QUAN GIA

Quan Gia

Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

Chương 897: Tất cả mọi người cùng lừa dối

Nhóm dịch: PQT

Nguồn: metruyen

Tân Minh Lượng đột nhiên chỉ đích danh Lưu Vĩ Hồng, để Lưu Vĩ Hồng cho ý kiến, hơn nữa nói thẳng Lưu Vĩ Hồng là anh hùng xây dựng kinh tế nổi tiếng, thật đúng là nằm ngoài dự liệu của những người tham gia hội nghị

Từ khi nhà máy phân hóa học Thanh Sơn phát sinh sự kiện xung đột đổ máu, Lưu Vĩ Hồng trước mặt mọi người cho Tân Minh Lượng bạt tai, đoàn người liền cho rằng, Tân Minh Lượng nhất định sẽ cùng Lưu Vĩ Hồng như nước với lửa

Cho nên mấy ngày nay, tất cả mọi người rất căng thẳng, khẩn trương theo dõi sự biến hóa của thế cục. Tân Minh Lượng là Hoàng đế đất Cửu An này, Lưu Vĩ Hồng lại là nha nội (con ông cháu cha) đảng Bắc Kinh, ai cũng có sở trường riêng. Hai tên trâu bò này một khi chính thức "Khai chiến", thắng bại như thế nào, thật là khó có thể đoán trước. Nhưng không quan tâm khẳng định cũng không được. mọi người thân ở Cửu An, hơn nữa ngồi giữ chức vị quan trọng, cùng Tân Minh Lượng có muôn vàn liên hệ. Nếu Tân Minh Lượng trong trận đấu này mà thất bại, những người khác sẽ đi về đâu, sẽ trở thành một sự kiện hàng đầu đấy

Mà cho dù Tân Minh Lượng giành được thắng lợi trong trận quyết đấu này, Lưu Vĩ Hồng bại trận chạy sang thành phố Mạch, cũng chưa chắc thấy được cảnh đoàn người vô tư kê cao gối mà ngủ.

Lưu Vĩ Hồng lần này đến, rõ ràng là thực thi ý đồ khám phá của Lâm Khải Hàng, còn có Chủ tịch tỉnh Lý Dật Phong ủng hộ. Trong một tỉnh, cán bộ được Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh nhất trí xem trọng, đều không thể sống yên ở Cửu An, hậu quả nghiêm trọng, là không thể nghi ngờ. Cũng sẽ trở thành ngòi nổ gây chiến của Tỉnh ủy

Lưu Vĩ Hồng cái tên này, đuổi hắn đi thì không được, để mặc hắn làm càng của không xong, biện pháp khả thi duy nhất, chính là tối đa hạn chế hắn ở Đảng ủy Công an này thôi, không cho hắn can thiệp sự vụ khác. Nhưng dường như, bản thân Bí thư Lưu, cũng không vui vẻ mà nhận “sắp đặt” như vậy

Một chút cũng không yên tĩnh

Nhưng "Biểu hiện" của Tân Minh Lượng lại vượt xa dự đoán của mọi người. Ra lệnh cho Ủy ban nhân dân thành phố và viện kiểm sát giở vài chiêu vặt, thì không còn động tác lớn nào khác, dường như bị Lưu Vĩ Hồng cho “bạt tai” không xi nhê luôn!

Hiện tại Tân Minh Lượng lại chủ động điểm danh Lưu Vĩ Hồng, để hắn đưa ra ý kiến đối với công tác ở lĩnh vực xây dựng kinh tế. Bí thư Tân đây là đang hát tuồng nào, mọi người thật đúng nhìn không rõ.

Chỉ có Vương Thì Hằng và Lục Mặc, vẻ mặt hơi không tự nhiên.

Hai người bọn họ, một người, thì nổi danh là không có bản lĩnh xây dựng kinh tế, một người là Chủ tịch thành phố chủ quản kiến thiết kinh tế. Lúc trước sở dĩ có thể ở bên trong đám tùy tùng của Tân Minh Lượng trổ hết tài năng, nguyên nhân chính yếu, là hai người bọn họ có bản lãnh thật sự.

Hiện giờ Tân Minh Lượng nói lời này, rõ ràng là hạ thấp hai người bọn họ

Tân Minh Lượng có lẽ là đang nhắc nhở bọn họ, cẩn thận một chút đi, Lưu Vĩ Hồng này, không phải loại đèn cạn dầu, đừng tưởng rằng vì hắn là một "Kẻ thù" của Tân Minh Lượng tôi. Tân Minh Lượng tôi đã già rồi, không thể trông cậy để thăng quan, các anh tuổi còn trẻ thiệt, nếu thật sự để Lưu Vĩ Hồng ở Cửu An gây nên động tĩnh lớn, e là thật sự phải khó chịu nhất không phải Tân Minh Lượng tôi, mà là các anh - những người tuổi trẻ đấy

Tỉnh ủy nếu thật sự muốn tìm lý do điều chỉnh bộ máy thành phố Cửu An, đứng mũi chịu sào chính là Vương Thì Hằng và Lục Mặc. Minh Lượng dù sao cũng đã là Chủ tịch Hội đồng nhân dân, tuổi cũng đã cao, đến lúc đó bất quá cũng chỉ là gỡ bỏ cái mác “bí thư thứ 2” là xong, chuyên tâm làm tốt Chủ tịch Hội đồng nhân dân, thì còn có thể thế nào nữa? Nhưng Vương Thì Hằng và Lục Mặc các anh thì thế nào đây ta? Nếu Phó bí thư Thiệu Lệnh Hồng không còn chống đỡ cho các anh, thì các anh cứ mà ở đó chờ điều đến phòng ban tỉnh mà bỏ xó đi nhé, lúc đó thì giờ mà khóc cho đã!

Vương Thì Hằng và Lục Mặc hiểu được ý tứ của Tân Minh Lượng, Lưu Vĩ Hồng cũng hiểu rõ. Hắn vốn không định lên tiếng trên hội nghị. Sự tình nhà máy phân hóa học Thanh Sơn, có thể hoãn lại sau hãy nói. Dù gì nhà máy phân hóa học đã bị niêm phong, không có mệnh lệnh của Bí thư Lưu hắn, ai cũng không dám động vào thiết bị và đồ vật khác, mặc kệ Lại Văn Siêu và Điền Bảo Sơn cấu kết như thế nào, muốn bán trao tay nhà máy phân hóa học cũng được, muốn lấy thiết bị nhà xưởng đi cũng được, tóm lại phải có Bí thư Lưu hắn gật đầu mới được.

Nhưng hiện tại, Tân Minh Lượng đã điểm danh, Bí thư Lưu nhất định phải nói vài câu mới được.

Trên mặt xây dựng kinh tế này, Bí thư Lưu cảm thấy thực sự cần phải “lên lớp” cho đoàn người. Không phải Bí thư Lưu tài giỏi gì, mấu chốt biết trước hai mươi năm tương lai và tầm mắt, đã định sẵn hắn là người không tầm thường

- Ha ha, bí thư Tân, anh hùng xây dựng kinh tế thì không dám nhận. Tôi chỉ đơn giản nói vài câu, có chỗ nào nói sai, mời Bí thư Vương, bí thư Tân, Chủ tịch thành phố Lục và các đồng chí chỉ điểm nhiều hơn

Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, chỉnh lại tư thế ngồi, rất khiêm tốn nói.

Tân Minh Lượng gật gật đầu, ngoài cười nhưng trong không cười nói:

- Đồng chí Vĩ Hồng không cần phải khiêm tốn

- Cá nhân tôi cho rằng, phó Chủ tịch thành phố Điền vừa nói phương án kia, có nhiều chỗ khá hữu dụng

Lưu Vĩ Hồng cười nói, chỉ một câu này, khiến đoàn người nghe đến sửng sốt bàng hoàng, Vương Thì Hằng lại hơi hơi chau mày. Phương án của Điền Bảo Sơn, sao có thể có chỗ hữu dụng cơ chứ?

- Vần đề nhà máy phân hóa học Thanh Sơn, xét đến cùng chính là làm thế nào để sắp xếp cho tốt cán bộ công nhân viên chức vốn có. Nếu có thể đem phí phụ cấp và phí bồi thường đều cấp phát đầy đủ, vấn đề này cũng liền dễ dàng giải quyết. Nếu các nhà đầu tư hiện tại không hài lòng đối với hoàn cảnh đầu tư của thành phố chúng ta, thông qua các khoản vay ngân hàng, cũng không phải là không thể được. Nhưng, ở giữa này cũng có một vấn đề khó khăn. Căn cứ tình huống mà phó Chủ tịch thành phố Điền vừa mới giới thiệu, toàn bộ nhà máy phân hóa học Thanh Sơn, đã mất khả năng thanh toán nghiêm trọng, bán ra với giá chỉ có 2 triệu tư mà thôi. Nói cách khác, nhà máy phân hóa học Thanh Sơn chỉ trị giá số tiền ít ỏi như vậy. Mà phí phụ cấp và phí bồi thường cho cán bộ công nhân viên chức của nhà máy phân hóa học, cộng lại cũng sắp đến con số 10 triệu, vậy lấy nhà xưởng 2 triệu tư làm thế chấp, thì không thể nào vay được khoản tiền 10 triệu ở ngân hàng đúng không?

Lưu Vĩ Hồng nói không vội vàng không hấp tấp.

Vương Thì Hằng đang chau mày, liền dần dần giãn ra, khóe miệng xẹt qua một tia cười.

Điền Bảo Sơn vội vàng vội vội nói:

- Bí thư Lưu, có lẽ tôi vừa rồi không nói rõ tình huống. Là như vậy, giá trị nhà máy phân hóa học Thanh Sơn, không chỉ 2 triệu tư, nếu chi trả phí phụ cấp và phí bồi thường cho cán bộ công nhân viên chức cũng có thể kham được, toàn bộ nhà máy phân hóa học Thanh Sơn, tổng giá trị là hơn 12 triệu. Từ đây đem thế chấp, là có thể vay được mười triệu

Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, nói:

- Nếu là như vậy, vậy chi bằng thành phố chúng ta tiếp tục kinh doanh nhà xưởng này. Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố ra mặt chào hỏi ngân hàng, vay mười triệu, lấy tài sản nhà máy phân hóa học Thanh Sơn làm thế chấp, trên thực tế, chẳng khác nào thành phố chúng ta, mới là cổ đông lớn thật sự của nhà máy phân hóa học Thanh Sơn. Nhà đầu tư mà ông chủ Lai đại biểu, chỉ có rất ít cổ phần. Chiếu theo nguyên tắc, ai là cổ đông lớn, ai có quyền sở hữu và kinh doanh quyền của nhà máy phân hóa học Thanh Sơn. Nhà đầu tư mà ông chủ Lai đại biểu, chỉ là cổ đông nhỏ mà thôi. Bọn họ sao có thể quyết định hình thức quản lý kinh doanh của nhà máy phân hóa học Thanh Sơn chứ?

Điền Bảo Sơn trong mắt hiện lên một tia bối rối, cưới lớn nói:

- Bí thư Lưu, cũng không phải nói, ông chủ Lai bọn họ không lấy ra được khoản tiền này, mấu chốt là mấy ông chủ lớn khác, hiện tại có chút không tin tưởng hoàn cảnh đầu tư của thành phố chúng ta. Bọn họ là hy vọng thành phố chúng ta cũng có thể đưa ra thành ý giải quyết vấn đề, bọn họ mới có thể yên tâm. Hơn nữa, hai năm trước, thành phố vì cứu lại nhà máy phân hóa học, đã rót vào nhà máy không ít tài chính, kết quả vẫn là hết cách xoay chuyển trời đất, cho nên mới không thể không đem nhà máy bán ra

Lời này tức là nói, thành phố chúng ta đã thử qua rồi, không có năng lực vực dậy nhà xưởng, mới không thể không bán. Lưu Vĩ Hồng anh hiện tại đề xuất để thành phố tiếp tục kinh doanh nhà máy phân hóa học, vậy không thực tế.

Điền Bảo Sơn từ trước đến giờ đều không nhắc tới, cái gọi là nhà đầu tư là một "Đoàn thể", nào giờ đều chỉ có một mình Lại Văn Siêu. Hiện tại lại trong lúc vô tình không biết ở đâu lòi ra thêm “mấy ông chủ lớn khác”. Tất nhiên là bởi vì Lại Văn Siêu đã cung khai, thực lực tài chính của y hoàn toàn không đủ để thật sự thu mua toàn bộ nhà máy phân hóa học, cho nên Điền Bảo Sơn chỉ có thể tạo ra thêm “mấy ông chủ lớn” thôi

Biết rõ y đang giở trò nói hươu nói vượn, những người khác cũng không vạch trần y. Đây cũng là thông lệ trong quan trường. Bởi vì vạch trần Điền Bảo Sơn, chính là kết tử thù. Mâu thuẫn của đoàn người cùng Điền Bảo Sơn, cũng không tới mức độ đó, thì cần gì phải làm cái chuyện “Hại người không lợi mình” cơ chứ? Huống chi phía sau Điền Bảo Sơn còn Tân Minh Lượng, ai mà biết Tân Minh Lượng ở trong chuyện này, rốt cuộc liên lụy sâu đậm gì không? Nếu chẳng may liên lụy đến Tân Minh Lượng, vậy không còn là chuyện cỏn con nữa rồi. Ai mà vô duyên vô cớ đi làm cái việc ngu xuẩn đến thế?

Lưu Vĩ Hồng thì lại không có e dè này. Điền Bảo Sơn trong cảm nhận của hắn, không là cái thá gì cả. Nhưng Lưu Vĩ Hồng lại lo lắng cái khác. Một là "Có chuyện xảy ra", lại không nằm trong "Dự tính" ban đầu của Lưu Vĩ Hồng. Lưu Vĩ Hồng không muốn bởi vì việc này làm rối bố trí toàn cục của hắn. Hai là, Lưu Vĩ Hồng bây giờ phát lực, lật đổ Điền Bảo Sơn, trong tay hắn lại không có ứng cử viên có thể thay thế Điền Bảo Sơn. Cuối cùng thay một người, có khả năng vẫn là cán bộ trong “đám Cửu An”, hoặc là thân tín của Lâm Khải Hàng.

Nói cách khác, Bí thư Lưu ra một đao này, không có thu hoạch gì, chỉ sẽ càng làm cho cục diện Cửu An rối loạn hơn thôi

Đánh cờ Chính trị, không có lợi gì cả, thì bình thường đều không có người nguyện ý đi làm. Đương nhiên, đợi Lưu Vĩ Hồng hoàn thành bố cục, mạnh mẽ khống chế cơ quan chính trị pháp luật, gót chân hoàn toàn đứng vững, đến lúc đó, tay Bí thư Lưu, e là phải với tới lĩnh vực khác rồi

Lưu Vĩ Hồng nào giờ cũng không quảng cáo rùm beng bản thân là "Người tốt". Người tốt trong quan trường là không thể sinh tồn.

Hắn được là người xấu!

- Ha ha, phó Chủ tịch thành phố Điền, vấn đề này cũng không lớn mà. Nếu nhà đầu tư có thực lực tài chính này, tôi có đề nghị, mời bọn họ giao nộp tài chính đúng chỗ, ít nhất đúng chỗ một nửa, năm triệu đi, năm triệu khác, có thể vay ngân hàng. Cái này gọi là phiêu lưu cùng gánh. Bọn họ bảo thành phố chúng ta cho bọn họ một sự đảm bảo, vậy bọn họ cũng nên cho chúng ta một sự đảm bảo, như vậy mới hợp lý truyện copy từ

Điền Bảo Sơn nuốt một ngụm nước miếng, vẻ mặt ngượng ngùng nói:

- Việc này, ừm, Bí thư Lưu đề nghị này, cũng rất có đạo lý. Để tôi thương lượng lại với nhà đầu tư

Vương Thì Hằng hơi gấp gáp nói:

- Phó Chủ tịch thành phố Điền, hôm nay hội nghị này, dù sao cũng phải có cái kết quả. Bằng không, cán bộ công nhân viên chức nhà máy phân hóa học bên đó, không thể giao phó được

Điền Bảo Sơn ông đừng nghĩ kéo dài thêm nữa, hôm nay phải thương lượng cho ra biện pháp

Điền Bảo Sơn vẻ mặt đau khổ nói:

- Bí thư Vương, chuyện này quả thật không dễ làm…

Vương Thì Hằng không để ý tới y, nhìn về phía Lưu Vĩ Hồng, nói:

- Bí thư Lưu, trừ cái này ra, anh còn đề nghị gì tốt hơn không?

- Bí thư Vương, biện pháp là do suy nghĩ mà ra thôi mà

Lưu Vĩ Hồng cười cười, rất nhẹ nhàng nói.

Bình luận

Truyện đang đọc