QUAN GIA

Chương 689: Lưu Vĩ Hồng cần đàm phán

Người khách này thực sự đến ngoài dự liệu của Tào Chấn Khởi, không ngờ đó là Chủ tịch thị xã Hạo Dương Lưu Vĩ Hồng.

Lưu Vĩ Hồng lúc này bỗng nhiên đến nhà thăm hỏi Tào Chấn Khởi, rốt cuộc có ý đồ gì?

- Lão Tào, tiểu Lưu nói có chút chuyện cần báo cáo.

Quách Lệ Ngọc trên mặt hiện ra nụ cười thoải mái, hời hợt nói. Hơn nữa hai từ "Tiểu Lưu" và "báo cáo" được cô ta đặc biệt nhấn mạnh. Dường như nếu không nói thế sẽ không thể hiện được đẳng cấp của Phó cục trưởng Quách tài trí hơn người.

Lưu Vĩ Hồng thình lình đến nhà khiến Quách Lệ Ngọc cũng ngạc nhiên. Căn biệt thự số 2 ở đường Đại Nghĩa này nếu phải lập ra một danh sách liệt kê tên các vị khách không được hoan nghênh thì đồng chí Lưu Vĩ Hồng nhất định sẽ được xếp hàng thứ hai. Về phần người xếp hàng thứ nhất thì không hề nghi ngờ gì đó chính là Mông Khả. Từ sau khi địa khu Hạo Dương được thành lập đến nay, Tào Chấn Khởi đảm nhiệm chức Bí thư địa ủy Hạo Dương thì đây là lần đầu tiên Lưu Vĩ Hồng đến nhà Tào Chấn Khởi thăm hỏi.

Chính bởi do hắn cùng đám người Hạ Hàn, Long Vũ Hiên gây xích mích với gia đình của chị gái Quách Lệ Ngọc là Quách Lệ Hồng.

Sau khi Tôn Hoành cung khai, Quách Lệ Hồng đã tới căn biệt thự số 2 ở đường Đại Nghĩa, dáng vẻ nơm nớp lo sợ, Quách Lệ Ngọc nhìn thấy mà trong lòng chua xót.

Quách Lệ Hồng lần này lo sốt vó.

Tôn Hoành bị người ta diệt khẩu, Quách Lệ Hồng sợ đến ngất đi, thế là phải chạy đôn chạy đáo khắp nơi, cả quan trường Hạo Dương không nơi nào không đến khuấy tận đáy. Quách Lệ Hồng như chết đi sống lại. Những người như Đoàn Bảo Thành, Vương Ninh, đều là thân tín của Tào Chấn Khởi, Tôn Hoành giờ đây lại trắng trợn vuột khỏi tầm tay của Tào Chấn Khởi khiến cho Tào Chấn Khởi thấy uổng công mình trước kia đã chiếu cố cả nhà bọn họ.

Điển hình của sự lấy oán trả ơn!

Nhưng Quách Lệ Hồng đến nhà không phải đến chĩa mũi vào Tào Chấn Khởi mà bà ta đến cầu cứu Tào Chấn Khởi, cầu cứu cho Tôn Hoành. Vào buổi tối mà Tôn Hoành bị người ta sát thương, Quách Lệ Hồng nhất thời nóng giận nông nổi, đầu óc mụ mị nên khích lệ Tôn Hoành phối hợp với cơ quan công an để họ điều tra, đưa tất cả kẻ xấu ra cho công lý trừng trị. Lúc ấy, Quách Lệ Hồng chỉ có một ý nghĩ duy nhất, đó là sắp sửa tóm được kẻ mưu hại Tôn Hoành. Chỉ có như thế, sinh mạng của Tôn Hoành mới có thể được bảo đảm an toàn.

Bởi cả đời cũng không thể ở cục Công an mãi được?

Nhưng Quách Lệ Hồng có nằm mơ cũng thật không ngờ, trong bụng của Tôn Hoành không ngờ lại "Trữ hàng" nhiều như vậy, lại cùng Phó chủ tịch thường trực ủy ban nhân dân Địa khu Đoàn Bảo Thành trở thành bạn tốt khi cả hai xài chung một người đàn bà.

Việc Tôn Hoành nhận tội được xem như gây ra đại họa tày trời.

Cho dù chiếu theo quy định của pháp luật, người từng lập công có thể giảm bớt hình phạt khi xử án, nhưng tội mà Tôn Hoành phạm quá nặng, có giảm bớt hình phạt thì chỉ sợ phải chịu tù ba năm, năm năm, thậm chí là mười năm là điều khó có thể miễn trừ. Điều này hoàn toàn vượt qua suy nghĩ của Quách Lệ Hồng, chỉ cần vừa nghĩ tới việc đứa con duy nhất có khả năng phải vào tù thôi thì Quách Lệ Hồng đã tâm tư ủ rủ.

Không có biện pháp nên chỉ có thể mặt dày mày dạn đến cầu Tào Chấn Khởi lần nữa.

Kết quả Tào Chấn Khởi im lặng, chỉ lạnh lùng nhìn Quách Lệ Hồng nước mắt ngắn nước mắt dài gào khóc, ước chừng cứ thế mà nhìn độ hơn mười phút, một câu cũng không nói. Cuối cùng để mặc hai chị em Quách Lệ Hồng ở phòng khách, mình thì đứng dậy đi vào thư phòng, hành động này khiến Quách Lệ Hồng tuyệt vọng khôn cùng.

Mấy ngày nay, Quách Lệ Ngọc nghe anh rể là Kỹ sư trưởng Tôn nói, Quách Lệ Hồng cơm nước không động đến nên đã ngã bệnh, cứ như vậy hoài không khéo sẽ phải nằm viện mất.

Đều là chuyện do Lưu Vĩ Hồng gây ra.

Hắn không đến Hạo Dương thì gió êm sóng lặng, cuộc sống của cả nhà Quách Lệ Ngọc, cả nhà chị gái đều hạnh phúc mỹ mãn. Lưu Vĩ Hồng vừa đến, bao nhiêu thứ không thoải mái cứ nối gót nhau tới. Bao gồm cả chuyện đứa con không biết từ đâu chui ra của Tào Chấn Khởi cũng có liên quan đến Lưu Vĩ Hồng.

Hắn quả thực chính là sao chổi!

Lưu Vĩ Hồng bỗng nhiên đến nhà, phản ứng đầu tiên của Quách Lệ Ngọc chính là muốn đuổi Lưu Vĩ Hồng ra khỏi cửa, nói rõ cho hắn biết căn biệt thự số 2 đường Đại Nghĩa không chào đón hắn, vĩnh viễn cũng không muốn hắn tới nhà.

Tuy nhiên, đó là Quách Lệ Ngọc nghĩ, sự thật thì cô ta nhất định không dám làm như vậy thật.

Vào lúc này Lưu Vĩ Hồng đến nhà nhất định có nguyên nhân. Quách Lệ Ngọc hiểu rất rõ lúc này lão Tào đang gặp khó khăn lớn, chỉ cần một ứng đối không đúng thôi thì sẽ có khả năng bị thiệt thòi lớn. Mặc kệ Quách Lệ Ngọc thời gian gần đây bất mãn với Tào Chấn Khởi ra sao, có một điểm mấu chốt cô ta hiểu rất rõ: có Tào Chấn Khởi mới có Quách Lệ Ngọc của ngày hôm nay.

Tào Chấn Khởi nếu xảy ra chuyện, Quách Lệ Ngọc lập tức cũng ngã theo.

Quách Lệ Hồng chính là một chứng cứ rõ ràng. Một khi Tào Chấn Khởi cự tuyệt vươn tay ra chi viện, thì một ủy viên thường vụ Thị ủy Hạo Dương hiển hách liền trở nên không đáng một đồng xu.

Quách Lệ Ngọc không muốn kết cục như vậy rơi xuống đầu mình.

Hơn nữa thái độ của Lưu Vĩ Hồng nhìn qua rất đúng mực, ánh mắt bình thản, tỏ ra thân phận hoàn toàn bình đẳng, không có vẻ gì là nịnh nọt như các cán bộ Địa khu khác khi đến nhà, càng không có vẻ gì là kinh sợ. Khí chất này khiến cho Quách Lệ Ngọc không thể không tỏ mặt tươi cười tiếp đãi Lưu Vĩ Hồng.

Tuy nhiên chuyện xảy ra kế tiếp lại khiến Quách Lệ Ngọc buồn bực.

Quách Lệ Ngọc rụt rè nói cho Lưu Vĩ Hồng biết lão Tào đang ở hậu viện nghỉ ngơi, đợi cô ta vào báo với ông ta một tiếng và mời Lưu Vĩ Hồng ngồi chờ. Tất nhiên những lời này còn có ý nói cho hắn biết phải xem ông ta có bằng lòng gặp hay không, còn phải hỏi qua ý kiến của lão Tào nhà tôi, cậu cứ chờ.

Ai ngờ Lưu Vĩ Hồng không chịu ở phòng khách ngồi chờ mà đi theo cô ra tận hậu viện, thản nhiên cười và nói một câu:- Phó cục trưởng Quách, Bí thư Tào nhất định sẽ đồng ý tiếp chuyện với tôi.

Nói vậy có ý gì?

Có loại khách ngang ngược như vậy sao?

Rốt cuộc ai mới là thượng cấp, ai mới là Bí thư Địa ủy Hạo Dương?

Quách Lệ Ngọc không phản bác lại lời nói của Lưu Vĩ Hồng. Bởi Quách Lệ Ngọc cũng mơ hồ cảm nhận được biết đâu Lưu Vĩ Hồng đến nhà lần này lại đúng với sự chờ đợi của Tào Chấn Khởi. Nếu đắc tội với Lưu Vĩ Hồng nói không chừng chẳng khác gì tự mình đi đâm ngang mình.

Bỏ đi, trò chơi quyền lực giữa những người đàn ông với nhau không phải là thứ mà Phó cục trưởng Quách Lệ Ngọc có thể hiểu được, tốt hơn vẫn là đừng tùy tiện dính vào.

Sự thật chứng minh Quách Lệ Ngọc đã dự cảm khá chuẩn xác. Cô ta rõ ràng đọc được một niềm vui bất ngờ trong mắt của Tào Chấn Khởi.

Đương nhiên, trên mặt Tào Chấn Khởi vẫn không lộ ra chút gì, kẻ bề trên nên phải đắn đo đúng mực, sắc mặt khá bình thường, rất bình thản. Gần như tại khoảnh khắc đó Tào Chấn Khởi liền ý thức được rằng lần này Lưu Vĩ Hồng đến căn biệt thự số 2 đường Đại Nghĩa là tới cùng ông "Đàm phán". Nếu đúng là đàm phán, đương nhiên là quân bài chưa lật của ông càng giấu kín không để lộ càng tốt. Nếu tỏ ra vui mừng lộ rõ trên nét mặt thì xem như đã đem quyền chủ động đàm phán chắp hai tay dâng cho người khác.

- Bí thư Tào, xin chào.

Lưu Vĩ Hồng vẫn thế, rất đúng mực, mỉm cười nhìn Tào Chấn Khởi chào.

Tào Chấn Khởi lúc này mới chậm rãi đứng dậy, khóe miệng tươi cười, khẽ gật đầu, nói:- Chủ tịch thị xã Lưu đến đây ngồi đi.

- Vâng.

Lưu Vĩ Hồng bước qua nhưng không có ý bắt tay Tào Chấn Khởi, Lưu Vĩ Hồng cũng không chủ động giơ tay ra mà ngồi xuống một bên, lưng khá thẳng.

Tào Chấn Khởi nhìn Lệ Ngọc liếc mắt một cái, Quách Lệ Ngọc vội vàng nói:- Hai người cứ tán gẫu, tôi đi pha trà mời Chủ tịch thị xã Lưu.

Nghe cách mà Tào Chấn Khởi xưng hô với Lưu Vĩ Hồng, Quách Lệ Ngọc miệng từ "Tiểu Lưu" liền sửa thành "Chủ tịch thị xã Lưu".

- Cảm ơn Phó cục trưởng Quách.

Lưu Vĩ Hồng thản nhiên khách khí nói một câu.

Tào Chấn Khởi đẩy gói thuốc lá bên cạnh về phía Lưu Vĩ Hồng, thản nhiên nói:- Chủ tịch thị xã Lưu, mời hút thuốc.

- Cảm ơn Bí thư Tào.

Lưu Vĩ Hồng liền lấy ra một điếu, châm lửa.

Chỉ trong chốc lát Quách Lệ Ngọc đã tự mình mang một ly trà đến cho Lưu Vĩ Hồng, còn có cả phích nước nóng, thuận tay rót cho Tào Chấn Khởi một ly đầy, và một lần nữa bước nhanh chân rời khỏi. Dường như dưới mái đình hóng mát nho nhỏ này có cái gì đó khiến cô không kìm lòng nổi và cảm thấy căng thẳng.

Sau khi Quách Lệ Ngọc đi, đình hóng mát bỗng yên lặng trở lại, chỉ có tiếng của cây và lá.

Hai người đều im lặng hút thuốc, không ai mở miệng nói chuyện trước.

Bỗng Tào Chấn Khởi nhìn Lưu Vĩ Hồng liếc mắt một cái. Ý tứ rất minh bạch, mặc kệ là cậu hôm nay muốn "Đàm phán" nội dung gì, cứ việc nói thẳng ra. Chẳng lẽ còn muốn tôi phải chủ động mở miệng hỏi sao?

Tôn ti cao thấp phải biết chú ý một chút.

Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, nói:- Bí thư Tào, tôi hôm nay đến là muốn báo cáo một chút về các hạng mục công tác kiến thiết kinh tế thành phố.

Tào Chấn Khởi không chút biểu hiện, thản nhiên nói:- Được, Chủ tịch thị xã Lưu cứ nói. truyện cập nhật nhanh nhất tại chấm

Kỳ thật trong lòng Tào Chấn Khởi vẫn hơi kinh ngạc, xem vẻ như hiện tại thế nào cũng không giống là thời cơ tốt nhất để báo cáo công tác kiến thiết kinh tế? Hơn nữa giờ đang ở nhà chứ không phải ở văn phòng, mà trời cũng sắp tối, Tào Chấn Khởi và Lưu Vĩ Hồng có giao tình thâm hậu đến mức đó sao?

Tuy nhiên Tào Chấn Khởi lúc nào cũng ôm một tôn chỉ chính là nghe xem Lưu Vĩ Hồng nói cái gì trước đã sau cùng sẽ nói rõ ràng ý của mình ra.

Lưu Vĩ Hồng nâng chén trà lên uống một ngụm, chậm rãi nói:- Trước tiên tôi xin báo cáo một chút tình hình xây dựng khu thương mại Hoa Nguyên. Trước mắt vốn đầu tư vào khu thương mại Hoa Nguyên thực tế đã vượt qua con số năm mươi triệu tệ, tiến trình thi công công trình tiến triển khá thuận lợi, so với tốc độ ban đầu dự kiến thì nhanh hơn một chút. Trước tết có thể sẽ xong và được đưa vào sử dụng. Vào lúc này công ty Bất động sản Hoa Nguyên đã bắt đầu tuyên bố thu hút đầu tư quảng cáo trong phạm vi toàn tỉnh, và cũng được hưởng ứng khá nhiệt liệt. Căn cứ các số liệu mà công ty Hoa Nguyên cung cấp, thời gian gần đây đã có trên trăm khách hàng có ý muốn đầu tư đến tiến hành khảo sát thực địa. Phỏng chừng đến cuối năm sau khi hoàn thành, công trình giai đoạn 1 có thể bán hoặc cho thuê hơn phân nửa cửa hàng mặt tiền. Chỉ cần làm tốt lần này thì các kỳ kiến thiết thứ hai, thứ ba kế tiếp cùa sang năm sẽ khá thuận lợi.

Công trình chưa làm xong, liền cho tiến hành vận tác thu hút đầu tư, đó cũng là một loại thao tác buôn bán mới phát triển gần đây. Tổng giám đốc Trương Quốc Khánh của Công ty Hoa Nguyên là thạc sĩ tốt nghiệp trường kinh tế của Bắc Kinh, ở phương diện nhận thức cái mới mẻ, khai thác thị trường này y rất tâm đắc. Việc Vương Thiện chuyên chọn y đến chủ trì công ty Hoa Nguyên khẳng định là có đạo lý.

Đương nhiên, Trương Quốc Khánh thường xuyên qua lại với Lưu Vĩ Hồng, đối với hắn cũng rất có ích. Trong đầu Lưu Vĩ Hồng có rất nhiều suy nghĩ hay khiến Trương Quốc Khánh rất tâm đắc.

Tào Chấn Khởi vuốt vuốt cằm, nói:- Ừ, lo trước tính sau, điển luận dẫn đầu, biện pháp này không tồi.

Bình luận

Truyện đang đọc