Sáng sớm hôm sau, hai chiếc Santana một trước một sau chạy vào đại viện của Thị ủy Hạo Dương.
Uyển Trung Hưng đích thân dẫn đoàn, các lãnh đạo chủ chốt của bốn bộ máy cơ quan ở thị xã đứng trước văn phòng làm việc số 1 của Thị ủy nghênh đón đại giá của họ Ngụy. Ngụy Ái Quốc ở Địa ủy hay ở huyện ủy Lâm Khánh thì thứ hạng giống nhau, đều đứng thứ sáu cả. Ở trước Uyển Trung Hưng, chẳng qua chỉ là Địa ủy Hạo Dương, có đến mười ba ủy viên Địa ủy, so với huyện ủy Lâm Khánh thì ủy viên thường vụ nhiều hơn hai vị, Ngụy Ái Quốc có thể được cho là quyền cao chức trọng.
Uyển Trung Hưng và Ngụy Ái Quốc đều là người thân tín có năng lực của Lục Đại Dũng, ngày thường quan hệ không tồi, Ngụy Ái Quốc giúp Uyển Trung Hưng không ít chuyện. Làm thế vừa giúp ích cho mặt mũi của Ngụy Ái Quốc hơn nữa nhân tiện cũng cho Chủ tịch thị xã mới Lưu Vĩ Hồng một chút thể diện. Uyển Trung Hưng tuy xuất thân là dân sư phạm, nhiều năm lăn lộn chốn quan trường những lề lối này cơ bản đều nắm rõ.
Ngụy Ái Quốc bước từ trong xe xuống, cười ha hả bắt tay Uyển Trung Hưng, nói:
- Bí thư Uyển, cái này quả không dám nhận.
Ngày thường khi nói chuyện riêng với nhau hai người đều gọi nhau là "Lão Uyển" "Lão Ngụy", hiện giờ vào những trường hợp chính thức thế này tất nhiên là phải dùng chức quan để xưng hô, không thể lỗ mãng.
Uyển Trung Hưng cười nói:
- Trưởng ban Ngụy đại giá quang lâm, không thể từ xa tiếp đón.
Hai người huyên thuyên vài câu, Ngụy Ái Quốc bắt tay từng vị lãnh đạo của thành phố. Lưu Vĩ Hồng theo sát phía sau Ngụy Ái Quốc, đợi cho Uyển Trung Hưng cùng mọi người bắt tay hàn huyên xong, trên mặt Uyển Trung Hưng mang theo ý cười, có vẻ hơi rụt rè.
Nhân viên bình thường của văn phòng Thị ủy và Ủy ban nhân dân thị xã tất nhiên đã lánh đi nơi khác từ sớm, tuy nhiên văn phòng vẫn có rất nhiều cửa sổ mở, có một vài nhân viên thò đầu ra nhìn.
Thông thường khi Chủ tịch thị xã mới nhậm chức sẽ không đặc biệt giống như lần này. Các cán bộ của Thị xã Hạo Dương này chưa bao giờ thấy qua một lãnh đạo trẻ tuổi như vậy. Dưới thời tiết tháng Mười một, Lưu Vĩ Hồng chỉ mặc chiếc áo trắng bên trong kèm theo áo khoác đen bên ngoài, so với các vị lãnh đạo khác của thành phố mặc áo lông hoặc áo may-ô mà nói thì trẻ lên thêm rất nhiều.
Nếu chỉ nhìn một cách đơn thuần vẻ bên ngoài, ai cũng sẽ nghĩ hắn chính là thư ký của Ngụy Ái Quốc.
Mọi người đứng ở cửa hàn huyên một hồi, Uyển Trung Hưng liền giơ tay ra, mời Ngụy Ái Quốc và Lưu Vĩ Hồng bước vào phòng họp.
Tòa nhà của Thị ủy Hạo Dương vẫn là kiểu kiến trúc cũ được xây dựng trước kia, so với tòa nhà của huyện ủy Lâm Khánh không khác biệt mấy. Nghe nói bên trên đã cấp tiền xuống, ở thành phố cũng đã trích ra một khoản tiền chuẩn bị sửa chữa lại tòa nhà Thị ủy. Đại bộ phận các cơ quan ở Địa khu đều đã di dời vào thành nội mới, trong những dãy nhà lầu được hiện đại hoá, tòa nhà Thị ủy cũng không thể keo kiệt quá mức, sở dĩ không sửa chữa ngay chủ yếu là bởi vì vào khoảng thời gian trước Địa ủy và ủy ban nhân dân đều chen chúc cùng làm việc trong tòa nhà Thị ủy, nếu phải sửa chữa lại thì cán bộ công tác thật sự không có nơi an trí, chỉ có thể chờ lãnh đạo và nhân viên ủy ban nhân dân sau khi dời đi mới khởi công.
Sau khi đi vào dãy lầu số 1 của Thị ủy, Lưu Vĩ Hồng phát hiện ra bên trong có chút tu sửa, nếu so sánh với tòa văn phòng của huyện ủy Lâm Khánh thì có vài phần phong cách tây. Điều này cũng dễ lý giải bởi chính phủ trong tay có tiền, không bỏ không được, bất kể như thế nào đều không tồn được trong thời giờ dài. Làm cán bộ cũng phải giống dân chúng làm thần giữ của sao? Tiền của nhà nước tính toán chi li như vậy để làm chi!
Trang hoàng bố trí của phòng họp Thị ủy so với tòa nhà của huyện ủy Lâm Khánh khá xa hoa, không phải theo bố cục truyền thống, bàn hội nghị bằng gỗ lim hình trứng, mặt bàn nhẵn bóng có thể soi gương được.
Ngụy Ái Quốc và Uyển Trung Hưng ngồi song song ở giữa, Lưu Vĩ Hồng ngồi phía bên tay trái của Ngụy Ái Quốc. Các lãnh đạo khác của thành phố theo thứ tự mà ngồi vào. Trong quan trường, sắp xếp vị trí ngồi tuyệt đối không thể lầm lẫn, bằng không sẽ có rất nhiều điều không tiện.
Uyển Trung Hưng tiến hành màn dạo đầu ngắn gọn, mời Ngụy Ái Quốc nói chuyện.
Ngụy Ái Quốc lấy văn kiện bổ nhiệm ra, tuyên đọc lệnh bổ nhiệm của Địa ủy Hạo Dương và hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân của thị xã Hạo Dương đối với Lưu Vĩ Hồng.
Uyển Trung Hưng vỗ tay đầu tiên, sau đó trong phòng họp đồng loạt vang lên tiếng vỗ tay theo.
Ngụy Ái Quốc liền giới thiệu sơ lược về Lưu Vĩ Hồng, đại khái là lý lịch làm việc của Lưu Vĩ Hồng, những người đang ngồi ở đây mấy ngày nay đã sớm quen thuộc với điều này rồi.
Quả thật cũng không có bao nhiêu lý lịch đáng để nói.
Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, nam, dân tộc Hán, người Bắc Kinh, hai mươi bốn tuổi, đảng viên, tháng bảy năm 88 tốt nghiệp đại học trường nông nghiệp Sở Nam khoa động vật học, sau đó được điều đến khoa động vật học của trường Trung cấp Nông nghiệp địa khu Thanh Phong làm giáo viên, tháng chín năm 89 đảm nhiệm chức phó phòng Giáo vụ trường Trung cấp Nông nghiệp, tháng chín năm 89 đảm nhiệm chức Phó chánh văn phòng của cục Nông nghiệp địa khu Hạo Dương, tháng giêng năm 90 được công phân đảm nhiệm chức Phó chánh văn phòng Huyện ủy Lâm Khánh, tháng ba năm 90 đảm nhiệm chức Bí thư Khu ủy Giáp Sơn của huyện Lâm Khánh, tháng tư năm 91 đảm nhiệm chức vụ Trưởng ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy ủy viên thường vụ của huyện ủy Lâm Khánh, tháng mười một năm 91 đảm nhiệm chức vụ Phó bí thư Thị ủy, Phó Chủ tịch thị xã, Quyền Chủ tịch thị xã Hạo Dương.
Vẻ ngoài tuấn tú, nhìn qua là biết tuổi trẻ tài cao, vừa tốt nghiệp đại học xong đã bắt đầu ngồi vào vị trí mũi nhọn, trong thời gian ba năm ngắn ngủi từ một sinh viên đại học bình thường vừa tốt nghiệp đã leo lên cương vị lãnh đạo thuộc cấp Cục rồi.
Thông thường trong quan trường khi hình dung một người nào đó thăng quan mau lẹ thì đều nói người đó ngồi trực thăng. Nhưng khi lý lịch của Lưu Vĩ Hồng vừa đọc xong cả đoàn người đều thốt lên, trực thăng cũng tuyệt đối không nhanh bằng, phải nói là "Hỏa tiễn" mới đúng.
Người ta phấn đấu ba mươi năm, cũng chưa chắc có thể leo lên được cái ghế Chủ tịch xã, vị này chỉ có ba năm đã làm Chủ tịch thị xã.
Những cán bộ đang ngồi đây tuyệt đại bộ phận đều bước vào tuổi bốn mươi, năm mươi, nghe Ngụy Ái Quốc giới thiệu xong tất cả đều cảm thấy hơi ngượng ngùng, có gì đó không tốt lắm.
Thật sự là người đem so với người thì sẽ tức chết người.
Thế mới biết, trên đầu của Chủ tịch thị xã Lưu thờ thần thánh nào.
Ngụy Ái Quốc vẫn rất có trình độ, biết lý lịch của Chủ tịch Lưu chẳng có gì đặc biệt, nên liền thêm thắt vào rất nhiều lời khen ngợi, đối với quá trình công tác của đồng chí Lưu Vĩ Hồng ở huyện Lâm Khánh vô cùng tán thưởng. Nào là nói đồng chí Lưu Vĩ Hồng tuy rằng tuổi trẻ nhưng lại có tầm nhìn xa về chính trị, đã sớm đoán được sự sai lầm trong cải cách của Liên Xô và cả tính nguy hiểm nữa, khen ngợi Lưu Vĩ Hồng khi ở Trưởng ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy Lâm Khánh đảm nhiệm chức vụ đã làm ra thành tích xuất sắc nổi trội, đưa ra chế độ công khai bổ nhiệm và miễn nhiệm Cán bộ là một sáng kiến trong tổ chức công tác cả nước, có được sự khẳng định và khen ngợi của Ban Tổ chức Trung ương và Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, vì địa khu Hạo Dương tổ chức công tác giành được vinh quang lớn. Ủng hộ Lưu Vĩ Hồng kiến thiết kinh tế khu Giáp Sơn, khởi công xây dựng nhà máy, làm đường, tiến cử bên ngoài đến đầu tư, phát triển mạnh ngành chăn nuôi, tất cả đã giúp kinh tế khu Giáp Sơn trong hai năm ngắn ngủi phát triển nhanh chóng có được thành tích cực kỳ khả quan.
Nói tóm lại, đồng chí Lưu Vĩ Hồng là một vị cán bộ lãnh đạo tài đức vẹn toàn, tuổi trẻ, có văn hóa, giàu tính sáng tạo trong việc cải cách, mở ra lối suy nghĩ mới, bởi vậy Địa ủy sau khi trải qua sự thận trọng suy xét, quyết định điều đồng chí Lưu Vĩ Hồng đến thị xã Hạo Dương đảm nhiệm Quyền Chủ tịch thị xã, hy vọng các đồng chí ở thị xã Hạo Dương có thể ủng hộ và phối hợp, đưa kinh tế Hạo Dương phát triển đi lên nhanh chóng.
Tuy nói trong quan trường còn nhiều lời nói suông, nói khách sáo nhưng để tâng bốc một người thì có khi phải có biện pháp mới được. Như Ngụy Ái Quốc đây nói rất êm tai, nào là thành tích này thành tích nọ, khiến các cán bộ đang có mặt nhìn Lưu Vĩ Hồng càng thêm có ý thức trực quan.
Trước khi Lưu Vĩ Hồng đến nhận chức đã tiến hành công thị một tháng, mọi người tất nhiên đã sớm nghiên cứu Lưu Vĩ Hồng một cách vô cùng "Thấu triệt". Nhưng nhiều nhất vẫn là phân tích từ góc độ "Thao tác" quan trường, trăm phương nghìn kế tìm tòi thông tin về Lưu Vĩ Hồng, muốn hiểu rõ hắn rốt cuộc có xuất thân ra sao. Một Chủ tịch thị xã hai mươi bốn tuổi, nếu nói hậu trường phía sau không vững đánh chết cũng sẽ không có người tin.
Hỏi thăm tới hỏi thăm lui cũng có thể đã nghe được ít nhiều. Ít nhất mọi người cũng biết Lưu Vĩ Hồng là người mà Bí thư Địa ủy Lục Đại Dũng vô cùng coi trọng, về phần Bí thư Lục vì sao coi trọng Lưu Vĩ Hồng như vậy, nghe nói có liên quan đến Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Lý Dật Phong. Lý Dật Phong mới chính là hậu trường thật sự của Lưu Vĩ Hồng. Nhưng Lưu Vĩ Hồng tạo nên quan hệ với Lý Dật Phong như thế nào thì không dễ đoán.
Nói tóm lại, anh chàng đến từ Bắc Kinh trẻ tuổi này không đơn giản.
Hiện tại nghe Ngụy Ái Quốc nói chuyện hùng hồn, trong đầu mọi người lại có chút cảm thụ bất đồng. Suy ngẫm lại, con đường làm quan của Lưu Vĩ Hồng trong ba năm ngắn ngủi thật đúng là tạo ra thành tích long trời lở đất. Những cái khác không nói, chỉ nói "Tiếng Kèn" và "Nhật báo nhân dân" thôi đã không phải là nhỏ. Đừng nói là cán bộ bình thường, cho dù là Bí thư Địa ủy Lục Đại Dũng, Chủ tịch Địa khu Tào Chấn Khởi, tài viết văn chỉ sợ bình thường cũng không đăng được trên báo trung ương tạp chí Đảng. Càng không cần phải nói đến nhận thức chuẩn xác của Lưu Vĩ Hồng đối với thế cục cải cách Liên Xô. Công khai nêu ra chế độ bổ nhiệm và miễn nhiệm Cán bộ được Ban Tổ chức Trung ương, toàn bộ tỉnh Sở Nam thi hành cũng đã là thành tích khó lường rồi.
Tổ chức công tác phải tạo ra thành tích so với việc kiến thiết kinh tế càng khó. Kiến thiết kinh tế thì nhìn thấy được sờ đến được, số liệu cũng khá dễ làm. Tổ chức công tác phải điển hình cho cả nước như Lưu Vĩ Hồng rất không dễ dàng.
Thành tích như vậy, bất luận là rơi vào người nào cũng sẽ nhận được đề bạt rất nhanh. Lưu Vĩ Hồng sở dĩ đặc biệt xuất sắc chủ yếu còn ở tuổi tác của hắn. Nếu đổi lại là một cán bộ ba mươi mấy tuổi phỏng chừng mọi người sẽ cảm thấy không có gì là không ổn.
Các cán bộ tham dự hội nghị trong lòng đều nghĩ như vậy, rất nhiều ánh mắt không nhịn được đã dừng lại trên mặt Lưu Vĩ Hồng. Lưu Vĩ Hồng từ đầu đến cuối vẫn duy trì trạng thái, luôn mỉm cười, không có chút gì rụt rè và kiêu ngạo, dường như người mà Ngụy Ái Quốc đang khen ngợi là một người nào đó chứ không phải hắn, Chủ tịch thị xã Lưu hắn là người bàng quang ngồi nghe thôi.
Thấy bộ dạng điềm tĩnh tự nhiên, trong lòng các lãnh đạo thị xã Hạo Dương hơi ngạc nhiên, có cảm giác gì đó không ổn, cho rằng chính mình phải đối mặt, cũng là một vị cán bộ trung niên lão luyện thành thục, trà trộn quan trường nhiều năm.
Ngụy Ái Quốc dùng hơn nửa giờ để giới thiệu Lưu Vĩ Hồng.
Nguyên Chủ tịch thị xã Hạo Dương đã rời chức vài ngày trước để lên tỉnh nhậm chức, hôm nay kỳ thật chính là cuộc họp chào đón Lưu Vĩ Hồng. Ngụy Ái Quốc nói dài như vậy mục đích là khen ngợi Lưu Vĩ Hồng, tăng thêm thành tích cho hắn mà thôi.
Nếu phát biểu của lãnh quá ngắn gọn cũng sẽ không tốt, sẽ bị người ta chê cười sau lưng, nói không có trình độ, đến phát biểu cũng không biết.
- Nói tóm lại, đồng chí Lưu Vĩ Hồng là một vị lãnh đạo rất có năng lực, quyết đoán, dám nghĩ dám làm, và trẻ tuổi, là cán bộ ưu tú trẻ tuổi điển hình, hy vọng khi ở Thị ủy Hạo Dương lãnh đạo sẽ không ngừng cố gắng, tiếp tục phát huy và xây dựng tạo thành tích mới.
Ngụy Ái Quốc quơ quơ tay phải lên, kết thúc nội dung phát biểu.
Trong phòng hội nghị lại vang lên tiếng vỗ tay đồng loạt.