, cuối cùng nàng cũng mở máy ra nghe, nàng không phải là người sợ chuyện, khi xảy ra chuyện người chỉ biết trốn tránh trách nhiệm thì sẽ không làm được việc lớn.

"A lô, đại ca." Liễu Họa My nghe điện thoại

"Họa Mi à, nghe nói bên em xảy ra chuyện, làm ăn kiểu gì thế, gia gia cũng đã qua đây hỏi chuyện rồi đấy." Câu đầu tiên của Liễu Triết Nam đã đưa ngay lão gia tử ra.

"Đại ca, tin tức của anh cũng thật là linh thông nhỉ?" Liễu Họa My lạnh lùng trả lời lại 1 câu, sớm đã biết Liễu Triết Nam không có lòng tốt chỉ có không ngờ mới như vậy mà hắn đã không chịu nổi, vừa gọi điện đến đã nói ra luôn.

"Ha" Liễu Triết Nam cười 1 tiếng: "Trên mạng đã có đầy rãy tin tức rồi, Anh cũng không được tính là tin tức linh thông đâu."

Mọi tin tức bất lợi đối với Công ty Áp vận Danh Giang ở trên mạng cơ bản đều là do Liễu Cơ Phi làm ra, hắn làm sao lại có thể không biết chứ?

"Thật sao?" Liễu Họa My thản nhiên hỏi ngược lại 1 câu.

"Họa Mi à, không phải đại ca nói em.Lúc trước, lúc Lưu Tiểu Lôi đến công ty làm ầm ĩ anh đã sớm nhắc nhở em rồi, con người này trong tâm có vấn đề để em chú ý hắn 1 chút, em xem xem, lúc đó em không để ý, bây giờ thì tốt rồi, cuối cùng cũng đã xảy ra chuyện rồi." Liễu Triết Nam than vãn nói: "Họa Mi a, tuổi của em vẫn còn trẻ quá."

HIện tại Liễu Triết Nam rất là đắc ý, tài dự đoán trước của mình bây giờ đã trở thành 1 con bài cho sự kế vị của mình.Mà Liễu Họa My sau sự nhắc nhở của mình vân để việc xảy ra như vậy.không cần nghĩ cũng biết, cho dù Liễu lão gia tử có yêu quí Liễu Họa My thế nào đi nữa cũng không thể nghĩ đến việc giao trọng trách gi cho cô ta.Hơn nữa vận mệnh của tập đoàn không thể mang ra mà đùa được, cho dù Liễu Họa My có thể chịu đựng được, nhưng là 1 người quản lí của công ty, không có năng lực là không được.Người có năng lực có thể sáng nghiệp, nhưng có những lúc người thủ nghiệp còn quan trọng hơn người sáng nghiệp.

Nếu muốn thủ nghiệp, bây giờ xem ra Liễu Họa My không phải là sự lựa chọn tốt nhất.

"Đại ca, lúc này anh gọi điện đến không phải để nói chuyện này chứ? Nếu là như vậy, thật xin lỗi, bên này em rất bận, không có thời gian nói chuyện phiếm với anh." Ngữ khí của Liễu Họa My lúc này liền trở nên cứng rắn.

"Cái này cũng không phải.Họa Mi à, nghe anh khuyên 1 câu, lúc này kinh nghiệm của em vẫn còn quá ít.Lấn sau trên cuộc họp hội đồng quản trị, anh sẽ kiến nghị với gia gia để cho em quay về trường tiếp tục học tập, đợi sau khi em tốt nghiệp thì se quay lài tiếp quản công việc của công ty." Liễu Triết Nam cũng không phí lời với Liễu Họa My nữa, nếu Liễu Họa My đã rượu mời không uống uống rượu phạt thì Liễu Triết Nam cũng bỏ mặt nạ của mình xuống, tóm lại sớm muộn gì cũng có ngày này.

"Chị Họa Mi, là ai gọi điện tới mà làm chị tức giận như vậy?" Kinh Tiểu Lộ thấy Liễu Họa My tức giận như vậy liền quan tâm hỏi.

"Không có gì, là đại ca của chị." Liễu Họa My lắc lắc đầu: "Anh ta mượn chuyện này để gây khó khăn cho chị trong cuộc họp hội đồng quản trị, xem ra anh ta không nhịn nổi nữa rồi,"

"Là vậy a…" Kinh Tiểu Lộ cũng biết đây là chuyện gia đình của Liễu Họa My, mình cũng tham gia vào được.

"Vừa rồi đại ca của chị lại nhắ đến chuyện của Lưu Tiểu Lôi, anh ta nói đã sớm nhắc nhở chị phải để ý đến Lưu Tiểu Lôi bây giờ xảy ra chuyện thì có thể chứng minh lời dự báo trước của anh ta, lần này, ài…" Liễu Họa My có cảm giác thể xác và tinh thần vô cùng mệt mỏi.

Mình bị đưa đến Tùng Giang, Liễu Triết Nam cũng không buông lỏng cảnh giác đối với mình, không bỏ qua bất kì cơ hội nào có thể đả kich mình.

"Lưu Tiểu Lôi…" Kinh Tiểu Lộ nhíu nhíu mày: "Chị Họa Mi, chị nói như vậy, bỗng nhiên em có 1 cảm giác rất kì lạ."

"Cảm giác gi?" Liễu Họa My hỏi.

"Chị Họa Mi, chị nói xem giữa Liễu Triết Nam và Lưu Tiểu Lôi có phải có bí mật gì không thể nói co người khác biết không?" Kinh Tiểu Lộ trầm mặc 1 lúc nói: "Em cứ cho rằng trong chuyện này có gì mờ ám, có 1 loại cảm giác không nói ra được rất là kì lạ."

"Ồ." Liễu Họa My hơi sửng sốt: "Tiểu Lộ, ý của em là, chuyện của Lưu Tiểu Lôi là có sự tham dự của đại ca chị trong đó?"

"Liễu Triết Nam có tham gia vào chuyện này hay không em không biết, cũng không dám khẳng định.Nhưng em có cảm giác là Liễu Triết Nam đã biết trước chuyện Lưu Tiểu Lôi muốn lấy số tiền lần này." Kinh Tiểu Lộ nói: "Vì em nghĩ đến lúc trước anh ta gọi điện cho chị để chị để ý Lưu Tiểu Lôi, nhưng theo tính cách của anh ta mà chúng ta được biết thì anh ta sẽ không tốt bụng như vậy.Vì vậy, em cho rằng chuyện này có chút tà môn."

"Tiểu Lộ, bị em nói như vậy, chị cũng có cảm giác giông như vậy, chẳng lẽ, đại ca của chị thật là đã biết trước chuyện này." Hai đầu mày của Liễu Họa My dính chặt vào với nhau, nếu suy đoán của Kinh Tiểu Lộ là đúng thì Liễu Họa My lúc này không biết là nên khóc hay nên cười đây.Đại ca của mình lại đi đối phó với mình, lại che dấu 1 chuyện lớn như vậy.

"Phải hay không, bây giờ cũng không dám khẳng định, chờ xem đã rồi nói sau." Kinh Tiểu Lộ thở dài chỉ chỉ vào cửa sổ: "Vẫn là đem phiền phức trước mắt giải quyết đi, ở dưới nhà đã đầy cứng phóng viên muốn chúng ta ra mặt trả lời phỏng vấn để biết chân tướng sự việc."

Bình luận

Truyện đang đọc