Nghĩ đến người này liên tiếp vô ý phá hư chuyện tốt của hắn và Trần Mộng Nghiên, nhiều lần nói năng không lịch sự trước mặt nàng, Dương Minh tức giận, chà, lần này đến phiên tao phá hư chuyện của mày!
"Khụ khụ!" Dương Minh ho lớn hai tiếng, khiến Trương Tân quay lại.
Quả nhiên, Trương Tân giật mình, đứng phắt dậy, nhìn dáo dác chung quanh, thấy Dương Minh mới mắng to: "lão Đại, mày không biết người dọa người sẽ chết hả, có người chết như vậy đó!"
"Tao làm sao? Chà, ngượng quá, tao nên đến chậm một chút, hai người mới ôm chưa làm đến cùng mà?" Dương Minh vừa cười vừa nói.
"Tụi tao…" Trương Tân chưa kịp nói, thì Triệu Tư Tư đã đỏ mặt rồi.
"Tụi tao không có gì mà!" Trương Tân vừa nói vừa nháy mắt với Dương Minh.
"Hắc hắc, chúc mừng nha, Trương Tân! Vậy quá tốt, hai ta là bạn thân, Trần Mộng Nghiên và Triệu Tư Tư là chị em tốt, sau này cùng đi chơi cũng tiện hơn!" Dương Minh hiểu Trương Tân cũng có ý đó, nên mới cổ vũ hắn nói tiếp!
Kỳ thật Dương Minh thấy rõ, chuyện xảy ra từ nãy đến giờ, Trương Tân đang giúp Triệu Tư Tư xoa bóp chân, chắc là nàng ta bị trật chân, Trương Tân giúp nàng xoa chân. Nhưng hắn cố tình gán ghép hai người họ có quan hệ thật.
Rất nhiều cặp đã thành như vậy, mới đầu không có gì, nhưng bị mọi người chọc riết, lâu ngày cũng thành thật.
Tin đồn mà, chiêu này xài trong trường rất tốt.
"Triệu Tư Tư, không phải bạn cùng Trương Tân thật sự…" Ngay cả Trần Mộng Nghiên cũng có chút hoài nghi. Chẳng qua nàng ta cùng ý với Dương Minh, Triệu Tư Tư thành cặp với Trương Tân, sau này mọi người đi chơi cũng tiện hơn nhiều.
"Mộng Nghiên. Đừng có hiểu lầm, kỳ thật mình bị trật chân, Trương Tân chỉ giúp xoa bóp thôi, chứ chúng mình không có gì cả!" Triệu Tư Tư đỏ mặt giải thích.
"Được rồi, Trương tân.Tao với Trần Mộng Nghiên cũng là như vậy mà thành đó, chẳng lẽ tao không biết?" Dương Minh làm bộ như hiểu rõ: "Có giải thích cũng chỉ là ngụy biện!"
Quả nhiên.Trương Tân âm thầm giơ ngón cái lên, Triệu Tư Tư cũng không giải thích nữa.
Triệu Tư Tư nghỉ chút, chân cũng đỡ đau. Vì vậy cả bốn người từ từ đi đến chổ mọi người.
Phần Triệu Tư Tư và Trương Tân phát triển thế nào, Dương Minh không lo nữa, cái gì nên giúp cũng giúp rối.Còn lại phải nhờ vào chính hắn thôi.
… … … ……….
"Trương tân, mày thích Triệu Tư Tư thật hả?" Buổi Tối, trong phòng khách sạn, Dương Minh nằm trên giường vừa xem TV vừa nói chuyện phiếm với Trương Tân.
"Dương Minh, mày thấy Triệu Tư Tư thế nào? Nói thật đó." Trương Tân không trả lời câu hỏi của Dương Minh, mà hỏi ngược lại hắn.
"Triệu Tư Tư, đúng là một cô gái tốt. Vừa nhìn đã biết là cô vợ lý tưởng." Dương Minh nói tiếp: "Nói thật, so về tính tính thì Triệu Tư Tư tốt hơn Trần Mộng Nghiên nhiều, nhưng quá hiền lành. Tao không thích."
"Đúng vậy, nhưng tao lại thích loại hiền thê như thế." Trương Tân thở dài nói: "Trước kia tao chưa nói với mày, đối với Triệu Tư Tư chỉ có cảm giác hơi thích, bất quá sau khi thi đại học xong, không ngờ cảm giác đó ngày càng mạnh dần lên."
"Nhìn không ra đấy, tao còn tưởng mày chỉ thích phong lưu với gái thôi chứ!" Dương Minh châm chọc nói. Vì hắn thật sự không nghĩ Trương Tân thích Triệu Tư Tư thật!
"Phong lưu? Mày nói tình một đêm hả, đúng vậy, tao thừa nhận, tao thích cái đó." Trương Tân nói: "Nhưng không lẽ mày kêu tao lấy loại phụ nữ đó về nhà sao? Lấy loại đó về làm vợ, ba tao không giết tao mới lạ?"
"Ra là vậy! Triệu Tư Tư rất thích hợp với mày." Dương Minh từ đáy lòng mà gật đấu nói: "Nàng ta tuy tính tính hiền lành, nhưng với người xưa chính là tam tòng tứ đức đấy, sau khi lấy về nhà, không chừng mày tiếp tục tình một đêm, bị nàng bắt gặp, nàng ta cũng không nói gì đâu."
"Đúng vậy, tao cũng nghĩ như vậy!" Trương Tân vỗ đùi nói: "Lão Đại, mày nghĩ tao với Triệu Tư Tư có khả năng không?"
"Này có gì mà không có khả năng chứ? Ngươi không phải tình thánh sao?" Dương Minh cười khổ, mày giả ngu hả, hồi đó nó giúp mình theo đuổi Trần Mộng Nghiên, lý luận một bụng, giờ tới nó, thì giống như xác chết.
"Triệu Tư Tư học đại học ở đâu?" Dương Minh đột nhiên nghĩ tới vấn đề quan trọng, nếu nàng ta học ở ngoại địa, thì còn nghiên cứu cái nỗi gì!
"Tao đương nhiên đã hỏi thăm, Triệu Tư Tư định học đại học ở Tùng Giang, nàng học thiết kế quảng cáo." Trương Tân nói.
"Hay quá, sau này nhà mày mở công ty tuyên truyền cũng không cần lo lắng." Dương Minh cười nói: "Cứ như vậy, tao cảm giác được mày nắm chắc phần thắng. Mày xem hôm nay, mày giúp nàng ta xoa bóp chân, nàng đâu từ chối phải không, cho nên đã bị mày thu hút rồi."
"Cái thằng Trần A Phúc đó?" Trương Tân lo lắng nghĩ đến tình địch.
"Trần A Phúc? Tao nói này, loại người đó mà mày cũng lo lắng, tao không còn gì để nói." Dương Minh cảm giác được rằng thằng đó một chút cơ hội cũng không có.
"Tao yên tâm!" thật ra Trương Tân cũng nắm chắc, chỉ có điều nghe Dương Minh an ủi, tâm trạng thoải mái chút.
Lúc này, tiếng điện thoại trong phòng vang lên, Dương Minh đến bắt máy.
"Này? Quý khách muốn mát xa không? Đảm bảo rất sảng khoái…" trong điện thoại là giọng nữ.
"Chúng mình không cần" Dương Minh ngắt điện thoại.
"Chuyện gì vậy?" Trương Tân hỏi.
"Dịch vụ mát xa." Dương Minh nói.
"Ờ" Trương Tân gật đầu. Dù hắn rất muốn tìm gái, nhưng bây giờ Triệu Tư Tư đang ở phòng đối diện, lúc này mà tìm gái không phải là tìm đường chêt sao!
Mới vừa nói xong, điện thoại lại vang lên, Dương Minh bắt máy: "Này, tìm ai?"
"Quý khách buổi tối tốt lành, xin hỏi ngài cần phục vụ không ạ? Cam đoan là gái tơ!" Bên kia điện thoại là giọng rên rỉ.
"chúng mình không cần! Mệt, đừng gọi nữa!" Dương Minh bực bội ngắt máy.
"Lại phục vụ gái hả?" Trương Tân cười nói.
"Đúng vậy, chậc, ở khách sạn mà cũng không được thoải mái." Dương Minh mắng.
"Ha ha, có thể ngắt dây điện thoại mà." Trương Tân cười cười.
"Này chủ ý hay!" Vừa nói, Dương Minh định đi ngắt dây, nhưng lại điện thoại vang lên…
"Mẹ kiếp tao đã nói không cần gái gì hết không để yên được hả?" Dương Minh cầm điện thoại mắng xối xả: "Nói cho mày biết, Lão Tử có bạn gái rất xinh đẹp, tao không cần gái!"
"Dương Minh…" giọng trong điện thoại là Trần Mộng Nghiên.
"Hả?" Dương Minh giật mình, xấu hổ nói: "Mộng Nghiên hả?"
"Hồi nãy…bạn nói gì vậy?" Trần Mộng Nghiên vừa nghe Dương Minh nói một tràng, trong lòng rất vui rất ngọt ngào! Nhất là hắn nói có bạn gái xinh đẹp, càng làm Trần Mộng Nghiên vui mừng.Vì vậy tình cảm trong lòng, thật muốn truyền đến cho Dương Minh biêt.
Thật ra, Trần Mộng Nghiên gọi cho Dương Minh, là có nguyên nhân. Vừa rồi nàng ta nhận được cú điện thoại, đối phương mời" phục vụ xoa bóp" nàng không phải trẻ con, đương nhiên biết trong khách sạn có phục vụ xoa bóp là chỉ cái gì. Mở miệng cự tuyệt, đối phương thấy nàng là nữ, nên cũng không gọi nữa.
Trần Mộng Nghiên cảm thấy bất an. Đối phương gọi cho nàng ta thì cũng có thể gọi cho Dương Minh. Nàng càng nghĩ càng lo lắng, Dương Minh với Trương Tân đều là con trai, nếu như bị dụ dỗ thì…
Cho nên Trần Mộng Nghiên không an tâm quyết định gọi điện thoại cho Dương Minh! Ít nhất cảnh cáo hắn một chút. Khách sạn có kết nối bên trong điện thoại gọi số phòng trực tiếp, vì vậy nàng gọi lại.
"Xin lỗi Mộng Nghiên, mình không biết là cậu." Dương Minh ngượng ngùng, tự trách mình không nghe rõ ràng đã mắng người ta xối xả. Hắn nào biết, đúng là hắn cho ăn mắng một trận, nhưng Trần Mộng Nghiên lấy làm vui." Trước đó có hai người làm phiền điện thoại …"
"Không sao cả, nhưng sau này không được mắng người bừa bãi…" Tất nhiên Trần Mộng Nghiên biết chuyện gì xảy ra.
"Mình biết rồi, cậu đang làm gì thế?" Dương Minh thuận miệng hỏi.
"Triệu Tư Tư đang tắm, mình nằm trên giường xem TV, còn cậu?" Trần Mộng Nghiên hỏi.
"Mình cùng Trương Tân bàn chuyện chung thân đại sự!" Dương Minh hắc hắc cười nói: "Mộng Nghiên, không chừng chút nữa Triệu Tư Tư sẽ tìm Trương Tân bàn chuyện này đó!"
"À, mình có cảm giác như Triệu Tư Tư muốn nói gì nhưng lại thôi, thì ra là vậy!" Trần Mộng Nghiên gật đầu: "Cậu yên tâm, có tình hình gì mai nói cho nghe…Triệu Tư Tư ra tới, mình đi tắm đây."
"Ừ, gặp sau." Dương Minh ngắt điện thoại, Trương Tân nghe được hắn nhắc đến Triệu Tư Tư, nên nhìn hắn với vẻ mặt chờ đợi.