PHI THIÊN

Hắn lại thả đĩa ngọc bổ nhiệm ra cho người ta xem.

- Thì ra là chức quan thống lĩnh béo bở, thật thất kính!

Ban Nguyệt Công xem qua, ánh mắt mang theo xem thường, cười lạnh mỉa mai:

- Dường như không đủ chứng minh bản lĩnh lật bản án một đô thống chết nha.

Miêu Nghị nói:

- Đã biết chức quan béo bở, vậy ngươi phải biết có thể ngồi vị trí thống lĩnh Thiên phố không ai không có chỗ dựa của mình.

Ban Nguyệt Công giật mình, ánh mắt nhìn sang Thanh Mi, Thanh Mi đang lau nước mắt cũng gật đầu, dường như nàng đang nói người không có bối cảnh không thể ngồi lên vị trí thống lĩnh.

Ban Nguyệt Công hỏi:

- Ý của ngươi là, bối cảnh của ngươi có thể lật lại vụ án đô thống chết? Bản án của một đô thống không dễ lật lại như vậy đâu, dù sao cũng là tu sĩ Thải Liên chết.

Miêu Nghị nói:

- Chỗ dựa của ta là người nhà của Khấu Thiên Vương, hắn là cháu ruột của Khấu Thiên Vương, cũng là Đại thống lĩnh Thiên phố Thiên Nguyên tinh, nếu ngươi không tin cứ xem pháp chỉ ký tên đi.

Ban Nguyệt Công lập tức cầm đĩa ngọc lên xem xét, đọc:

- Khấu Văn Lam...

Miêu Nghị cười nhạt, nói:

- Ngươi cảm thấy đường đường cháu trai Thiên Vương có thể lật bản án đô thống hay không? Đừng nói một đô thống, cho dù là bản án Hầu gia cũng lật ngược dễ dàng.

Hai phu thê nhìn nhau, ánh mắt mang theo vui vẻ.

Cho dù đã nghiệm chứng thân phận Miêu Nghị, bọn họ không thể phân biệt thật giả, Ban Nguyệt Công lập tức thăm dò, hắn không phải là người dễ tin.

- Ngươi chạy tới đây là vì lật bản án cho phu nhân ta? Có hảo tâm vậy sao?

- Đương nhiên ta không hảo tâm, ta chẳng thân quen gì với phu thê các ngươi, dựa vào cái gì mà giúp các ngươi chứ?

Miêu Nghị nói xong tùy ý tiến lên vài bước, cũng thu đĩa ngọc trong tay Ban Nguệt Công lại, nói:

- Có điều kiện, cần trả giá lớn, xem phu thê các ngươi nguyện ý làm không?

Phu thê bọn họ nhìn nhau, Thanh Mi chắp tay thỉnh giáo:

- Không biết là điều kiện gì?

- Tuy chức quan Đại thống lĩnh của đại nhân nhà ta không cao, nhưng mà nói không dễ nghe, phu thê các ngươi không xứng lọt vào mắt hắn, hắn không quản phu thê ngươi sống chết ra sao, lần này là phu thê các ngươi vận khí tốt, đụng phải...

Miêu Nghị nói rõ tình huống đại khái, tỏ vẻ Khấu Văn Lam cũng có cạnh tranh trong gia tộc, sau đó nói mục đích chính:

- Lần bắt đào phạm này có quan hệ tới địa vị của Đại thống lĩnh trong gia tộc, phu thê các ngươi nguyện ý lấy công chuộc tội hỗ trợ Đại thống lĩnh một tay, về sau mặc kệ kết quả như thế nào, chỉ cần phu thê các ngươi hết sức, xem phương diện tình cảm, Đại thống lĩnh cũng không ngồi yên không quan tâm tới, chuyện của phu thê các ngươi, bối cảnh của Đại thống lĩnh giải quyết dễ dàng như lật bàn tay, không xem là đại sự gì, cơ hội đặt trước mặt hai người các ngươi, hai người xem mà xử lý, ta không xen vào.

Thì ra là vậy! Ban Nguyệt Công và Thanh Mi nhìn nhau, cùng nói:

- Cho phu thê chúng ta chút thời gian thương lượng được chứ?

Miêu Nghị đưa tay:

- Xin cứ tự nhiên!

Vì vậy Ban Nguyệt Công cẩn thận, phu thê hai người lui ra hậu đường.

Hai người đi vào hậu đường, phía sau có một phu nhân vô cùng mỹ lệ đang ngồi, hiển nhiên đã nghe được tất cả những lời vừa rồi.

Hai người nhìn thấy nàng, cũng không cảm thấy kỳ quí, nhất là Thanh Mi còn chủ động tới dắt tay đi ra sau.

Nếu như Miêu Nghị nhìn thấy nữ nhân này sẽ chấnđoộng, bởi vì không phải người khác, chính là bà chủ Hoa Hồ Điệp của hiệu cầm đồ Hồ Điệp.

Ba người cùng nhau đi vào chính sảnh trong hậu điện, Ban Nguyệt Công cảm thán:

- Tu vi của người này không cao nhưng rất lợi hại, chúng ta bị mấy câu của hắn náo phải chết muốn sống, bây giờ hắn lại dùng lời nói kích thích chúng ta, dò xét thái độ phu thê chúng ta thế nào! Thanh Mi, ngươi là người từng trải, chẳng lẽ thống lĩnh Thiên đình đều là nhân vật lợi hại như vậy sao? Nếu thật sự là như thế, chỉ sợ trên thế gian này không có người nào dám đối địch với Thiên đình.

- Cũng không hẳn như vậy, cũng nhiều kẻ giá áo túi cơm, chính hắn cũng nói là người của Khấu gia, lai lịch loại người này không phải kẻ bình thường có thể so sánh.

Thanh Mi nói đến đây, thấy Hoa Hồ Điệp lẳng lặng không nói gì, cầm tay nàng và hỏi:

- Tỷ tỷ, ngươi cảm thấy điều kiện của hắn thế nào, có thể đáp ứng hay không?

Hoa Hồ Điệp mĩm cười nói:

- Chuyện này ta không tiện lên tiếng, đáp ứng hoặc không đáp ứng, toàn bộ bằng thái độ phu thê các ngươi, nên do phu thê các ngươi thương lượng đi.

Dứt lời vỗ vỗ tay Thanh Mi, nàng rút tay đứng dậy rời khỏi chính sảnh, cũng lưu không gian cho hai người thương lượng.

Hoa Hồ Điệp đi vào một gian phòng khác, nàng ngồi vào ghế dựa, năm ngón tay như hoa lan gõ nhẹ lên mặt bàn, suy nghĩ một lúc và lẩm bẩm:

- Dựa vào tu vi Kim Liên nhất phẩm, đi tới khu vực mình không quen thuộc, không biết tình huống cụ thể đã dám một mình chạy tới mạo hiểm, dăm ba câu đùa nghịch hai người trong lòng bàn tay, năng lực thật tốt, thật can đảm! Vốn tưởng rằng chỉ là mấy chân chạy tới đây mò mẫn, không nghĩ tới còn có dạng nhân vật như thế, người này thú vị! Nghe nói vị đại thiếu ẻo lả kia không được Khấu gia xem trọng, có thể thu được người này làm thủ hạ cho mình, xem ra lần khảo hạch này rất đáng chờ mong...

Phu thê Ban Nguyệt Công đã thương lượng ra kết quả, không ngoài dự kiến của Miêu Nghị, không ai cự tuyệt đường ra cho mình.

Thanh Mi không có ý kiến, Ban Nguyệt Công càng không có khả năng vì một buổi nói chuyện với Miêu Nghị lại đẩy lão bà ra ngoài, hắn đáp ứng Miêu Nghị, cũng nguyện ý trả giá thật nhiều, nhưng điều kiện tiên quyết là an toàn lão bà không nắm trong tay người khác, nếu không hắn không làm.

Hơn nữa trước đó còn bảo Miêu Nghị ký cam đoan, nếu Miêu Nghị dám qua sông đoạn cầu, không nói uy hiếp Miêu Nghị, ít nhất hắn có thể làm thanh danh Miêu Nghị được tỏa sáng rực rỡ.

- Không thành vấn đề!

Miêu Nghị đáp ứng rất sảng khoái.

Kể từ đó, Ban Nguyệt Công cũng yên tâm, hai bên bàn bạc với nhau kỹ lưỡng, cũng nhanh chóng đạt được kết quả.

Sau khi mọi việc đã định, hai phu thê sẽ đi cùng Miêu Nghị, Ban Nguyệt Công triệu thủ hạ đi dàn xếp việc trong Vong Ưu Lâm, Thanh Mi lại đi cáo biệt Hoa Hồ Điệp.

Trong phòng hai nữ nhân ngồi song song với nhau, Hoa Hồ Điệp hỏi:

- Các ngươi quyết định đi cùng với người nọ?

Thanh Mi gật đầu:

- Năm đó ta chạy trốn tới Cầu Sinh Tinh, nếu không ngờ tỷ tỷ chỉ điểm và tác hợp, cũng không thể gặp được phu quân. Càng không khả năng sống tạm nhiều năm như thế, hôm nay có cơ hội được tự do, ta không muốn bỏ qua, phu quân còn vội vàng hơn ta.

Hoa Hồ Điệp mỉm cười, gật đầu nói:

- Nếu có thể rửa sạch tội danh giúp ngươi khôi phục thân tự do, đương nhiên Ban Nguyệt Công phải vội vàng.

Nhưng trong lòng thì thở dài một tiếng, tên kia quá giỏi, chưa tới nửa ngày đã biến hai phu thê này biến thành tay sai đáng tin. Một Kim Liên ngũ phẩm, một Kim Liên cửu phẩm, đây là trợ thủ tốt.

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc