VỢ TỔNG TÀI, EM NGOAN CHO ANH!



Vương lão đại bận bịu tẩu thuốc lá, “Không tồn tại, đuổi người làm gì chứ? Cô Khổng muốn ở bao lâu cũng được!”
Vương lão nhị cũng đi theo phụ họa, “Đúng đúng, không sai, muốn ở bao lâu cũng được, cứ tự nhiền như nhà mình!”
Khổng Như Nguyệt có chút đờ ra, thái độ của hai người trước mắt này, thế nhưng hoàn toàn trái ngược so với trước đó.

Cô không biết rõ tình hình, cũng không dám nói tiếp, tất cả toàn là Triệu Nam Thiên làm chủ.

Mặc dù thời gian quen biết cùng Triệu Nam Thiên không dài, nhưng Khổng Như Nguyệt cũng không biết vì cái gì, buổi chiều khi ở văn phòng Vật Nghiệp trong lòng liền còn có hảo cảm đối với anh, hiện tại trải qua việc này, càng thêm tin tưởng đối với anh.

Triệu Nam Thiên không có nhận thuốc lá, “Ở coi như bỏ đi, em gái tôi nhát gan, nơi này không dám ở nữa.



Vương lão đại vẫn là cười, “Không ở cũng được, đổi môi trường tốt một chút, đồ dùng trong nhà này quá cũ kỹ rồi, cô Khổng xinh đẹp như vậy, ở chỗ này không thích hợp!”
Vương lão nhị lại phụ họa, “Đúng đúng, không thích hợp, không thích hợp!”
Vương lão đại tức giận, trừng anh em một chút, đều là chuyện tốt mà ngươi làm ra!
Người phụ nữ đằng sau hai người cũng ở sau lưng xô xô đẩy đẩy, rõ ràng mặt và lòng không hòa hợp với nhau.

Triệu Nam Thiên kéo vali xách tay qua, “Các người nếu như là đến diễn kịch, cũng không cần diễn ở trước mặt chúng tôi, nhường đường một chút, chúng tôi đây chính là dọn ra ngoài.


Vương lão đại cầm một chồng tiền từ trong bóp da ra, “Không vội, là như vậy, đây là dự chi một năm tiền thuê nhà cùng tiền đạt cọc của cô Khổng, tổng cộng 39,000 tệ, chỗ này là tròn bốn vạn, cô Khổng đếm chút xem!”
Khổng Như Nguyệt không có nhận, “Ông đây là ý gì?”
Vương lão đại giải thích, “Không có ý gì, cô Khổng đã không ở lại đây, số tiền này lẽ ra trả lại cho cô mà thôi!”
Khổng Như Nguyệt vẫn là không có nhận, nhìn về phía Triệu Nam Thiên bằng ánh mắt hỏi thăm.


Vương lão đại hiểu ý, biết anh mới là người nói chuyện.

Vội vàng tiến lên phía trước nói: “Vị này chính là anh trai của cô Khổng đi? Hôm nay việc này là anh em chúng tôi xử lý không đúng, chúng tôi là đặc biệt đến xin lỗi!”
Vương lão nhị cười theo, “Không sai, xin lỗi, chân thành nói xin lỗi, tất cả mọi người đừng để ở trong lòng!”
Triệu Nam Thiên cười lạnh, “Chỉ là xin lỗi liền xong rồi?”
Vương lão đại cũng không nói vớ vẩn nữa, “người anh em, bởi vì chuyện nhà chúng tôi đã ảnh hưởng tới cuộc sống của cô Khổng, việc này xác thực không đúng, muốn bồi thường thế nào, ngài cứ việc nói ra!”
Sợ con sư tử như Triệu Nam Thiên mở miệng nói, ông ta lại bổ sung một câu, “Nhưng mười vạn khẳng định không thể bỏ ra nổi, việc này coi như thật sự nháo đến tòa án, từ thẩm phán đến chấp hành, phải kéo theo mấy năm? Cô Khổng tuổi trẻ xinh đẹp, kiện cáo quấn người nhiều xúi quẩy?”
Triệu Nam Thiên thấy ông ta nói những lời nói rất rõ ràng, cũng lười đi vòng vèo, dứt khoát hỏi ngược lại: “Vậy cậu nói, bồi thường thế nào?”
Vương lão đại vỗ vỗ bao da, “Năm ngàn tệ, cô Khổng nếu như đáp ứng, tôi hiện tại liền đưa tiền!”
Khổng Như Nguyệt có chút động tâm, cô vốn dĩ liền nghĩ trả lại tiền thuê còn lại là được, tiền đặt cọc cùng tháng tiền thuê nhà này coi như bỏ đi.

Kết quả không có nghĩ rằng, Triệu Nam Thiên không chỉ có giúp cô lấy lại toàn bộ tiền thuê nhà cùng tiền đặt cọc, hơn nữa đối phương còn nguyện ý bồi thường ngoài dự tính năm ngàn tệ.




Bình luận

Truyện đang đọc