QUAN GIA

Quan Gia

Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

Chương 936: Thu lưới

Nhóm dịch: PQT

Nguồn: metruyen

Suốt ba ngày, ở Cửu An toàn là bắt bớ.

Hơn một ngàn chiến sĩ công an và cảnh sát hình sự toàn bộ xuất kích, cùng nhau hành động. Những băng đảng lưu manh ác bá, giết người, hoành hành ngang ngược trước kia nay bị áp giải lên xe cảnh sát, ủ rũ, không còn dám hung hăng nữa.

Cửu An bắt người ba ngày cũng đốt pháo ba ngày.

Tiếng pháo long trời lở đất, vang vọng khắp thành phố.

Tin thắng trận liên tiếp báo về bộ chỉ huy được thiết lập tại khách sạn Kim Thuẫn không dứt.

Trong phòng họp nhỏ của khách sạn Kim Thuẫn, các chỉ huy thường vụ của tổ lãnh đạo công tác trấn áp đang họp. Tiết Bác Vũ đại diện Cục Công an thành phố Cửu An, đang báo cáo với Bùi Võ Quân, Nghiêm Như Bồi, Thái Quốc Anh và các lãnh đạo chủ chốt của tổ lãnh đạo.

Tiết Bác Vũ cũng là thành viên của tổ lãnh đạo công tác trấn áp, kiêm tổng chỉ huy nơi tiền tuyến, thực hiện việc bắt giữ. Sau mười năm công tác ở Cửu An, ông ta có tiếng trong tỉnh là chuyên gia hình sự, hiểu rất rõ về tình hình của các băng đảng lưu manh ở Cửu An, để ông ta chủ trì toàn bộ hành động bắt giữ là vô cùng thích hợp. Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, Cục trưởng Cục Công an thành phố Cửu An mấy ngày nay cũng khá rảnh rỗi, cơ bản chỉ là ngồi trong khách sạn Kim Thuẫn nói chuyện phiếm với Bùi Võ Quân.

Thấy Lưu Vĩ Hồng không vội vàng hấp tấp, Bùi Võ Quân cũng lấy làm lạ.

Trước đó, Bùi Võ Quân cũng ít nhiều hiểu lầm Lưu Vĩ Hồng, không vì cái gì khác, chỉ là vì tuổi tác của Lưu Vĩ Hồng. Về căn bản mà nói, Bùi Võ Quân cũng thuộc loại cán bộ khá lạc hậu, mỗi lần đối mặt với Lưu Vĩ Hồng đẹp trai rạng ngời, phong độ, lại còn quá trẻ tuổi, trong đầu cũng thấy không thích ứng lắm. Ông ta là một Bí thư Đảng ủy Công an tỉnh, trên năm mươi tuổi lại phải nói chuyện với một thằng nhóc còn nhỏ hơn cả con mình, thực là cố gắng mà làm. Bùi Võ Quân cho rằng, sở dĩ Lưu Vĩ Hồng mới hai mươi sáu tuổi đã ngang nhiên được ngồi vào vị trí phó giám đốc sở có thực quyền, đơn giản là vì nhờ thơm lây của ông Lưu, chứ nói đến bản lĩnh thì còn phải học hỏi nhiều.

Nhưng trong lúc này, Lưu Vĩ Hồng lại thong dong, thay đổi hoàn toàn cách nhìn của Bùi Võ Quân về hắn. Không nói gì khác, chỉ riêng định lực này cũng đã rất giỏi rồi.

Tương đối mà nói, Lưu Vĩ Hồng quan tâm đến vụ án Mạc Ngôn, thậm chí còn vượt lên trước cách suy nghĩ của lãnh đạo Cửu An.

Lưu Vĩ Hồng suy nghĩ kỹ càng như vậy, thật là có lý.

Cuối cùng cũng đã kết thúc giai đoạn nghiêm trị ở Cửu An. Cha con Bành Tông Minh, Bành Anh An đều bị bắt, ngoài ra tất cả những cán bộ phụ trách trong công an, kiểm sát, tòa án liên quan đến vụ án đều sa lưới toàn bộ. Băng đảng lưu manh ngang ngược hung tàn ở Cửu An trên thực tế đã trở thành châu chấu sau mùa thu, không sống được bao lâu. Việc phải làm tiếp theo chỉ đơn giản là bắt người, lấy khẩu cung, theo quy trình công tố - thẩm phán – phán quyết. Kẻ đáng giết thì giết, không có gì phải trì hoãn.

Vì những việc này có tính chất nghiệp vụ, làm Bí thư Đảng ủy Công an, Lưu Vĩ Hồng cũng không cần phải quá chú ý đến, chỉ cần nắm được phương hướng lớn trong tay là được. Trên phương diện đó, cấp dưới của Lưu Vĩ Hồng làm cũng rất được việc.

Tất cả những thứ đó cho thấy nhân vật số một Lưu Vĩ Hồng tính toán vô cùng chính xác.

Thật là xử lý việc khó một cách dễ dàng.

Mà duyệt lại vụ án Mạc Ngôn mới chính thức là thuộc phạm trù đấu tranh chính trị. Theo Bùi Võ Quân biết, trên tỉnh, những tiếng nói phản đối xem xét lại vụ án Mạc Ngôn còn nhiều hơn những tiếng nói phản đối nghiêm trị ở Cửu An. Những vị lãnh đạo trên tỉnh thật sự chú ý đến cục diện Cửu An cũng chỉ có mỗi mình Thiệu Lệnh Hồng. Cửu An là “hậu hoa viên” của Thiệu Lệnh Hồng, ông ta không thể không chú ý. Còn việc Lâm Khải Hàng và Lý Dật Phong quan tâm đến Cửu An vì mỗi người đều có mục đích riêng.

Bùi Võ Quân quan tâm đến Cửu An, cũng không phải là theo đuổi mục đích chính trị của riêng mình sao?

Thân trong quan trường, mọi vấn đề đều phải được suy xét dưới góc độ chính trị.

Nhưng người quan tâm đến vụ án Mạc Ngôn còn nhiều hơn những người chú ý đến việc nghiêm trị ở Cửu An. Bùi Võ Quân mơ hồ đoán biết, việc này liên quan đến Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Phí Hạ Vĩ, cũng liên quan đến Thiệu Lệnh Hồng.

Dù chính Lâm Khải Hàng và Lý Dật Phong thật ra cũng không ủng hộ Lưu Vĩ Hồng lật lại vụ án Mạc Ngôn. Bất kể là Lâm Khải Hàng hay Lý Dật Phong đều là cáo già trong quan trường, sao có thể không hiểu được không nên gây thù hằn quá nhiều, sẽ rất phiền phức. Lúc này hẳn nên tập trung toàn bộ tinh lực quét dọn Cửu An cho sạch sẽ bằng công tác trấn áp, có cơ hội lôi ra được Bành Tông Minh, Điền Bảo Sơn, và mấy Thường vụ Thành ủy, toàn chỉnh đốn vận mệnh chính trị Cửu An, làm lại từ đầu.

Qua trận này, dù Thiệu Lệnh Hồng không phải thất bại thảm hại, nhưng ít nhất cũng tổn thương nguyên khí, không thể không nhường bước toàn bộ cho Lâm Khải Hàng.

Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Sở Nam Hà Nhữ Dân là do một tay Bí thư Tỉnh ủy tiền nhiệm Hồ Cao Sơn đề bạt lên. Nghe nói sau khi Hồ Cao Sơn lui về tuyến hai đã hết lòng đem Hà Nhữ Dân đặt vào lòng một vị bô lão “đương triều”. Vị bô lão “đương triều” này cũng là “chủ nhân” của Hồ Cao Sơn, lập tức giá trị của Hồ Cao Sơn gia tăng gấp bội. Hiện tại Hồ Cao Sơn có quan hệ “mờ mờ ảo ảo” với người ở Sở Nam, rất nhiều thuộc hạ của Hồ Cao Sơn trước đây nay đều tụ tập dưới trường Hà Nhữ Dân.

Lâm Khải Hàng một khi đã khuất phục được phó Bí thư phụ trách Đảng và quần chúng Thiệu Lệnh Hồng, thế thì sẽ nắm vững được tuyến trên, quyền thế tương đối lớn. Kế tiếp ông ta sẽ cố lôi kéo Hà Nhữ Dân quay về, không gian hoạt động sẽ lớn hơn nhiều. Hơn nữa, Bắc Kinh thâm sâu, vị bô lão chống lưng cho Hà Nhữ Dân sẽ ra sức ủng hộ Lâm Khải Hàng, quan hệ tốt đẹp. Dưới tình hình như thế, Lâm Khải Hàng tất nhiên không bằng lòng sửa lại vụ án Mạc Ngôn.

Hà Nhữ Dân và Phí Hạ Vĩ đều là truyền nhân đồng môn chính tông của Hồ Cao Sơn, lúc này Lâm Khải Hàng cần gì phải khiến cho Phí Hạ Vĩ khó chịu? Chuyện này gián tiếp ảnh hưởng đến việc hợp tác giữa Lâm Khải Hàng cùng Hà Nhữ Dân và Phí Hạ Vĩ.

Lý Dật Phong cũng đang lo lắng như thế.

Một mặt nào đó, Lâm Khải Hàng và Thiệu Lệnh Hồng xung đột, Lý Dật Phong rất vui vẻ “tọa sơn quan hổ đấu”, đến lúc thuận tiện thì đưa tay ra xem có vớt được chút lợi ích nào không cũng không phải là việc gì khó. Vì không ngờ Lưu Vĩ Hồng bị Lâm Khải Hàng điểm tướng, điều đến Cửu An, đảm nhận vai trò người tiên phong, cũng khiến Lý Dật Phong phải bị cuốn vào cơn lốc xoáy này.

Chuyện này cũng không có gì!

Lý Dật Phong hiện đang có quyền chủ động, tìm chỗ tốt xem hai hổ đánh nhau, nếu mình trần ra trận thì cũng có sách lược ình trần ra trận. Nếu Lưu Vĩ Hồng làm đại tướng chủ công, một khi Lưu Vĩ Hồng phá được thành lũy ở Cửu An, đương nhiên Lý Dật Phong có thể có lợi ích lớn hơn nữa. Dù sao cũng đã đắc tội với Thiệu Lệnh Hồng rồi, vậy thì cứ đắc tội đi, kiếm được nhiều điều béo bở mới là lợi ích thực tế nhất.

Đấu tranh chính trị, sao có thể nói chuyện khách khí gì được?

Nhưng cùng lúc lại đắc tội Phí Hạ Vĩ và Hà Nhữ Dân thì không thông minh chút nào.

Cuối cùng cũng dẹp loạn ở Cửu An xong, còn việc điều chuyển cán bộ, Hà Nhữ Dân có quyền rất lớn. Lý Dật Phong cũng không muốn dốc hết sức ra, cuối cùng không vớt được gì.

Nhưng tòa án nhân dân tỉnh vẫn tiến hành xét xử lại vụ án Mạc Ngôn, phó viện trưởng Khang Gia Thông đích thân đến nhà giam thứ năm. Theo kinh nghiệm của Bùi Võ Quân cho thấy, việc xét lại vụ án Mạc Ngôn, gần như là chuyện tất nhiên. Nếu không, sẽ không có chuyện phó Viện trưởng Tòa án nhân dân tỉnh đích thân đến nhà giam tìm hiểu vụ án.

Quan trường trong nước, những chuyện như vậy lúc nào cũng cần phải chú ý đến. Loại quy luật bất thành văn dưới mặt bàn thường còn có tác dụng lớn hơn cả pháp luật.

Phân tích tỉ mỉ một chút, không khó có được kết luận, ủng hộ lật lại vụ án Mạc Ngôn, gần như trước sau đều do một tay Lưu Vĩ Hồng. Lưu Vĩ Hồng kiên trì như vậy làm Lâm Khải Hàng và Lý Dật Phong đều phải khuất phục.

Vì thế có thể thấy được, trong trận cờ chính trị này, Lưu Vĩ Hồng không chỉ có thân phận đơn giản của một con tốt. Hắn chẳng những tham dự toàn bộ trận cờ lần này, hơn nữa còn “độc lập” một phương, rõ ràng có nhu cầu chính trị của riêng mình, không dựa hẳn vào Lý Dật Phong.

Giai đoạn hiện nay, Lâm Khải Hàng và Lý Dật Phong tất nhiên phải quan tâm đến tình hình ở tỉnh. Vì quan hệ đến vị trí nên Lưu Vĩ Hồng càng phải quan tâm đến tình hình Cửu An. Sau đại loạn, Lưu Vĩ Hồng còn phải tìm nhân tài ở Cửu An, bố trí nhân sự thế nào rồi mới thở nổi.

Về điểm này, mục tiêu của Lưu Vĩ Hồng và Lý Dật Phong không hoàn toàn thống nhất được.

Tuổi còn trẻ, lại dấn sâu vào lốc xoáy, suy nghĩ của hắn không phải là tìm cách nào để quay ra, mà là làm thế nào để có thể thu hoạch được nhiều nhất, phát triển tình huống theo phương hướng mà hắn mong muốn. Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch Tỉnh, Bí thư Đảng ủy Công an tỉnh đều bị hắn “điều động”.

Thủ đoạn như vậy quả là rất cao.

Bùi Võ Quân nhìn Lưu Vĩ Hồng bằng cái nhìn khác, cũng vì tình lý bên trong này.

Lưu Vĩ Hồng không hề che giấu sự quan tâm của hắn với việc lật lại vụ án Mạc Ngôn. Trong ba ngày ở khách sạn Kim Thuẫn, ít nhất có hai lần Lưu Vĩ Hồng nhắc đến chuyện này trước mặt Bùi Võ Quân. Lần đầu tiên Bùi Võ Quân cũng không tỏ thái độ gì, chuyển sang đề tài khác. Khi đó ông ta không muốn dính líu đến Phí Hạ Vĩ. Nếu Lâm Khải Hàng và Lý Dật Phong đã đồng ý với “yêu cầu” của Lưu Vĩ Hồng, Bùi Võ Quân liền mừng rỡ đứng ngoài cuộc. Nhưng hôm qua, khi Lưu Vĩ Hồng lại nhắc đến chuyện lật lại vụ án Mạc Ngôn, Bùi Võ Quân rốt cuộc tỏ ý ủng hộ duyệt lại vụ án Mạc Ngôn.

Hiển nhiên, Lưu Vĩ Hồng kiên trì như thế, Bùi Võ Quân cảm thấy nên cho Lưu Vĩ Hồng chút thể diện, xem như là một phần ân tình.

Người thanh niên này không đơn giản.

Hiện giờ Bùi Võ Quân cho Lưu Vĩ Hồng một chút ân tình, đến lúc nào đó, Lưu Vĩ Hồng sẽ trả cho ông ta một ân tình.

Đương nhiên, dù vụ án Mạc Ngôn rất quan trọng, thu hút nhiều người quan tâm, ở Cửu An vẫn như lửa như trà, tiến hành các hoạt động chấn chỉnh.

Theo báo cáo của Tiết Bác Vũ, trong vòng ba ngày, tổng cộng đã bắt được 457 thành viên nòng cốt của các băng đảng lưu manh, bao gồm cả những tên đầu sỏ, cơ bản chúng đã sa vào lưới pháp luật. Dựa theo danh sách bắt giữ trước đó, trước mắt, thành viên nòng cốt của các băng đảng chưa bắt được còn khoảng ba mươi mấy tên, hiện đang truy bắt.

Chiến dịch tiến hành đến bước này, phải nói là vô cùng thành công. Đại bộ phận thành viên nòng cốt của các băng đảng lưu manh đều sa lưới. Tất cả các băng lưu manh ở Cửu An đều hoàn toàn bị tiêu diệt, còn lại các phần tử phạm tội lẻ tẻ khó thể gây ra việc gì nữa.

Nhưng vẻ mặt của mọi người vẫn vô cùng nghiêm trang.

- Thẩm Vân Thiên, chủ khách sạn Ngân Yến còn đang chạy trốn, tạm thời chưa bắt được.

Tiết Bác Vũ trầm giọng nói, thần sắc vô cùng nghiêm nghị. truyện copy từ

Đây là nguyên nhân mà vẻ mặt mọi người đều nghiêm túc như vậy.

Tên trùm lưu manh lớn nhất thành phố Cửu An, cũng là phần tử tội phạm nguy hiểm nhất, “Nhất Ca” của xã hội đen Cửu An, Thẩm Vân Thiên, lại lọt lưới!

Bình luận

Truyện đang đọc