Chương 687
Từ Minh nhắc nhở: “Anh Triệu, nếu anh không làm gì thì tý nữa sẽ không còn cơ hội đâu.”
Triệu Nam Thiên gật đầu: “Chờ đã.”
Trong khi nói, Tôn béo đột ngột lái xe ra khỏi lộ trình.
Từ Minh nghi ngờ hỏi: “Làm sao vậy? Không lẽ gã định không đi nữa sao?”
Triệu Nam Thiên phân tích nói: “Không thể!”
Không lâu sau, Tôn mập đột nhiên dừng lại.
Triệu Nam Thiên cũng tìm được một chỗ để dừng lại, nhìn sang bên đường rốt cuộc cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra, ven đường có rất nhiều cửa hàng bán đồ nam giới.
Từ Minh cười tủm tỉm: “Tôn mập, tên khốn kiếp này, đúng là đồ bên ngoài mạnh mẽ bên trong yếu đuối!”
Dù gì thì chuyện này cũng không có gì danh giá cả, không lâu sau, Tôn mập như một tên trộm lẻn ra khỏi cửa hàng.
Quay lại xe, gã ta lấy chai nước khoáng ra, liền uống viên thuốc tăng cường sinh lực mà mình vừa mua.
Thành thật mà nói thì bên ngoài mạnh mẽ bên trong yếu đuối thì cũng không đáng, thực ra là cơ hội hiếm có.
Nếu bạn có một chuyện tốt như vậy ở ngay trước mắt, nhất định phải sung sướng đến tận cùng, bởi vì lần sau không biết sẽ phải chờ đợi bao lâu.
Nghĩ đến đây, Tôn mập cười thành tiếng.
Gần đây chắc là may mắn, đầu tiên là xử lí xong việc Triệu Nam Thiên cái gai trong mắt gã ta, sau đó lại có may mắn này đập vào mặt gã ta, thật tuyệt vời!
Trước khi khởi động xe, chợt nhận thấy một chiếc ô tô màu đen phía trước đang lùi lại liên tục.
Tôn mập không để tâm, định nổ máy, nhưng thấy xe không có ý phanh.
Trong lúc hoang mang, gã ta vội vàng bấm còi.
Nhưng sau tất cả, mọi chuyện vẫn đã quá muộn, khi hai xe va chạm với một tiếng “rầm” từ phía đầu xe.
Gã ta bực mình, vừa mới ghé vào ven đường một lát, sao có thể gặp phải chuyện này?
Nếu như bình thường, gã sẽ không tức giận như vậy, nhưng anh họ vẫn chờ đợi gã, gã ta ở đây thì đang rất vội, cuối cùng lại còn gặp phải loại chuyện này!
Tâm trạng tốt vừa rồi đều bị phá hủy, Tôn mập hạ cửa kính xe xuống, quát: “Con mẹ mày, mù à, có biết lái xe không?”
Không ai ở bên kia để ý đến.
Tôn mập xuống xe, nép vào đầu xe xem xét, cũng không có gì nghiêm trọng.
Tuy nhiên, phần phía trước có một chút biến dạng nên việc sơn lại là điều chắc chắn.
Lại nhìn lên logo xe của người kia, gã càng thấy tức giận, như bị lợn húc vậy.
gã ta tiếp tục quát mắng “Lái kiểu gì vậy, không nhìn thấy xe đậu phía sau à, mù à?”
Chiếc xe phía trước vẫn không có động tĩnh gì.
Tôn mập càng tức giận: “Giả chết à, mày có bị ngu không? Đi chết đi! Mẹ kiếp, cái xe rách nát, làm hỏng chiếc BMW của bố mày rồi!”
Thấy không có ai trả lời, gã ta đạp cửa sau: “Mẹ kiếp,bán chiếc xe ghẻ của mày cũng không đền được cho tao đâu, mau cút ra đây!”
Vừa nói vừa đến bên ghế lái xe.