QUAN GIA

Quan Gia

Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

Chương 1028: Tổ chức hùng mạnh

Nhóm dịch: PQT

Nguồn: metruyen

Tiếng người ồn ào tại nhà ăn khách sạn Sở Giang.

Mười mấy cái bàn đều chật kín người.

Hôm nay Bí thư Lưu tiếp đãi.

Có rất nhiều khách đến, dạng nào cũng đủ cả. Tân Chủ tịch thành phố Đặng Trọng Hòa và Lưu Vĩ Hồng, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật thành phố Mạc Ngôn, Trưởng ban tổ chức cán bộ thành ủy Lưu Tuấn Phong, Bí thư thành ủy Công an Tiết Bác Vũ cùng ngồi ở giữa. Những người khách khác chủ yếu đều là cán bộ hành chính Thành phố Cửu An và một số đồng chí phụ trách mô hình doanh nghiệp nhà nước như quản đốc nhà máy phân hóa học Thanh Sơn Liễu Tề, quản đốc nhà máy cơ giới Sở Giang Diệp Hữu Đạo cũng đều ngồi ở đó.

Lưu Vĩ Hồng là người giàu có, không sợ việc phải mời nhiều khách dùng bữa. Toàn bộ nhân viên của bộ máy hành chính Thành phố Cửu An đều được mời, toàn bộ nhân viên công tác ở Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước Thành phố Cửu An cũng được mời đầy đủ. Mấy đồng chí lãnh đạo chủ chốt của Cục công an, Viện kiểm sát, Tòa án và Sở tư pháp cũng đều được mời đến đông đủ. Tất cả cũng phải đến 140-150 người.

Chỉ vài ngày nữa là Bí thư Lưu phải rời khỏi Cửu An, những đồng chí chiến hữu cũ này đương nhiên là phải mời đến dự tiệc tiễn biệt Bí thư Lưu.

Liên quan đến chức vụ mới của Bí thư Lưu thì mọi người đều đã biết, Phó cục trưởng thường trực Cục giám sát Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước Quốc vụ viện, đảm nhiệm chỉ đạo công tác thực tế.

Lưu Vĩ Hồng sắp rời đi, tâm trạng của mỗi vị cán bộ Thành phố Cửu An đều không giống nhau. Một số cán bộ có vấn đề thì thở phào nhẹ nhõm, thậm chí có trường hợp cá biệt trong buổi tiệc cá nhân này còn ngâm lên một câu thơ: “nhất tá vấn ôn quân dục hà vãng, chỉ thuyền minh chúc chiếu thiên thiêu!”( xin hỏi ôn quân muốn đi nơi nào, giấy thuyền minh sẽ thiêu đốt soi sáng dẫn lối)

Với bọn họ thì Lưu Vĩ Hồng quả thật là “Ôn thần”. Lưu Vĩ Hồng đến nhận chức ở thành phố Cửu An 9 tháng mà khiến cho bộ máy cán bộ thành phố Cửu An đảo lộn cả, nhóm lãnh đạo thành phố bị loại trừ gần một nửa, còn về phía các cán bộ mặt bằng bên dưới thì bị cắt chức vô số.

Bây giờ Ôn thần này phải đi rồi!

Một người làm quan cả họ được nhờ, nâng ly uống cạn một chén.

Mặc dù theo lời đồn thì Đặng Trọng Hòa cũng không phải dạng dễ dàng gì, Mạc Ngôn và Tiết Bác Vũ vẫn còn thống trị hai cơ quan lớn mạnh là Ủy ban kỷ luật và cục công an. Nhưng chỉ cần Lưu Vĩ Hồng đi rồi thì nhiều người đã có thể ăn no ngủ kĩ rồi.

Lưu Vĩ Hồng quả thực khiến cho người ta không thể kháng cự được!

Những người như Tân Minh Lượng, Lục Mặc, Điền Bảo Sơn, Bành Tông Minh từng là những nhân vật oai phong lẫm liệt ở Cửu An, có thể làm mưa làm gió khiến ấy triệu nhân dân thành phố Cửu An phải khiếp sợ không ngừng. Thế mà bây giờ những người này kẻ bị xử tử người đi tù người phải rời đi chỗ khác, đều trở thành những nhân vật đã qua cả.

Đã mãi mãi là quá khứ!

Ngược lại, với một số cán bộ chính trực của Thành phố Cửu An thì việc Bí thư Lưu rời chức là một sự đả kích lớn, như kiểu đang đi giữa chỗ sáng rực tự nhiên bị tắt phụt mất đèn vậy.

Tuy nhiên ai cũng biết là Bí thư Lưu có công việc quan trọng hơn phải làm. Công việc cải cách chế độ xã hội doanh nghiệp nhà nước của toàn quốc đương nhiên sẽ quan trọng hơn công tác của ba khu năm huyện thành phố Cửu An. Làm tốt được công việc này có một ý nghĩa vô cùng quan trọng, như Chủ tịch thành phố Đặng Trọng Hòa vừa mới nói ở lúc nâng ly chúc mừng là sẽ “một công hiện tại, có lợi thiên thu”.

Không khí buổi tiệc rất náo nhiệt chứ không trang trọng. Những người đang ngồi đó ai cũng muốn tiến về phía Bí thư Lưu nâng một ly rượu tỏ vẻ kính trọng của mình. Nhưng nhiều người quá, đến hơn một trăm người, nếu ai cũng đứng lên kính Bí thư Lưu một ly thì chỉ sợ Bí thư Lưu sẽ gục xuống mất.

Ai cũng biết tửu lượng cúa Bí thư Lưu chỉ bình thường, rất bình thường.

Cho nên chỉ có Đặng Trọng Hòa, Mạc Ngôn, Lưu Tuấn Phong, Tiết Bác Vũ và lãnh đạo Thành ủy mỗi người kính Lưu Vĩ Hồng một chén, còn lại mỗi bàn chỉ cử một đại biểu ra chúc rượu Bí thư Lưu.

Rượu Mao Đài và rượu Ngũ Lương quả là thượng hạng.

Đáng lẽ là Đảng ủy Công an và các đồng chí Cục công an mỗi người góp tiền vào để tổ chức buổi tiệc này. Mọi người đều biết tính cách của Bí thư Lưu trong khoản ăn uống, bây giờ Bí thư Lưu sắp phải đi rồi, càng không thể phá vỡ nguyên tắc ấy được. Nhưng Lưu Vĩ Hồng cứ kiên quyết là để hắn mời khách, cười hà hà nói với mọi người là hắn có phúc lấy được một cô vợ tốt là tỉ phú rất nhiều tiền, xin mọi người giúp hắn ta tiêu bớt một ít, không cần phải khách khí.

Lúc không bàn đến công việc thì Bí thư Lưu rất hài hước.

Cuối cùng đành nghe theo quyết định của lãnh đạo.

Buổi tiệc bắt đầu từ lúc 6h30 chiều đến tận lúc 8h30 tối, khi tiệc gần kết thúc thì Lưu Vĩ Hồng với vẻ mặt đỏ phừng phừng đứng lên cao giọng nói:

- Các đồng chí, những cái khác tôi không cần phải nói nhiều nữa. Cảm ơn mọi người trong suốt mấy tháng qua đã luôn ở bên cạnh tôi. Tôi hi vọng từ đây về sau các đồng chí chiến tuyến phát luật thành phố Cửu An chúng ta bất kể đi đến đâu cũng đều có thể vỗ ngực tự hào – ta là cán bộ cơ quan chính trị pháp luật thành phố Cửu An, không phải hổ thẹn với lương tâm.

- Bốp bốp bốp!

Cả đại sảnh bùng lên một tràng vỗ tay giòn rã.

Tiệc kết thúc.

Lưu Vĩ Hồng chưa vội về biệt thự Ngưu Giác ở số 15 mà đi với Đặng Trọng Hòa đến phòng VIP của khách sạn Sở Giang. Đặng Trọng Hòa vừa đến Cửu An, Đinh Dương và con trai phải vài ngày nữa mới qua nên Đặng Trọng Hòa tạm thời ở khách sạn cho tiện.

Lưu Vĩ Hồng sắp phải rời khỏi thành phố Cửu An rồi, có chút chuyện cần phải bàn giao triệt để cho Đặng Trọng Hòa.

- Bí thư Lưu, mời ngồi! Mời ngồi!

Đặng Trọng Hòa mỉm cười mời liên tục.

Hai người chủ khách ngồi xuống, thư ký của Lưu Vĩ Hồng là Trình Viễn vội vàng rót trà cho hai vị lãnh đạo rồi lui ra ngoài. Lưu Vĩ Hồng rời đi, Tiết Bác Vũ tiếp nhận chức Bí thư đảng ủy Công an thành phố, Trình Viễn tiếp tục làm thư ký cho Tiết Bác Vũ. Còn các nhân viên công tác bên cạnh mình thì Lưu Vĩ Hồng cũng dặn dò rất cẩn thận.

- Bí thư Lưu, mời hút thuốc!

Đặng Trọng Hòa cười rút một điếu thuốc ra mời, hai người đều châm thuốc. Lưu Vĩ Hồng hơi ngả người ra tựa vào sô pha, hơi thở có vẻ ngà ngà. Đi khắp một vòng với mọi người, uống hết hai mươi mấy ly rượu trắng, Bí thư Lưu cũng thấy hơi khó chịu. Vừa hút thuốc vừa nhấp mấy ngụm trà giải rượu.

- Bí thư Lưu, tôi quả thật không nghĩ đến…

Đặng Trọng Hòa nhả khói thuốc, xúc động nói.

Đây là lời nói thật.

Lưu Vĩ Hồng băng đêm đến Hạo Dương nói cho anh ta tình hình chính trị thành phố Cửu An, để anh ta tranh thủ chức Chủ tịch thành phố Cửu An. Khi ấy Đặng Trọng Hòa rất kích động nhưng cũng không ôm quá nhiều hi vọng. Dù sao thì kinh nghiệm lý lịch của anh ta cũng còn quá ít, nếu bảo tranh thủ đề bạt vào chức Chủ tịch địa khu Hạo Dương thì còn có thể qua loa được, chứ nếu tranh thủ làm Chủ tịch thành phố Cửu An thì khó hơn nhiều.

Đặng Trọng Hòa cũng ôm mộng tranh thủ một lần.

Được thì vui mà thua cũng chẳng buồn.

Ít nhất cũng không mất gì, lại còn có thể thắt chặt thêm quan hệ với Lý Dật Phong và Lục Đại Dũng.

Trên thực tế thì việc này cũng rất khó khăn. Lý Dật Phong dùng người của mình làm Chủ tịch thành phố Cửu An thì chẳng những Lâm Khải Hàng không muốn mà Thiệu Lệnh Hồng cũng không hề muốn vậy, trước đó một thời gian tin tức ở tỉnh truyền đến còn không lạc quan chút nào.

Đặng Trọng Hòa cũng thấy nản lòng rồi.

Nhưng sau khi Lưu Vĩ Hồng đi thủ đô gặp Phó thủ tướng Hồng không lâu thì Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy lập tức tìm anh ta để nói chuyện bắt đầu quy trình khảo sát cán bộ. Tuy là Đặng Trọng Hòa không nắm được rõ nội tình nhưng anh ta cũng đoán được là Lưu Vĩ Hồng phải điều động công tác về thủ đô, có khi còn là công việc có ảnh hưởng trực tiếp đến Phó thủ tướng Hồng cũng nên.

Đặng Trọng Hòa cũng có cơ sở để đoán vậy, anh ta có thể trở thành Chủ tịch thành phố Cửu An là do Lưu Vĩ Hồng đã dốc hết sức đề bạt. Ở một khía cạnh nào đó cũng có thể nói đó là một sự “bồi thường” của Phó thủ tướng Hồng dành cho hắn.

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:

- Thật ra Phó thủ tướng Hồng cũng rất quan tâm đến tình hình thành phố Cửu An. Đặc biệt ông ta còn quan tâm hơn nữa đến tình tình thay đổi chế độ xã hội doanh nghiệp nhà nước ở Cửu An.

Lưu Vĩ Hồng điều hành công tác cải cách chế độ xã hội doanh nghiệp nhà nước thu được thành quả rất lớn, được Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước lấy làm tấm gương sáng. Tấm gương kiểu mẫu này không thể vì sự rời đi của Lưu Vĩ Hồng mà sụp đổ được, bắt buộc phải được duy trì. Lưu Vĩ Hồng lấy lý do này để đề cử Đặng Trọng Hòa với Phó thủ tướng Hồng.

Đặng Trọng Hòa vội nói:

- Bí thư Lưu yên tâm, tôi sẽ tiếp tục quản lý việc cải cách chế độ xã hội doanh nghiệp nhà nước ở Cửu An.

Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước thành phố Cửu An vốn là ban ngành của UBND thành phố Cửu An, trước kia tạm thời vẫn do Lưu Vĩ Hồng nắm quyền điều hành. Bây giờ Lưu Vĩ Hồng rời đi đương nhiên Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước sẽ phải lập lại chế độ. Tân Phó bí thư thành ủy Nghê Hồng cũng được phân công công tác quản lý chính trị pháp luật, nhưng không được tiếp tục quản lý công tác cải cách chế độ xã hội doanh nghiệp nhà nước nữa.

Lời này của Đặng Trọng Hòa không phải là thể hiện quyết tâm với Lưu Vĩ Hồng, mà là thể hiện quyết tâm với Phó thủ tướng Hồng.

- Chủ tịch thành phố Đặng, tình hình Cửu An bây giờ vẫn khá phức tạp.

Lưu Vĩ Hồng nhấp một ngụm trà, từ tốn nói.

Hai hàng lông mày Đặng Trọng Hòa nhíu lại, khẽ gật đầu.

Tuy rằng Hàn Kim Tỏa là em vợ của Tân Minh Lượng, nhưng quả thật Hàn Kim Tỏa không dính dáng gì nhiều đến việc kinh doanh của Tân Minh Lượng, ít nhất là cũng không có đủ chứng cớ xác thực cho việc đó. Bởi vì có dính dáng kinh tế với Hàn Kim Tỏa lại là Hàn Xảo Trân nên đây là một tình huống hết sức đặc biệt. Nếu như Hàn Kim Tỏa không phải là em ruột của Hàn Xảo Trân thì Tân Minh Lượng không thể thoát khỏi việc bị dính dáng đến chuyện này. Những thương nhân chẳng bao giờ vô duyên vô cớ mà đưa tiền cho Hàn Xảo Trân, nhất định phải là do nhìn vào quyền thế của Tân Minh Lượng. Nhưng Hàn Xảo Trân lại là chị của Hàn Kim Tỏa, hai chị em có giao dịch kinh tế là chuyện rất bình thường nên điều này không ảnh hưởng được đến Tân Minh Lượng.

Lần này Tân Minh Lượng chủ động xin tỉnh ủy từ chức Chủ nhiệm thường vụ HDND thành phố Cửu An để đảm nhiệm chức ủy viên thường vụ HDND tỉnh, cơ bản tương đương với việc nghỉ hưu hoàn toàn rồi. Mà việc Tân Minh Lượng rời khỏi Cửu An cũng có điều kiện, ấy là phải bảo vệ được cho vợ hắn ta là Hàn Xảo Trân không bị truy tố quá gắt gao.

Nhưng việc Tân Minh Lượng rút lui, Lục Mặc gục ngã không có nghĩa là số lượng lớn cán bộ ở Thành phố Cửu An mà bọn họ đã đào tạo sẽ biến mất. Hệ thống cán bộ mới của thành phố Cửu An trên cơ bản vẫn do các thành phần cán bộ cũ tạo thành. Đương nhiên Tân Minh Lượng và Lục Mặc không thể gây ảnh hưởng gì đến bọn họ nữa, nhưng như vậy thì bọn họ sẽ lại trở thành đối tượng mà Trương Hiệu Liêm và Đặng Trọng Hòa phải ra sức tranh thủ rồi.

Cho dù là ai làm lãnh đạo ở Cửu An thì cũng phải dựa vào cơ cấu cán bộ cũ để thúc đẩy công tác ở các địa phương.

Lưu Vĩ Hồng nói:

- Mạc Ngôn và Tiết Bác Vũ thì không cần phải nói, nhất định là sẽ ủng hộ cho anh hết mình. Ngoài ra thì Lưu Tuấn Phong cũng là cán bộ khá chính trực có quan hệ không tồi với cựu Bí thư thành ủy Vương Thì Hằng.

Đây là Lưu Vĩ Hồng đang bàn giao cho Đặng Trọng Hòa các thành viên cốt lõi.

Một vị Phó bí thư Thành ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật thành phố, một vị Trưởng ban tổ chức cán bộ thành ủy, một vị Bí thư đảng ủy Công an, lại thêm Đặng Trọng Hòa nữa thì sẽ là một bộ máy chính quyền hết sức hùng mạnh. Tuy là không thể đè bẹp Trương Hiệu Liêm thì ít nhất cũng sẽ không bị lép vế.

Đặng Trọng Hòa lại chân thành nói:

- Cảm ơn Bí thư Lưu!

Bình luận

Truyện đang đọc