QUAN GIA

Giám đốc sở Liêu làm việc rất nhanh gọn, quả nhiên không khiến người thất vọng. Sau hai ngày, hội nghị trung y tỉnh hằng năm được long trọng tổ chức, luận văn của Chu Ngọc Hà được như ý nguyện lãnh giải nhì, đạt được năm nghìn tệ tiền thưởng và giấy chứng nhận vinh dự đỏ thẫm thiếp vàng

Hai ngày này, Lưu Vĩ Hồng ở Đại Ninh gặp mặt bạn cũ, được uống rất sảng khoái

Trên đường trở về thị xã Thanh Phong, Chu Ngọc Hà đã đổi thái độ lạnh như băng, đối với Lưu Vĩ Hồng thì trở nên khách khí, dọc đường vừa cười vừa nói, thậm chí cũng không còn "Cấm" bọn họ hút thuốc ở trên xe.

Có giải nhì này, chức danh trung cấp của cô chính là ván đã đóng thuyền. Nhưng thái độ Chu Ngọc Hà chuyển biến, vẫn không chỉ là bởi vì luận văn lấy được giải thưởng, chủ yếu là bởi vì thái độ Giám đốc sở Liêu đối với Lưu Vĩ Hồng

Mặc dù Lưu Vĩ Hồng vẫn không chịu lộ ra "cái tẩy" của hắn ở Bắc Kinh, tuy nhiên cha con nhà họ Chu đều suy đoán, Lưu Vĩ Hồng có khả năng không phải là con cháu của nhà bình thường. Bằng không tuyệt không thể có được mối quan hệ như vậy với Vụ trưởng Tiêu của bộ y tế

Chỉ có điều Lưu Vĩ Hồng chính mình không chịu nói, cứ đi hỏi han mãi cũng không thích hợp. Nếu chẳng may Lưu Vĩ Hồng thực sự là con cháu đời sau của danh môn nào đó, không muốn cho người ta biết bí mật này, mà mình cứ khăng khăng đi tìm hiểu, chưa chắc là chuyện tốt.

Có một số bí mật, vẫn là biết ít thì tốt hơn.

Trở lại trường Trung cấp Nông nghiệp địa khu Thanh Phong, Lưu Vĩ Hồng làm hai việc

Hai việc này đều liên quan đến sự chỉ bảo của Hiệu trưởng Chu

Chuyện thứ nhất, là Lưu Vĩ Hồng đệ trình đơn xin vào đảng, Hiệu trưởng Chu là người tiến cử hắn vào đảng. Điều này diễn ra rất nhanh chóng, đơn xin vừa đưa lên, Hiệu trưởng Chu lập tức phê duyệt, ông ta kiêm nhiệm chức vụ Bí thư Đảng ủy ở trường học. Thế là Lưu Vĩ Hồng trở thành đảng viên dự bị quang vinh.

Chuyện này, Lưu Vĩ Hồng vẫn luôn muốn làm, Hiệu trưởng Chu chủ động đề xuất, đó là không thể tốt hơn.

Vào đảng không lâu, trường Trung cấp Nông nghiệp tuyên bố văn kiện, bổ nhiệm Lưu Vĩ Hồng là phó chủ nhiệm phòng Giáo vụ. Tuy rằng không phải chức quan đàng hoàng, nhưng phó chủ nhiệm phòng Giáo vụ này cũng thực sự là cấp phó phòng.

Lưu Vĩ Hồng tham gia công tác không đến một năm, liền bước lên trên bậc thang này, đối với đại đa số giáo viên trường Trung cấp Nông nghiệp mà nói, quả thực là được hâm mộ ghen tị lồi cả tròng mắt

Hay là biết đánh bóng rổ, lại có rất nhiều ưu đãi?

Về phần chuyện đã xảy ra ở tỉnh thành, người biết chuyện cũng không có là bao. Cha con Hiệu trưởng Chu và Lưu Vĩ Hồng thì sẽ không đi khắp nơi tuyên truyền, lái xe tiểu Đàm được cho là thân tín của Hiệu trưởng Chu, nhận được lời dặn dò của Hiệu trưởng Chu, cũng không đem chuyện này nói ra ngoài

Lúc ấy, tâm tư của mọi người vẫn không bằng đời sau "Thản nhiên" như vậy, đối với hành vi tặng lễ đi cửa sau như vậy, ít nhiều có chút khinh thường, cảm thấy là đường ngang ngõ tắt. Vì một chức danh trung cấp của con gái, Hiệu trưởng Chu đặc biệt đi tỉnh thành chạy cửa sau một tuần, nói ra ngoài, có cản trở với hình tượng sáng lạng của Hiệu trưởng Chu, đối với Chu Ngọc Hà cũng ảnh hưởng không tốt

Cô tuổi trẻ thế mà được làm bác sĩ chỉ định, viện Trung y không biết có bao nhiêu người không phục!

Lần trước làm tổ trưởng bộ môn, Lưu Vĩ Hồng còn cùng Hiệu trưởng Chu khách khí hai câu, lần này làm phó chủ nhiệm phòng Giáo vụ, Lưu Nhị Ca cũng là thản nhiên mà nhận lấy, nửa câu khách khí cũng không nói ra

Hắn hiểu được, đây là Hiệu trưởng Chu trả công

Con người đều là như vậy, nợ ân tình người khác, trong lòng luôn không yên, chỉ muốn hoàn trả món ân tình này càng sớm càng tốt, cầu sự yên lòng. Chu Kiến Quốc làm hiệu trưởng, có năng lực trả ân tình này, tự nhiên không muốn kéo dài quá lâu. Hơn nữa Giám đốc sở Liêu đối với Lưu Vĩ Hồng cũng khách khí như vậy, nhất định là có lý do. Đi theo cảm giác của Giám đốc sở Liêu, sẽ không sai.

Giám đốc sở Liêu nếu không phải tinh ranh, thì sao có thể mới hơn bốn mươi tuổi thì đã là Giám đốc sở!

Phó chủ nhiệm phòng Giáo vụ Trường Trung cấp Nông nghiệp, không có thực quyền gì, cho dù là có, cũng chỉ là một chút, Lưu Vĩ Hồng thật ra cũng không quan tâm. Hắn thật sự để ý chính là cấp bậc cấp phó phòng. Muốn ở trong quan trường phát triển, cấp bậc là vô cùng quan trọng. Cấp phó phòng ở trong đơn vị của trường Trung cấp Nông nghiệp như vậy, là không mùi không vị, một khi chuyển tới Đảng uỷ hoặc là bộ phận chính phủ, lại rất là thực tiễn, chỉ cần bên trên có người chiếu cố, thì có thể sắp xếp được một chức vụ cấp phó phòng thực quyền.

Đây có thể coi là bậc thang cơ bản khởi bước trong quan trường

Nếu thành lãnh đạo, nên hưởng thụ đãi ngộ của lãnh đạo, chủ nhiệm Vương của phòng Hành chính Tổng hợp đích thân tới cửa, muốn an bài chủ nhiệm Lưu dọn đến khu ký túc xá mới. Lưu Vĩ Hồng một thân một mình, cũng không thể sắp xếp một căn phòng đôi gì đó, vẫn chỉ có thể an bài một gian phòng đơn. Tuy nhiên phòng đơn ở khu ký túc xá mới này, cùng phòng ký túc xá độc thân cải biến của lầu dạy học trường cán bộ Năm Bảy là có khác biệt, có thêm một nhà bếp và buồng vệ sinh.

So sánh ra thì, ở tại gian phòng đơn như vậy sẽ tiện lợi hơn nhiều, còn là phòng mới. Đời sau trong rất nhiều thành phố lớn có rất nhiều phòng đơn như vậy chuyên bán ra cho thành phần tri thức tinh anh độc thân

Vốn chủ nhiệm Vương là chủ nhiệm hành chính tổng hợp đủ tư cách, cấp trưởng phòng, hơn bốn mươi tuổi. Lưu Vĩ Hồng cũng chỉ là phó chủ nhiệm phòng Giáo vụ mới đề bạt, lại mới chỉ hơn hai mươi, muốn có phòng tốt, thì phải chủ động tới cửa tìm chủ nhiệm Vương người ta, không thể thiếu còn phải tặng chút quà cáp lễ vật này nọ, coi như quà ra mắt. Chủ nhiệm Vương lúc này trái lại đi "nịnh bợ" Lưu Vĩ Hồng, đơn giản là nể mặt Hiệu trưởng Chu

Hiệu trưởng Chu coi trọng Lưu Vĩ Hồng như vậy, trong vòng một năm, hai lần đề bạt, mà người ta phải cần vài năm thậm chí mười mấy năm mới có thể đi hết bậc thang, nhưng trong một năm thì để cho Lưu Vĩ Hồng đi hết. Chẳng lẽ chỉ bởi vì Lưu Vĩ Hồng giỏi chơi bóng rổ?

Chủ nhiệm Vương cũng là sành sỏi, nếu thật sự nghĩ như vậy, không phải là đầu óc ngâm nước thì là bị chạm dây.

Ở bên trong, nhất định có nguyên nhân.

Về phần rốt cuộc là nguyên nhân gì, chủ nhiệm Vương tạm thời chưa nghe ngóng được. Nhưng đây không cần gấp, mấu chốt là phải nhận rõ tình thế. Nếu Lưu Vĩ Hồng trở thành người tâm phúc của Hiệu trưởng Chu, vậy thì chủ động thể hiện thiện ý khẳng định sẽ không sai.

Chủ nhiệm Vương có thể ở vị trí chủ nhiệm hành chính tổng hợp được nhiều năm thế này, nhất định cũng là được sự tín nhiệm của Hiệu trưởng Chu. Cùng Lưu Vĩ Hồng tạo thêm mối quan hệ tốt, cái này gọi là liên hợp mạnh mẽ. Có một số chuyện không tiện nói trước mặt Hiệu trưởng Chu, thì có thể thông qua lời Lưu Vĩ Hồng nói ra. Ngược lại cũng thế. Hơn nữa Lưu Vĩ Hồng tuổi còn trẻ, tiền đồ sau này không có hạn định

Đúng là những nguyên nhân này tập trung lại, mới thúc đẩy chủ nhiệm Vương chủ động tới cửa phục vụ cho chủ nhiệm Lưu.

Nhưng kết quả lại vượt ngoài dự kiến chủ nhiệm Vương, chủ nhiệm Lưu không ngờ không đồng ý chuyển nhà.

Lưu Vĩ Hồng có lý do cũng rất đơn giản, nói mình dù sao chỉ một thân một mình, ở đâu cũng vậy thôi, chỉ cần có chỗ để ngủ là được rồi

Đây là lý do gì đây?

Chủ nhiệm Vương cho rằng Lưu Vĩ Hồng không biết rõ khác biệt giữa ký túc xá mới và ký túc xá cũ, liền có ý tốt nhắc nhở hắn, nói phòng đơn của ký túc xá mới, diện tích so với phòng ký túc xá hắn đang ở rộng hơn mấy mét vuông, còn có một nhà bếp và buồng vệ sinh.

Lưu Vĩ Hồng liền cười, nói:

- Cảm ơn chủ nhiệm Vương, xin nhận ý tốt. Tôi một mình, lại không có đồ dùng gia dụng, phòng ở lớn hay nhỏ đều không quan hệ. Về phần nhà bếp, thì càng không cần, tôi đều ăn ở căn tin, sẽ không tự mình tổ chức bữa ăn tập thể, cũng sẽ không tự nấu đồ ăn. Buồng vệ sinh à, dù sao mỗi tầng lầu ký túc xá cũ đều có, cũng chỉ vài bước chân, không sao cả. Phòng mới này, vẫn là để phân cho đồng chí nào cần dùng đến thì tốt hơn

Chủ nhiệm Vương liền tăng cường làm công tác cho Lưu Vĩ Hồng. Vừa nói chỗ tốt của phòng mới, vừa trong lòng buồn bực. Vào thời này, vẫn còn chuyện như thế này, cho người ta ở phòng mới, còn phải làm công tác? Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Lưu Vĩ Hồng chẳng lẽ là bởi vì tư tưởng cổ quái, mới được Hiệu trưởng Chu trọng dụng?

Lưu Vĩ Hồng không chút lay chuyển, tùy cho chủ nhiệm Vương nói ba hoa chích choè, vẫn không chịu đồng ý. Chủ nhiệm Vương như là thấy được quái vật, nhiều lần đánh giá lại Lưu Vĩ Hồng, lúc này mới lắc đầu, mang theo cái mặt đen tối rời khỏi

Tin tức chủ nhiệm Lưu thăng chức không chuyển nhà, rất nhanh được lan truyền trong giáo viên trường nông nghiệp

Tất cả mọi người cảm thấy việc lạ hàng năm đều có, nhưng không nhiều như năm nay.

Hiệu trưởng Chu cũng nghe nói, một cú điện thoại gọi Lưu Vĩ Hồng vào văn phòng mình

- Vĩ Hồng, sao lại thế này? Không chịu chuyển nhà. Có phải ngại phòng đơn ký túc xá không đủ rộng hay không, muốn phòng đôi có một phòng ngủ một phòng khách? Nếu quả thật là như vậy, cũng không phải không thể thương lượng

Hiệu trưởng Chu nói thẳng vào vấn đề. Ông ta hiện tại cùng Lưu Vĩ Hồng nói chuyện, hoàn toàn không hề có chút giọng quan. Cũng không phải là Lưu Vĩ Hồng có biểu hiện kiêu ngạo ương ngạnh gì, mấu chốt là chính Hiệu trưởng Chu trong lòng có "vướng mắc". Không làm rõ Lưu Vĩ Hồng có khả năng là nhân vật có bối cảnh thông thiên, trong nhà không biết có bao nhiêu quan lớn, mình chỉ là một hiệu trưởng nhỏ, ở trước mặt người ta bày kiểu cách nhà quan gì đó, không phải là khiến trong lòng người ta nhạo báng.

- Hiệu trưởng, giác ngộ của tôi chỉ thấp như vậy sao? Muốn căn phòng lớn không mở miệng nói, ở đó giả vờ giả vịt!

Lưu Vĩ Hồng cười ha hả đáp, lấy ra gấu mèo vàng, kính dâng Hiệu trưởng Chu.

- Tôi cũng thấy không phải vậy, cậu không phải là loại người thích đùa giỡn lòng dạ hẹp hòi. Hơn nữa, cậu trẻ tuổi như thế, cũng không đến mức cáo già như vậy chứ?

Hiệu trưởng Chu chiều theo tay của Lưu Vĩ Hồng mà châm mồi thuốc, cũng cười nói:

- Tuy nhiên, Vĩ Hồng, vậy cậu cũng nói xem, vì sao không chịu chuyển đi?

- Thói quen, không muốn dọn tới dọn lui.

Lưu Vĩ Hồng thuận miệng đáp.

- Không đúng!

Hiệu trưởng Chu chắc chắn nói.

- Tôi thấy, cậu là luyến tiếc cái người không phải bạn gái mà lại hơn hẳn người bạn gái ngoài biên chế bà xã, đúng không?

Nói xong, Hiệu trưởng Chu nhìn thẳng Lưu Vĩ Hồng, ánh mắt sáng ngời.

Lưu Vĩ Hồng cười cười, như rất vô tình nói:

- Hiệu trưởng, lời này hơi có vấn đề. Phía trước nói không phải bạn gái, mặt sau lại nói ngoài biên chế bà xã. Đây không thể là một khái niệm chứ?

Hiệu trưởng Chu lại trở nên nghiêm túc nói:

- Vĩ Hồng, cậu còn trẻ có tư tưởng sinh động một chút không quan hệ, nhưng có một số sai lầm không thể phạm. Nếu cậu lo không ai giặt quần áo nấu cơm, vậy đừng lo, tôi phụ trách giới thiệu cho cậu một bạn gái thích hợp, bảo đảm còn chịu khó hơn cả Đường Thu Diệp, chăm sóc cậu thỏa đáng. Đường Thu Diệp... Dù sao người ta là có chồng, tiếp cận quá gần, các đồng chí sẽ có cái nhìn lệch lạc

Lưu Vĩ Hồng vẫn như trước không vội vàng không hấp tấp, dường như hoàn toàn không xem điều này là lời cảnh cáo, hút một hơi thuốc, nói:

- Hiệu trưởng, sự quan tâm của ông đối với tôi, tôi rất cảm tạ. Nhưng tôi nghĩ giữa nam và nữ, ngoại trừ loại quan hệ này, vẫn có thể có quan hệ đồng chí, quan hệ đồng sự, quan hệ bạn bè. Tôi và Đường Thu Diệp là hàng xóm cách vách, trong sinh hoạt cuộc sống trợ giúp nhau một chút, không có gì là quá đáng cả!

Lưu Vĩ Hồng khi khiêm tốn là thật sự khiêm tốn, nhưng khi cứng đầu cũng là thật sự cứng đầu. Không phải là ai cũng có thể thay đổi chủ ý của hắn

Bình luận

Truyện đang đọc