QUAN GIA

Quan Gia

Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

Chương 1094: Đại cục chính trị ở Bắc Kinh ngầm cuộn trào mãnh liệt

Nhóm dịch: PQT

Nguồn: metruyen

Người một nhà tụ họp, tất nhiên sẽ tâm sự cả ngày về chuyện gia đình. Lưu Thành Thắng, Lưu Thành Gia có lẽ sẽ có vài sự tình cần bí mật trao đổi, nhưng nhất thời không cần phải gấp gáp.

Trong vườn hoa biệt thự Long Sơn thỉnh thoảng truyền ra từng đợt tiếng cười vui vẻ.

Một nhân viên tuổi còn trẻ chậm rãi đi tới bên cạnh Lưu Thành Thắng, nói nhỏ hai câu. Lưu Thành Thắng hơi hơi phẩy tay, người nhân viên liền lui xuống.

Lưu Thành Thắng nói:

- Vĩ Đông, Vĩ Hồng, hai cậu đi ra cửa nghênh đón đồng chí Trình Tử Thanh một chút.

Lưu Vĩ Hồng thoáng giật mình kinh hãi.

Trình Tử Thanh muốn tới viếng thăm Lưu Thành Thắng?

Người gọi là Trình Tử Thanh, hiện là Bí thư Thành ủy kiêm Chủ tịch thành phố Minh Châu, ủy viên trung ương. Trước đó không lâu, vốn giữ chức Bí thư Thành ủy Minh Châu. Đồng chí Quách Định Bang Ủy viên Bộ chính trị được trung ương thuyên chuyển công tác, nên Trình Tử Thanh tiếp nhận chức vụ Bí thư Thành ủy Minh Châu.

Lưu Vĩ Đông tất nhiên sớm biết việc này đã được an bài, mỉm cười đứng dậy, cùng Lưu Vĩ Hồng chậm rãi đi ra, đứng chờ ở cửa biệt thự.

- Bên Xá Thu Viên có tin tức nói rằng trong cuộc họp toàn trung ương, chuẩn bị bổ sung đồng chí Trình Tử Thanh làm Ủy viên Bộ chính trị.

Lưu Vĩ Đông đứng ở cửa biệt thự, thuận miệng nói với Lưu Vĩ Hồng.

Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu

Với tư cách là Bí thư Thành ủy thành phố Minh Châu một trong những thành phố quan trọng nhất trực thuộc trung ương, vẫn luôn kiêm nhiệm chức Ủy viên Bộ chính trị. Chỉ mới năm năm trước, trong một thời gian ngắn thoáng xuất hiện “thời kỳ bỏ trống”. Lúc ấy bởi vì thình lình xảy ra cơn lốc chính trị, đồng chí Nguyệt Hoa bị miễn đi chức vụ Tổng bí thư. Khi đảm nhiệm Ủy viên Bộ chính trị, Bí thư Thành ủy Minh Châu đồng chí Tùy An Đông được tuyển cử là Tổng bí thư mới trên hội nghị trung ương, chức vụ Bí thư Thành ủy Minh Châu, do đồng chí Hồng Trực Chính đương nhiệm Chủ tịch thành phố Minh Châu tiếp nhận.

Lúc ấy đồng chí Hồng Trực Chính giữ chức vụ trong đảng, cùng đồng chí Quách Định Bang đương chức Phó bí thư Thành ủy, và đồng chí Trình Tử Thanh đương chức Phó bí thư Thành ủy kiêm Phó chủ tịch thường vụ của thành phố cũng đều là Ủy viên trung ương dự bị.

Thành viên quan trọng nhất của bộ máy trực thuộc Đảng uỷ trung ương thành phố, chẳng những không có Ủy viên Bộ chính trị, thậm chí ngay cả uỷ viên trung ương cũng không có, coi như là thời kì đặc thù, tình huống đặc thù.

Trên thực tế, mãi đến năm 92, trong Đại hội tổ chức lần thứ 14, đồng chí Hồng Trực Chính mới trực tiếp trúng cử làm ủy viên thường vụ trong Ủy viên Bộ chính trị. Mà trước đó, đồng chí Hồng Trực Chính đã giữ chức Phó thủ tướng nội các chính phủ được hơn một năm.

Đồng chí Hồng Trực Chính khi nhậm chức ở Minh Châu, còn xuất hiện tình hình rất hiếm lạ trong đảng – gánh cả trọng trách của Bí thư và chủ tịch thành phố. Bình thường thì, bí thư rời chức, Chủ tịch thành phố sẽ tiếp nhận, nay lại xuất hiện loại tình huống này. Bí thư kiêm chức Chủ tịch thành phố thường diễn ra trong thời gian không quá dài, bình thường khoảng một tới hai tháng. Đồng chí Hồng Trực Chính lại giữ chức gần hai năm. Trong lúc này, đồng chí Quách Định Bang và đồng chí Trình Tử Thanh là trợ lý chủ yếu của Phó thủ tướng Hồng. Mãi đến khi Phó thủ tướng Hồng rời khỏi Minh Châu, đi tới nội các chính phủ nhậm chức, trung ương quyết định, do đồng chí Quách Định Bang tiếp nhận chức vụ Bí thư Thành ủy Minh Châu, đồng chí Trình Tử Thanh đảm nhiệm Chủ tịch thành phố Minh Châu. Ở đại hội thứ mười bốn, Quách Định Bang được tuyển chọn làm Ủy viên Bộ chính trị, Trình Tử Thanh được tuyển chọn làm uỷ viên trung ương.

Lưu Vĩ Hồng rất rõ, người này sắp trở thành Ủy viên Bộ chính trị Bí thư thành ủy mới của thành phố Minh Châu, tương lai sẽ đi lên vị trí rất cao. Đồng hành với người kia, Quách Định Bang, Trình Tử Thanh cùng với đồng chí Kính Thu Nhân đang giữ chức Chủ nhiệm văn phòng trung ương, trực tiếp thuộc cơ quan trung ương công ủy, cũng chỉ sau tám năm sẽ đi lên quyền lực đỉnh cao của nước cộng hoà, trở thành lãnh đạo cao nhất, thành viên ở tầng trung tâm lãnh đạo cao nhất, một ngày kia cũng sẽ trở thành một trong những người cầm lái chính của một phe phái chính trị tại Minh Châu.

Tuy nhiên, từ cái đập cánh của con bướm Lưu Vĩ Hồng, đại cục chính trị thời buổi này, đã trở thành một vận mệnh chính trị có sự khác biệt rõ ràng. Sau tám năm, có thể xuất hiện vận mệnh chính trị như vậy hay không, bây giờ còn thật sự không thể nói được.

- Anh cả, nghe nói có người còn tranh thủ, muốn sau ngày hội nghị toàn trung ương bổ sung Ủy viên Bộ chính trị?

Lưu Vĩ Hồng thản nhiên hỏi một câu, giọng điệu rất tùy ý.

Lưu Vĩ Đông khẽ gật đầu, nói:

- Là có nói như vậy. Tuy nhiên khó khăn không nhỏ bây giờ còn chưa xác định được.

Hai anh em đều hiểu, người muốn mưu cầu bổ sung làm Ủy viên Bộ chính trị, chính là Hạ Thái Bình. Căn cứ vào tình trạng trước mắt mà nói, Ủy viên Bộ chính trị, Bí thư Tỉnh ủy Hoàng Hải sắp được thuyên chuyển công tác tới trung ương, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, vào đầu năm tới trong cuộc họp Hội đồng nhân dân cả nước, sẽ cùng đồng chí Quách Định Bang, được tuyển chọn là Phó thủ tướng nội các chính phủ. Trước đó, hai người này là Ủy viên Bộ chính trị, cũng muốn trong cuộc họp toàn trung ương sắp tới được bổ sung vào ban Thư ký, trên thực tế phân công quản lý công tác trong bộ phận Nội các chính phủ.

Ban Thư ký Trung ương, vốn là làm việc cụ thể trong nội bộ uỷ ban trung ương. Lúc sự nghiệp vĩ đại của đất nước mới bắt đầu, quyền lực Ban thư ký trung ương rất lớn, thậm chí có xu thế thay thế được Nội các chính phủ, hợp tác với Thủ tướng khai quốc có một thời gian ngắn đặc biệt khó có thể khai triển công tác. Nội các chính phủ đưa ra bất kỳ quyết định tương đối trọng đại, đều cần phải đưa qua ban Thư ký xem xét, sau khi được ban Thư ký phê chuẩn mới có thể thực hiện một cách cụ thể.

Sau nhiều lần thay đổi, hiện nay phạm vi công tác của ban Thư ký, có chút thay đổi, nhưng quyền lực vẫn lớn như trước. Rất nhiều công tác trọng yếu, sau khi đưa ra quyết định ban đầu đều phải được ban Thư ký thảo luận qua, lại báo cáo với Bộ chính trị. Lúc đó Bộ chính trị mới đưa ra quyết định cuối cùng.

Kể từ đó, Bí thư Tỉnh ủy Hoàng Hải có khả năng bỏ trống.

Hạ Thái Bình đang mưu cầu muốn tiếp nhận chức vụ Bí thư Tỉnh ủy này, bởi vì tỉnh Hoàng Hải có nền kinh tế phát triển đứng hàng đầu trong khu tự trị ở tỉnh Phụng Quốc, hơn nữa địa vị chính trị cũng vẫn đặc biệt quan trọng. Trong trí nhớ của Lưu Vĩ Hồng, Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Hoàng Hải, từng hai lần kiêm nhiệm chức Ủy viên Bộ chính trị.

Cho nên Hạ Thái Bình mưu cầu đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy Hoàng Hải. Trên thực tế chính là hướng tới vị trí Ủy viên Bộ chính trị này. truyện copy từ

Lấy kinh nghiệm lý lịch Hạ Thái Bình, cùng với nhà họ Hạ ở Bắc Kinh cũng là nhà có trọng lượng trong đám quyền quý. Nếu Hạ Thái Bình mưu cầu đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy bình thường, trên cơ bản không có bất luận điều gì khó khăn. Hạ Thái Bình cũng không có ý định này.

Lưu Vĩ Đông nói khó khăn không nhỏ cũng là lời nói thật.

Lưu Vĩ Hồng phân tích căn cứ vào những tin tức nghe được, lần này Hạ Thái Bình đã bỏ ra công sức lớn, dường như nhất định phải đạt được. Suy xét đến lãnh đạo tối cao và ông cụ họ Hạ đều mạnh, mặc dù chuyện này có khó khăn nhất định, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có hy vọng thành công. Cho dù trong cuộc họp toàn trung ương lần thứ 14 không thể được bổ xung làm Ủy viên Bộ chính trị, chỉ cần Hạ Thái Bình thành công đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy Hoàng Hải, phỏng chừng vào cuộc họp toàn trung ương lần thứ 15 tới, còn chắc chắn thành công, bước qua cánh cửa Bộ chính trị.

Vài năm nay, vận mệnh chính trị vẫn thay đổi bất định. Chủ tịch Lưu Trung Nguyên và nhà bà nội Vương Thiện lần lượt từ trần, lão nhị Phong Gia ít xuất hiện, lãnh đạo tối cao dần dần lui ra sau. Gần đây lại truyền ra tin tức thân thể lão Đổng không tốt. Đại cục chính trị Bắc Kinh, hoạt động ngầm sớm đã mãnh liệt, nhìn qua bên ngoài vô cùng bình tĩnh, bên trong không biết triển khai bao nhiêu lần long tranh hổ đấu.

Lúc này, quan hệ của nhà họ Hạ và đồng chí Lý Trị Quốc tương đối chặt chẽ, đoán chừng bên kia cũng sẽ phát lực, dùng hết khả năng đẩy Hạ Thái Bình đi lên. ông cụ họ Hạ khoẻ mạnh, chính là một nhân tố quyết định đặc biệt. Ảnh hưởng của nguyên lão khai quốc ở tầng cao nhất, vô cùng lớn.

Lưu Vĩ Đông liếc mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng một cái, nói:

- Vĩ Hồng, nghe nói mấy hôm trước cậu tham gia cuộc họp báo ở thành phố Bình Nguyên?

- Vâng, bọn họ phát ra lời mời, em cùng đi với Phương Lê, cũng chỉ với thân phận người tiếp khách thôi.

Lưu Vĩ Hồng cười cười, đáp.

Lưu Vĩ Đông lắc đầu, nói:

- Vĩ Hồng, hiện tại cậu không phải người tiếp khách. Liêu Trung kia nhất định tính ỷ vào cậu, đánh cho đẹp.

Trong trí nhớ Lưu Vĩ Hồng, từ sau khi trưởng thành tới nay Lưu Vĩ Đông khẳng định vẫn thường lên giọng tán thưởng công tác tiến hành của anh ta như thế, xem ra ấn tượng của anh cả thậm chí của bác cả đối với hắn, đã từng bước ngầm thay đổi.

- Cũng chỉ là nhân duyên thôi mà, lấy sự trùng hợp.

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói, vẫn duy trì khiêm tốn thận trọng cần thiết.

Lưu Vĩ Đông cũng khẽ mỉm cười, nói:

- Vĩ Hồng, cậu hiện tại điềm đạm hơn so với trước kia, thận trọng hơn. Điều này rất tốt, anh cũng rất cao hứng.

- Cảm ơn anh cả.

Lưu Vĩ Hồng nói rất chân thành.

Có lẽ trước đây, Vĩ Đông thậm chí Lưu Thành Thắng cũng có chút thành kiến đối với hắn. Điều này cũng không trách được người khác. Bản thân Lưu Vĩ Hồng rõ ràng ngoan cố, nếu không phải có cơ hội lần thứ hai, trong thế giới song hành kia, thì hắn - Lưu Vĩ Hồng - Lưu nhị thiếu gia, quả thật không hơn một đống bùn lầy. Hiện tại, biểu hiện của hắn liên tiếp lóe sáng đến chói mắt, hình tượng của hắn, đã xảy ra biến hóa long trời lở đất. Mặc kệ giữa hai anh em trước kia có nhiều ngăn cách, hiện giờ cũng đều theo gió mà đi.

Thân ở chính đàn, hắn cũng đã sớm xóa bỏ dấu ấn của nhà họ Lưu, vĩnh viễn cũng sẽ không mất đi. Các thành viên chủ yếu trong gia tộc phải thẳng thắn thành khẩn và hợp tác với nhau, chính là điều cơ bản dựng thân trên chính đàn. Bên trong không hợp, không cần người khác phải tới công phá, chính mình đã suy sụp trước.

Lưu Vĩ Hồng cũng thật cao hứng khi Lưu Vĩ Đông có thể nói ra hết những suy nghĩ ở trong lòng như thế.

Vài năm nay, tất cả mọi người đều nói, Lưu nhị thiếu gia hắn ta thay đổi thật lớn, quả thực chính là thay đổi một trăm tám mươi độ. Thật ra ở trong mắt Lưu Vĩ Hồng, Lưu Vĩ Đông thay đổi lại không lớn sao? Trước kia Lưu Vĩ Đông vô cùng sắc bén, dũng cảm tiến tới, ở một mức độ nào đó, đối với Lưu Vĩ Hồng cũng tồn tại hiệu quả kỳ diệu. Mà hiện tại, Lưu Vĩ Đông đã trở nên vô cùng trầm ổn, khí độ nghiễm nhiên, đã không còn tuổi trẻ kích động. Xem ra vận mệnh toàn bộ gia tộc đã thay đổi, nhất định cũng sẽ ảnh hưởng đến tính cách của thành viên trong gia tộc. Thậm chí ngay cả tính cách Lưu Thành Thắng, cũng có rất nhiều biến hóa. Chỉ có điều Lưu Thành Thắng khẳng định tự mình không phát hiện ra, chỉ có so sánh bất đồng trong trí nhớ Lưu Vĩ Hồng, mới có thể nhận ra được.

May mà, Lưu Vĩ Hồng thấy những thay đổi này đều là vô cùng tốt.

- Ha hả, họp báo cáo

Lưu Vĩ Đông tự nói, nhẹ lắc đầu:

- Xem ra tình hình bên Bình Nguyên, thật sự không thấy vui. Hạ Cạnh Cường cũng có chút thiếu kiên nhẫn.

Lưu Vĩ Hồng nói:

- Mấu chốt vẫn là do sự chênh lệch về tư tưởng quan niệm. Hạ Cạnh Cường kiên trì muốn làm họp báo này, đoán chừng vẫn muốn mượn cơ hội này thay đổi một chút về cách thức suy nghĩ của thành viên bộ máy. Thực tế chỉ cần có thể được ủng hộ, phương pháp có thể đa dạng hóa.

Lưu Vĩ Đông thản nhiên nói:

- ý tưởng không thể nói là sai lầm, hiệu quả như thế nào, còn đợi nghiệm chứng. Vĩ Hồng, lúc này em còn phải nán lại Bắc Kinh thêm vài ngày, khi nào có thời gian, chúng ta lại tâm sự.

- Được.

Bình luận

Truyện đang đọc