PHI THIÊN

- Còn chẳng!

Đường Hạc Niên suy tư nhắc nhở:

- Ngọc La Sát dĩ nhiên sẽ không lộ ra sự thật, nhưng chúng ta có thể chứng thực từ một mặt khác. Nếu như không phải Thanh chủ cùng Phật giới liên thủ làm ra chuyện này, chuyện đến nước này, nếu chúng ta chủ động liên hệ muốn ổn định chuyện này, Ngọc La Sát tự nhiên sẽ không lên tiếng làm lớn chuyện, đây là có tật giật mình. Nàng cuốn vào trong chuyện này, làm lớn chuyện cũng là rắc rối đối với nàng, cá nhân phái nhiều cao thủ đến bên này muốn làm gì? Phật chủ sẽ không dễ dàng bỏ qua. Nếu thật liên thủ với bên Thanh chủ, nàng tổn thất nhiều cao thủ bên dưới như vậy, lại không có cố kỵ về sau, nhất định phải đòi câu trả lời, tối thiểu cũng phải kêu vài tiếng.

- Ừ

Khấu Lăng Hư nghĩ theo hướng này, gật đầu

đồng ý:

- Nói cách khác, nếu Ngọc La Sát muốn làm lớn chuyện, vậy sẽ không có chuyện bảo tàng, nếu không làm lớn vậy chính là trong lòng có quỷ, chuyện bảo tàng rất có thể là thật.

Đường Hạc Niên bổ sung:

- Cũng có thể từ một góc độ khác chứng minh Ngưu Hữu Đức có lừa chúng ta không.

Khấu Lăng Hư chầm chậm gật đầu cân nhắc.

Khấu Tranh ở một bên nhìn mà trong lòng nóng nảy, trước mắt chuyện lớn như vậy, sao lại bàn tới bảo tàng, sau này từ từ suy nghĩ không được sao?

Đương nhiên, hắn cũng thừa nhận hai vị trưởng bối nói đúng, nếu thật là bảo tàng mà ngay cả Yêu Tăng Nam Ba cũng thèm muốn, nhất định là có thứ tốt. Nhưng con hắn còn không rõ sống chết, hắn càng kỳ vọng có thể biết rõ chuyện trước mắt.

Nhịn hồi lâu, cuối cùng vẫn không khỏi lên tiếng:

- Phụ thân, ngài bảo con nói cho Ngưu Hữu Đức sẽ giúp hắn giải quyết ân oán với quan lớn Thiên Đình, con có chút không rõ, nếu thật dễ dàng giải quyết như thế, vì sao phải chờ đến bây giờ?

Khấu Lăng Hư hiểu được tâm tình của hắn, dù sao Khấu Văn Bạch không rõ chết sống, hắn khó mà nói lời tổn hại con cháu, đánh mắt cho Đường Hạc Niên, ra hiệu hắn đi giải thích.

Đường Hạc Niên thở dài.

- Đại gia, người chúng ta phải đi thăm dò U Tuyền bắt được người chứng kiến vụ việc, từ trong miệng hắn biết được, hiện trường đại chiến từng xuất hiện đội ngũ Thiên Đình rất đông.

Khấu Tranh ngây ra, cả kinh:

- Là đội ngũ Thiên Đình tiêu diệt người mấy

nhà chúng ta?

Đường Hạc Niên gật đầu.

- Chỉ sợ là vậy, từ kiểm tra tình hình hiện trường cho thấy, hiện trường để lại rất nhiều dấu vết phá pháp cung công kích, số lượng kinh người. Vậy không ngoài 2 tình hình, một là người mấy phe chúng ta khi chém giết từng nhiều lần sử dụng phá pháp cung bắn phá, nhưng xem tin tức khi chém giết truyền về, cũng không có nhiều lần sử dụng phá pháp cung. Như vậy còn lại một loại khả năng, một đội ngũ Thiên Đình sử dụng lượng lớn phá pháp cung công kích, một hơi tiêu diệt người mấy phe chúng ta, cho nên mới khiến người mấy phe cùng lúc mất liên lạc.

Khấu Tranh từ từ mở to mắt:

- Quân cận vệ!

- Sợ là có khả năng này.

Đường Hạc Niên gật đầu.

- Khi nhận được truyền tin của đại gia, Vương gia cùng ba người khác đang chạm mặt, đồng thời còn triệu tập tất cả Nguyên soái cùng Tinh Quân quản chuyện, cùng theo dõi người chứng kiến khai ra những gì đã thấy.

Khấu Tranh lại giật mình:

- Vậy chẳng phải mặt sau Nguyên soái cùng Tinh Quân đều biết xảy ra chuyện gì?

Đường Hạc Niên thở dài:

- Bốn vị Vương gia cùng nhau xin tội với các vị Nguyên soái cùng Tinh Quân, nhưng mà biết chân tướng thì dễ làm, tối thiểu mọi người đều hiểu được, tội không phải ở bốn vị Vương gia, mà là Thanh chủ cố tình hạ độc thủ. Dù sao cuối cùng ra tay vây công tiêu diệt chính là quân cận vệ, không có mệnh lệnh của Thanh chủ, quân cận vệ sao dám làm vậy!

Khấu Tranh tức giận nói:

- Thanh chủ vì sao lại làm thế?

Quân cận Vệ ra tay, hắn đoán con mình đã mất mạng, quân cận vệ không sợ bối cảnh Khấu gia, lửa giận bùng lên không có chỗ phun trào.

Đường Hạc Niên:

- Mục đích Thanh chủ làm như vậy thì không rõ ràng, nhưng có một điều xác nhận, chuyện là bởi Ngưu Hữu Đức dựng lên. Thanh chủ đã dùng Ngưu Hữu Đức làm vật dẫn, thứ yếu cũng là đang giúp Ngưu Hữu Đức, không ngoài không muốn cạm bẫy Doanh gia thành công, lại có thể tiếp tục giữ lại Ngưu Hữu Đức kềm chế Vương gia, chỉ cần Ngưu Hữu Đức không chết, tiếp tục ở Quỷ Thị, những nhà khác sẽ tiếp tục giày vò, có Thanh chủ ra chiêu ở sau lưng, chỉ sợ mấy nhà khác cũng không được yên bình.

Khấu Tranh buông tay:

- Vậy giờ phải làm sao, cứ như vậy rồi thôi?

Đường Hạc Niên chầm chậm nói:

- Thanh chủ đã trực tiếp ra thiên chỉ với bốn vị

Vương gia, nói bốn vị Vương gia đã làm rối khiến thiên hạ đại loạn, lệnh bốn vị Vương gia lập tức ngừng thao luyện binh lính quay về chỗ cũ, ai không nghe theo coi như phản nghịch, ra lệnh quân cận vệ tàn sát quét sạch, tru diệt cửu tộc! Thanh chủ tám phần đã được Hạ Hầu gia gật đầu ủng hộ, không phải lo lắng đại chiến, không thì sao lại cứng rắn như vậy!

Khấu Tranh thật hận không thể đại quân giương cờ trực tiếp tạo phản cho xong, nếu Thanh chủ khiến mọi người đều không tốt lành, vậy hắn cũng đừng mong ngồi yên thiên hạ. Nhưng hắn biết ý nghĩ này không thực tế, không tới bước cuối cùng, không ai lại kéo theo gia sản lớn như thế cùng vinh hoa phú quý hưởng không hết lại chạy đi liều mạng cá chết lưới rách.

Nhưng lửa giận trong lòng hắn khó mà tiêu được, vẫn không nhịn được chắp tay hỏi Khấu Lăng Hư vấn đề đã sớm đoán được trả lời:

- Không biết ý của phụ thân thế nào?

Khấu Lăng Hư cụp mắt nhìn xuống.

Đường Hạc Niên vội đáp thay:

- Thanh chủ ngoài sáng hạ chỉ, Hạ Hầu gia trong tối đưa lời thể hiện thái độ của Thanh chủ, nếu các phe thu quân như vậy, Thanh chủ có thể bỏ qua chuyện cũ coi như không có gì xảy ra. Bên dưới các lộ Nguyên soái cùng Tinh Quân tuy rằng bày tỏ nghe theo lệnh của bốn vị Thiên Vương, nhưng bốn vị Vương gia đều nhìn ra được, mọi người không nhiệt tình chịu đánh trận bỏ mạng, dù sao quân cận vệ nắm giữ vũ khí chiến lực mạnh mẽ, mấy nhà liên thủ ngay cả người đông thế mạnh, nhưng dù có thắng cũng là thắng thảm, sẽ rơi vào kết cục không làm nên chuyện gì, kết quả cuối cùng sẽ là liều mạng hai bên cũng thê thảm với Thanh chủ, sẽ chỉ để người khác nhặt hời, bên Phật chủ sẽ không ngồi yên mặc kệ. Nhưng mà Thanh chủ cũng âm thầm đưa lời cho mọi người xuống thang, cũng để cho người bên dưới thầm chấp nhận tổn thất săn thú U Tuyền, cân nhắc thiệt hơn, bốn vị Vương gia chỉ có thể bày tỏ tuân lệnh đáp lại Thanh chủ!

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc