PHI THIÊN

Miêu Nghị ừ một tiếng, ánh mắt từ trên la bàn tinh đồ chuyển đi, ngón tay điểm lên mục tiêu nói:

- Truyền lệnh cho Hoành Vô Đạo, mệnh hắn phong tỏa tất cả tinh môn ra vào trong vùng này, không cho phép bất luận kẻ nào xuất nhập!

- Tuân mệnh!

Dương Triệu Thanh ứng một tiếng.

Ngoài phòng, Vân Tri Thu cùng Phi Hồng đang chờ, nhìn thấy Miêu Nghị từ trong nhà đi ra, Phi Hồng muốn nói lại thôi.

Miêu Nghị đi tới trước mặt nàng, gật đầu nói:

- Sắp bắt đầu giao dịch, ngươi không cần khẩn trương, bản vương sẽ tự thân đi cùng người, không có việc gì đâu.

Phi Hồng dùng sức gật đầu:

- Thiếp thân minh bạch.

Miêu Nghị đưa mắt nhìn Vân Tri Thu, kẻ sau gượng gạo cười nói:

- Yêu Tăng...

Cuối cùng lại không nói gì, chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở:

- Cẩn thận chút.

- Ừ, yên tâm, trong lòng ta nắm chắc.

- Người bên biệt viện đã có thể chuyển vào phủ, vương gia muốn an trí thế nào?

- Người nhìn vào mà sắp xếp thôi.

Miêu Nghị nói xong liền vươn tay bắt lấy Phi Hồng, dắt nàng bước nhanh mà đi.

Thủ chưởng ấm áp có lực, có bàn tay đại biểu cho quyền thế nay bắt lấy, khiến Phi Hồng lòng đầy thấp thỏm an tâm không ít.

Sau khi một hàng trên vạn nhân mã đặt chân đến tinh vực phụ cận địa điểm giao dịch, Tị lộ nguyên soái Hoành Vô Đạo tự thân chạy tới đón.

Bái kiến xong, Hoành Vô Đạo nhịn không được hỏi:

- Vương gia, đã xảy ra chuyện gì?

Miêu Nghị đột nhiên hạ lệnh phong tỏa vung tinh vực quanh đây, còn muốn tự thân đi tới, hắn tự nhiên có phần lo lắng liệu có phải đã xảy ra chuyện gì trên địa bàn của mình.

- Thân phận thực sự của Phi Hồng là nữ nhi cua Địa thần tinh quân đời trước Thái Thúc Văn Xương, Thái Thúc Ngạo Tuyết, nàng cùng mẹ là Lâm Ngạo Tuyết bị giám sát tả bộ khống chế, Lâm Ngạo Tuyết làm nhân chất, Phi Hồng thì thành thám tử cài cắm bên người bản vương. Sau khi Nam quân xảy ra chuyện, giám sát tả bộ mật lệnh Phi Hồng phối hợp Ảnh vệ thích sát bản vương, để tránh Phi Hồng hậu cố chi ưu, bản vương cùng Yêu Tăng Nam Ba làm một giao dịch, hắn phụ trách cứu ra Lâm Ngạo Tuyết, ta thì lấy một vật ra trao đổi với hắn. Mặt dưới Ly cung chính là nơi luyện chế Phá Pháp cung, Thiên Đình trường kỳ tới nay bí mật khống chế không ít gia quyến của đại thần phạm tội, đưa vào trong đó làm khổ lực, Lâm Ngạo Tuyết chính cung ở trong...

Miêu Nghị không giấu hắn, đại khai kể lại ngọn nguồn sự tình.

Hoành Vô Đạo nghe xong rất đỗi chấn kinh, chuyện Phi Hồng là thám tử không đủ để khiến hắn chấn kinh, giám sát tả bộ thường xuyên có hành động rắm chó như vậy, không có gì qua kỳ quái, chấn kinh là bởi vương gia không ngờ dám giao dịch cùng Yêu Tăng, càng khiến hắn ngấm ngầm tâm kinh là vương gia không ngờ nói bí mật này cho hắn biết.

Không khỏi khe khẽ đánh giá Miêu Nghị một cái, cảm thụ đến sự tự tin cường đại từ trong phát tán ra ngoài cua Miêu Nghị, cô tự tin kia khiến hắn cảm thấy rất áp lực.

- Nếu nói như thế, chuyện xảy ra gần đây ở Ly cung là do Yêu Tăng làm?

Hoành Vô Đạo lại thử hỏi một câu.

Miêu Nghị gật đầu:

- Cứu người mà, làm ra chút động tĩnh là điều rất bình thường.

Hoành Vô Đao không khỏi giật nảy mình. Yêu Tăng này quả nhiên đáng sợ, không ngờ có thể từ trong Ly cung đem người cứu ra, dưới mí mắt xảy ra loại chuyện này, đoán rằng Thanh Chủ chắc đang giận điên lên. Thấy Miêu Nghị có vẻ không quá để ý, dám có thái độ đó, quả thực là không để Thiên Đình vào trong mắt, hắn cũng lập tức tỏ thái độ, đứng về phía Miêu Nghị khiển trách nói:

- Bệ hạ thật là quá phận, không ngờ dám làm ra chuyện ám sát đại thần Thiên Đình, Thiên Đình này còn muôn quy củ hay không?

Miêu Nghị biết hắn cũng chỉ nói nói một câu như vậy thôi, loại chuyên này không đến lúc vạn bất đắc dĩ, đây đó đều không tiện xé phá da mặt, hờ hững nói:

- Chuyện ám sát đại thần Thiện Đình, Thanh Chủ làm còn ít ư? Mặc kệ hắn thôi! Ngược lại là nơi này của ngươi đã chuẩn bị thế nào rồi, có dị thường gì hay không?

Hoành Vô Đao:

- Nhận được mệnh lệnh của Vương gia liền lập tức phong tỏa toàn bộ tinh môn trong vùng, tị chức đã nghiêm tra, không bỏ mặc bất cứ người nào ra vào.

Miêu Nghị hơi trầm mặc một lúc, không nhận được tin thay đổi địa điểm giao dịch của Yêu Tăng, xem ra người của Yêu Tăng quả nhiên là đã đến trước.

Không dừng lai ở đây quá lâu, một tiếng lệnh hạ xuống, nhân mã trực tiếp thông qua tinh môn phía trước.

Hoành Vô Đao vốn muốn dẫn thêm chút nhân mã tiến vào hộ giá. Miêu Nghị lai miễn, chỉ để Hoành Vô Đạo mang chút thân vệ cùng đi.

Sau khi đặt chân tới địa điểm giao dịch, đoàn người hạ xuống một tinh cầu hoang vu, Thanh Nguyệt lập tức chỉ huy trên vạn thân quân đi theo tiến hành bố trí, bề mặt xem qua chỉ có trên vạn người, thực tế tự nhiên xa xa không chỉ chút người này.

Hoành Vô Đạo bồi ở bên người Miêu Nghị ít nhiều gì cũng có phần khẩn trương, không biết Yêu Tăng liệu sẽ xuất hiện hay không, người có tên cây có bóng, phong ấn chi địa có nhiều người như vậy, cả Thanh Chủ cùng phật chủ tự thân xuất mã đều không thể bắt được Yêu Tăng, từ trong Ly cung vẫn có thể cứu được người ra ngoài, chỉ cần nghĩ đến đó thôi là đã có áp lực.

Nhưng Yêu Tăng tịnh chưa xuất hiện, nơi sâu trong tinh không khoái tốc lướt đến mấy người, kẻ cầm đầu Hoành Vô Đạo nhận ra, là nguyên hữu đô đốc thân quân Doanh Cưu Quang, Hùng Kỳ!

Hùng Kỳ cũng lớn mật, trực tiếp hạ xuống trận tiền bên này, không nhìn Hoành Vô Đạo, đứng ngay trước mặt Miêu Nghị, hừ hừ cười lạnh một tiếng:

- Không ngờ Ngưu vương gia lại tự thân tới giao dịch, rất tốt rất tốt, đồ vật có mang đến không?

Miêu Nghị hờ hững nói:

- Người đầu?

Hùng Kỳ vung tay lên, bắt một phụ nhân đi ra, chính là Lâm Ngạo Tuyết, tay bóp lên cổ Lâm Ngạo Tuyết, tùy thời đều có thể lấy mạng nàng. Lúc này Lâm Ngạo Tuyết hai mắt nhắm nghiền, không biết chết sống, Hùng Kỳ kêu lớn:

- Người ở chỗ này, co phải vương gia cũng nên lấy ra đồ vật cho chúng ta xem xem?

Miêu Nghị vừa lật tay, huyết liên lộ ra, ngó sen bạch ngọc ở phần gốc rực rỡ hào quang, vừa thấy liền biết là bảo vật, không cần nói nhiều.

Hoành Vô Đạo đứng một bên không khỏi nhìn nhiều hai mắt, tâm lý thầm thì đây là thư gì, có thể sai khiến được Yêu Tăng, xem ra khẳng định là kiện bảo vật phi phàm.

Hùng Kỳ đưa mắt quét khắp huyết liên, lại kêu nói:

- Ái thiếp Phi Hồng của vương gia đâu? Còn là để nàng tự thân đi ra nghiệm chứng xem co phải mẹ mình không, bên này ta cũng phái một người sang đó nghiệm chứng đồ vật thật giả, thế nào?

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc