PHI THIÊN

Cả bọn lại lục tục chui vào trong núi rừng ẩn nấp, Yến Bắc Hồng thu đại đao lại nháy mắt với Miêu Nghị, lớn tiếng nói:

- Miêu huynh đệ, chúng ta đã lâu không gặp, hôm nay đến phiên ta canh gác, đi theo ta chuyện trò một chút.

- Được!

Miêu Nghị hội ý đáp ứng, chẳng qua là cảm thấy Yến Bắc Hồng có vẻ cổ quái, giục long câu quay đầu đi theo y cùng nhau tuần sơn.

Hai người trước sau đi tới đỉnh núi cao nhất gần đó, nơi này nói chuyện riêng tư kín đáo vô cùng thích hợp, nếu có người tới gần sẽ thấy ngay tức khắc.

Dưới một cây tùng cổ kính, Yến Bắc Hồng thu một thân chiến giáp lại, lộ ra trường bào màu đỏ sẫm, nhảy xuống long câu, đứng dưới gốc tùng không nhúc nhích. Mái tóc dài của y xõa xuống tận vai phất phơ theo gió, mặt đầy râu quai nón hết sức phong trần, âm trầm đưa mắt nhìn ra biển cả ngoài xa.

- Lão đệ quả nhiên là chân bản lãnh! Trước đó thấy ngươi, ta còn tưởng rằng đã nhìn lầm người, đầu tiên tu sĩ cảnh giới Bạch Liên có khả năng tham dự rất nhỏ, tiếp theo một tu sĩ cảnh giới Bạch Liên làm sao có thể đơn thương độc mã sống đến bây giờ ở Tinh Tú Hải, thử qua thân thủ một lần mới phát hiện bản lãnh lão đệ còn hơn Yến mỗ.

Yến Bắc Hồng quay đầu lại cười hỏi:

- Không nghĩ tới ngắn ngủi mấy chục năm công phu, tu vi lão đệ cũng đột phá đến cảnh giới Thanh Liên, thật là đáng mừng!

- Yến Đại ca, sợ là tu vi huynh cũng không chỉ Thanh Liên nhị phẩm…

Miêu Nghị cũng nhảy xuống long câu, đi tới bên cạnh y hỏi.

Hắn hỏi câu này là vì trong lòng hết sức nghi ngờ, lúc trước Hồng Tụ, Hồng Phất tới đầu dựa vào hắn, Yến Bắc Hồng đã viết rõ trong thư tu vi của y lúc ấy là Thanh Liên nhị phẩm. Nhưng mới vừa rồi giao thủ có thể rõ ràng cảm giác được tu vi Yến Bắc Hồng hơn xa Thanh Liên nhị phẩm, nếu không phải là Nghịch Lân thương hắn có tác dụng đặc biệt, bằng vào đao pháp của Yến Bắc Hồng sẽ đánh cho hắn cực kỳ chật vật.

- Không dối gạt lão đệ, tu vi mỗ đã đột phá Thanh Liên ngũ phẩm.

Yến Bắc Hồng lạnh nhạt nói.

Miêu Nghị kinh ngạc nói:

- Trước khi huynh tới Tinh Tú Hải không phải tu vi mới Thanh Liên nhị phẩm sao?

Yến Bắc Hồng gật đầu một cái nói:

- Ta hiểu rõ tính tình lão đệ, có thể giao Hồng Tụ, Hồng Phất cho ngươi cũng không xem ngươi như người ngoài. Quả thật trước khi tới đây ta chỉ mới Thanh Liên nhị phẩm, kính xin lão đệ giữ bí mật chuyện này giúp ta.

Miêu Nghị nghe vậy kinh hãi, nếu như trước khi Yến Bắc Hồng tới Tinh Tú Hải Kham Loạn hội có tu vi Thanh Liên ngũ phẩm, vậy hắn cũng sẽ không kỳ quái, dù sao còn nhiều công pháp tu hành cao minh trên đời. Thế nhưng hắn giật mình kinh hãi là vì trước khi Yến Bắc Hồng tới Tinh Tú Hải mới chỉ Thanh Liên nhị phẩm, nói cách khác không tới chín năm, tu vi Yến Bắc Hồng đã thăng liền ba cấp, tiến độ tu hành như vậy cũng không khỏi quá kinh khủng.

Cần phải biết tu hành càng về sau lại càng khó, dựa theo lẽ thường mà nói, thăng ba cấp như vậy còn khó khăn hơn nhiều so với thời gian y tu hành mấy chục năm trước đó.

- Vì sao tiến độ tu hành của huynh nhanh như vậy?

Miêu Nghị thật sự không nhịn được hỏi.

Yến Bắc Hồng lắc đầu nói:

- Lão đệ, đây là bí mật cá nhân ta, tiến độ tu hành của đệ cũng không chậm, ta cũng không dò hỏi ngươi.

Ý nói rất đơn giản, chính là ta không dò hỏi bí mật của ngươi, ngươi cũng đừng dò hỏi ta.

Nói tới nước này, Miêu Nghị cũng không tiện hỏi nhiều, cũng đúng là chính hắn sẽ không tiết lộ ra ngoài bí mật Tinh Hỏa Quyết của mình.

Yến Bắc Hồng lại cau mày hỏi:

- Vì sao đệ cũng tới Tinh Tú Hải Kham Loạn hội?

- Đệ bị ép bất đắc dĩ, điện chủ đích thân chỉ định, không muốn đến cũng không được...

Miêu Nghị cũng không giấu y, người ta có thể tiết lộ cho hắn biết bí mật trong chín năm thăng liền ba cấp, chút chuyện này của hắn không đáng kể gì, bèn kể lại một lượt quan hệ dây mơ rễ má giữa mình và Hoắc Lăng Tiêu.

Yến Bắc Hồng sau khi nghe xong thình lình quay đầu lại đón gió, tóc dài phất phơ nói:

- Lão đệ, hiện tại đệ đã hiểu chưa, thế giới này mạnh sống yếu chết, không có đạo lý nào có thể nói được. Tính mạng kẻ yếu trong mắt kẻ mạnh chỉ như cỏ rác mà thôi, nếu chúng ta đã bước lên con đường này, vậy chỉ có thể phấn đấu tiến về phía trước.

Miêu Nghị quan sát trên dưới y một lượt, phát hiện một thân trang phục của y hoàn toàn khác với trang phục đệ tử Vân Hoa tông, thế nhưng lại đi chung với đệ tử Vân Hoa tông, không khỏi kỳ quái hỏi:

- Lúc huynh báo tin cho đệ không phải đã nói là trở mặt với Vân Hoa tông rồi sao, vì sao còn ở chung với bọn họ cho tới bây giờ?

Yến Bắc Hồng lắc đầu nói:

- Vốn là không có khả năng đi chung với nhau, nhưng sau khi nhân mã Tý lộ lên bờ, ngươi có biết chúng ta gặp người nào hay không?

Miêu Nghị tò mò hỏi:

- Ai vậy?

Yến Bắc Hồng trầm giọng nói:

- Đại Ma Thiên!

Thì ra là đại biểu Ma Thánh Vân Ngạo Thiên phái tới, Miêu Nghị còn tưởng là ai đáng để kinh ngạc…

Thấy hắn không tỏ ra kinh ngạc chút nào, Yến Bắc Hồng lấy làm kỳ bèn hỏi:

- Dường như đệ không hề kinh ngạc chuyện Lục Thánh phái người tới tham dự, vì sao vậy?

Miêu Nghị cười khổ nói:

- Có gì mà giật mình, người Lục Thánh phái tới, đệ đã gặp ba nhà rồi, thiếu chút nữa đã mất cái mạng này dưới tay bọn họ.

Khó trách! Yến Bắc Hồng chợt hiểu ra, vẻ mặt cổ quái nói:

- Vậy ngươi có biết Thiên Ngoại Thiên phái người nào tới hay không?

Miêu Nghị trong nháy mắt trở nên buồn bã, khẽ gật đầu:

- Hay là nói chuyện của huynh đi.

Ánh mắt Yến Bắc Hồng chợt lóe, vừa nhìn liền biết hắn đã gặp mặt Nguyệt Dao Tiên Tử, nhìn dáng vẻ của hắn sợ là hai người đã không nhận nhau, nếu không cũng sẽ không một mình lưu lạc đến chỗ này. Hoặc giả là Nguyệt Dao Tiên Tử không có nhận hắn, tóm lại không phải là chuyện vui vẻ gì, nên cũng không hỏi nhiều nữa, nói tiếp chuyện của mình.

Vốn là bởi vì thân phận quan phương của Yến Bắc Hồng, Vân Hoa tông cũng không thể làm gì chuyện y không vâng lời sư môn. Bởi vì y không bị công pháp tu hành của Vân Hoa tông uy hiếp, sau này Vân Hoa tông thích cho y công pháp tu hành hay không cũng không sao cả. Thế nhưng nếu tới Tinh Tú Hải, tự nhiên Vân Hoa tông sẽ không dễ dàng bỏ qua cho y, thanh lý môn hộ là chuyện hợp tình hợp lý.

Thế nhưng ai ngờ người của Đại Ma Thiên đột nhiên tới quấy phá, dường như là cháu trai Ma Thánh Vân Ngạo Thiên tên là Vân Phi Dương. Cũng không biết có phải đầu óc tên này có bệnh hay không, chuyên tìm tu sĩ Tiên Quốc gây sự, Vân Hoa tông thiệt thòi không nhỏ. Dưới tình huống như vậy dĩ nhiên là trợ lực càng nhiều càng tốt, cộng thêm Yến Bắc Hồng thế đơn lực bạc cũng cần chỗ dựa, bọn Tống Trạch Minh thấy Yến Bắc Hồng có mấy phần bản lãnh nên đón nhận y, cũng tạm thời không trở mặt.

Thế nhưng Vân Hoa tông cũng xui xẻo, lại ba lần gặp Vân Phi Dương dẫn người chạy khắp nơi. Hai bên giao phong ba lần, hơn một trăm nhân mã Vân Hoa tông phần lớn bỏ mạng trên tay Vân Phi Dương.

---------------

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc