QUAN GIA

Chương 628: Kim Thu Viên

Khi quay trở lại khách sạn Thủ đô, Cung Bảo Nguyên sớm đã chờ ở đó . Anh ta đang hút thuốc, đi đi lại lại chẳng yên trước cửa khách sạn, dường như có chút sốt ruột. Trên thực tế, Cung Bảo Nguyên xưa nay không hề đưa đón Tiểu Vũ, Tiểu Vũ tự lái xe đi . Cung Bảo Nguyên vô cùng thật thà, đối với vấn đề phụ nữ, luôn “cầm được thì cũng buông được", Tiểu Vũ có thể ở cạnh anh ta lâu như vậy, cũng đã là dị số rồi. Những cô nàng trước đây, thông thường sau mấy tháng Cung Bảo Nguyên đều cấp ột khoản tiền rồi đuổi đi.

Cung Bảo Nguyên có câu danh ngôn: tôi thích ăn trứng gà, nhưng trong nhà không cần thiết phải nuôi một con gà mái đẻ trứng.

Tối nay mời Nhị Ca đi Kim Thu Viên làm khách mới là điều quan trọng, tương đối mà nói, đưa Tiểu Vũ về nhà đã là chuyện gì chứ?

Đúng lúc đó, xe của Nhị Ca đã vòng lại rồi.

Cung Bảo Nguyên vội vàng bước nhanh ra đón, Lưu Vĩ Hồng hạ kính xe xuống, nói:- Bảo Nguyên, ngồi xe của cậu đi!

- Vâng, được, được!

Cung Bảo Nguyên liên tục gật đầu.

Lưu Vĩ Hồng lập tức xuống xe, đưa chìa khóa xe giao cho đứa bé giữ cửa, lên xe của Cung Bảo Nguyên, chạy vào thành phố. Buổi tối, tình trạng giao thông khá tốt, phút chốc đã thấy cấm cung tường đỏ ngói xanh phía trước. Khi Cung Bảo Nguyên xuất trình để người ta kiểm tra, cực kỳ lão luyện, có thể thấy rõ rất thường xuyên ra vào đại nội.

Lưu Vĩ Hồng ngồi yên, toàn bộ đều để Cung Bảo Nguyên làm việc.

Rất nhanh, bên Kim Thu Viên đã đồng ý cho đi, Cung Bảo Nguyên lái xe chậm rãi đi vào.

Kim Thu Viên cách Thanh Tùng Viên của Lưu lão gia ở kỳ thật cũng không xa, nhưng giữa hai bên, đương nhiên không thể tùy tiện xông vào cửa. Trừ phi là có bạn sống lâu trong đại nội, mới có thể xông vào cửa tìm bạn chơi.

Chiếc xe nhanh chóng dừng lại trước Kim Thu Viên, một gã vệ sĩ trẻ tuổi bước lên, hỏi Lưu Vĩ Hồng:- Đồng chí Lưu Vĩ Hồng đúng không ạ?

- Là tôi!

- Chào anh, mời anh đi theo tôi, thủ trưởng đang ở trong.

- Được, cảm ơn!

Lưu Vĩ Hồng đi theo vệ sĩ đến phòng khách, Cung Bảo Nguyên đuổi kịp theo sau. Anh ta là khách quen của Kim Thu Viên, trước nay vệ sĩ cũng chưa từng chào hỏi anh ta.

Mấy hôm trước ở phòng nghỉ bệnh viện Quân đội, Lưu Vĩ Hồng đã gặp mặt Bí thư Tùy An Đông , nhưng lúc đó đông người, Bí thư Tùy An Đông chỉ khen Lưu Vĩ Hồng vài câu, chưa từng nói chuyện gì nhiều. Lần này, Lưu Vĩ Hồng được mời đến, không biết Bí thư Tùy An Đông muốn chỉ giáo hắn điều gì. Nhưng Lưu Vĩ Hồng hiểu rõ, điều này có liên quan đến thân phận "cháu ruột Lưu lão gia" , tuyệt đối Bí thư Tùy An Đông không chỉ tò mò về hắn không thôi.

Vào phòng khách, Lưu Vĩ Hồng giật mình kinh hãi.

Chẳng những Bí thư Tùy An Đông ở đó, trong phòng khách còn có một vị.

Phó chánh văn phòng trung ương Kính Thu Nhân.

Lúc này, trong mắt đại đa số quan lớn, phó chủ nhiệm Kính có lẽ còn chưa được xem là đại nhân vật đặc biệt hiển hách, phó chánh văn phòng trung ương, cán bộ cấp Bộ trưởng, cố nhiên uy phong hiển hách, nhưng vẫn chưa tính là đại lão cấp cao.

Nhưng là người tái sinh, Lưu Vĩ Hồng hiểu rất rõ, Phó chủ nhiệm Kính Thu Nhân sau này sẽ đạt đến một độ cao không chút tầm thường, trở thành một trong những đầu sỏ đưa ra quyết sách tầng cao nhất của nước cộng hoà. Tối nay, ở Kim Thu Viên nhìn thấy chủ nhiệm Kính và Bí thư Tùy An Đông ngồi đối diện, có thể thấy được sự coi trọng của Bí thư Tùy An Đông đối với Phó chủ nhiệm Kính. Điều này và những thông tin trong trí nhớ Lưu Vĩ Hồng hoàn toàn ăn khớp.

Hơn nữa điều khiến Lưu Vĩ Hồng giật mình chính là, biết rõ hắn đến đây, Chủ nhiệm Kính cũng không hề lảng tránh, xem ra Bí thư Tùy An Đông và Phó chủ nhiệm Kính Thu Nhân, đều chưa tính toán "kiêng dè" quan hệ mật thiết với hắn. Hoặc là, Lưu Vĩ Hồng quá trẻ, cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng.

Một Chủ tịch thị xã cơ sở hai mươi lăm tuổi, chức vụ này trong mắt những đầu sỏ đương nhiên không đáng nhắc tới. Theo mức độ ủng hộ của Lưu lão gia với Kim Thu Viên mà nói, Bí thư Tùy An Đông gần như có thể xem Lưu Vĩ Hồng là con cháu vãn bối của mình.

Đương nhiên, tâm lý nhân vật chính trị không thể phỏng đoán đơn giản như vậy .

Chính trị, chỉ có lợi ích vĩnh hằng, không có bạn bè và kẻ thù vĩnh hằng.

Bằng không, chẳng thể nào giải thích được ở thế giới song song kia, sau khi ông nội qua đời, Lưu gia thất thế. Nhưng hiện tại, Lưu Vĩ Hồng đã không còn phải lo lắng vấn đề này.

Ông cụ còn khoẻ mạnh!

Hiện tại Lưu lão gia, cũng không phải Lưu lão gia trước khi tái sinh.

Không cần vệ sĩ thông báo, Bí thư Tùy An Đông đã thấy Lưu Vĩ Hồng, trên mặt lập tức nở nụ cười hòa nhã, nói:- Vĩ Hồng đến đấy à, mời ngồi...

Giọng nói hiền hoà, vẫn chưa đứng dậy, thái độ hoàn toàn giống như đối với con cháu thế hệ sau gần gũi.

Lưu Vĩ Hồng cũng không thể thoái thác, bèn bước nhanh tới, cúi đầu thật sâu về phía Bí thư Tùy An Đông, nói:- Chào Tổng bí thư ạ!

- Được, được…

Tổng bí thư Tùy An Đông càng thêm hòa nhã .

Lưu Vĩ Hồng cúi đầu về phía Kính Thu Nhân:- Chào Phó chủ nhiệm Kính ạ!

- Chào, cậu là đồng chí Lưu Vĩ Hồng, con đồng chí Lưu Thành Gia?

Kính Thu Nhân hiển nhiên tương đối có hứng thú với Lưu Vĩ Hồng, mỉm cười hỏi.

- Đúng vậy, Phó chủ nhiệm Kính, cha cháu là Lưu Thành Gia.

Lưu Vĩ Hồng cung kính đáp.

Kính Thu Nhân cười nói:- Tốt, tuổi trẻ tài cao, không hổ là con Quân đoàn trưởng Thành Gia, hổ phụ sinh hổ tử.

Tuổi tác của Kính Thu Nhân so với Lưu Thành Gia cũng lớn hơn, hơn nữa luận xuất thân, Phó chủ nhiệm Kính cũng là một cách mạng đời thứ hai, con nhà kinh sư thế gia, tỏ thái độ bề trên là đúng.

Chào hỏi xong, Lưu Vĩ Hồng liền ngồi xuống sô pha, lưng thẳng tắp, nhìn thẳng về phía Tổng bí thư Tùy An Đông.

Cung Bảo Nguyên cũng theo vào, không nói một tiếng ngồi xuống sô pha cạnh Lưu Vĩ Hồng. Tuy là cậu cháu ruột, nhưng ở những chỗ trang nghiêm thế này Cung Bảo Nguyên đến thở mạnh cũng không dám.

Đương nhiên, nếu chỉ là trong nhà tập trung lại, Cung Bảo Nguyên cũng không đến mức căng thẳng như thế, sẽ thả lỏng một chút.

Tùy An Đông hứng thú đánh giá Lưu Vĩ Hồng, mỉm cười nói:- Vĩ Hồng à, nghe nói cậu và Bảo Nguyên là bạn tốt?

Vừa mở miệng đã hỏi "giao tình cá nhân" giữa vãn bối, xem ra, tối nay gọi đến gặp kỳ thực chỉ là nói chuyện phiếm, không khí khá thoải mái.

Lưu Vĩ Hồng vội cúi người, nói:- Đúng vậy, thưa Tổng bí thư, cháu và Bảo Nguyên là bạn, cũng thường xuyên tụ tập, nói chuyện phiếm.

- Ha ha, thế cũng tốt. Thanh niên với nhau, có nhiều đề tài chung, nên kết giao nhiều hơn. Đứa nhỏ Bảo Nguyên này, đối nhân xử thế khá thật thà chất phác, Vĩ Hồng có thể chỉ dạy nhiều cho nó.

Tổng bí thư Tùy An Đông càng thêm hòa nhã nói, hoàn toàn là một vị bề trên quan tâm đến sự trưởng thành của thế hệ sau.

- Tổng bí thư quá khen, cháu cũng chẳng có gì để dạy bảo Bảo Nguyên. Chỉ là giúp đỡ, học tập lẫn nhau thôi ạ.

Lưu Vĩ Hồng đáp theo đúng quy củ.

- Ừ, được!

Bí thư Tùy An Đông liên tục vuốt cằm, tương đối hài lòng về biểu hiện của Lưu Vĩ Hồng. Ít nhất nhìn qua cũng tương đối vừa lòng. Cậu thanh niên này không kiêu căng, không nóng nảy, tiến thoái có căn cứ, quả nhiên không hổ là con cháu dòng chính của Lưu lão gia, khí độ không giống bình thường.

Kính Thu Nhân đột nhiên hỏi:- Đồng chí Vĩ Hồng, nghe nói hiện tại cậu công tác ở cơ sở, từng đảm nhiệm Trưởng ban tổ chức cán bộ huyện Lâm Khánh tỉnh Sở Nam?

Thông thường, quan lớn đang ngồi, những người khác là sẽ không tùy tiện mở miệng. Dù nhìn qua giống như trong nhà đang nói chuyện phiếm, Kính Thu Nhân cũng sẽ không phạm kiêng kị này. Bỗng nhiên mở miệng hỏi, tất nhiên là bởi vì Kính Thu Nhân vốn không ình là người tiếp khách. Bí thư Tùy An Đông mời ông và Lưu Vĩ Hồng cùng đến nói chuyện, cũng không phải là không có mục đích.

- Đúng vậy, Phó chủ nhiệm Kính, từ tháng tư đến tháng mười một năm ngoái, cháu đảm nhiệm chức vụ Trưởng ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy Lâm Khánh.

Lưu Vĩ Hồng cũng cung kính với Kính Thu Nhân, không chút chậm trễ.

- Ha ha, vừa rồi Tổng bí thư mới nói với tôi về vấn đề này. Cậu thực hiện chế độ bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ công khai ở huyện Lâm Khánh rất tốt, khai sáng khơi dòng công tác giám sát bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ, là một sáng kiến rất hay. Quy trình bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ của chúng ta trước kia, không đủ công khai, đối với việc giám sát cán bộ nhất là cán bộ lãnh đạo Đảng viên, vẫn chưa đến chốn. Sau khi chế độ bổ nhiệm và miễn nhiệm công khai được đề xuất, vấn đề này có hi vọng được giải quyết. Tuổi còn trẻ, nhưng đã có tầm nhìn như vậy, giỏi lắm.

Kính Thu Nhân cười ha hả, cực kỳ tán thưởng Lưu Vĩ Hồng. Đối với chuyện tán thưởng này, rốt cuộc có mấy phần là nhìn vào tấm biển vàng Lưu gia, có mấy phần là vì Lưu Vĩ Hồng " sáng kiến rất giỏi", chẳng thể nào tách bạch được. Nói chuyện trong trường hợp này, nếu chỉ đơn thuần nghe ý nghĩa trên mặt chữ, rất có khả năng trống đánh xuôi, kèn thổi ngược với ý tứ thực tế của người nói. Lưu Vĩ Hồng cũng không dám vội mừng.

Kính Thu Nhân lúc này là Phó chánh văn phòng trung ương, không chủ quản công tác tổ chức. Nhưng nói đến công tác tổ chức, không chút trì trệ, trong lòng Lưu Vĩ Hồng cũng cho rằng đó là đương nhiên. Ở thế giới song song kia, sau đại hội Đảng toàn quốc năm nay, Kính Thu Nhân sắp đảm nhiệm Ủy viên dự khuyết bộ Chính trị, Trưởng ban Tổ chức Trung ương, nắm quyền quản lý tổ chức lớn.

Đương nhiên, quỹ đạo lịch sử đã chếch đi, không còn trở lại quỹ đạo ban đầu, hiện giờ chưa thể nói gì cả.

Lưu Vĩ Hồng vội vàng khiêm tốn nói:- Đây cũng chỉ là thử nghiệm thôi ạ, có thể cung cấp cho công tác tổ chức Đảng chút sáng kiến hữu ích là chuyện ngày trước cháu chưa từng nghĩ đến. Chủ yếu là thượng cấp tổ chức Đảng lãnh đạo anh minh, cá nhân cháu cũng chẳng làm được gì.

Tổng bí thư Tùy An Đông cười ha hả, nói:- Vĩ Hồng à, cẩn thận khiêm tốn, quả nhiên là tốt lắm . Nhưng thanh niên thì phải tiến tới, chịu động não, biết cố gắng làm việc, vậy mới tốt. Sự thật chứng minh, chế độ công khai mà cậu đưa ra rất hữu hiệu. Khi nào thời cơ chín muồi có thể áp dụng rộng rãi trên cả nước.

Lưu Vĩ Hồng vội lập tức cúi thấp người về phía Bí thư Tùy An Đông, nói:- Tổng bí thư anh minh.

Tùy An Đông liền mỉm cười vuốt cằm.

Lưu Vĩ Hồng khiêm tốn hiểu lễ, để lại ấn tượng tốt đẹp trong lòng Tổng bí thư.

Chế độ bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ công khai lại được bàn thêm vài câu nữa, trên mặt Tổng bí thư Tùy An Đông lộ vẻ thân thiết, hỏi:- Vĩ Hồng, Lưu lão gia bệnh tình thế nào, hẳn là không có gì đáng ngại chứ?

Lưu Vĩ Hồng nói:- Cảm ơn Tổng bí thư quan tâm, mấy ngày nay bệnh tình cơ bản đã ổn định rồi ạ.

Bí thư Tùy An Đông liền liên tục gật đầu, rất vui mừng.

Kỳ thật, bệnh tình ông cụ như thế nào, đều có người báo cáo kịp thời cho ông ta, cần gì phải hỏi Lưu Vĩ Hồng mới biết? Cái này cũng là thể hiện chút quan tâm.

- Đồng chí Vĩ Hồng, nghe nói mấy ngày nay đồng chí Thành Gia đều ở bệnh viện trông coi?

Kính Thu Nhân như tùy ý hỏi han.

Lưu Vĩ Hồng trong lòng hơi hơi rùng mình, lập tức nghiêm mặt đáp:- Đúng vậy, Phó chủ nhiệm Kính, cha cháu mấy ngày nay đều ở bệnh viện chăm sóc, không rời giây lát nào.

Kính Thu Nhân liền lơ đãng trao đổi ánh mắt với Bí thư Tùy An Đông, mỉm cười gật đầu, tán thưởng vài câu.

Lưu Vĩ Hồng khóe miệng cũng hiện nét cười.

Nụ cười cực kỳ nhạt.

Bình luận

Truyện đang đọc