QUAN GIA

Quan Gia

Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

-----oo0oo-----

Chương 846: Ai cũng đừng mơ làm kẻ hai mặt!

Nhóm dịch: PQT

Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu

Tân Minh Lượng lời này, nhìn như đang phê bình Đới Dụ Bân, nhưng có ánh mắt của vài người, cố ý hoặc vô tình lướt qua mặt Lưu Vĩ Hồng. Có thể làm tới ủy viên thường vụ Thành ủy của thành phố cấp 3, có thể có ai là đơn giản nào? Tân Minh Lượng chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, tất nhiên ai nghe đều nghe

Lưu Vĩ Hồng ung dung thản nhiên.

Tân Minh Lượng diễn xuất này, thật ra rất ăn khớp với một số tin tức lúc trước hắn có được. Nói là Tân Minh Lượng nắm giữ giữ Hội đồng nhân dân thành phố Cửu An, nhân vật số một của chính phủ trực thuộc ban ủy nhiệm, có bổ nhiệm nhân sự không hợp tâm ý của ông ta, Hội đồng nhân dân thành phố liền không cho thông qua. Ví dụ như vụ của Đới Dụ Bân đây này, chỉ có thể lấy thân phận của Phó cục trưởng, chủ trì công tác cục xí nghiệp, không thể chuyển chính thức. Đương nhiên, cấp bậc và thực quyền là có, nhưng không thể chính thức bổ nhiệm là cục trưởng, luôn là biến số không xác định được đầy đủ, hơn nữa trong lòng cũng không được thoải mái

Theo tình lý mà phân tích, với uy vọng của Tân Minh Lượng ở thành phố Cửu An, Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố đều chỉ như là Thiên Lôi sai đâu đánh đó. Ông ta thấy ai không vừa mắt, hoàn toàn có thể trực tiếp phủ quyết bổ nhiệm, không cần thiết thông qua trình tự bổ nhiệm ở Hội đồng nhân dân. Tuy nhiên Lưu Vĩ Hồng cẩn thận suy ngẫm lại, dường như Tân Minh Lượng làm như vậy cũng có đạo lý của ổng

Vương Thì Hằng và Lục Mặc dĩ nhiên là cấp dưới cũ do Tân Minh Lượng một tay đề bạt lên, nhưng hiện giờ dù sao cũng là Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố, một số quyền lực cần thiết cũng phải cho, mặt mũi cần thiết cũng phải có. Tân Minh Lượng quá mức hống hách, nắm hết quyền hành, cũng không lợi cho ông ta cùng đám người Vương Thì Hằng Lục Mặc làm tốt quan hệ. Tân Minh Lượng đề bạt bọn họ, cũng là có ý để lại đường lui cho chính mình. Nếu quá ép Vương Thì Hằng và Lục Mặc đến đường cùng, ngược lại sẽ sinh hiềm khích, làm trái ngược với ý định ban đầu

Lợi dụng trình tự bổ nhiệm của Hội đồng nhân dân làm giảm xóc, cũng là tốt. Cũng không phải nói không thông qua bổ nhiệm của anh, chính là dây dưa kéo dài, nếu anh là người thức thời, hiểu quy củ, qua hai tháng bổ nhiệm tự nhiên sẽ thông qua. Nếu không thức thời, đến lúc đó lấy luôn cả chiếc mũ cánh chuồn của anh, chỉ cần một câu nói. Hơn nữa, Tân Minh Lượng chính là loại tính cách thích lạm quyền, nếu làm chủ tịch Hội đồng nhân dân, không làm ra chút hành động, chẳng phải là nói rõ Tân Minh Lượng - Chủ tịch Hội đồng nhân dân là thùng rỗng kêu to?

Từ phương diện này mà nói, cũng một thủ đoạn giữ cân bằng Vương Thì Hằng và Lục Mặc.

Tân Minh Lượng tuy rằng trình độ văn hóa không cao, nhưng kinh nghiệm đấu tranh chính trị vô cùng phong phú, dường như cũng là một tài năng thiên phú. Ông ta hiểu rất rõ đạo lý không thể đem toàn bộ trứng gà đựng trong một cái rổ, đấu tranh chính trị cũng không thể chỉ ỷ lại một thủ đoạn hoặc là ỷ lại quyền uy của một người nào đó. Tân Minh Lượng sở dĩ có thể lấy thân phận của bí thư thứ hai ở Cửu An một tay che trời, là vì ông ta trong nhiều năm này xây dựng được một mạng lưới quyền lực hoàn chỉnh. Ở trên, ông ta theo sát bước tiến của Thiệu Lệnh Hồng, không hề lơ lỏng. Thiệu Lệnh Hồng đối với ông ta có tín nhiệm hay không, ông ta đối xử như là việc quan trọng nhất trong chính trị. Ở Cửu An, ông ta bốn phía đề bạt nuôi trồng vây cánh, từ trên xuống dưới, kết thành một mạng lưới quan hệ kín mít không kẽ hở. Cộng thêm ông ta rất giỏi sử dụng quyền lực trong tay, cho dù là quyền lực cỏn con chỉ mang ý nghĩa tượng trưng, đến tay ông ta đều có thể phát huy đến mức cực điểm

Có được bản năng nhận thức chính trị, Tân Minh Lượng một học sinh tốt nghiệp cấp hai có thể đạt được thành tựu hôm nay, cũng liền chẳng có gì lạ.

Tuy nhiên Lưu Vĩ Hồng cũng không dễ chọc giận như thế.

Tân Minh Lượng là cáo già, Lưu Vĩ Hồng có kém cạnh gì?

Lúc này Tân Minh Lượng có ý đồ dùng mấy câu chỉ cây dâu mà mắng cây hòe để chọc giận hắn, khiến hắn làm ra hành động không lý trí, vậy thật đúng là coi thường Bí thư Lưu. Lưu Vĩ Hồng nếu chỉ có chút bản lĩnh như vậy, Lâm Khải Hàng sao có thể phái hắn đến Cửu An?

Hắn nghe lời Tân Minh Lượng nói, quan sát hành vi của những người khác, trong lòng chậm rãi phân tích tình hình cấu thành của bộ máy ủy viên thường vụ thành phố Cửu An. Bất luận Tân Minh Lượng mạnh mẽ, cứng rắn thế nào, bộ máy Cửu An, tuyệt đối không thể bền chắc như thép. Với uy vọng của Bí thư Lưu hắn đây ở Hạo Dương, hắn cũng không làm ra được bộ máy Thành ủy bộ máy chính phủ bền chắc như thép, không thể không khoang nhượng sự tồn tại của những thanh âm bất đồng

Lúc này, thanh âm bất đồng của bộ máy thành phố Cửu An, chính là điều Lưu Vĩ Hồng nhất thiết phải đi tìm tòi, sau đó thì nhất định phải tranh thủ.

Kế tiếp, các ủy viên thường vụ khác cũng đưa ra đề tài thảo luận của mình, thảo luận thông qua.

- Bí thư Lưu, nói qua đề tài thảo luận của Đảng ủy Công an các cậu đi!

Rốt cục đến lượt Lưu Vĩ Hồng lên tiếng, Vương Thì Hằng nhìn qua, khẽ cười nói.

- Được, Bí thư Vương, bí thư Tân, Chủ tịch thành phố Lục, các đồng chí, tôi hôm nay muốn nói, chỉ có một đề tài thảo luận, chính là đề nghị có liên quan đến việc thành lập đại đội cảnh sát tuần tra và đại đội cơ động 101 ở cục công an thành phố

Lưu Vĩ Hồng hơi ưỡn ngực, cao giọng nói, cầm lấy tư liệu trước mặt, đem đề tài thảo luận tóm tắt báo cáo một lần. Tất cả đề được tài thảo luận trên hội nghị thường vụ, trước đó đều đánh thành tài liệu văn bản, mỗi người một phần, Lưu Vĩ Hồng chỉ cần nói rõ là được

Tân Minh Lượng mày nhíu lại, hơi có chút bất mãn liếc xéo Vương Thì Hằng một cái.

Không nghi ngờ, đề tài thảo luận này là Vương Thì Hằng đồng ý đem lên hội nghị thường vụ thảo luận. Tối hôm qua, mình có thái độ gì, Vương Thì Hằng hẳn là rất rõ

Kết quả đề tài thảo luận này vẫn đưa lên hội nghị thường vụ, có thể thấy được Vương Thì Hằng cũng không muốn đắc tội Lưu Vĩ Hồng. Điều này làm cho Tân Minh Lượng hơi có chút cảnh giác. Người khác không muốn đắc tội Lưu Vĩ Hồng, cũng đúng thôi, nhưng Tân Minh Lượng lại không để ý. Dù sao biết rõ tình hình lai lịch xuất thân của Lưu Vĩ Hồng, không phải ai đều giống như Tân Minh Lượng ông ta, vô cùng tự tin, dám tùy tiện đi đắc tội vị “thái tử gia” này

Nhưng Vương Thì Hằng không giống vậy

Vương Thì Hằng dù gì cũng là Bí thư Thành ủy, thân phận địa vị, không phải ủy viên thường vụ bình thường có thể đánh đồng. Nếu Vương Thì Hằng có tâm tư "Lấy lòng hai bên", thái độ này nhất định sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều người khác. Tất cả mọi người học theo, làm rùa rụt cổ, chẳng lẽ để Tân Minh Lượng ông ta tự thân vận động, chiến đấu với Lưu Vĩ Hồng sao?

Quan trọng hơn là, Vương Thì Hằng hôm nay không muốn đắc tội Lưu Vĩ Hồng, cũng không chừng mai này có khả năng dựa dẫm vào Lưu Vĩ Hồng. Đây đối với Tân Minh Lượng uy hiếp quá lớn. Nói thật, Tân Minh Lượng hiện tại, chủ yếu là dựa vào uy vọng ngày xưa để duy trì sự kìm hãm của ông ta đối với đám người Vương Thì Hằng, Lục Mặc. Đương nhiên, còn có một điểm là Thiệu Lệnh Hồng vẫn ở trên đài. Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng Tỉnh ủy, với sự liên hợp của cấp giám đốc sở và cấp phó giám đốc sở, rất có quyền phát ngôn. Nhưng điều này đồng dạng không được bảo hiểm như vậy. Thiệu Lệnh Hồng đã tiếp cận độ tuổi hạn định của cán bộ nhậm chức cấp phó tỉnh bộ, Bí thư Tỉnh ủy tiền nhiệm Hồ Cao Sơn vừa tới tuổi 56, không được mấy tháng liền chuyển sang đảm nhiệm chức quan nhàn tản, có thể thấy được trung ương đối với giới hạn độ tuổi về hưu của cán bộ cấp cao càng ngày càng nghiêm khắc chấp hành. Thiệu Lệnh Hồng một khi lui ra, Tân Minh Lượng liền mất đi chỗ dựa lớn nhất. Hơn nữa, giống như Tân Minh Lượng ông ta không chỉ là một cấp dưới thân tín, thì cấp dưới đáng tin cậy của Thiệu Lệnh Hồng cũng không chỉ có mình Tân Minh Lượng. Y có thể đạt được sự tín nhiệm của Thiệu Lệnh Hồng, những người khác cũng có thể đạt được Thiệu Lệnh Hồng tín nhiệm.

Ngoài ra còn một điểm, cũng rất uy hiếp trí mạng. Đó là Lý Dật Phong đứng sau lưng Lưu Vĩ Hồng

Lý Dật Phong là Chủ tịch tỉnh, quyền uy không hề dưới Thiệu Lệnh Hồng, chỉ có trên Thiệu Lệnh Hồng, nếu Lý Dật Phong ở thời điểm thích hợp, ra mời chào ý, không loại trừ khả năng đám người Vương Thì Hằng “chọn minh chủ khác”

Nếu muốn cắt đứt sợi dây này, biện pháp duy nhất, chính là khiến cho đám người Vương Thì Hằng, Lục Mặc đều phải "Nhất trí đối ngoại", cùng Lưu Vĩ Hồng phân rõ giới tuyến. Một khi công khai đứng trên tuyến đối lập Lưu Vĩ Hồng, đám người Vương Thì Hằng cũng chỉ có thể tiếp tục đi cùng Tân Minh Lượng ông ta

Vương Thì Hằng đầu cơ trục lợi kiểu này, cách làm không muốn đắc tội với hai bên, hiển nhiên không thể được Tân Minh Lượng chấp nhận. Tuy nhiên hiện tại, vẫn chỉ là lộ ra một chút manh mối như vậy thôi, cũng là không cần sốt ruột quá mức, vả lại nhìn kỹ hãy nói. Thời điểm cần thiết, sẽ gõ vài hồi chuông cảnh báo cho y

- Đối với đề tài thảo luận này của Đảng ủy Công an đề xuất, các đồng chí có cái nhìn thế nào, hãy nói ra đi

Đợi đến khi Lưu Vĩ Hồng giới thiệu xong đề tài thảo luận, Vương Thì Hằng vẫn khẽ cười như cũ mà nói, ánh mắt hình như cố ý hoặc vô ý dừng lại ở trên mặt Bành Tông Minh một cái

Bành Tông Minh lại dường như không hề phát hiện, nâng tách trà lên uống một ngụm

"Lão khốn khiếp này!"

Vương Thì Hằng ngầm ở trong lòng oán thầm một câu. Tối hôm qua thượng, Bành Tông Minh một bộ dạng lòng đầy căm phẫn, ở trước mặt Tân Minh Lượng cáo trạng vụ này. Tới hội nghị, thì rắm cũng không thả một cái, muốn để người khác gánh trách nhiệm cho gã.

Đúng là đã chuẩn bị tính toán như ý!

Chỉ có điều Bành Tông Minh đúng là cáo già, thế nhưng gã không phải Bí thư Thành ủy, quyền chủ động cũng không ở trong tay gã. Gã muốn để cho Vương Thì Hằng ra mặt đắc tội Lưu Vĩ Hồng, Vương Thì Hằng sao có thể để gã như ý nguyện? truyện copy từ

- Bí thư Bành, ông từng là chính trị pháp luật, mới ông nói qua cái nhìn của mình, cho các đồng chí làm tham khảo

Thấy Bành Tông Minh ngồi yên bất động, Vương Thì Hằng cũng không khách khí thêm, lập tức điểm danh gã

Lưu Vĩ Hồng đến Cửu An, nguyên nhân bắt nguồn, đều là tại Bành Tông Minh nhà ông, ông không ra mặt ai ra mặt hả?

Bành Tông Minh ngẩn ra, không ngờ Vương Thì Hằng sẽ điểm danh gã, phản ứng bản năng là muốn cự tuyệt, cười ha hả nói:

- Bí thư Vương, tôi tuy trước kia từng là chính trị pháp luật, tuy nhiên hiện tại là Bí thư Lưu mới là người quản lý việc này…

Lời nói mới đến một nửa, bỗng nhiên liền cảm nhận được ánh mắt lạnh băng áp bức mà đến, không cần nghiêng đầu, cũng biết là Tân Minh Lượng, Bành Tông Minh trong đầu lập tức sợ run người, biết Tân Minh Lượng mất hứng, lập tức sửa lại:

- Ha ha, tôi tùy tiện nói qua cái nhìn cà nhân vậy, nói không đúng chỗ nào, mời bí thư Tân Bí thư Vương và các đồng chí cứ việc phê bình. Điểm xuất phát này của Đảng ủy Công an và cục công an thành phố, tôi cho rằng rất tốt, tăng đầu vào lực lượng cảnh sát, cảnh sát nhân dân tuần tra trên đường phố, đối với phần tử phạm tội, quả thật có thể tạo được tác dụng kinh sợ rất lớn. Tuy nhiên, lập tức gia tăng hai ba trăm người, gia tăng hai ba chục chiếc xe, khoản chi này không nhỏ. Cửu An chúng ta còn cũng không giàu có gì, chỉ sợ khó có thể gánh vác nổi đúng không? Hơn nữa động tác lớn như vậy, tôi thấy cũng nên xin chỉ thị sở công an tỉnh và Đảng ủy Công an tỉnh, xin các lãnh đạo phê duyệt là tốt nhất. Mấu chốt là chúng ta vừa mở ra tiền lệ này, các thành phố cấp 3 khác cũng sẽ học theo, đến lúc đó chính là một vấn đề liên lụy tới toàn tỉnh. Hiện tại trung ương và ở tỉnh đều luôn nhấn mạnh, phải hợp lý hóa cơ cấu, hợp lý hóa nhân viên, ha ha, đây có nên suy xét thêm hay không? Các thành phố cấp 3 khác, không có biên chế này, xã hội trị an cũng có thể làm tốt đấy thôi. Ha ha, ý kiến cá nhân, để tham khảo chung.

Rõ ràng là kiên quyết phản đối, lời nói lại uyển chuyển như vậy, Bành Tông Minh cũng coi như đủ lão luyện

Bình luận

Truyện đang đọc