CƯNG CHIỀU CỦA BẠO QUÂN

Vệ quốc công nhìn vẻ mặt thái hậu, lập tức kéo bà ta qua dựa vào lòng mình: “Đừng quên, năm đó hắn đã đẩy bà ra, vẻ mặt này của bà là ý gì? Huống hồ hắn cũng đã chết rồi, bà làm cho ai xem đây?” Vệ quốc công áp sát thái hậu, nhìn thẳng ánh mắt của bà ta nói.

Thái hậu nghiêng đầu sang chỗ khác, nhưng không phản bác gì, Vệ quốc công nói rất đúng, năm đó là hoàng thượng đẩy mình cho Vệ quốc công, nhưng mà bà ta yêu tiên hoàng, nên cũng không có cách nào vứt bỏ nội tâm của mình.

Vệ quốc công cũng không dây dưa chuyện này, ngược lại hỏi: “Này, bà biết Thác Bạt Liệt tiếp xúc với người thần bí nào không? Ví dụ như người ngay cả bà cũng không biết, hoặc là cho đến bây giờ đều chưa nhìn thấy qua gương mặt thật bao giờ?” Vệ quốc công chú ý đến sự biến hóa trên vẻ mặt của thái hậu, nhưng không phát hiện bất kỳ khác lạ nào.

Thái hậu cũng đang tự hỏi, bởi vì trong ấn tượng của bà ta không có nhân vật nào như vậy, không biết thân phận cũng chỉ có người thần bí kia, nhưng mà người nọ thần phục mình, ông ta sẽ thần phục Thác Bạt Liệt sao? Dù sao Thác Bạt Liệt cũng là con trai của tiên hoàng, người thần bí kia trung thành với tiên hoàng như vậy, cũng có khả năng sẽ đề cao hắn.

Vệ quốc công nhìn Thái hậu lâm vào trong suy nghĩ của mình, cũng không nóng nảy, chậm rãi chờ, xem bà có thể tự hỏi ra được cái gì không.

“Ta không có ấn tượng, hoàng nhi gần đây ra vào chung đụng với Như Ý, những người khác thật đúng là không có gì đặc biệt, hơn nữa như lời ngươi nói, ta ngược lại cảm thấy hoàng thượng đã sớm biết chuyện này, mà gần đây có thể có chút đầu mối gì.”

Vệ quốc công trầm ngâm, nghe thái hậu phân tích, đột nhiên tỉnh ra, sao mình không ngờ đến điểm ấy chứ, tự mình nhắc đến chuyện tìm kiếm quyển sách kia, hiển nhiên phản ứng của Thác Bạt Liệt không lớn, mà nói đến thần thú, ngược lại hắn có chút kích động, còn có một khả năng chính là Thác Bạt Liệt biết rõ tung tích của quyển sách kia.

“Gần đây bà chú ý động tĩnh của Thác Bạt Liệt một chút, xem có thể nghe được chuyện gì lạ hay không, ta muốn tìm được thần thú kia, sau đó nhanh chóng dẫn bà đến nơi thần bí đó, ta muốn đi đến điên rồi!” Vệ quốc công vừa nói đến chỗ kia, dường như tâm tình có vẻ kích động thậm chí còn đến mức si mê.

Thái hậu nhìn vẻ mặt của Vệ quốc công, bất đắc dĩ lắc đầu, lúc trước thật sự mình đã chọn sai rồi, bỏ lỡ người yêu mình, lại theo một người như vậy, một người vì đạt được mục đích không gì không bỏ qua, bà ta không biết sau này mình sẽ gặp phải cái gì.

“Được rồi, ta đi trước, gần đây phía Trác lão tướng quân có chút kỳ quái, ta muốn nhìn xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Vệ quốc công đứng dậy, tung người một cái rời đi, ngay cả một cơ hội an ủi cũng không cho thái hậu.

Thái hậu không thể không tự giễu, mình cuối cùng có phải là người quan trọng trong lòng ông ta hay không, cũng không sao cả.

Nhìn Vệ quốc công rời đi, Như Ý trên nóc cũng không dừng lại, phi thân về tẩm cung của mình, gần đây nhìn thấy hành động càng ngày càng căng thẳng, cũng không biết ca ở chỗ đó ứng phó thế nào, chuyện lần trước, mặc dù mình có ý định làm cho Thác Bạt Liệt nổi giận, nhưng mà hắn vẫn vì Trác Lỗi mà lo lắng cho mình, nghĩ đến mình càng ngày càng không phát huy được sở trưởng, luôn làm cho ca ca lo lắng.

“Các ngươi có điều tra được hay không, Vệ quốc công này gần đây có động tĩnh gì?” Thái hậu và Thác Bạt Liệt không phải luôn thử thăm dò thế lực của mình sao? Không thể không nói, thế lực của Như Ý bay giờ chỉ sợ còn lớn hơn so với tưởng tượng của bọn họ một chút, bây giờ cả Minh Quốc đều có người của Như Ý, bình thường những người này đều ẩn thân ở một nơi bí mật gần đó, buôn bán gì đó, nhưng mà theo ý cô là buôn bán nhỏ, nhưng dưới cái nhìn của vài người, lại không giống thế đó là việc buôn bán khiến mọi người đều ngưỡng mộ.

“Thưa chủ nhân, Vệ quốc công gần đây ngoại trừ nhìn chằm chằm vào Trác lão tướng quân, hình như là đang chuẩn bị thứ gì đó, nhìn dáng vẻ như là muốn hành động ở chỗ nào đó, tạm thời vẫn chưa rõ ý đồ lắm!” Một người mặc áo đen nói ra.

Như Ý nghe thấy đối phương báo cáo, nhớ đến chuyện vừa rồi những lời Vệ quốc công nói mà Như Ý nghe được từ nóc nhà, chọn một câu nói có giá trị nhất trong đó, lập tức ý thức được hành động là gì.

“Các ngươi cứ dán mắt vào, tạm thời vẫn sẽ không có hành động gì lớn, nhưng mà những nhân lực vật lực đó, các ngươi phải nhìn xem, bên này một khi ta có tin tức sẽ thông báo cho các ngươi, đến lúc đó các người đều không thể hành động thiếu suy nghĩ, theo dõi, nhưng không được bứt dây động rừng!” Như Ý muốn chơi trò mèo vờn chuột với đối phương, làm sao có thể để đối phương chưa ra khỏi hang đã bị phát hiện chứ, như vậy dọa đến lúc nào mới chịu ra ngoài chứ.

“Vâng, toàn bộ đều theo sắp xếp của chủ nhân!” Hai người lập tức quỳ xuống.

Mắt Như Ý nhìn một người khác, người nọ thức thời báo cáo: “Thưa chủ nhân, Tử Yên cũng không báo cáo lại cái gì với Thác Bạt Liệt, thậm chí mỗi lần báo cáo đều chọn mấy thứ râu ria, có vẻ giống như nàng ta là người của chủ nhân, nhưng mà nàng ta dường như cũng không nghe lời chủ nhân!” Nam nhân cũng không nhiều lời, có gì nói đó.

Kỳ thật Như Ý mặc dù biết Tử Yên sẽ không làm hại mình, nhưng mà vì chuyện lần trước, liên quan đến Vu Huyền Hắc lệnh khiến cô hoài nghi Tử Yên, hôm nay thấy không làm hại mình, vậy thì sẽ phục tùng ai? Thật chẳng lẽ chỉ là người của Thác Bạt Liệt.

“Được rồi, ngươi cũng đi xuống đi, bên này không cần giám thị nàng ta nữa, đưa người rút lui, ngươi và Quân Tả cùng nhau chú ý động tĩnh của Vệ quốc công, hơn nữa tra xem vì sao gần đây Trác lão tướng quân có chút khác thường!” Như Ý dặn dò chuyện của mình xong, hai người kia cũng không còn chuyện gì nữa, trực tiếp rời đi.

“Vệ quốc công này rốt cuộc là muốn làm gì? Đi đến chỗ kia làm cái gì?” Như Ý có chút không rõ, cô cảm thấy bây giờ các gợn sóng đã tràn đến một số chỗ rõ ràng, giống như con cua bò ra phơi nắng, nhìn như có vẻ rất thoải mái sáng sủa, nhưng rất nhanh bị người bắt đi.

“Chủ nhân, hoàng thượng gần đây điều tra chúng ta rất chặt!” Hàn báo cáo với Trác Lỗi ngồi đối diện với mình.

Trác Lỗi nhíu mày: “Ta biết rồi, lần trước hắn đã tìm đến, hơn nữa hắn cho rằng chúng ta muốn tạo phản, kỳ thật ta vẫn nghĩ không ra, rốt cuộc là là ai quán triệt tư tưởng cho Thác Bạt Liệt, vì sao lại cho rằng Trác phủ chúng ta sẽ tạo phản?” Điểm ấy, hắn vẫn nghĩ mãi không ra, nghĩ thấy cũng đúng, mình vẫn luôn trung thành và tận tâm với chủ, lại nghĩ rằng mình muốn làm hại đến người của hắn ta.

“Không cần quan tâm đến hắn, chúng ta chỉ hành động trên phía buôn bán, buôn bán ra, cho dù muốn tra, cũng không tra được cái gì, huống hồ Thác Bạt Liệt chỉ là nghĩ chúng ta sẽ tạo phản, chúng ta cứ ổn định bất động!” Khóe miệng Trác Lỗi nở nụ cười ôn hòa lại có chút quỷ dị.

Hàn biết Trác Lỗi đã có ứng phó, cũng không nhiều lời, theo sự phân phó của chủ nhân mà làm việc, đây là hắn ta tin tưởng Trác Lỗi.

“Đúng rồi, người ngươi phái đi điều tra cẩn thận một chút, chúng ta phải giữ kín thực lực, để đối phương cũng không biết dược thực lực của chúng ta như thế nào!” Trác Lỗi nhớ đến một câu nói Như Ý ưa thích trước kia, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, nếu như đối phương không biết tình hình của mình, ngược lại mình lại biết hành động của đối phương, như vậy phần thắng của đối phương sẽ tương đối nhỏ, hơn nữa hành động gần đây của Vệ quốc công, hắn biết rõ, xem ra mặc dù hoàng thượng đạt chung nhận thức với Vệ quốc công ở điểm nào đó, nhưng mà hai người cũng không phải một lòng, Vệ quốc công! Trác Lỗi nhắc đến người này hận không thể băm thây vạn đoạn, phụ thân của mình ở đó chịu khổ, đây cũng là “công lao” của Vệ quốc công.

“Chủ nhân yên tâm, chúng ta lần này chuẩn bị làm lớn, đương nhiên phải vô cùng cẩn thận!” Hàn thích xử lý những người xấu trong mắt hắn, nhưng vậy mới không làm thất vọng người chị em đã từng của mình.

Trác Lỗi nhìn vẻ mặt của Hàm cũng biết đến chuyện trước kia, sắc mặt càng thay đổi, hắn xem như biết rõ lúc này Hàn nghĩ gì: “Hàn, bây giờ không phải để các ngươi đi đánh, mà là phòng bị, chúng ta không thể động thủ, chỉ khi đối phương động thủ, chúng ta mới động thủ, biết chưa?” Trác Lỗi nhắc nhở, mặc dù cảm thấy như ấy có vẻ có chút hèn nhát, nhưng mà đã đồng ý với phụ nhân, hơn nữa Trác gia từ trước đến nay đều tự xưng là người trung thành, nếu như bây giờ mình ra mặt phá hủy, như vậy khẳng định chủ tông cũng sẽ không đồng ý.

Khó chịu trong đau khổ, nhưng mà cũng không đi ngược lại với lời của Trác Lỗi: “Vâng, thuộc hạ hiểu rõ! Vậy thuộc hạ cáo lui trước.” Khó chịu trong đau khổ, cho nên trong lòng cũng cực kỳ buồn bã, muốn ra ngoài hít thở không kí.

Trác Lỗi gật gật đầu: “Đi thôi, nhưng mà trước ngươi gọi mấy người Trác Tuấn đến cho ta đã!”

Trác Lỗi cảm thấy về sau sẽ để bọn họ biết một số chuyện, bằng không cứ như vậy bọn họ cũng không trưởng thành được, Trác phủ sao có thể chống đỡ được, nếu có ngày mình ra đi, vậy anh em phải làm thế nào cho phải.

“Đại ca, nghe Hàn nói huynh tìm chúng đệ?” Trác Uy là người vẫn không chững chạc, lúc nào cũng cả kinh sợ hãi, không chút trưởng thành.

“Đại ca…”

Ba người khác vì tính tình lại tốt hơn nhiều, lại thêm Trác Tuấn xem như là người có thể gánh nổi trọng trách trong nhà.

“Ừ, đã đến đây thì ngồi xuống, mấy huynh đệ chúng ta nói chúy chuyện! Những người khác đi xuống trước đi!” Tư thế này của Trác Lỗi, mọi người nhìn cũng biết là chuyện không đơn giản.

“Đầu tiên nói trước, lát nữa huynh nói chuyện gì, các đệ không được kinh ngạc cũng không được kích động, hơn nữa hứa với huynh không để lộ một chữ nào hôm nay ra ngoài!” Trác Lỗi vô cùng thận trọng mở miệng, hắn biết trừ lão nhị ra, những huynh đệ khác, Trác Uy không giữ được miệng, hai người khác lại có chút nhỏ, có thể không hiểu chuyện, mắc mưu người khác cũng không biết, cho nên hắn muốn nói rõ trước.

“Đại ca yên tâm, chúng đệ biết, mặc dù mấy huynh đệ ngày thường đều chưa chững chạc, nhưng mà đây giống như quân lệnh, chúng đệ là quân nhân, có thể làm được!” Trác Tuấn nhìn vẻ mặt Trác Lỗi nghiêm túc như vậy cũng biết không phải chuyện đùa, quay đầu nhìn mấy người huynh đệ, hắn ta xem như là hiểu rõ mấy người huynh đẹ, cho nên mới khẳng định nói.

Nghe Trác Tuấn cam đoan, Trác Lỗi trực tiếp nói đến điểm chính.

“Các đệ biết vì sao bây giờ ta mới xuất hiện trong nhà, năm đó phụ thân không cho phép ta dùng danh xưng người của Trác phủ không?” Trác Lỗi hỏi như vậy, đương nhiên không phải nói cho bọn họ là vì mình thể yếu, đúng thế, hắn thể yếu, nhưng mà đây không phải là lý do để không cách nào nhận tổ quy tông. . Ngôn Tình Hay

Mọi người đều không biết lắc đầu, bọn họ dù hiểu cũng không thể nói thẳng Trác Lỗi thể yếu.

“Là bời vì phụ thân đã sớm dự đoán được chuyện ngày hôm nay, ban đầu là vì bản thân thể yếu, một cao tăng nói với phụ thân, nếu muốn ta sống, thì phải mang ra ngoài, đến bao nhiêu tuổi mới có thể về được nhà.”

Trác Lỗi nhìn vẻ mặt mấy người có chút khó hiểu, lập tức tiếp tục nói: “Nhưng mà ngay lúc ta sắp đến cái tuổi kia, Thác Bạt Liệt bởi vì thái hậu và Vệ quốc công dụ dỗ, lúc này mới có có chuyện phụ thân xuất chinh thảm bại, kỳ thật nào có thảm bại, chẳng quan là mưu kế để bắt phụ thân.” Trác Lỗi nói đến chuyện này có chút hận.

“Kỳ thật lần xuất chinh đó, phụ thân cũng đã đoán trước, nhưng mà ông không biết vì nguyên nhân gì, lại bị dễ dàng bắt được như vậy, điểm ấy ta vẫn không hiểu được, kỳ thật chúng ta còn có một muội muội, điểm này sợ rằng mọi người cũng không biết, đó chính là Như Ý, bởi vì Như Ý sinh ra gây nên dị tượng, lúc ấy vị cao tăng kia đã tính cho muội muội một quả, lúc này mới có chuyện các đệ không biết, mà người muội muội đó chính là muội muội của ta như các đệ đã biết, đương kim hoàng hậu, khả năng lúc đó các đệ cũng không cho rằng đó là muội muội ruột của ta! Kỳ thật thân phận thật của muội ấy chính là người của Trác phủ chúng ta, muội muội của chúng ta!” Trác Lỗi nói hết thân thế của mình cho mấy người đệ đệ.

Bình luận

Truyện đang đọc