PHI THIÊN

- Ha ha... Ha ha...

Yến Bắc Hồng ngửa mặt lên trời cười như điên. Một thân trường bào đỏ thẫm không có gió mà tự động, tóc dài đầy đầu bay múa, bỗng nhiên phất tay chỉ tới:

- Có gì không dám! Nhưng mà lời cảnh cáo cần phải nói ra trước, đao kiếm không có mắt, xảy ra điều gì bất ngờ Yến mỗ cũng không chịu trách nhiệm đâu! Ngươi nếu dám lập giấy sinh tử, Yến mỗ tiếp thu lời khiêu chiến của ngươi thì có sao đâu chứ?

- Có gì không dám! Đang có ý này!

Đinh Chuẩn giương cao tay lên, một khối ngọc điệp cầm ở trong tay.

Yến Bắc Hồng trầm giọng cười Ha ha không ngừng. Tay biến thành trảo, cũng biến ra một khối ngọc điệp, nhưng mà lại liếc mắt nhìn xem hai người phía sau lưng Đinh Chuẩn, hỏi:

- Không biết hai vị này là?

Đinh Chuẩn nói:

- Hai vị Hành tẩu dưới tay Đinh mỗ.

Yến Bắc Hồng à một tiếng, hỏi:

- Không biết nhị vị có hứng thú khiêu chiến Yến mỗ hay không? Nếu như có hứng thú không ngại cùng lập giấy sinh tử luôn đi!

Hai người kia không nói nên lời, Đinh Chuẩn nói:

- Không liên quan chuyện của bọn họ!

Yến Bắc Hồng ha ha nói:

- Cũng được, các ngươi lập hay không lập cũng không có gì khẩn yếu, có Đinh huynh làm đại biểu, người đến là được.

Lập tức cầm ngọc điệp lên, thi pháp chú viết một phần sinh tử trạng, đánh vào đó pháp ấn của tự bản thân mình rồi thuận tay ném cho Đinh Chuẩn.

Đinh Chuẩn xem qua sau đó cũng viết xuống một phần giấy sinh trạng ném qua. Yến Bắc Hồng nhận vào tay, sau khi xác nhận lần nữa mới ngửa mặt lên trời Ha ha cười như điên không dứt.

- Yến huynh cớ gì mà cười như điên không dứt vậy, hay là cảm thấy Đinh mỗ buồn cười?

Đinh Chuẩn lạnh lùng chất vấn.

Yến Bắc Hồng mắt hổ hàm sát:

- Đừng nhiều lời, đi theo ta ra chỗ đất trống ở hậu sơn quyết chiến là được!

Quay đầu lại dặn dò Hồng Tụ và Hồng Phất:

- Không cho phép bất kỳ kẻ nào đến hậu sơn quấy rầy ta và Đinh huynh quyết chiến, người trái lệnh chém!

- Dạ vâng!

Hai nữ lĩnh mệnh.

- Thỉnh!

Yến Bắc Hồng phất tay mạnh mẽ, dẫn đầu đứng dậy bay đi trước.

Hai vị Hành tẩu đó bbay lên theo phía sau lưng Đinh Chuẩn, trên đường không khỏi nhắc nhở:

- Đại nhân. Yến Bắc Hồng này mười phần phấn khích, hay là hãy cẩn thận một chút.

- Hạng người lừa đời lấy tiếng mà thôi. Bất quá cho dù muốn gạt ta, chẳng lẽ Hồng Liên cửu phẩm tu vi của bổn tọa còn cần phải sợ hắn sao?

Đinh Chuẩn hừ lạnh một tiếng.

Bốn người trước sau đi tới mấy chục dặm trong núi sâu, đáp xuống một khu vực hoang dã, Đinh Chuẩn ba người cũng không ngốc, vô cùng cảnh giác quét mắt điều tra chung quanh, xem trước một chút coi có mai phục hay không, nhưng mà cũng cảm thấy không có khả năng có mai phục, chuyện xảy ra đột nhiên, xem ra Yến Bắc Hồng cũng không kịp chuẩn bị.

Khanh! Một cây đao đỏ tươi như máu xuất hiện ở trên tay Yến Bắc Hồng, lưỡi đao điểm vào một khối đá phát ra tiếng ngân rõ ràng. Yến Bắc Hồng đưa lưng về phía ba người, tóc dài bayy ngược cùng với một thân khoác áo bào đỏ tung bay ở trong gió.

Đinh Chuẩn cầm một cây trường thương đen xì ở trong tay, trường thương hiện lên bảo quang màu đỏ, mi tâm hiện lên một đóa cửu phẩm Hồng Liên, hơi giương tay một cái, muốn bbảo hai người phía sau lưng lui ra vậy.

Yến Bắc Hồng đề đao giơ cánh tay, huyết hồng đại đao đón gió nâng lên, gió thổi vào lưỡi dao, không ngờ lại phát ra tiếng Ông ông gầm gừ hơi nhẹ. Hắn xoay người, đối mặt Đinh Chuẩn, sau khi nhìn thấy cửu phẩm Hồng Liên trên mi tâm của đối phương, lại ngửa mặt lên trời cười Ha ha như điên:

- Tốt! Tốt! Rất tốt!

Đinh Chuẩn lại chế giễu nói:

- Yến huynh không phải là tự xưng một thương ở trong tay Hồng Liên vô địch sao? Vì cái gì không cầm thương, ngược lại lại sử dụng một lưỡi đại đao như vậy?

- Hay là trước hết vượt qua cây đao trong tay Yến mỗ đi rồi nói đến chuyện thương sau!

Yến Bắc Hồng đao chỉ phía hai vị Hành tẩu đã đứng xa sau hắn:

- Hai vị bằng hữu kia sao không cùng lên luôn đi?

Đinh Chuẩn trong lòng cũng từ từ nổi lên sự cảnh giác, phát hiện Yến Bắc Hồng thật sự là quá trấn định, thậm chí có thể nhìn thấu trong con ngươi của đối phương lóe lên sự hưng phấn. Nhưng mà đến trình độ này, cũng không có khả năng ở trước mặt thủ hạ của mình nhận mình hèn kém, quát:

- Đối phó ngươi, một mình ta đủ rồi!

- Lá gan không nhỏ!

Sống dao gác lên vai, Yến Bắc Hồng hừ hừ nói:

- Đừng có lãng phí thời gian nữa, ra tay đi!

Đinh Chuẩn hơi hơi lừ mắt, đột nhiên phất tay chấn động một cái, một tấm lưới đánh cá lập lòe ánh sáng đỏ giũ ra, bay lơ lửng trên không, đột nhiên trùm tới.

Yến Bắc Hồng chẳng qua là chớp mắt nhìn xéo, liếc nhìn lên trên, căn bản là đứng tại chỗ bất động, tùy ý cho cái lưới mở lớn đó bao trùm mình rồi nhanh chóng co rút lại.

Đinh Chuẩn mừng rỡ, bất luận là Yến Bắc Hồng có phải là tự phụ hay không, hay là có hậu chiêu gì khác, bản thân mình chiếm tiên cơ trước rồi nói sau. Y đột nhiên lắc mạnh đến, hươi thương đâm mạnh.

Lúc này, Yến Bắc Hồng hai tay cùng động, gạt ra chuôi đao, đại đao vác ở đầu vai lập tức vẽ ra xuất nửa hình cung, đánh ra giống như rọc giấy vậy, lưới đánh cá đang co rút lại bị phá vỡ trong nháy mắt, tan rã, tầng tầng đao ảnh phá lưới mà ra, điên cuồng bổ về phía trường thương đâm tới.

Đinh Chuẩn kinh hãi, nhanh chóng xốc thương gạt một cái.

Phanh! Như đao cắt đậu hủ vậy, bảo thương trực tiếp bị tầng tầng đao ảnh chém một cái đứt làm hai nửa.

Đứng xa xa xem cuộc chiến, hai vị Hành tẩu kinh hãi, chỉ thấy song phương đang giao chiến, trong nháy mắt bbị bao phủ trong sương mù đen tan rã đó.

- A...

Tiếng kêu thê lương thảm thiết của Đinh Chuẩn từ trong sương mù đen truyền đến, ngay sau đó hết thảy đều yên tĩnh trở lại.

Sương mù đen hoặc theo gió tán đi, hoặc lắng đọng xuống dưới đất. Thân hình sừng sững bất động của Yến Bắc Hồng hiện ra, xách xéo đao lê dưới đất, lưỡi đao gác lên trên cổ của Đinh Chuẩn.

Mà toàn bộ tứ chi của Đinh Chuẩn đã bị chém đứt tận gốc rồi, máu tươi chảy ròng, nằm trong vũng máu, đau đến cả người run bần bật:

- Yến huynh, ta nhận thua!

- Buồn cười, ngay cả tư cách đấu qua một chiêu dưới tay Yến mỗ cũng đều không có, mà cũng xứng chạy tới đây khiêu chiến!?

Yến Bắc Hồng đại đao lại khiêng ở đầu vai, hướng về hai người ở xa xa quát:

- Đem điện chủ của các ngươi về, mang về tận tình chiếu cố!

Hai vị Hành tẩu khuôn mặt đầy vẻ khó tin tỉnh hồn lại, nhanh chóng bay đến cầm máu giúp Đinh Chuẩn. Mới vừa ôm lấy Đinh Chuẩn định đi, chợt thấy đao ảnh trên tay Yến Bắc Hồng lại nổi lên, hai người kinh hãi, muốn tránh cũng không kịp rồi vậy.

- A...

Lại là hai tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên. Lại là hai người đứt đi tứ chi ngã nhào trong vũng máu.

- Nếu như đã đến rồi. Thì hãy cùng lưu lại đi là được rồi, Yến mỗ không sợ trong nhà có nhiều khách!

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc