VỢ TỔNG TÀI, EM NGOAN CHO ANH!

Chương 562

Càng nghĩ anh ta càng tức giận, mấy năm nay mẹ Triệu đã quan tâm đến tiền thuê nhà hơn, nên việc hai nhà tiến đến hôn nhân là chuyện tốt.

Nhưng cứ để cô vợ này cứ làm bừa thì mọi chuyện sẽ thay đổi hoàn toàn, đây chẳng phải là cố ý phá hoại hôn nhân này sao?

Chị Lý vội vàng thừa nhận sai lầm của mình: “Đừng nóng giận, là em sai rồi, em cũng chỉ đang nghĩ muốn tìm một cuộc hôn nhân tốt cho em gái thôi.”

Anh Lý nóng nảy nói: “Đừng tưởng rằng tôi không biết cô đang suy nghĩ gì, nói cho cô biết, tôi muốn trở thành người giàu có, tôi sẽ kiếm tiền cho cái nhà này, nếu cô cho rằng tôi không có khả năng đó thì đi mà tìm người khác.”

Chị dâu không dám cãi nữa.

Anh Lý thực sự tức giận: “Đừng tưởng tôi nói đùa, nếu cô dám bắt em gái tôi trèo cành cây cao, thì mau cút khỏi đây!”

Chị Lý không nghĩ nữa quay sang xin lỗi Lý Khả Hân: “Khả Hân, đều tại chị dâu lần này không hỏi trước. Lần sau, chị dâu sẽ giới thiệu cho em một chỗ tốt hơn có được không? ”

Lý Khả Hân quay đầu rời đi: “Không cần đâu, em không tìm nữa.”

Chị Lý biết, người chị dâu như mình có lỗi vì đã làm cho Khả Hân xấu hổ.

Nhưng tất cả chuyện này đâu thể đổ lỗi lên mình cô ta.

Ai mà biết bạn gái của Triệu Nam Thiên lại xinh đẹp như vậy.

Càng nghĩ, cô ta càng thắc mắc, cậu hai nhà họ Triệu cũng là người từng trải, nghe nói còn không thèm nghiêm túc với bất cứ chuyện gì, làm sao có thể tìm được một cô bạn gái xinh đẹp đến như vậy?

Trong phòng khách, anh cả và chị dâu đã nhanh chóng quên đi chuyện ngượng ngùng vừa rồi.

Lần đầu tiên cả gia đình cùng nhau nâng ly chúc mừng mẹ Triệu, đây mới là lúc để bàn về việc gia đình.

Mặt Tô Mục Tuyết mỉm cười nhưng đôi giày cao gót của cô lại không chút thương tiếc đạp mạnh vào ngón chân của Triệu Nam Thiên.

Cô thấp giọng nói: “Triệu Nam Thiên, nhìn không ra nha. Anh cả nói anh rất đứng đắn, vậy chuyện vừa rồi là như thế nào vậy?”

Khuôn mặt Triệu Nam Thiên không thay đổi hỏi lại: “Như thế nào là sao?”

“Anh còn giả vờ không biết gì sao? Ánh mắt tình ý lúc nãy, đừng nói là anh không nhìn thấy nha!”

“Anh thực sự không biết gì cả. Tính luôn lần này, anh chỉ mới gặp cô ấy hai lần…”

“Em tin anh mới lạ đó. Vừa rồi ở bệnh viện đã có một Thư Trúc, bây giờ về đến nhà lại có thêm một cô em gái ngây thơ nữa. Triệu Nam Thiên, bên cạnh anh rốt cuộc có bao nhiêu người phụ nữ vậy?”

Triệu Nam Thiên kêu oan nói: “Làm sao lại biến thành phụ nữ của anhrồi? Tô Mục Tuyết, em có nói đạo lí không vậy? Vụ việc của Thư Trúc thì anh nhận, nhưng chuyện vừa rồi thật sự không liên quan gì đến anh.”

Tô Mục Tuyết hừ một tiếng, ban đầu tâm trạng có hơi buồn bực và muốn trút giận một phen.

Nhưng thật ra nếu nghĩ kĩ lại, trong lòng cô còn cảm thấy mừng thầm. Triệu Nam Thiên có thể thu hút những người phụ nữ khác như vậy chứng tỏ mắt nhìn người của cô không tệ chút nào đúng không?

Nếu Triệu Nam Thiên thực sự không có chút sức hấp dẫn nào thì tại sao cô còn tự chuốc lấy phiền phúc như thế làm gì?

Nhưng cảm giác có người phụ nữ khác cứ nhìn chằm chằm vào Triệu Nam Thiên là như thế nào?

Nếu như cô thật sự có ý gì đó với Triệu Nam Thiên, thì những người phụ nữ ngoài kia còn có thể lợi dụng cơ hội sao?

Bình luận

Truyện đang đọc