Miêu Nghị: Nương nương sao nói lời ấy? Nếu điện hạ có khốn khó, bản vương không giúp không được a, sao nương nương không sớm nói cho bản vương một tiếng. Đúng vậy! Nương nương yên tâm, nếu nương nương đã biết việc này, bản vương liền không thể mặc kệ, cho dù là đập nồi bán sắt cũng không thể bạc đãi điện hạ, xin nương nương nói cho điện hạ, bản vương sẽ nghĩ cách kiếm gấp đôi con số đó!
Hạ Hầu Thừa Vũ nghe vây đại hỉ, số lớn như vậy không ngờ còn cấp gấp đôi? Hắn đủ khiến con trai hoãn giải khốn cảnh trước mắt, lập tức tỉnh táo cả người tâm tình cũng tốt.
Trả lời: Vương gia có lòng! Nếu đã là một mảnh hảo ý của vương gia, bản cung liền tay Nguyên Tôn tạ qua! Vương gia là nhân vật tung hoành phong vân, lại là láng giềng với Nguyên Tôn, lúc nên chỉ điểm vẫn nên chỉ điểm nhiều hơn.
Một khắc này đối với những lời Vân Tri Thu từng nói nàng đã tin tưởng đến chín thành, cho rằng đương sơ Miêu Nghị đích xác là có nỗi khổ tâm, nếu không cũng không cần lấy ra khoản tiền lớn như thế, đi bợ đỡ người hiện tại đã không giúp được gì nhiều cho hắn là nàng. Còn một thành không tin là bởi dù sao cũng cảm thấy trước kia rất giống chính mình đã chịu thiệt từ Miêu Nghị, còn muốn quan khán xem sau này Miêu Nghị còn nhất quán ủng hộ mẫu nữ nàng nữa không.
Miêu Nghị. Đây đều là điều vi thần phải làm, chẳng qua việc này còn mong nương nương dăn dò điện hạ bảo mật, nếu không sợ la bệ hạ sẽ húy kị.
Lời nói như thế, tâm lý cũng hiểu được, khi Thanh Nguyên Tôn dần dần ra tay phóng khoáng. Thanh Chủ không phát giác ra mới là lạ.
Hạ Hầu Thừa Vũ. Điều này bản cung tự biết nên làm thế nào. Được rồi, gần đây hình như vương gia mới hiến mấy phi tử cho bệ hạ đúng không? Vương gia yên tâm, nếu đã là người của vương gia, bản cung sẽ quan chiếu thay cho!
Đây là nàng đang lấy lòng, cầm khoản tiền lớn của ngươi ta, dù sao vẫn nên chủ động đáp lai một ít.
Miêu Nghị lập tức ra một chút mồ hôi lạnh, ngươi không quan chiếu thì thôi, ngươi vừa quan chiếu không phải sự tình lập tức lộ tẩy, trước mắt Thanh Chủ đang muốn trừ sạch hắn, đâu thể nhanh như vậy bạo lộ quan hệ giữa song phương, hiện tại hắn chính đang nghĩ biện pháp giải quyết việc này, vội khuyên ngăn nói: Nương nương! Mấy phi tử kia cứ mặc kệ các nàng đi, nương nương ngàn vạn đừng nên quan chiếu, nếu không tất sẽ bị bệ hạ phát giác!
Tâm lý thầm thì, ngươi chỉ cần không tìm các nàng phiền toái, chính là quan chiều lớn nhất đối với các nàng.
Hạ Hầu Thừa Vũ. Được rồi, bản cung đã biết!
Sau khi song phương kết thúc liên hệ, nàng mới thở dài một hơi buồn bực, hóa ra đối vơi người ta chính mình còn thật không có nửa điểm tác dụng, cả chủ động lấy lòng một chút đều không làm được, tâm tình sao mà buồn bực.
Chẳng qua rốt cuộc có chuyện tốt, chốc lát lại lập tức liên hệ con trai, cho biết Miêu Nghị sẽ đưa hắn con số gấp đôi!
Kỳ thực Thanh Nguyên Tôn cũng cảm thấy con số mình đưa ra quá lớn, không ngờ Ngưu Hữu Đức không ngờ sẽ sảng khoái đến vậy, xem ra những Thiên vương này còn thật là người có tiền, một bên sinh tâm hâm mộ, một bên trong lòng không khỏi lặng lẽ lập xuống chí lớn, nếu mình có một ngày chấp chưởng thiên hạ, tất sẽ san trừ sạch sẽ những phường chư hầu dương phụng âm vi (lá mặt lá trái) này
Nhưng trong lòng hắn cũng càng sinh nghi, làm sao vừa chuyển qua miệng mẫu thân đã biến thành gấp đôi? Bèn truy hỏi: Mẫu hậu, giữa ngài cùng Ngưu Hữu Đức có phải có bí mật gì hay không?
Hạ Hầu Thừa Vũ mới quở mắng: Không nên hỏi thì đừng nên hỏi nhiều, chuyện ngươi muốn nương tranh thủ cho ngươi, lo mà dụng tâm làm tốt chuyện của mình là được!
Không nói cho con trai là bởi vì để cho ngã một lần nhớ cả một đời lưu thêm cái tâm nhãn, ngăn ngừa con trai bị Ngưu Hữu Đức tùy tiên lợi dụng.
Không ngờ rằng ở trong thư phòng Miêu Nghị lại coi mẫu tử hai người làm thành chuyện cười ra pha trò với thuộc ha, căn bản tựu không để bọn họ vào trong mắt, cái này là quyền thần!
Sau mấy câu pha trò, chuyện tiền tài giao cho Dương Triệu Thanh đi xử lý, cùng Dương Khánh thượng nghi một lúc về chuyện trói Vương Định Triều, tiếp đó mới thông tri người mình bên U Minh phủ tổng đốc quan chú động tĩnh của Vương Định Triều, rình cơ hạ thủ!
Lúc Dương Khánh chuẩn bị ly khai thư phòng lại nhắc một câu:
- Vương gia, nếu hai mẫu tử kia đã cắn câu, phía U Minh đại quân cũng nên bắt đầu để Hạ Hầu gia bắt tay thẩm thấu, nếu không Thanh Nguyên Tôn không chút nhân thủ nghe lời. Sợ rằng tương lai không có dũng khí chống lại lão tử hắn. Có người của vương gia từ bên trong phối hợp, lai thêm thủ đoạn của Hạ Hầu gia, thẩm thấu vào trong hắn rất dễ dàng!
Miêu Nghị suy tư rồi gật đầu, thầm cho là đúng.
Vu trụ mênh mông, một khối tinh thể cự đại được điêu khắc thành một tấm bài phường khổng lồ khí thế uy nghiêm, hư phù giữa hư không, Thiên Tướng quanh quẩn trấn thủ trên đó, rất nhiều giáp sĩ tuần tra ở chung quanh.
Nơi này nhìn như chỉ có hư không, trừ một khối bài phường khổng lồ tựa hồ không có thứ gì khác, thực ra chỗ này là nơi từ Thiên cung thông đi tinh vực ngoại giới, người đi ra từ Thiên cung đều sẽ ở điểm này đi vào hư không, bởi thế do Cận Vệ quân phái trọng binh nắm giữ.
Trên một tinh cầu hoang vu, Yêu Yăng Nam Ba cùng Tả Nhi trốn tránh trong đó, xa xa coi chừng động tĩnh của phiến hư không nơi xuất khẩu tinh môn, hai người có thể tiếp cận đến đó cũng là phí không ít công phu.
Có thể khiến cho Yêu Tăng Nam Ba tự thân chạy đến địa giới do trọng binh nắm giữ nay, tự nhiên la có nguyên nhân.
Miêu Nghị bên kia vừa sắp đặt kế hoạch cứu viện mẫu thân Phi Hồng, phía Nam Ba bên này lại cũng đã triển khai thực tế hành động. Nam Ba tự nhiên sẽ không tự thân xông vào giải cứu, trừ phi la muốn tìm chết.
Thời gian trôi kinh quá