VỢ TỔNG TÀI, EM NGOAN CHO ANH!

Chương 1121

Lục Thanh Nhàn thoạt nhìn có vẻ tùy ý, trên thực tế vấn luôn đặt lực chú ý lên trên người Triệu Nam Thiên.

Nguyên nhân rất đơn giản, sùng bái mù quáng!

Đối với Lôi Đình đại đội mà nói, Bạch Thanh Bình chính là một sự tồn tại của Thần.

Một người đàn ông kiêu ngạo như thế lại vô cùng tôn sùng một nhân vật không có tiếng nói kia sao?

Chuyện này làm cô ấy không cách nào coi Triệu Nam Thiên là người bình thường được.

Bây giờ Huống Tuyết Linh lại đưa cơ hội thử dò xét này đến trước mặt mình, tất nhiên cô ấy sẽ không phản đối.

Còn về phần Tần Trạch, người khác không tỏ thái độ thì anh ta cũng sẽ không ra tiếng. Lúc này hết sức chăm chú nhìn chén trà trước mặt, thật sự giống như bên trong có đóa hoa nào đó.

Trên thực tế, vốn dĩ trong nhiệm vụ lần này anh ta cũng không có quá nhiều quyền lên tiếng.

Đối phương là tổ chức Phyllis, là thế lực khủng bố khét nhiều tai tiếng trên trường quốc tế.

Đối mặt với thế lực như vậy, chắc chăn cảnh sát Đông Châu không phải chủ đạo trong nhiệm vụ lần này, cùng lắm cũng chỉ phối hợp để bắt tòng phạm thôi.

Còn mục đích tới đây hôm nay, anh ta hiểu vụ án này một chút, trợ giúp tiểu đoàn tám và Lôi Đình đại đội một chút, cũng làm một số việc ngoại vi.

Tranh nổi bật sao?

Anh ta cũng không đến nỗi ngây thơ như thế.

Huống chỉ, nếu thật sự giành được củ khoai lang nóng phỏng tay này về, chưa chắn quan Lão Hổ đã vừa lòng.

So với sự trầm mặc của những người khác, Đường Bảo Khiết phản ứng càng trực tiếp hơn.

Cô ta đứng lên, nhướng mày nhìn hai người phía sau: “Tham mưu Huống, bắt người của tôi ở Cửu Vinh của tôi, cô xem tôi như vật trang trí à?”

Tham mưu Huống cũng nửa bước không lùi: “Hôm nay tôi nhất định phải bắt anh ta đi điều tra thì sao nào?”

Đường Bảo Khiết tiến lên nửa bước: “Cô cứ thử xeml”

Tham mưu Huống nhướng mày ra hiệu.

Gần như ngay lúc đó, một người đàn ông đã giơ tay bắt lấy bả vai Triệu Nam Thiên.

Triệu Nam Thiên lạnh nhạt nhắc nhở: “Buông rai”

Người đàn ông cười lạnh đáp lại, đồng thời siết chặt năm ngón tay, tay kia ấn về phía cổ anh.

Triệu Nam Thiên không hề dự triệu bắt qua đi, trở tay một cái mạnh mẽ thác vặn.

Âm ầm!

Người đàn ông bị một động tác bắt người tiêu chuẩn ấn xuống bàn hội nghị.

Người đàn ông khác bên cạnh gã ngay lập tức phản ứng lại, còn chưa tiến lên đã bị một đá một cước lên bụng.

Cả người “đạp đạp đạp” lui về phía sau ba bước, cuối cùng lui vào trên tường mới ngừng lại.

Người đàn ông đang bị đè cố nén đau đớn, trong miệng măng một câu thô tục.

Giấy giụa, phản kháng!

Bình luận

Truyện đang đọc