Kiều Thắng nghe xong hỏi:
- Tại sao muốn xuống tay với đám chưởng quầy cửa hàng?
Miêu Nghị đáp:
- Bọn họ ỷ vào mình có bối cảnh quyền thế, coi thường luật pháp Thiên Nhai, cưỡng ép trái với pháp quy Thủ Thành cung ban bố, ai đều biết việc này! Ta là đại thống lĩnh Thiên Nhai đại thiên trấn thủ một phương, không phải chó giữ cửa của đám gia nô quyền quý! Không nhịn được nữa thì tất nhiên phải trừ khử, tử hình đám ác nô này. Nếu cái gì cũng răm rắp nghe theo đám gia nô quyền quý thì muốn đại thống lĩnh Thiên Nhai chúng ta làm gì? Có cho ta thêm một cơ hội nữa thì ta vẫn sẽ giết như vậy!
Cao Quan nghiêng đầu nhìn người đứng bên dưới ôm khối ngọc điệp nhanh chóng ghi lại, người đó nhẹ gật đầu biểu thị đã ghi chép.
Kiều Thắng hỏi:
- Theo ta được biết từ trăm năm trước thương hội đã cưỡng ép sửa pháp quy Thủ Thành cung ban bố, tại sao trăm năm trước không trừng phạt mà chờ đến bây giờ?
Miêu Nghị trả lời:
- Bởi vì trăm năm trước ta gặp sát hạch, cũng không có năng lực trừng phạt bọn họ, không tìm thấy trợ giúp giữ mạng nên đành nhẫn nhịn. Từ việc bọn họ mai phục người là biết rồi.
Kiều Thắng hỏi:
- Việc lớn như vậy tại sao không tấu lên trên chờ quyết định rồi mới xử lý?
Miêu Nghị cãi lại:
- Đùa sao? Bối cảnh của họ đặt ở đó, ta báo lên thì được khỉ gì? Nếu không bị buộc bất đắc dĩ thì ta cần chi bí quá hóa liều?
Cao Quan lạnh nhạt cảnh cáo:
- Ngưu đại thống lĩnh, hãy chú ý cách ăn nói.
Miêu Nghị chắp tay tỏ vẻ biết.
Kiều Thắng hỏi:
- Thuốc độc để hạ độc lấy từ đâu?
Miêu Nghị trả lời:
- Lấy lúc tham gia sát hạch Địa Ngục, khi đó giết rất nhiều người, không nhớ là từ người của ai.
Kiều Thắng hỏi:
- Xuân Hoa Thu Nguyệt lâu, bốn cao thủ bảo vệ ngươi đến từ đâu?
Miêu Nghị trả lời:
- Bỏ tiền ra mướn.
Kiều Thắng hỏi:
- Mất bao nhiêu tiền? Mướn từ đâu?
Cao Quan ngắt lời:
- Kiều Thắng!
Cao Quan truyền âm:
- Đừng lãng phí thời gian vào điều này, chúng ta không nên hỏi. Trước khi đến bệ hạ có chỉ, việc Thiên Nhai giao cho Thiên Hậu quyết định, chúng ta chỉ điều tra thích khách ở cửa Thủ Thành cung.
Kiều Thắng truyền âm đáp lời:
- Đại nhân, nếu không tìm hiểu rõ ràng đầu đuôi vụ việc thì làm sao phán đoán chi tiết vấn đề? Chi tiết bị đứt gãy rất có thể sẽ sai mục tiêu.
Cao Quan truyền âm lại:
- Bệ hạ kêu tra thì chúng ta tra, bệ hạ không cho tra thì đừng đụng vào, hiểu không?
Kiều Thắng lặng im, nhẹ gật đầu tỏ vẻ hiểu.
Kiều Thắng đổi đề tài:
- Thích khách ám sát ngươi ở cửa Thủ Thành cung có tu vi gì?
Miêu Nghị đáp:
- Ước lượng bằng mắt là Thải Liên thất phẩm?
Kiều Thắng hỏi:
- Cung tên mà ngươi tru giết thích khách lấy từ đâu?
Miêu Nghị nghi ngờ Kiều Thắng biết rõ còn cố hỏi, trả lời:
- Cướp lúc sát hạch Địa Ngục.
Kiều Thắng ra lệnh:
- Lấy cung tên ra xem thử.
Không thể từ chối yêu cầu này, Miêu Nghị đành ngoan ngoãn giao Phá Pháp cung, Lưu Tinh tiễn ra.
Kiều Thắng cầm trên tay nhìn rồi đưa cho người bên cạnh, dặn dò:
- Lập tức thử nghiệm uy lực của bảo bối này.
Kiều Thắng hỏi Miêu Nghị:
- Nghe nói thích khách có di vật nằm trong tay ngươi?
- Đúng vậy!
Miêu Nghị móc trữ vật thủ trạc ra.
Kiều Thắng cầm trữ vật thủ trạc xem thử, thấy bên trong chỉ có một thanh bảo kiếm, hai gốc tinh hoa tiên thảo, một ít Tiên Nguyên đan và tịnh tệ chứ không còn gì khác.
Kiều Thắng ngước lên hỏi:
- Chỉ có bấy nhiêu?
Cao Quan vươn tay. Kiều Thắng đưa trữ vật thủ trạc qua, Cao Quan nhận lấy, xem xong cau mày giao cho người đứng bên cạnh kiểm tra kỹ càng.
Miêu Nghị nói:
- Chỉ có bấy nhiêu, ta vốn định qua di vật của thích khách tìm xem có manh mối gì liên quan không, nhưng thích khách kia quá gian xảo không để lại dấu vết gì.
Kiều Thắng nghi ngờ hỏi:
- Ngươi sẽ tự ý giữ lại cái gì đi?
Miêu Nghị dõng dạc đáp:
- Không có!
Kiều Thắng gặng hỏi:
- Xác nhận thật sự không có?
Miêu Nghị nói:
- Thật sự không.
Kiều Thắng hỏi:
- Ngươi đã xem thứ bên trong?
Miêu Nghị nói:
- Xem rồi.
Kiều Thắng hỏi:
- Bên trong có những gì.
Miêu Nghị nói:
- Đồ vật ở bên trong, tự ngươi xem liền biết.
Kiều Thắng lặp lại:
- Ta hỏi ngươi bên trong có những gì.
Miêu Nghị đáp:
- Một thanh bảo kiếm, hai gốc tinh hoa tiên thảo, một ít Tiên Nguyên đan và tinh tệ.
Kiều Thắng hỏi:
- Có bao nhiêu viên Tiên Nguyên đan, bao nhiêu khối tịnh tệ?
Miêu Nghị đáp:
- Không xem kỹ nên không biết con số cụ thể.
Kiều Thắng quát:
- Ngươi nói dối! Từ số lượng tài vật có thể đoán ra thích khách đến từ đâu, người ám sát ngươi để lại đồ vật, ngươi không thể nào không xem xét kỹ được! Lý do ngươi không rõ vì ngươi đã điều chỉnh thứ bên trong, tùy ý bỏ đồ vào có đúng không? Thứ khác đã đi đâu?
Đối diện cách đặt câu hỏi đánh thẳng vào chi tiết tình huống làm Miêu Nghị suýt không kịp trở tay, nhưng hắn cắn chặt bảo mình không biết.
Miêu Nghị cứ nói không biết, người bên này liền điều tra hắn, lật ngược đồ trên người hắn. Bọn họ phát hiện tên này cũng giàu, mỗi tinh linh đều bắt hắn phải khai rõ ràng liên lạc với những ai, mỗi một món đồ đều ép hắn nói rõ lai lịch, không nói được sẽ bị lấy đi điều tra..
Bảo Liên người hầu cận bên Miêu Nghị cũng bị soát người, chịu đãi ngộ tương tự.
Bốn vị thống lĩnh Phục Thanh, thiên tướng phía dưới đều bị thẩm vấn, soát người, thứ lai lịch không rõ sẽ bị lấy đi điều tra.
Thủ Thành cung bị lục lọi xốc ngược lên, không chừa một xó xỉnh nào, bao gồm cái giếng.
Miêu Nghị sợ toát mồ hôi lạnh. May mắn khi Thiên Mão Tinh Quân đi, Miêu Nghị đã biết bàn tay đen sau màn không còn xuống tay với mình nữa, không cần nhờ địa đạo chạy trốn, cộng thêm biết người Thiên Đình sắp đến nên hắn kêu Bì Quân Tử xử lý địa đạo bên dưới Thủ Thành cung, không thì khó giải thích.
Miêu Nghị và nhóm Phục Thanh đã sớm thông đồng, thứ không nên mang theo trên người sớm bị dời đi chỗ khác. May mắn có chuẩn bị từ trước, không thì lần này bị điều tra lục ra được cái gì là rắc rối to.
Việc điều tra kéo dài nửa tháng, đám người Miêu Nghị bị giam lỏng riêng lẻ.
Nửa tháng sau bọn họ được thả ra, Cao Quan chĩa đầu mâu vào các cửa hàng lớn. Tất cả cửa hàng bị Miêu Nghị kê biên xét nhà đều nằm trong phạm vi điều tra, khi hỏi rõ hắn con số giết người rồi Cao Quan bắt đông gia các cửa hàng lớn giao ra danh sách thành viên cửa hàng để thẩm tra đối chiếu.
Dĩ nhiên số người không giống, thêm một thích khách!
Cao Quan lại mở rộng phạm vi điều tra, muốn đông gia sau lưng cửa hàng giao ra danh sách tất cả thành viên toàn gia đình mình, gã dẫn theo người đi từng nhà xác minh.
Thời gian trôi kinh quá