Hạ Hầu Long Thành quát lớn, hắn nhe răng cười nói:
- Họ Ngưu, đã ghiền chưa? Mày lỳ, hôm nay không bàn giao với lão tử, ta muốn xem ngươi chết như thế nào.
Miêu Nghị thật thoải mái, nhìn thấy bộ dạng đối phương liền cười ha ha, hắn sớm nhìn gia hỏa này không vừa mắt, đã sớm muốn thu thập một trận, hôm nay có cơ hội đấm đá. Hắn nói với đám người Ngọc Hư tránh ra, nói có chuyện cần nói một mình với Hạ Hầu Long Thành.
Đám người Ngọc Hư nào dám đi, sợ tai nạn chết người, hậu quả giết chết Hạ Hầu Long Thành chính là Chính Khí Môn xong đời!
- Cút! Cút hết, không có chuyện của các ngươi!
Hạ Hầu Long Thành rống to.
Chỉ cần đuổi đám người chết tiệt này ra ngoài, hắn nhảy một chân lên giường Miêu Nghị sau đó ngồi xuống, lại cười lạnh với Miêu Nghị.
- Mày lỳ, lại dám đánh ta, lão tử bội phục, ngươi có thể chết thống khoái rồi! Mau nói chuyện Hoàng Phủ.
Đồng thời cố sức cầm một gốc Tinh Hoa Tiên Thảo đặt vào trong miệng sau đó chữa thương.
Bá!
Miêu Nghị vung tay lên, một cái ghế xuất hiện sau lưng hắn, hắn ngồi xuống sau đó nói:
- Vì Hoàng Phủ có thể chịu tội như thế, xem ra thống lĩnh đại nhân vô cùng ưa thích Hoàng Phủ nha.
- Nói nhảm! Đó là thê tử của ta!
Hạ Hầu Long Thành vừa ăn Tinh Hoa Tiên Thảo vừa nói
Miêu Nghị nói:
- Kỳ thật cũng không có gì, chỉ là Hoàng Phủ Quân Nhu bị ngươi và Khấu Văn Lam quấn không chịu nổi, rốt cục nàng quyết định muốn gả cho một người trong các ngươi, thật sự có muốn gả cho người khác cũng không thể qua cửa hai ngươi, dứt khoát chọn một trong các ngươi là được.
Hạ Hầu Long Thành lập tức kích động, hắn cố gắng mở con mắt bị đánh sưng lên.
- Gả cho ai?
Miêu Nghị nói:
- Nàng vẫn chưa quyết định, việc này liên quan hạnh phúc cả đời của nàng, nàng chắc chắn sẽ không dễ dàng quyết định, cho nên nàng chuẩn bị thử hai người các ngươi. Vừa rồi ta đi Thái Huyền cư mua một bộ pháp khí không đủ tiền cho nên quay về, nếu ngươi không tin có thể đi Thái Huyền cư nghe ngóng tin tức, ai ngờ sau đó gặp phải Hoàng Phủ, nàng biết được liền muốn ta giúp nàng, cho ta mượn tiền mua pháp khí kia, chỉ cần ta hỗ trợ thành công, tiền cũng tặng cho ta, vì vậy ngươi mới nghe được tiếng gió.
Hạ Hầu Long Thành hao tâm suy nghĩ, hắn nghĩ mãi không thông, vội hỏi:
- Có ý gì?
Miêu Nghị nói:
- Ta làm sao biết nàng có ý gì, tóm lại nàng bảo ta nói hành động của các ngươi cho nàng biết.
Có nhiều thứ nói không rõ ràng, hắn lại không rõ tình hình của người ta, nói nhiều có khả năng gây rắc rối, cứ chừa đường cho bọn họ suy nghĩ, nhất định sẽ tự động nghĩ thông suốt.
Hạ Hầu Long Thành khó hiểu hỏi:
- Cũng bởi vì như thế, nàng cho mượn một ngàn tỷ hồng tinh?
Miêu Nghị hỏi lại:
- Chẳng lẽ hạnh phúc cả đời nàng không bằng một ngàn tỷ hồng tinh? Ngươi thật cho rằng ta thích nàng hay sao? Nàng cũng nói, người tới cửa tìm ta đầu tiên chính là Hạ Hầu thống lĩnh, bảo ta chuẩn bị đau đớn da thịt, ta vì một ngàn tỷ hồng tinh cũng bất chấp giá nào, lại nói nàng sẽ cứu ta vào lúc mấu chốt, tóm lại cứ nói lại lời nói và hành động của ngươi cho nàng biết, nàng cuối cùng sẽ chọn ra một trong hai người các ngươi làm lang quân. Ai! Ta vì tiền không muốn sống, hai người các ngươi thì thoải mái, cuối cùng có một tên ôm mỹ nhân về nhà, tư sắc và tư thái Hoàng Phủ Quân Nhu, nếu ai có thể động phòng hoa chúc với nàng, dù chết cũng đáng.
Hạ Hầu Long Thành nuốt nước bọt, dường như đang mơ màng gì đó, ai ngờ Miêu Nghị lại thổn thức nói:
- Ta cảm thấy Khấu Văn Lam có khả năng lớn hơn ngươi, chậc chậc, Khấu Văn Lam được hưởng phúc!
Lời này vừa ra, Hạ Hầu Long Thành dừng ăn tiên thảo nhìn thẳng vào hắn.
- Ngươi xem trọng hai người bọn họ? Ngươi lập lại lần nữa thử xem!
Miêu Nghị xem thường nói:
- Ta xem trọng hai người bọn họ thì thế nào? Mẹ kiếp, tên vương bát đản như ngươi không có đạo lý gì cả, ngươi trừ ỷ thế hiếp người, xảo trá vơ vét tài sản còn có thể làm gì? Nếu Hoàng Phủ Quân Nhu ngủ với ngươi mới thật là đóa hoa lài cắm trên bãi cứt trâu! Dù sao ta cũng đắc tội với ngươi, mọi chuyện chỉ còn con đường chết, vừa rồi ta mới đánh ngươi một trận. Hạ Hầu Long Thành, ngươi giỏi thì giết ta đi, nếu không chỉ cần có cơ hội, ta nhất định sẽ ở trước mặt Hoàng Phủ nói lời hữu ích cho Khấu Văn Lam, sẽ nói ngươi thối hơn cứt.
Hạ Hầu Long Thành nổi giận, quát:
- Người đâu!
Rất nhanh, một đám thiên binh thiên tướng xông vào, Hạ Hầu Long Thành hung ác nói:
- Bắt tên này về xé xác cho ta!
Đám người Ngọc Hư nhanh chóng ngăn cản, liên tục cầu tình Hạ Hầu Long Thành.
Hạ Hầu Long Thành tức giận nói:
- Các ngươi cũng muốn tạo phản hay sao? Cho rằng ta không dám bắt các ngươi?
- Không có việc của các ngươi!
Miêu Nghị lại bảo đám người Ngọc Hư lui ra, hắn đã dám động Hạ Hầu Long Thành thì chắc chắn có dựa dẫm, Hạ Hầu Long Thành đến đúng lúc, vừa lúc người Thiên Nguyên Cung đang làm khách tại chỗ Bích Nguyệt phu nhân.
Sư thúc Chung Ly Khoái là Minh Chiếu đã tới, Minh Chiếu tu vi Thải Liên, là bằng hữu cũ của Bích Nguyệt phu nhân, hắn đến Thiên Nguyên Tinh để vây giết Huyết Yêu.
Chung Ly Khoái đưa tin cho người Thiên Hành Cung đến đây, tùy thời có thể động thủ, Miêu Nghị còn lo lắng tin tức Minh Chiếu gặp Bích Nguyệt phu nhân bị rò ra ngoài, dù sao Hoàng Phủ Quân Nhu có lui tới với Thủ Thành Cung, Chung Ly Khoái bảo hắn yên tâm, Minh Chiếu tự có chừng mực.
Người Thiên Hành Cung đã âm thầm bảo hộ Miêu Nghị, chỉ chờ Huyết Yêu lộ diện, cho nên việc của Miêu Nghị bên này Thiên Hành Cung sẽ biết, trừ phi Hạ Hầu Long Thành trực tiếp làm thịt hắn, nếu không đừng mong mang hắn về phanh thây xé xác, chắc chắn nửa đường bị chặn lại, Bích Nguyệt phu nhân cũng sẽ phái người ngăn cản.
Miêu Nghị bị bắt, một đám thiên binh thiên tướng chuyên môn dùng Khốn Tiên Tác trói chặt Miêu Nghị.
Quyền cước khó tránh khỏi, Miêu Nghị cắn răng chịu đựng.
Vào lúc Miêu Nghị bị trói, Hạ Hầu Long Thành cầm Tinh Hoa Tiên Thảo không biết nổi điên cái gì, đột nhiên lại nói:
- Thả hắn ra!
Đám thiên binh thiên tướng muốn áp giải Miêu Nghị rời đi nhìn nhau. Còn cho rằng mình nghe lầm, lập tức hỏi lại:
- Thống lĩnh?
- Lỗ tai đi đâu? Ta bảo thả hắn ra, không nghe thấy sao? Đều cút cho ta!
Rốt cuộc Hạ Hầu Long Thành rống to lên, xem ra hiệu quả của Tinh Hoa Tiên Thảo không tồi, hắn đã khôi phục tinh thần.
Trong bụng đám thiên binh thiên tướng âm thầm chửi mẹ nó nhưng đành phải làm theo, thả Miêu Nghị ra, thu Khốn Tiên Tác rời đi.
Trong phòng chỉ còn lại hai người, nội tâm Miêu Nghị thầm than đáng tiếc, bằng không hắn có thể quang minh chính đại cầu cứu Minh Chiếu và Bích Nguyệt phu nhân, cũng từ đó Bích Nguyệt phu nhân biết rõ quan hệ giữa mình với Minh Chiếu, về sau sẽ trông nom một hai, ít nhất sau này tại Thiên phố không cần sợ Hạ Hầu Long Thành làm khó dễ. Hiện tại Hạ Hầu Long Thành thống lĩnh buông tha cho hắn, Minh Chiếu vì giữ bí mật sẽ không lộ diện.
Hai người nhìn nhau. Hạ Hầu Long Thành nói:
- Bổn thống lĩnh cho ngươi cơ hội sống, muốn hay không?
Thời gian trôi kinh quá