PHI THIÊN

Miêu Nghị tiếp tục nói:

- Lưu Vân Sa hải, cả ngày phải trải qua sinh tử, căn bản không cách nào an tâm sống, cũng không cách nào an tâm tu luyện, chưa nói đến những thứ này, hoàn cảnh ở đó có thể là nơi con người sống được sao? Các ngươi xưng là Đại đương gia, Nhị đương gia gì chứ, chẳng qua là nói cho dễ nghe, chỗ ở đó còn không xứng xách giày cho chỗ của ta, bất kỳ một động chủ tùy tùng của ta đều có thể sống tốt hơn các ngươi. Cho dù các ngươi kiếm được một khoản đại tài, dám tỏ vẻ giàu dám thoải mái hưởng thụ sao? Cho dù các ngươi xen lẫn đến địa vị song hùng của Lưu Vân Sa hải thì thế nào? Song hùng dám đụng đến một đầu ngón tay của ta sao? Ngươi muốn chỗ tốt? Cái khác ta không dám nói, các ngươi đừng thấy ta chỉ là một điện chủ nhỏ bé, nhưng Miêu mỗ giúp con gái các ngươi giải quyết vị trí điện chủ vẫn không thành vấn đề.

Những lời này của hắn thật sự không phải mạnh miệng, hắn muốn sắp xếp được hai vị trí điện chủ Thủy Hành cung là không thành vấn đề.

Lời này ngay cả Bành Ngư nghe cũng có chút ao ước, nghĩ thầm, lão đệ, vì sao ngươi không suy nghĩ một chút đến đệ tử trong môn ta?

Vợ chồng Trình Diệu Uy nhất thời nhiệt huyết sôi trào, vị trí hai điện chủ? Bây giờ nhìn hoàn cảnh chung quanh là biết, đây chính là chỗ ở của điện chủ, hôm nay người ta dám coi rẻ hai người bọn họ chính là vì quyền thế điện chủ. Chỉ cần một câu nói có thể làm cho một phái chí tôn đến đây cống hiến, từ đó nắm trong tay hàng tỉ tín đồ, từ đó không cần phải lo lắng đề phòng đến Lưu Vân Sa hải, mặc dù phía chính phủ cũng không an toàn, nhưng tình trạng an toàn của phía chính phủ Lưu Vân Sa hải không phải có thể so sánh, nơi này ít nhất hết thảy mọi việc đều ở bên trong quy tắc, sẽ không làm loạn.

Thời điểm ban đầu bọn họ hung hãn như vậy, đích xác có thể nói là thà chết chứ không chịu khuất phục, con gái đã chết còn có thể sống lại... Nói, ai có thể không muốn nhi nữ của mình có một tiền đồ tốt? Nếu Miêu Nghị thật sự có thể làm được điểm này, toàn gia đại khái có thể rửa tay gác kiếm.

Trình Diệu Uy cười lạnh nói:

- Miêu điện chủ chẳng lẽ đang nói đùa? Vị trí hai điện chủ không nói ngươi có thể làm được hay không, chỉ dựa vào thân phận bối cảnh của chúng ta, Miêu điện chủ dám thu nhận sao?

Miêu Nghị nói:

- Ta còn dám phái người đến Lưu Vân Sa hải làm cát phỉ, có cái gì không dám thu hay sao? Người khác có lẽ không dám thu, nhưng ta thật sự không cố kỵ. Bổn tọa từng quét qua Tây Túc Tinh cung, đã nằm vùng ở khách sạn Phong Vân, thiên lao cũng ngồi qua vài lần, thân là người bên phía chính phủ Tiên quốc lại dám cùng tôn tử Ma thánh xưng huynh gọi đệ, chuyện người khác không dám làm, bổn tọa đã làm nhiều lần. Đừng nói hai thân phận phía chính phủ, chỉ cần ta thích, toàn bộ nhân mã của Nhất Oa Phong các ngươi bổn tọa cũng có thể biến thành người của phía chính phủ.

- Nếu Miêu điện chủ đã quen với con đường sinh tồn của Oa Nhất Phong chúng ta ở Lưu Vân Sa hải, chờ chúng ta không còn giá trị lợi dụng, làm sao chúng ta biết được Miêu điện chủ có qua sông rút cầu hay không? Chúng ta làm sao biết sau này Miêu điện chủ có thể thực hiện hứa hẹn hay không?

Vũ Quần Phương theo dõi hắn hỏi, đây cũng là điều nàng quan tâm nhất.

- Rất đơn giản. Mẹ con các ngươi ở lại đây, bổn tọa sẽ không hạn chế tự do của các ngươi, nếu các ngươi cảm thấy không đúng, đại khái có thể lập tức rời đi. Còn nữa...

Miêu Nghị lạnh nhạt nói:

- Nếu các ngươi nghi ngờ năng lực của bổn tọa, không ngại xem vị nữ nhi nào thích hợp, bổn tọa sẽ giải quyết một vị trí điện chủ cho các ngươi trước, nhưng đến phía chính phủ phải thay tên, nếu ngay cả che dấu mặt ngoài cũng không làm, bổn tọa cũng không tiện ăn nói với phía trêm.

Thổ phỉ trực tiếp biến thành điện chủ, đây cũng là chuyện quá hào sảng hào phóng rồi! Vợ chồng Trình Diệu Uy đưa mắt nhìn nhau, cứ giải quyết xong chỗ tốt này đã!

Nhưng lời nói kế tiếp của Miêu Nghị lại không dễ nghe.

- Những lời không hay bổn tọa cũng nói trước, nếu Nhất Oa Phong các ngươi làm việc bất lợi, dám chơi trò hãm hại với bổn tọa, bổn tọa bất kể con gái các ngươi làm điện chủ, bổn tọa có thể dìu lên, vậy cũng có thể diệt nàng! Số điện chủ chết trên tay bổn tọa cũng không phải chỉ có một hai người!

Vũ Quần Phương hỏi:

- Miêu điện chủ muốn chúng ta hiệu lực bao lâu?

Miêu Nghị nói:

- Trình Đại đương gia vẫn phải ở lại Nhất Oa Phong, một ngàn năm sau, ta sẽ giải quyết vị trí điện chủ còn lại cho các ngươi. Nếu những nữ nhi khác của các ngươi muốn chậu vàng rửa tay..., ta cũng có thể chuyển toàn bộ bọn họ thành thân phận phía chính phủ, nhưng vị trí điện chủ chỉ có thể cho hai, vị trí này dù sao không phải là cải trắng, ai muốn là có thể cho. Điều kiện chính là những thứ này, về phần có đáp ứng hay không, chính các ngươi tự suy nghĩ.

Lúc này hai vợ chồng âm thầm truyền âm thương lượng một trận, cơ hội tốt như vậy người bình thường sợ là nghĩ đến cũng không dám nghĩ, thật sự là không có lý do bỏ qua. Vũ Quần Phương chợt hỏi:

- Đại nhi tử Trình Ưng Phi của ta là tu vi Hồng Liên ngũ phẩm, có thể đứng đầu một điện được không?

Miêu Nghị gật đầu nói:

- Chọn người nào là các ngươi quyết. Đừng để vừa bò lên đã bị thủ hạ lật ngược là được.

Vũ Quần Phương quyết đoán nói:

- Vậy thì đại nhi tử Trình Ưng Phi là được, chỉ cần Miêu điện chủ giúp nhi tử ta giải quyết thân phận điện chủ phía chính phủ của Tiên quốc, Nhất Oa Phong chúng ta nguyện ý nghe theo đại nhân sai khiến, đại nhân làm lúc nào, chúng ta sẽ nghe lệnh lúc đó.

Miêu Nghị lên tiếng cự tuyệt:

- Không được! Người của ta muốn đến chỗ các ngươi làm quen tình huống trước, nhi tử các ngươi cũng không thể vừa đến là trực tiếp làm điện chủ, phải qua thời gian nửa năm, ta sẽ cho hắn đến chỗ khác làm Hành tẩu điện chủ ba tháng trước, sau đó lại điều đến phụ cận làm Hành tẩu ba tháng, mới có thể nâng hắn lên vị trí điện chủ, hắn đã quen với cách làm của thổ phỉ, bây giờ chí ít cũng phải làm quen với quy trình vận hành của phía chính phủ.

Nếu hắn trực tiếp đáp ứng, hai vợ chồng sợ rằng còn có nghi ngờ, ngược lại nói như vậy bọn họ an lòng không ít, dù sao cũng chỉ có thời gian nửa năm, nếu tình huống không đúng, hoàn toàn có thể đổi ý.

- Được!

Vũ Quần Phương rất có phong phạm của Nhị đương gia, một lời đáp ứng nói:

- Mẹ con chúng ta sẽ lưu lại trong cung của ngươi quét sân!

Vì tiền đồ của con gái, thật sự có thể nói là đáng thương tấm lòng của cha mẹ.

Miêu Nghị thuận miệng hỏi:

- Trình Ưng Vũ hôm nay còn chưa quét xong sao?

Trình Ưng Vũ cắn môi cúi đầu, không ngờ náo loạn hồi lâu vẫn là phải lưu lại quét sân, một Lục đương gia tung hoành trong sa mạc như nàng lại phải ở đây quét sân, trong lòng thật sự thấy ủy khuất.

Còn Miêu Nghị cũng không khách khí, nghiêng đầu nói:

- Diêm Tu, cho Trình phu nhân một cây chổi, để cho mẹ con các nàng hoàn thành xong nhiệm vụ hôm nay đã.

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc