NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

Nhìn thấy Liễu Ky Phi khởi động xe rời đi, Hứa Tiểu Bân nắm chặt đấm tay, sau đó lại thả ra, trong mắt hiện ra một tia tàn nhẫn.

Hủ thơm, là hủ thơm có thể tạo ra ảo giác! Vừa rồi xúc động, Hứa Tiểu Bân không kịp suy nghĩ, nhưng mà bây giờ bình tĩnh lại, tâm tình bình phục, lông mày của Hứa Tiểu Bân cũng nhíu lại!

Trước đó, hắn tựa hồ đã nắm bắt được cái gì đó, chỉ là không rõ ràng mà thôi, nhưng bây giờ Hứa Tiểu Bân đã hoàn toàn tỉnh ngộ. Trước đó lúc ký hợp đồng, trong phòng họp của hội quán thương vụ Tuệ Hải chẳng phải cũng có hủ thơm sao!

Nghĩ đến đây, tất cả các nghi vấn nhất thời đã có lời giải đáp, vì sao Kinh Tiểu Lộ và Vương Đãng Tra kiểm tra hợp đồng, đến cuối cùng cũng không có phát hiện ra vấn đề, nhất định là do hủ thơm tác quái!

Cũng chỉ có tác dụng của hủ thơm, làm cho Kinh Tiểu Lộ và Vương Đãng Tra kiểm tra nội dung hợp đồng, nhìn thấy hợp đồng trong đầu của bọn họ mà thôi.

Hừ, Liễu Ky Phi, mày bất nhân thì đừng trách tao bất nghĩa. Nếu đã biết, vậy thì sẽ đem chuyện này nói cho Kinh Tiểu Lộ biết, cho tâm quyết của mày đổ xuống sông hết!

"Hứa tổng? Hứa tổng?" Ông chủ siêu thị thấy Hứa Tiểu Bân cứ nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, biểu tình không thay đổi, vội vã gọi hắn.

"Ơ, có chuyện gì?" Hứa Tiểu Bân hồi phục tinh thần, nhìn về hướng ông chủ siêu thị.

"Tiền thối của anh, còn có thuốc lá nữa!" Ông chủ siêu thị đặt tiền và thuốc trong tay của Hứa Tiểu Bân.

Hứa Tiểu Bân cầm lấy thuốc lá và tiền lẻ bỏ vào túi, sau đó bước ra ngoài, đi về phòng làm việc của mình.

Liễu Ky Phi lái xe rời đi, tâm tình của Hứa Tiểu Bân cũng vô cùng phức tạp, khi tay của hắn chạm vào cửa phòng làm việc, hắn đã có chút chần chờ.

Hắn và Vương Lệ Hà đã có cơ sở tình cảm nhiều năm, hai người quen biết nhau từ khi còn đi học, mãi cho đến tận bây giờ, có thể nói tương đối không dễ dàng, hắn cũng không muốn từ bỏ tình cảm này.

Nhưng mà, hắn lại sợ Vương Lệ Hà giấu diếm hắn! Hắn đã quyết định, nếu Vương Lệ Hà thẳng thắn nói cho hắn chuyện đã xảy ra, thì hắn sẽ bỏ qua chuyện nữa, sau này càng thêm yêu thương nàng ta, không để cho nàng ta chịu tổn thương, nhưng mà nếu Vương Lệ Hà giả bộ không biết gì cả, thì mình còn có thể tiếp tục với một người đàn bà như vậy không?

Tuy rằng trước đó Hứa Tiểu Bân đã xác định, Vương Lệ Hà muốn quay lại đâm Liễu Ky Phi một phát, nhưng ai có thể bảo đảm sự thật? Thế sự khó lường, tất cả đều không thể tin vào cái miệng được, mọi chuyện đều có thể thay đổi.

Lúc Liễu Ky Phi đi, đã khóa cửa phòng làm việc lại, Hứa Tiểu Bân móc chìa khóa ra, mở cửa phòng, hít sâu một hơi, sau đó bước vào.

Hứa Tiểu Bân cố gắng làm cho mình thoạt nhìn bình thường, coi như là không biết gì cả, đi đến phòng, còn chưa đi được đến cửa, thì đã nghe thấy tiếng nức nở trong phòng, trong lòng Hứa Tiểu Bân căng thẳng, vội vã bước nhanh hơn.

Trước đó hắn còn sợ Vương Lệ Hà sẽ giấu diếm hắn, nhưng bây giờ hắn lại bắt đầu quan tâm Vương Lệ Hà, sợ nàng nghĩ quẫn trong lòng lại làm ra chuyện ngu ngốc gì đó.

Đẩy cửa phòng ra, thấy Vương Lệ Hà cuộn người trong chăn, đang ngồi ôm mặt khóc nức nở, Hứa Tiểu Bân càng hoảng sợ hơn, vội chạy đến: "Lệ Hà, em sao thế?"

"Tiểu Bân. em xin lỗi." Vương Lệ Hà ngẩng đầu, nhìn thấy Hứa Tiểu Bân, cũng không dừng khóc mà ngược lại càng thêm nức nở.

Nghe thấy những lời này của Vương Lệ Hà, những sự khó chịu trong lòng của Hứa Tiểu Bân cũng hoàn toàn biến mất. Nếu Vương Lệ Hà đã có thể nói ra câu xin lỗi, vậy thì nàng cũng sẽ không giấu diếm gì mình.

"Lệ Hà, không cần nói, anh biết hết rồi." Trong lòng Hứa Tiểu Bân cũng đã tha thứ cho Vương Lệ Hà.

"Cái gì! Anh. anh đã biết? ' Vương Lệ Hà kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn Hứa Tiểu Bân, khó tin nhìn hắn.

"
Lúc anh trở về, đã nghe thấy em nói chuyện với Liễu Ky Phi." Hứa Tiểu Bân thở dài.

Vương Lệ Hà nghe Hứa Tiểu Bân nói xong, nhất thời lộ ra vẻ kinh khủng: "
Tiểu Bân, anh phải tin tưởng em, em nói những lời này là muốn lừa hắn, em không muốn làm tình nhân của hắn, em hận hắn muốn chết, em hận không thể giết chết hắn!"

"
Anh biết, anh làm sao mà không rõ ý của em?" Hứa Tiểu Bân nắm lấy tay của Vương Lệ Hà, cười khổ nói: "Em đã bắt Liễu Ky Phi nói ra thủ đoạn của hắn, anh làm sao mà không nghe hiểu? Bằng không, anh đã sớm tiến vào rồi, anh không muốn đánh cỏ động rắn, cố nén tức giận, để nghe hắn nói hết những lời này"

"
Anh. tin tưởng em? ' Vương Lệ Hà nghe Hứa Tiểu Bân nói xong, giống như là trút được gánh nặng trong lòng.

"Đương nhiên là tin!" Hứa Tiểu Bân gật đầu, sau đó trong mắt lộ ra vẻ hận thù: "Lệ Hà, em yên tâm, thù này, anh tuyệt đối sẽ báo cho em!"

Vương Lệ Hà lau nước mắt, giơ tay cầm lấy cái điện thoại, nói: "Tiểu Bân, những lời nói của Liễu Ky Phi, em đã thu âm lại, chúng ta có thể dùng nó làm chứng cứ không?"

"
Em đã thu âm lại?" Hứa Tiểu Bân nhất thời vuiv ẻ, hắn không ngờ rằng Vương Lệ Hà lại còn có chuẩn bị như vậy! Hắn đang buồn bực vì không có chứng cứ chính xác của Liễu Ky Phi, cái này thì được rồi, có đoạn ghi âm trong điện thoại, vậy thì Liễu Ky Phi muốn cãi cũng không được.

"Dạ" Vương Lệ Hà cầm lấy điện thoại đưa cho Hứa Tiểu Bân.

"Tuy rằng anh chỉ là cháu họ xa của Liễu gia, nhưng mà tin rằng lão gia tử Liễu Giang Duyên lần này khẳng định sẽ làm chủ cho anh!" Hứa Tiểu Bân cầm lấy điện thoại trong tay, oán hận nói.

"không báo cảnh sát? ' Vương Lệ Hà hỏi ngược lại.

"
Hủ thơm đã bị hắn cầm đi rồi, chúng ta không có chứng cứ chính xác, nếu bị hắn cắn ngược lại thì, anh sợ." Hứa Tiểu Bân thở dài: "Hơn nữa, chuyện này nếu chúng ta báo cảnh sát, Liễu gia khẳng định là sẽ che chở cho Liễu Ky Phi, mặc kệ là nói thế nào thì việc xấu cũng không thể truyền ra ngoài, ở nhà lão gia tử sẽ làm chủ cho chúng ta, nếu muốn làm lớn chuyện, lão gia tử khẳng định sẽ nghĩ biện pháp đè chuyện này xuống, khi đó chúng ta sẽ yếu thế"

"
Được, em nghe lời anh" Vương Lệ Hà gật đầu, chỉ cần Hứa Tiểu Bân ra mặt cho nàng, thì nàng đã cảm thấy mỹ mãn rồi.

.

Sau vài lần bổ sung nhiên liệu, cuối cùng máy bay cũng đã đáp xuống sân bay gần Hồ Điệp gia tộc nhất, mà ở sân bay cũng có người của Hồ Điệp gia tộc đến đón.

"
Phương tiên sinh, Dương tiên sinh, lão gia gọi tôi đến đón các người!" Người này chính là Mộc Ân Bình, Mộc quản gia của Hồ Điệp gia tộc, lần trước khi Dương Minh đến đã gặp ông ta rồi.

"
Chú Mộc, xin chào!" Dương Minh lễ phép chào hỏi, tuy rằng là đến từ hôn, nhưng mà ít nhất cũng phải có lễ phép, giống như Phương Thiên đã nói, kết hôn không phải tại nhân nghĩa, quan hệ hai nhà cũng không thể vì từ hôn mà trở nên xấu đi.

Mộc quản gia gật đầu chào Dương Minh, ông rất thích vị cô gia tương lai này của Hồ Điệp gia tộc. Mộc quản gia là tâm phúc của Vương Tung Sơn, ông ta đương nhiên cũng biết chuyện của Dương Minh và Vương Tiếu Yên, cũng biết về vở kịch từ hôn của bọn họ, đương nhiên, kết quả cuối cùng ai cũng có thể đoán ra hết rồi, là do Phương Thiên và Vương Tung Sơn kết hợp lại, muốn cho Dương Minh và Vương Tiếu Yên biết cái mùi vị ăn miếng trả miếng thế nào.

Nghĩ đến là thấy buồn cười, hai lão già này đã lớn tuổi như vậy rồi, mà còn không chịu yên phận, ăn hiếp con nít. Nhưng nếu không phải lúc đầu khi đưa ra hôn sự này, Vương Tiếu Yên không đồng ý bỏ nhà rời đi, còn Dương Minh cũng phản đối đấy thi6.

Nhưng mà, nghĩ thì nghĩ, nhưng trên mặt của Mộc quản gia vẫn không có bất kỳ biểu tình gì cả, ông cũng không thể làm lộ ra, nếu không thì Phương Thiên và Vương Tung Sơn sẽ hận ông ta đến chết.

"
Lão Mộc, công phu của ông hình như càng thêm phát triển?" Phương Thiên nhìn thấy vẻ mặt tươi sáng của Mộc quản gia, trong lòng kinh ngạc, đã lâu rồi không gặp, chính xác là mấy tháng, mà lão Mộc này có thể trẻ ra vài tuổi rồi! Cái này làm cho Phương Thiên rất là hâm mộ.

"
Ông chẳng phải cũng vậy sao?" Mộc quản gia cười nói: "Chúng ta đã đến tuổi này rồi, không rèn luyện sẽ xuống dốc thôi"

Phương Thiên gật đầu, bởi vì tính chất đặc biệt của nghề sát thủ, khi đến một độ tuổi nhất định, cơ năng của thân thể sẽ biến chất, muốn giữ trạng thái phong độ rất khó, bất luận là Phương Thiên hay là Mộc Ân Bình, Vương Tung Sơn đều không dám chậm trễ việc luyện tập thân thể.

Nhưng mà, con người mỗi ngày một già đi, không ai có thể chống lại ý trời, bọn họ làm như vậy chỉ là không muốn bị lùi lại thôi, chứ muốn tiến bộ thì rất khó.

Bình luận

Truyện đang đọc