Vừa tìm tên tướng lĩnh hộ tống Hạ Hầu Thừa Vũ tới hỏi, càng là xác nhận chuyện này.
Từ trong ngôn từ của tên hộ vệ có thể rõ ràng thấy được chuyên này không phải xảo hợp, Hạ Hầu Thừa Vũ đến bên này liền trực tiếp từ trời giáng xuống, nói rõ là cố ý xung lãnh cung mà tới. Làm sao Hạ Hầu Thừa Vũ biết được thời điểm ấy có thể đụng đến Chiến Như Ý? Rất đơn giản, có người thăm dò ra quy luật ra ngoài của Chiến Như Ý, biết Chiến Như Ý thường sẽ ra ոgoài vào lúc chạng vạng.
Quy luật sinh hoạt này của Chiến Như Ý đã duy trì nhiều năm, nếu Hạ Hầu Thừa Vũ sớm biết khẳng định đã tới từ lâu, bởi thế có thể chứng minh. Hạ Hầu Thừa Vũ mới biết chuyện này chưa lâu.
Bên này vừa sinh nghi tâm, Thượng Quan Thanh liền tổ chức điều tra trong nội bộ Thiên cung, Thượng Quan Thanh vừa tra, rất dễ dàng tra ra cử động khác thường giữa Hạ Hầu Thừa Vũ cùng Lệ phi tại Tịch cảnh viên, hơn nữa lúc sự thể xảy ra Lệ phi cũng có mặt.
Vũ Khúc vừa đến, Tư Mã Vấn Thiên liền kể lại đại khái tình hình cho hắn nghe.
Thanh Chủ trầm giọng nói:
- Lập tức sai người khống chế Lệ phi, nghiêm tra cho trẫm!
- Tuân mệnh!
Vũ Khúc chắp tay lĩnh mệnh.
Thiên cung bên kia rất nhanh liền có phản ứng, một đội nhân mã cận vệ quân xông vào viện tư Lệ phi cư trú, nha hoàn bên trong cả kinh không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng đều có thể nhìn ra kẻ đến không thiện.
Đợi khi một tên tướng lĩnh dẫn người xông vào chính sảnh, kết quả phát hiện lệ phi đã ngã lệch trên ghế, mắt mở to, bộ dạng chết không nhắm mắt, mắt xanh xám, thất khiếu rỉ máu, hai tên thiếp thân nha hoàn của nàng cũng ngã trên mặt đất, chứng trạng tương tự.
Tướng lĩnh vươn tay dò xét một hồi, phát hiện ba trên thân người còn hơi âm rõ ràng vừa chết không lâu.
Tin tức khoái tốc truyền tới lãnh cung, Thanh chủ đứng trong đại điện đột nhiên xoay người, lãnh mục quét qua mấy người tai trường, hung tợn nói:
- Bị người độc giết?
Vũ Khúc gật đầu.
- Theo phán đoán sơ bộ ban đầu, ba người rất có khả năng là chết trong tay người quen thuộc mà còn rất tín nhiệm, nếu không thì đã không đến nỗi hạ nhân bên ngoài không nghe được động tĩnh gì.
Vừa dứt lời, hắn lại lấy ra tinh linh, sau một phen liên hệ, trầm giọng nói:
- Trong một căn phòng tại Thiên cung, vừa phát hiện một cung nữ vừa chết không lâu, từ bình thuốc trên tay phán đoán, giống như là phục độc tự tận, chứng trạng tương tự như đám người Lệ phi, tên cung nữ này chính là người ngày thường Lệ vô cùng tín nhiệm.
- Xem ra có người muốn chặt đứt tất cả manh mối!
Thanh Chủ hắc hắc cười lạnh một tiếng, nói:
- Thật thụ vì hậu cung của trẫm luôn xảy ra mấy chuyện kỳ quái thế này, người nào cũng không coi tính mạng bản thân vào đâu, động một tí là phục độc tự sát! Nếu trẫm nhớ không lầm, Lệ phi nay là người của Đằng Phi, đúng không?
Thượng Quan Thanh gật đầu nói:
- Không sai, bệ hạ từng lâm hạnh qua hai lần.
Ánh mắt Thanh Chủ quét tới quét lui trên mặt mấy người:
- Là Đằng Phi đang làm trò quỷ ư? Mục đích của hắn là gì?
Mấy người trầm ngâm, việc này khó nói được cái gì, từ trực tiếp mà xem, đích xác như là Đằng Phi đang làm trò quỷ, nhưng cũng có khả năng là có người vu oan giá họa cho Đằng Phi, chuyện thế này trong hậu cung vốn không hề quái lạ, then chốt là không có nhân chứng, không lấy được khẩu cung. Còn một vấn đề quan trọng, hiện nay sợ rằng Thanh Chủ cũng không muốn làm lớn chuyện, nếu thật công khai điều tra chuyện này, việc Chiến Như Ý ly khai lãnh cung, Hạ Hầu Thừa Vũ náo loạn đều giấu không được. trọng yếu là Thanh Chủ không nguyên vứt bỏ Chiến Như Ý, sẽ không để người gây khó dễ cho Chiến Như Ý.
Vũ Khúc từ từ nói:
- Nếu là Đằng Phi đang làm trò quỷ, sợ rằng Đằng Phi đá động tâm tư, tính toán nhất thống địa bàn Đông quân, nếu không không lý do dày vò ra chuyện thế này.
Tư Mã Vấn Thiên trầm ngâm nói:
- Nếu thật như thế lại xuống tay từ thiên hậu cùng thiên phi là có ý gì? Chẳng lẽ hắn tưởng ly gián quan hệ phụ tử giữa bệ hạ cùng điện hạ, muốn làm lớn chuyện để bệ hạ không rãnh cố cập mới dễ dàng động thủ? Nhưng U Minh đại quân bị bệ hạ khống chế trong tay, điện hạ không có năng lực để xung động a!
Thần tình mấy người dần dần ngưng trọng, bất kể như thế nào, nếu Đằng Phi quyết định động thủ, tất đã có đầy đủ tự tin có thể giành được sự ủng hộ từ các thế lực khác, nếu không sao dám khinh cử vọng động như vậy. Chính bởi có hoài nghi kia, Thanh Chủ, Thượng Quan Thanh cùng Tư Mã Vấn Thiên vô thức đối mắt nhìn nhau, từ chuyện này ngược lại có thể giải thích vì sao Ngưu Hữu Đức đột nhiên ly khai Thái cổ tử địa lai chậm chạp không phản hồi, bởi vì sắp có đại sự phát sinh. Ngưu Hữu Đức phải trở về tọa trấn!
Thanh Chủ hận đến nghiến răng, nếu thật như thế, đúng là bị Đằng Phi hỏng đại sự của hắn.
Nhưng nói đi thì phải nói lại, nếu không nhờ Đằng Phi châm ngòi, sợ rằng Ngưu Hữu Đức cũng không ly khai Thái cổ, người an bài bên kia chưa chắc có thể tìm được cơ hội đưa nhân mã thích sát vào trong, có chút việc đúng là phúc họa khó mà dự liệu.
Đối với việc này, Vũ Khúc còn chưa biết chân tướng, vẫn đang nhíu mày suy tư.
Trong điện yên lặng hồi lâu, Thanh Chủ cười lạnh nói:
- Không quản có phải Đằng Phi giở trò quỷ hay không, có chuẩn bị không hoạn, nên khẩn trương là Thành Thái Trạch mới đúng, thông tri Thành Thái Trạch bên kia làm tốt chuẩn bị dự phòng, để hắn nghĩ cách bãi bình các thế lực khác, khiến hắn chưởng khống nửa đao Đông quân chính là muốn vào thời khắc then chốt hắn đứng ra xuất lực bình hành cán cân quyền lực. Hữu đốc vệ lại tập kết một chi đại quân chuẩn bị làm tốt chi viện Thành Thái Trạch, nếu thật là Đằng Phi tưởng làm loạn, chúng ta lập tức tiên hạ thủ vi cường! Giám sát tả bộ bên kia nhanh chóng chuẩn bị bắt đầu xúi giục bộ hạ Đằng Phi! Cực lạc giới bên kia trẫm sẽ thông tri Phật lão đại tạo thế, làm ra chuẩn bị tùy thời sẽ xuất binh, tạo áp lực cho đám tâm hoài bất quỹ kia!
- Tuân mệnh!
Mấy người đồng thời ứng tiếng.
Nhưng tiếp sau Vũ Khúc lại nhắc nhở nói:
- Bệ hạ, nếu Đằng Phi đã xuống tay từ phía thiên hậu cùng thiên phi, tuyệt không phải là không có nguyên nhân, liệu có phải Đằng Phi muốn mượn thiên hậu nương nương để giành lấy ủng hộ từ Hạ Hầu gia?
- Lập tức...
Thời gian trôi kinh quá