PHI THIÊN

Trừ giận Miêu Nghị không còn người nào khác, nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới Miêu Nghị lại cấu kết với bà chủ khách sạn Phong Vân, ngươi ngầm thông đồng cũng bỏ đi, cùng lắm thì cắt đứt quan hệ, hết lần này tới lần khác lại náo lớn như thế, hiện tại thiên hạ có ai không biết bà chủ khách sạn Phong Vân đã thành nữ nhân của Miêu Nghị, như vậy nói rõ bà chủ sẽ thành chính thất.

Nếu như hai con gái nàng làm chính thất, lão bản nương làm thiếp còn có thể.

Hiện tại An Như Ngọc không chịu nổi, nàng chỉ xem như ủy khuất chấp nhận. Chuẩn bị gả hai con gái cho Miêu Nghị, dường như Miêu Nghị không lĩnh tình, tình nguyện cưới một nữ nhân dâm đãng cũng không muốn hai con hái nàng, chẳng phải nói rõ hai con gái của nàng không bằng một nữ nhân dâm đãng?

Càng quá phận là, Miêu Nghị lại nguyện ý vì nữ nhân dâm đãng vứt bỏ tất cả, cũng không muốn quan to lộc hậu nhiều người ao ước, cứ thế phản bội trốn đi. Nếu đi cùng hai con gái của nàng cũng bỏ đi, hết lần này tới lần khác lại là nữ nhân dâm đãng, An Như Ngọc suýt nữa tức nổ phổi.

Vừa nghĩ tới mình như kẻ đần đưa quần áo cho Miêu Nghị, còn tự tay mặc quần áo giúp người ta. An Như Ngọc càng hận không thể xé xác Miêu Nghị.

Đệ đệ thân sinh với nàng là An Chính Phong An chưởng quỹ suýt nữa bị nàng đánh chết tại chỗ, Âu Dương Quang và tỷ muội song sinh không thoát khỏi, mỗi lần bị mắng gần chết, lửa giận của nàng thiêu đốt mọi người chung quanh.

Tinh Túc Hải, Tây Túc Tinh Cung có khách tới chơi, là hai gã hòa thượng, một già một trẻ, không phải người khác, chính là Thất Giới đại sư và đồ đệ Bát Giới.

Lệ Phong Lệ tả sứ tự mình đi ra nghênh đón dẫn hai sư đồ đi vào.

Sau khi đi vào chính cung, Bát Giới lên tiếng:

- Lệ tả sứ. Nghe nói Miêu Nghị đang ở Tây Túc Tinh Cung?

Lệ Phong quay đầu nhìn hắn, dò xét cao thấp mới lên tiếng:

- Tiểu sư phó có gì chỉ giáo?

Nghe ngữ khí của hắn không vui, Thất Giới đại sư lên tiếng:

- Lệ tả sứ, tiểu đồ không có ý khác, tiểu đồ là hảo hữu của Miêu Nghị, hắn đi theo ta, đang có ý thuận đường tới bái phỏng, tuyệt không ác ý.

Hắn nói mang theo ngữ khí đáng tin cậy. Lệ Phong cũng bảo một người hầu dẫn Bát Giới đi gặp Miêu Nghị, hắn lại tự mình tiếp đãi Thất Giới đại sư.

Đông viện Tây Túc Tinh Cung, khu vực này chính là nơi ở của Miêu Nghị, trong đình đài lầu các Tây Túc Tinh Cung Tinh Túc Hải hôm nay, Miêu Nghị mời ba mươi sáu vị yêu vương tới nơi này, Miêu Nghị làm chủ mở tiệc chiêu đãi.

Kỳ thật cũng không phải Miêu Nghị muốn mở tiệc chiêu đãi, hôm nay hắn là một trong năm túc chủ Tinh Túc Hải, hắn không có thói quen hạ thấp tư thái quan hệ tốt với thủ hạ, từ khi bắt đầu làm động chủ, hắn luôn làm rõ quan hệ cao thấp.

Hôm nay là bà chủ muốn mở tiệc, tuy nàng hiểu đạo lý phu xướng phụ nhưng vẫn bức Miêu Nghị mở tiệc chiêu đãi hôm nay.

Người đã có sẵn, nhân thủ khách sạn Phong Vân đều tụ tập đông đủ, đầu bếp đã chuẩn bị mọi thứ.

Trong đình đài lầu các, ba mươi sáu vị yêu vương ngồi hai bên trái phải, Miêu Nghị và bà chủ sóng vai nhau ngồi tại vị trí chính giữa trên trường án, thợ mộc và thợ đá đổi quần áo mới đứng hai bên hầu hạ. Trong bữa tiệc bà chủ nâng chén liên tiếp trò chuyện vui vẻ với các yêu vương, cũng kéo gần quan hệ với bọn họ.

Hiển nhiên bà chủ xử lý những việc giao tiếp thuận buồm xuôi gió, thực tế do nàng nắm giữ cục diện nhưng cố gắng tôn Miêu Nghị làm chủ, chỉ cố gắng phát huy tác dụng phụ gia của mình, phụ giúp Miêu Nghị phát huy tác dụng của chủ nhân.

Miêu Nghị cũng tùy ý nàng giày vò, bản thân hắn không có thói quen đánh tốt quan hệ với thủ hạ theo cách này, bắt đầu từ khi làm động chủ động Đông Lai, hắn dùng cứng rắn trứ danh, hắn làm thịt không ít thủ hạ, với hắn mà nói thủ hạ không có thực lực thì làm tốt quan hệ cũng không có ý nghĩa gì.

Hào khí trong lầu các hòa hợp, mọi người ăn uống tận hứng.

Lúc gần tan yến tiệc, đột nhiên nho sinh tiến lên nói thầm bên tai Miêu Nghị một câu, Miêu Nghị sững sờ, quay đầu lại nói:

- Trước bảo hắn chờ.

Nho sinh gật gật đầu rời đi, bà chủ chỉ lườm qua, nàng tiếp tục nói với mọi người:

- Chư vị yêu vương, các ngươi đừng nhìn hiện tại ta ngồi bên cạnh túc chủ thì cao quý, thật ra thân phận của ta rất xấu hổ, còn không biết túc chủ của các ngươi cưới ta khi nào! Cũng không biết ngày nào đó đổi thành nữ nhân khác hay không.

Mọi người cười ha ha Miêu Nghị lại trợn mắt, nâng chén rót rượu.

Bạch Cốt yêu vương cười nói:

- Phu nhân lo ngại, ngũ gia vì phu nhân làm hành động kinh thiên trời đất chứng giám, người bình thường không dám làm như thế, nếu không thành tâm thành ý cũng không làm vậy, chắc hẳn ngũ gia cân nhắc thế cục trước mắt mà thôi, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, lần sau chúng ta tụ hợp cũng là lúc uống rượu mừng của ngũ gia và phu nhân, cho nên phu nhân không cần lo ngại, phu nhân làm chính thất là việc ván đã đóng thuyền.

Bà chủ thở dài:

- Ta không biết ngũ gia các ngươi nghĩ như thế nào, cũng mượn cát ngôn của ngươi hôm nay, chỉ là bên ngoài có nhiều tin đồn. Nói ta cái gì cũng có, chắc hẳn các vị cũng nghe?

Bích Hải đại vương cất cao giọng nói:

- Một ít tiểu nhân đồn bậy bạ, phu nhân không nên đặt trong lòng, đừng không dám nói, nếu dưới trướng của ta có người dám náo loạn, ta nhất định cắt lưỡi kẻ đó.

Một đám yêu vương cũng phụ họa, lời nói ai nói không được, Miêu Nghị cũng hiểu điều đó, nói không chừng chính những người này là kẻ nói sau lưng bà chủ.

- Ta cảm tạ hảo ý của các vị, vừa vặn ta có chút lễ mọn tâm ý tặng các vị.

Bà chủ cười cười vỗ bàn một cái.

Thợ mộc và thợ đá sau lưng đi về phía đám yêu vương, cũng đặt một hộp lễ vật nhỏ trước mặt bọn họ.

Còn có lễ vật? Miêu Nghị quay đầu nhìn sang bà chủ, tay hắn đặt phía dưới kéo váy bà chủ một cái, rõ ràng đang hỏi là lễ vật gì?

Kéo váy ta trước mặt mọi người, tên này có tật xấu này sao? Bà chủ mặt ngoài thờ ơ nhưng tay cầm chén rượu hơi lỏng ra, tay kia dùng ngón tay ngọc véo mu bàn tay Miêu Nghị, Miêu Nghị rụt tay về.

Nàng ưa thích nam nhân này, khi yêu cũng rất ngọt ngào nhưng không có nghĩa nàng không phát hiện khuyết điểm trên người Miêu Nghị, hôm nay có địa vị như thế nhưng không thoát khỏi khí chất phố phường. Còn có tật xấu làm chuyện lén lút, ví dụ như trong trường hợp này kéo váy của nữ nhân, đây là biểu hiện thiếu giáo dưỡng.

Miêu Nghị mặt không biểu tình xoa mu bàn tay vẻ ngoài lại đang uống rượu nhưng trong lòng hận nghiến răng.

Phía dưới có yêu vương mở hộp lễ vật ra xem, chỉ thấy bên trong có mười viên đan dược tỏa ra hào quang màu tím sáng ngời, lập tức có người kinh ngạc nói:

- Tiên Nguyên Đan?

Các yêu vương xem xét, lập tức mở hộp lễ vật của mình ra xem, quả nhiên lễ vật của mỗi người là mười viên Tiên Nguyên Đan.

Các yêu vương cầm trong tay quan sát, cũng ưa thích lễ vật như vậy.

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc