QUAN GIA

Một lát sau, ông cụ và cả Lưu Thành Thắng đi cùng, quay trở về viện Thanh Tùng.

Ông cụ một thân kiểu áo Tôn Trung Sơn màu xanh thẫm, áo khoác long màu xám, đầu tóc tuyết trắng, đi nhanh vào cửa, cũng không cần Lưu Thành Thắng nâng đỡ, cũng không cần mượn lực quải trượng, có vẻ sức khoẻ rất là dồi dào, chỉ có điều sắc mặt không được thoải mái.

Xem ra trong cuộc họp mặt chúc tết, có người cùng ông cụ trao đổi qua, khiến ông cụ có tâm sự

Chưa bao giờ tham gia qua cuộc họp mặt chúc tết cao cấp như vậy, sẽ không thể hiểu rõ quy trình cụ thể. Nhưng nghĩ lại tuy là lễ tết, các lãnh đạo ở cùng một chỗ, cũng không có khả năng tán gẫu về chuyện nhà cả bình thường, nhất định là phải nói đến mặt chính trị mà thôi. Lúc này hai loại quan niệm chấp chính bất đồng và ý nghĩ khác nhau nghiêm trọng, ông cụ cũng không thể không đếm xỉa đến.

Đi vào cửa, con cháu cả sảnh đường đều tiến lên thỉnh an vấn an, ông cụ trên mặt lộ ra vui mừng miệng tươi cười, lập tức đi đến ghế Thái sư ở giữa ngồi xuống, cho đám con cháu đều ngồi xuống

- Ăn kẹo.

Ông cụ khẽ cười nói.

Đám con cháu liền bóc vỏ kẹo, bỏ vào trong miệng. Giao thừa, luôn luôn có chút "Quy củ" phải nói mà

Ánh mắt ông cụ nhất nhất thoáng qua trên mặt ở đám con cháu, trong ánh mắt toát ra hào quang yêu thương. Mặc kệ địa vị cao thế nào, đã trải qua bao nhiêu huy hoàng, người đến tuổi già, để ý nhất, vẫn là mái nhà, con cháu đời sau của mình

- Thành Gia, công tác trong quân đội rất bận phải không? Có phải ngày mai trở về hay không?

Lát sau, ông cụ mắt nhìn, ôn hòa hỏi han. Vẫn là tuần hoàn theo quy củ, hỏi han tình hình công tác của các con. Trước đây đều là bắt đầu từ Lưu Thành Thắng, lần này, Lưu Thành Thắng cùng ông cụ đi họp mặt chúc tết, cha con tự nhiên đã tán gẫu qua.

Lưu Thành Gia vội vàng gật đầu đáp lại:

- Đúng vậy, ba, trong quân đội đang làm thí điểm tác chiến kết hợp vũ khí, chuẩn bị qua tết, liền thành lập một lữ đoàn hỗn hợp, tìm tòi kinh nghiệm tác chiến phối hợp với vũ khí của thời đại công nghệ cao

Năm 1985, quân ta tiến hành cải cách hiện đại hoá, đem lính đánh bộ lục quân truyền thống chuyển biến thành tập đoàn quân kết hợp vũ khí, đã bắt đầu thăm dò tác chiến phối hợp với vũ khí rồi, nhưng tới bây giờ, chủ yếu vẫn là cải cách bậc một ở quân đội. Sư đoàn bộ binh truyền thống dù gia nhập một số đội ngũ công nghệ cao, nhưng chế độ xây dựng cơ bản không thay đổi. Mà đề nghị lữ đoàn hỗn hợp này, chính là do Lưu Thành Gia đề xuất. Hủy bỏ danh sách truyền thống cấp sư đoàn, hình thành cấp lữ đoàn, trực thuộc thẩm quyền của bộ hình thành cấp tiểu đoàn cơ giới hoá tiểu đoàn bộ binh, tiểu đoàn pháo binh, tiểu đoàn chiến xa, tiểu đoàn trinh sát vv, coi như là đơn vị tác chiến cơ bản. Tăng mạnh đầu nhập trang bị hiện đại hoá công nghệ cao, cắt giảm nhân viên. Lục quân truyền thống thì lý luận cho rằng, đơn vị cơ bản tiến hành tác chiến ngoại tuyến, thì hình thành cấp sư đoàn một. Đề nghị thành lập lữ đoàn hỗn hợp, chính là nhằm vào cải cách mà lý luận này đề xuất, nhân viên giảm bớt, nhưng sức chiến đấu lại có khả năng càng thêm dũng mãnh

Đề nghị này, hoàn toàn xuất phát từ Lưu Thành Gia và bộ máy tham mưu của ông ta, Lưu Vĩ Hồng không hề tham dự vào đó. Hắn chỉ có thể cung cấp một số phân tích của xu thế tương lai, biện pháp cải cách quân sự cụ thể, hắn sao có thể so với quân nhân chuyên nghiệp thật sự.

Ông cụ hơi nghiêng đầu, nói:

- Trang bị công nghệ cao cố nhiên rất trọng yếu, nhưng là trọng yếu hơn là chuyển biến tư tưởng chỉ đạo tác chiến cùng với đề cao năng lực tác chiến của từng binh sĩ. Năm đó sau khi Hồng Quân trường chinh tới thiểm bắc, lính chiến đấu chỉ có ba bốn chục ngàn người, nhưng sức chiến đấu lại mạnh nhất, đều là nhựng chiến sĩ đã trải qua trăm trận chiến. Sau lại bộ đội mở rộng cực nhanh, thành phần trở nên phức tạp mà sức chiến đấu bắt đầu giảm xuống, đến năm 1947, thì làm vận động điều chỉnh quân đội kiểu mới, sức chiến đấu của bội đội liền khởi sắc rất nhanh. Đây là kinh nghiệm tốt, đều phải chú ý tiếp thu

- Vâng!

Lưu Thành Gia thẳng người đáp. Ông ta hiện tại danh tiếng nổi trội, được đồng bào xưng là "ngôi sao sáng trong quân đội", dồn hết sức lực tạo ra một vương bài quân đội, phấn chấn run lên sự oai hùng của "Lưu lão hổ"

Đội quân hùng mạnh xe thiết giáp kết hợp vũ khí công nghệ cao như vậy, đóng quân ở những vùng trọng địa phụ cận Bắc Kinh, tác dụng trụ đá giữa dòng này, chỉ nghĩ là có thể thấy

- Phấn cường, cậu ở tỉnh Giang Nam bên kia, công việc thế nào?

Ông cụ không cùng Lưu Thành Gia nói nhiều, lập tức hỏi Hồ Phấn Cường. Đối với Lưu Thành Gia, ông cụ trước sau như một rất là yên tâm. Ban đầu lo lắng Lưu Thành Gia chưa làm qua chính trị, sợ ông ta không thích ứng lốc xoáy chính trị cao tầng, hiện tại xem ra, đúng là đã lo nghĩ nhiều. Lưu Thành Gia tính cách trầm ổn vô cùng, hơn nữa hắn thân giữ chức vị quan trọng, đủ để cam đoan ông ta ở lốc xoáy chính trị trung bình yên vô sự

Huống gì ổng còn có một "quân sư ngoài biên chế"

Hồ Phấn Cường đã sớm ngồi nghiêm chỉnh chờ đợi, thấy ông cụ hỏi tới, lại ngồi thẳng người hơn nữa, lấy một giọng điệu khá phấn chấn, trả lời vấn đề của ông cụ. Nhìn qua, diện mạo tinh thần của y, quả thật là cùng thời điểm ở cơ quan Bắc Kinh làm cán bộ bậc trung có khác biệt rất lớn, có chút hăng hái hướng về phía trước.

- Ừ, vừa rồi Thành Thắng cũng nói qua với tôi về biểu hiện của cậu ở đơn vị mới, coi như không tồi. Vậy thì rất tốt, phải cố gắng làm tốt công tác của mình

Ông cụ gật gật đầu, mang theo một ý thăm hỏi cổ vũ.

Hồ Phấn Cường và Lưu Thành Mỹ liếc nhau, lập tức cùng cảm thấy phấn chấn. Lưu Thành Thắng không ngờ lại chủ động hướng ông cụ báo cáo tình hình công tác của y ở Giang Nam, đây là tình cảnh trước kia chưa từng có qua. Có thể thấy được một năm công tác ở Giang Nam của y, ít nhất đã đạt được sự công nhận của Lưu Thành Thắng

- Tuy nhiên, cậu vạn lần phải chú ý, làm đơn vị, cần phải nghiêm khắc yêu cầu bản thân nhiều hơn. Không được có ý tưởng ông đây là thiên hạ đệ nhất. Loại tư tưởng này là không được. Bất kể là ai, cũng không thể không ai giám sát. Bằng không sẽ phạm sai lầm. Thành mỹ, chuyện này, con cũng phải chịu trách nhiệm, giám sát tốt Phấn Cường, hiểu chưa?

Hai vợ chồng Hồ Phấn Cường đang lúc cao hứng, ông cụ lại không vội vàng không hấp tấp dặn dò một câu.

- A, vâng, xin ba yên tâm, con nhất định sẽ nghiêm khắc yêu cầu bản thân…

Hồ Phấn Cường hoảng sợ, vội vàng cung kính trả lời, trong lòng "thình thịch" nhảy loạn nhịp, chẳng lẽ có lời đồn không tốt truyền đến tai ông cụ sao? Nếu quả thật là như vậy, vậy thì phiền toái

Lưu Vĩ Hồng bỗng nhiên mỉm cười ngắt lời nói:

- Dượng cả, dượng vẫn luôn công tác ở xí nghiệp hả?

Vốn đây là dạng tụ hội trong gia đình, thế hệ con cháu tuyệt không sẽ tùy ý ngắt lời, nhưng hôm nay là giao thừa, quy củ cũng có chút bất đồng, báo cáo công tác chỉ là một mặt, thế hệ con cháu xen vào nói vài câu, cũng chả sao. Hơn nữa Lưu Vĩ Hồng bỗng nhiên ngắt lời, chắc chắn có mục đích

Ánh mắt mọi người đều dừng trên mặt Lưu Vĩ Hồng, đều hơi cảm thấy kinh ngạc, Lưu Thành Mỹ tươi cười đã có chút miễn cưỡng. Đối với đứa cháu này, bà ta hiện tại một chút cũng không dám khinh thường. Huống chi lúc trước Hồ Phấn Cường có thể điều ra Giang Nam, chính là hắn ở trước mặt Lưu Thành Thắng dốc hết sức thúc đẩy. anh cả đối với ý kiến của hắn cũng rất coi trọng

- A, đúng vậy...

Hồ Phấn Cường cũng có chút không rõ Lưu Vĩ Hồng rốt cuộc là có ý tứ gì, trong lòng có chút không yên.

- Vĩ Hồng, con có đề nghị gì sao?

Ông cụ lại rất có hứng thú hỏi han. Đối với Lưu Vĩ Hồng, ông cụ hiện tại càng thêm chú ý, dường như luôn có một số ý tưởng không giống bình thường, thậm chí có đôi khi, cũng khiến cho ông cụ có cảm giác sáng ngời trước mắt. Người này cũng thật không đơn giản.

- Ông nội, con quả thật là có một đề nghị.

Dượng cả công tác ở xí nghiệp thời gian tương đối dài, thực tế kinh nghiệm thao tác vô cùng phong phú. Có phải đã tới lúc có thể cân nhắc một chút, điều đến quản lý bộ phận công tác, vụ nghiên cứu hay không.

Lưu Vĩ Hồng không chút nào luống cuống, tươi cười đưa ra ý kiến của mình.

Hồ Phấn Cường và Lưu Thành Mỹ sắc mặt đều có chút thay đổi, trong mắt Lưu Thành Mỹ toát ra vẻ không hài lòng. Hồ Phấn Cường cũng chỉ vừa mới làm Chủ tịch một năm, ngày lành mới qua được một năm Lưu Vĩ Hồng lại đưa ra con thêu thân gì đó? Nếu không phải giao thừa, Lưu Thành Mỹ nói không chừng sẽ nói thầm Lưu Vĩ Hồng vài câu

Ông cụ liếc mắt nhìn Lưu Thành Thắng một cái. "Công việc hằng ngày" này bình thường đều là Lưu Thành Thắng xử trí. Hồ Phấn Cường hiện tại là Chủ tịch công ty thành viên, nghe ra khá uy phong, kì thực cấp bậc vẫn là Phó giám đốc sở. Những thay đổi cấp bậc cán bộ này, cho dù là con rể ông cụ, ông cụ cũng sẽ không nhúng tay vào. Có Lưu Thành Thắng ra mặt là đủ

Lưu Thành Thắng chậm rãi hỏi:

- Vĩ Hồng, sao con bỗng nhiên có ý tưởng như vậy?

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:

- Cũng không có ý tứ khác, con chỉ là suy nghĩ, dượng cả công tác ở xí nghiệp thời gian quá dài, nếu không đi quản lý bộ phận công tác một thời gian, cũng không tốt cho lắm. Nếu như có thể, con đề nghị dượng cả đến bộ Điện lực.

Lưu Thành Thắng, Mã Quốc Bình và Lưu Vĩ Đông đều là hai hàng lông mày nhẹ nhàng giương lên.

Còn nói "không có ý tứ khác", hàm ý trong lời này của Lưu Vĩ Hồng, cũng là rất phong phú. Hắn đề xuất để Hồ Phấn Cường đến bộ Điện lực, cũng là "phạm vi thế lực truyền thống" của một vị nhà quyền quý đại tộc khác, nghe nói vị đó còn được thủ trưởng tối cao rất tín nhiệm, lúc này tiếng tăm rất là nổi trội, thấp thoáng có ý sánh vai cùng với người kế vị. Trên thực tế, ở trong trí nhớ của Lưu Vĩ Hồng, vị kia cũng là kẻ cơ hội trong đấu trường chính trị, là Lã Vọng buông cần trong ván cờ chính trị với nhiều lần sóng gió quỷ dị, vẫn luôn quyền hành hiển hách... rất được tôn vinh.

Lưu Vĩ Hồng để Phấn Cường đến bộ Điện lực, không hề nghi ngờ là phái đi một "Đại sứ thân thiện", với ý đồ khá rõ ràng là làm tốt quan hệ với bên kia. Trong vận mệnh chính trị lúc này, ai có nhiều đồng minh hơn, thì có ý nghĩa là thực lực càng mạnh. Hơn nữa vị kia vẫn luôn ở trước mặt ông cụ theo lễ của bậc con cháu, quan niệm chính trị cũng cùng ông cụ có rất nhiều điểm tương đồng, quan hệ hai nhà, trước nay đều rất tốt. Hồ Phấn Cường điều qua đó, chính là tỏ rõ chí hướng sẵn lòng "Thân cận" của Lưu gia, chỉ cần Hồ Phấn Cường hoạt động thích đáng, thì việc tiến thêm một bước củng cố tình hữu nghị tốt đẹp của hai nhà, là rất có khả năng

Hơn nữa, Lưu Vĩ Hồng cũng mơ hồ nghe nói, Hồ Phấn Cường sau khi làm nhân vật số một của công ty thành viên, thuận lợi thăng tiến mà đắc ý có chút "cậy quyền cậy thế", làm việc không khỏi có vài phần lên giọng lớn lối, đến mùi con ông cháu cha trên người Hồ Thiên Hậu cũng nặng thêm vài phần. Nếu chẳng may Hồ Phấn Cường thật sự có vấn đề kinh tế gì đó, bị người dụng tâm kín đáo lợi dụng, nói không chừng sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với Lưu gia, còn ảnh hưởng đối với Lưu Thành Thắng càng lớn hơn. Dù sao Hồ Phấn Cường cũng là ở Giang Nam tỉnh công tác, khiến người ta rất khó không đem hai người bọn họ nhập lại làm một. Điều Hồ Phấn Cường đi một thời gian, rời xa nơi thị phi, đợi đại cục định rồi tính tiếp, vẫn có thể xem như là một biện pháp tốt. Đối với bản nhân Hồ Phấn Cường cũng rất có lợi.

Nước cờ là nước cờ hay, mấu chốt còn phải xem Hồ Phấn Cường có năng lực kéo dài điệu nhảy này không

Bình luận

Truyện đang đọc