PHI THIÊN

Một người một kiếm phi hành thật nhanh, hắn dẫn mấy chục huyết thi rời đi, thừa dịp không bị huyết thi vây công liền khôi phục năng lượng cho chiến giáp.

Miêu Nghị kinh hãi khi nhìn phong vân trước mặt, hắn nhìn lên đỉnh núi, lão đầu chỉ dẫn một nửa huyết thi rời đi, còn một nửa đang trông coi cốt sơn. Hắn không dám ngoi đầu ra ngoài, đừng nói còn lại một nửa huyết thi, chỉ một con cũng đủ gây nguy hiểm cho hắn.

Trong một động quật sâu dưới lòng đất, nơi này có huyết quang ẩn hiện, dưới lòng đất là một huyết trì thật lớn.

Mùi máu tươi bao phủ động quật, trong huyết trì có vô số thi thể lơ lửng, một nữ tử mặc váy đỏ đang ngồi giữa đóa sen bạch cốt, trên người mang một kiện hồng sa, bốn góc hồng sa nhập vào huyết trì, không ngừng có huyết quang trong huyết trì chui vào hồng sa, huyết quang mượn hồng sa tiến vào người nữ tử.

Bên ngoài có một nam một nữ áo đỏ đi vào, hai người đứng cạnh bờ huyết trì, mỗi người cầm một nam một nữ đang run rẩy, cùng lột sạch xiêm y hai người bị bắt trong tay, tên nam tử cầm một cây dao cắt cổ hai người kia, máu tươi phun ra dung nhập vào huyết trì.

Một nam một nữ vẫn chưa chết, hai người đang run rẩy trong huyết trì, không qua bao lâu đã chìm xuống đáy.

Tiếng kêu sợ hãi, tiếng kêu thảm thiết, tiếng cầu xin tha thứ khủng hoảng quanh quẩn trong động quật.

Đều là nam nữ bình thường, không nhìn ra già trẻ, nam tử áo đỏ xử quyết hơn ngàn người mới khom người hành lễ với Huyết Yêu ngồi trên hoa sen bạch cốt.

Huyết Yêu ngồi trên hoa sen, lúc này mở mắt hỏi thăm:

- Tại sao lần này về muộn như thế?

Nam tử trả lời:

- Huyết Tôn, người Thiên Hành Cung không ngừng du đãng bốn phía, chúng ta bị vây công suýt không về được.

- Ân, biết rồi, đi thôi.

Huyết Yêu lên tiếng, trong hồng sa có hai viên thuốc như hạt đậu bay đi.

Đôi nam nữ như nhặt được chí bảo, không ngừng cảm tạ lui ra ngoài.

Trong huyết trì còn có người giãy dụa chưa chết, muốn thoát ra khỏi huyết trì.

Hiển nhiên Huyết Yêu nhìn quen mắt, cũng không quan tâm làm gì, ngược lại nàng kêu “Ồ” một tiếng, trong hồng sa có một bàn tay xuất hiện, bàn tay nâng hồ lô tinh xảo, miệng hồ lô có một con huyết biên bức nhét kín.

Con dơi không phải trang trí, mà là vật sống, nó quay đầu sang kêu xèo xèo.

Bàn tay cầm hồ lô, Huyết Yêu lại cười lạnh.

- Vẫn không chết, chẳng lẽ Thiên Hành Cung đều là quái thai hay sao? Ta cũng muốn xem các ngươi có thể chèo chống bao lâu?

Huyết Yêu duỗi tay đánh ra một đạo hào quang vào trong hồ lô, hồ lô an tĩnh lại.

Trong hồ lô lại sinh ra sóng to gió lớn, biển máu cuồn cuộn, mây máu trên bầu trời lăn tăn.

Miêu Nghị giấu trong cốt sơn quan sát bên ngoài, hắn cảm nhận được huyết sát khí đậm đặc hơn trước.

Không qua bao lâu lão đầu bị tuần hoàn vô hạn quay trở lại cốt sơn, đám huyết thi đang bám theo, lão đầu chui vào mây máu bay qua cốt sơn, trong tay lão đầu cầm cây búa là pháp bảo nhất phẩm nện xuống phía dưới.

Huyết thi thủ hộ cốt sơn không thể ngồi yên không quan tâm, có huyết thi phóng lên trời cầm đao chém nát cây búa, lại có hơn mười huyết thi đuổi theo, gia nhập đội ngũ chém giết lão đầu.

Đột nhiên phương xa có huyết mãng xuất hiện vây công Chung Ly Khoái.

- Trảm! Trảm! Trảm!

Chung Ly Khoái cầm phi kiếm chém như thái thịt, phi kiếm như du long quấn thân chém giết huyết mãng đang lao tới.

Từng huyết mãng nổ tung hóa thành huyết vụ, không biết làm sao giết không dứt, không ngừng có huyết mãng gia nhập vào hàng ngũ vây công, Chung Khoái Ly ra sức cường công phá vòng vây, không dám ngừng lại chút nào, đằng sau còn một đám huyết thi. Loại phương thức cường công này vô cùng tiêu hao thể lực, lão đầu cũng cảm tạ mười tám đời tổ tông của Miêu Nghị, may mắn có thứ đồ vật khó uống của Miêu Nghị bổ sung pháp lực, bằng không hắn không thể chèo chống tiêu hao như thế suốt nửa canh giờ, hiện tại hắn đang được bổ sung pháp lực cuồn cuộn.

Huyết Ma Trận đã khởi động, nói rõ Huyết Yêu muốn hao tổn chết mình, đám huyết mãng chém giết không hết.

Trên đường không ngừng chém giết phá vòng vây, tiếng nổ tung vang lên không dứt, thật vất vả mới quay về, lão đầu lại ném một búa xuống cốt sơn.

Huyết thi cố thủ lại ra tay ngăn cản, lại có một đám phóng lên trời vây công Chung Ly Khoái.

Mắt thấy có hơn chín mươi huyết thi vây công lão đầu, Miêu Nghị cũng đổ mồ hôi lạnh thay hắn, may mắn đám huyết thi ngu ngốc, nếu như biết tính toán, mưu trí, khôn ngoan mai phục hoặc bao vây chặn đánh thì lão đầu chết chắc rồi.

Làm cho Miêu Nghị phiền muộn là, vẫn còn bốn huyết thi đang ngồi vững vàng tọa trấn cốt sơn, chúng không bị lão đầu dẫn đi, hắn lo lắng tiếp tục như vậy không thể duy trì quá lâu.

Vào lúc phiền muộn hắn phát hiện không đúng, phát hiện rất nhiều phù vân đang tụ tập vào cốt sơn.

Lão đầu giết một hồi cũng phát hiện mình ốc không mang nổi mình ốc, hắn không có lòng dạ quan tâm Miêu Nghị, hơn nữa Miêu Nghị cũng biến mất tại nơi ẩn thân, không biết Miêu Nghị đi nơi nào.

Hắn lại lấy một thanh đao ném về phía cốt sơn, làm hắn im lặng là, bốn tên huyết thi đang trấn thủ chỉ có một tên ra tay ngăn cản trường đao nhưng không rời đi, cũng không giống huyết thi khác đuổi theo vây công hắn.

Miêu Nghị lo lắng khi nhìn thấy điểm này, bốn gia hỏa này không rời đi.

Làm hắn bất đắc dĩ là, vị trí hắn ẩn thân trong cốt sơn đã bị huyết thi ngăn cản công kích của Chung Ly Khoái đánh đổ.

Miêu Nghị suy nghĩ nên thừa dịp trốn đi hay là... Cắn răng quyết định, hắn hạ quyết tâm giấu trong đống xương cốt, mấu chốt hắn không chạy được, tu vi huyết thi mạnh hơn hắn, có thể nhanh chóng đuổi theo chém giết.

Hắn hoài nghi đám huyết thi không động đến mình là bởi vì mình vẫn ẩn nấp không động đậy, cứ tiếp tục không động đậy mới tốt, chỉ vất vả lão đầu bị đám huyết thi và huyết mãng vây công.

Hai người gây động tĩnh rất lớn, người gây động tĩnh thì náo quá lớn, người yên lặng chỉ có thể lo lắng trong thầm lặng.

Lão đầu lại giết về, hắn dùng pháp bảo nện xuống, bốn huyết thi chỉ ra tay ngăn cản nhưng không đuổi theo.

Chung Ly Khoái cũng sợ hãi thay Miêu Nghị, biển máu đang dần dần bao phủ cốt sơn, điều này nói rõ Miêu Nghị đã đến bên cạnh bốn con huyết thi.

Miêu Nghị không dám hít thở, hắn cũng khống chế tiếng tim đập.

Biển máu bao phủ cốt sơn, cả cốt sơn biến thành quái vật khổng lồ. Vô số tia nước đảo quanh đỉnh núi giống như hằng hà huyết mãng quấn quanh xương cốt.

Miêu Nghị ngây người khi nhìn cảnh này, một tầng máu tươi đang bao phủ hắn, hắn nhanh chóng thi pháp phong bế thất khiếu tránh bị máu tươi chui vào người.

Trong máu tươi ẩn chứa năng lượng trói buộc thân thể hắn.

Cùng bị trói buộc còn có cốt sơn, mỗi khúc xương trắng bị máu tươi bao phủ đều trở nên cứng rắn hơn trước. Những khúc xương trắng sinh ra hào quang vô cùng quỷ dị, vô số khô lâu xuất hiện, cả cốt sơn bị máu tươi nhuộm đỏ biến thành Huyết Cốt Sơn.

Huyết Cốt Sơn có huyết sát khí vô cùng nồng đậm, nó hiện tại vô cùng đồ sộ và khủng bố.

Đây là kiệt tác của bá chủ Huyết Ma Tinh Huyết Ma lão tổ năm đó còn lưu lại.

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc