Chương 887
Rất nhanh, hành lang bên trên truyền đến bước chân vội vàng, một đoàn người xông vào.
Theo đèn hướng dẫn mở ra, ba người nữa xuất hiện trong phòng ngủ.
Phía trước là hai người đàn ông khỏe mạnh, theo ở phía sau chính là Tôn Chí Bình.
Anh ta mặc một bộ quần áo ngủ, cũng không có ý định đi ngủ, sắc mặt ửng hồng, hẳn là đang trong trạng thái phấn khởi.
Trông thấy Triệu Nam Thiên, anh ta hơi có chút ngoài ý muốn: “Triệu Nam Thiên, là cậu!”
Căn nhà này mới mua được một tháng, đừng nói Khương Bích Kiều không biết, ngay cả cha mẹ của anh ta cũng không biết, tên đàn ông này là thế nào lại tìm được nơi này?
Lúc trước đem Khương Sông tới đây, anh ta cứ nghĩ chắc chắn nó sẽ bị lừa, lúc này mới yên tâm to gan cùng hai mỹ nhân an nhàn hưởng phúc.
Kết quả không có như mong đợi, Triệu Nam Thiên vậy mà lén lút tìm tới cửa.
Nếu không phải Khương Sông vừa rồi hô lớn lên, ngày mai người ở đâu cũng không biết!
Khương Sông bên cạnh vội vàng chạy tới: “Anh rể, chính là anh ta, anh ta muốn giết em!”
Tôn Chí Bình không có hiểu rõ chuyện gì xảy ra, Triệu Nam Thiên tìm tới nơi này, nhất định là vì muốn đem Khương Sông mang đi, làm sao để có thể giết anh?
Khương Sông vẫn đang nói với chính mình: “Anh ta nói dối em nhảy xuống dưới lầu để trốn thoát khỏi căn nhà này, sau đó vu oan cho anh!”
Tôn Chí Bình nghĩ lại liền hiểu chuyện gì xảy ra, nhất thời không nhịn được, cười ha ha một tiếng: “Thật đúng là đồ ngu!”
Khương Sông cũng bắt chước cười theo: “Không sai, tên họ Triệu này cũng thật là ngớ ngẩn, anh cho rằng tôi sẽ tin anh sao?”
Tôn Chí Bình vỗ vỗ vai Khương Sông, sau đó mới quay đầu: “Được rồi, họ Triệu, coi như tên tiểu tử như cậu cũng có bản lĩnh, ngay cả nơi này cũng có thể tìm được!”
Triệu Nam Thiên nghe xong câu chuyện, ngược lại có chút bình tĩnh: “Tôn Chí Bình, chuyện giữa chúng ta, tự chúng ta giải quyết chính là, không cần thiết đem bọn nhỏ vào?”
Khương Sông quát lớn: “Triệu Nam Thiên, con mẹ anh nói ai là bọn nhỏ đó hả?”
Tôn Chí Bình khoát khoát tay ý bảo yên lặng, sau đó cười tủm tỉm hỏi: “Đừng nói với tôi những thứ vô dụng đó, Sông Sông bây giờ là em vợ của tôi, tôi để em nó ở nhà của tôi qua đêm, là phạm pháp à? Ngược lại là cậu, đêm hôm khuya khoắt tự ý xông vào nhà dân, cậu muốn làm gì?”
Khương Sông bổ sung thêm: “Anh rể, anh chẳng phải phí lời làm gì, báo cảnh bắt anh ta đi!”
Triệu Nam Thiên xem như phục sát đất tên ngốc này, thế mà bây giờ còn chưa nhìn nhận ra sự việc!
Thấy bên kia đã có người móc ra điện thoại, anh biết không thể lại do dự.
Bất luận như thế nào, hôm nay đều phải đem được Khương Sông đi.
Chỉ cần để cùng người nhà Khương Sông gặp mặt, âm mưu của Tôn Chí Bình đương nhiên sẽ tự sụp đổ.
Dù cho sau đó Tôn Chí Bình muốn truy cứu, anh ta đã bị giam giữ bất hợp pháp trước, mà mọi thứ anh đang làm đều là hợp tình hợp lý.
Quan trọng nhất là, không có Khương Sông cản tay, thỏa thuận ly hôn của Khương Bích Kiều bên kia có thể được thương lượng thuận lợi!
Ngay khi đầu óc tỉnh táo, anh ta đã lao về phía trước.
Khương Sông còn đang trong trạng thái đờ đẫn, nghĩ rằng Triệu Nam Thiên sẽ đánh mình nên sợ hãi hét lên, vội vàng núp ở sau lưng Tôn Chí Bình.
Hai cái tên tay chân này thực sự cũng không tệ, đáng tiếc Triệu Nam Thiên căn bản chẳng thích đánh nhau chút nào.