“Anh anh” một tiếng, Nghịch Lân thương đột nhiên xuất hiện trên tay Miêu Nghị thương chỉ Bách Lục quát lên:
- Chết hay là sống, ngươi tự chọn đi!
- Ngưu tổng trấn!
Diệu Tồn nóng nảy muốn khuyên can.
Thân hình Diêm Tu chợt lóe, ngăn cản phía trước, cười nói:
- Đại sư, không có chuyện của ngươi.
Bách Lục nổi giận. Bộ mặt tức giận, nếu thật sự muốn động thủ, hắn vẫn có chút kiêng kỵ, người có tên, cây có bóng, Miêu Nghị giết ra danh tiếng hàn tướng vẫn có lực uy hiếp, Thái Liên tu sĩ chết trên tay Miêu Nghị cũng không ít, cộng thêm bộ dạng đe dọa không hề sợ hãi lo lắng của Miêu Nghị như thế, Bách Lục muốn không đắn đo một chút cũng không được.
Nhưng Miêu Nghị hiện tại cũng không nghe những thứ trống rỗng kia. Hắn lại xé ra những lời hồ lộng Diêm Tu lúc trước... Miêu Nghị muốn động thủ, Bách Lục suy nghĩ, giúp bằng hữu một chuyện nhỏ không cần thiết kéo mình liên lụy vào, nói thật:
Chuyện không phức tạp như Ngưu tổng trấn suy nghĩ, chẳng qua có người muốn mượn tay bần tăng hẹn Ngưu tổng trấn nói một số chuyện, tuyệt đối không có ác ý.
Những lời này chẳng khác nào thừa nhận những lời thưởng thức kỳ quan lúc trước là giả. Diệu Tồn trừng lớn hai mắt, gấp giọng nói:
- Bách Lục, ngươi dám lừa gạt!
Gương mặt Diêm Tu càng lúc càng tối đen. Trong ánh mắt sâu kín nhằm chằm chằm Bách Lục, mười ngón tay núp trong tay áo chậm rãi đưa ra ngoài, khẽ búng ra mười ngón tay, trên mười móng tay bén nhọn dần hiện ra u quang.
- Đàm luận?
Miêu Nghị chợt nheo mắt, ở Cực Lạc giới có thể có người nào tìm mình đàm luận? Hỏi:
- Người nào?
Bách Lục đang muốn mở miệng trả lời, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn hướng bầu trời, lạnh lùng nói:
- Người đó có lẽ tới rồi ngươi tự hỏi đi.
Mấy người cùng nhau ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên bầu trời, năm tên tăng nhân nhanh chóng rơi xuống, rất nhanh lần lượt hạ xuống trên đảo, chính là đám người của Duẫn Chiếu chạy đến. Nhưng lúc này cũng dịch dung rồi, Miêu Nghị nhìn năm người đánh giá dĩ nhiên cũng nhìn ra bọn họ đã dịch dung.
Còn đám người Duẫn Chiếu cũng đang nhìn đám người Miêu Nghị đánh giá, ánh mắt rất nhanh cũng rơi xuống trên người Miêu Nghị, bọn họ lúc trước đã nhìn bức vẽ của Miêu Nghị
Thấy mấy người này dịch dung, Bách Lục cũng sửng sốt. Duẫn Quang cũng nằm trong năm người đó bước lên trước chắp tay trước ngực nói:
- Làm phiền.
Nghe thấy thanh âm, Bách Lục lúc này mới xác nhận thân phận của Duẫn Quang, lắc đầu thở dài nói:
- Vị Ngưu tổng trấn này tính tình không tốt, còn tưởng là bần tăng có ác ý gì, có chuyện gì chính các ngươi nói đi.
Quay đầu lại nói với Miêu Nghị:
- Người tới rồi. Bần tăng không quấy rầy nữa.
Hắn dứt lời xoay người đi, ai ngờ Duẫn Chiếu đứng bên cạnh đột nhiên vung tay áo, một viên kim khí hình cầu màu đỏ do năm con rồng điêu khắc bay ra, bỗng nhiên hào quang bành trướng, bay về phía Bách Lục. Nhận thấy được pháp lực ba động, Bách Lục chợt xoay người quay đầu lại, chỉ thấy quả cầu kim khí màu đỏ bành trướng trong nháy mắt chia ra làm năm, hóa thành năm con phi long kim khí trông rất sống động cùng lao đến quần công.
Bách Lục đại kinh:
- Duẫn Quang, các ngươi làm gì vậy?
Tình thế cấp bách bay lên không trung lắc mình né tránh, giới đao nơi tay, cuồng phách ngăn trở.
Hắn căn bản không biết đám người sư huynh đệ Duẫn Quang muốn hắn giữ Miêu Nghị lại làm gì, lúc Duẫn Quang liên hệ với hắn cũng không trực tiếp nói chân tướng, chỉ nói là có chuyện muốn tìm Miêu Nghị nói chuyện, nhờ hắn hỗ trợ. Mà hắn có nhược điểm nằm trong tay Duẫn Quang, không thể làm gì khác hơn là làm theo, hoàn toàn không nghĩ tới tham dự vào chuyện này lại có thể gặp phải nguy hiểm giết người diệt khẩu.
Đây là ý gì? Đám người Miêu Nghị cũng lấy làm kinh hãi, không ngờ chuyện đầu tiên khi năm người kia đến đây lại là động thủ với Bách Lục, ngũ long cầu sáng chói kia hiển nhiên là lục phẩm pháp bảo.
Đ-A-N-G...G! Một tiếng chấn vang, Bách Lục một đao đánh văng ra một phi long chạm mặt đánh tới, nhưng nghênh đón càng làm hắn ứng phó không kịp, trên năm con phi long kim khí đột nhiên bộc phát ra năm màu quang hoa, hiện lên năm màu lam, đỏ, lục, xanh, vàng.
Chỉ cần là người có kinh nghiệm vừa nhìn liền biết, năm con phi long kim khí này hiển nhiên là pháp bảo thất tình lục dục, chia ra dung hợp hỉ, giận, buồn bã, sợ hãi, ham muốn, đủ thấy khi luyện chế món bảo vật này đã hạ đại thủ bút.
Bách Lục một đao đánh văng ra một phi long kim khí, bốn con phi long kim khí bốn bề vây kín mà đến kéo ra quang hoa bốn màu, điên cuồng tấn công.
- Duẫn Quang!
Bách Lục phát ra tiếng bi rống kinh thiên, mắt thấy bốn đạo quang hoa vây kín quét tới, hắn hiển nhiên đã biết mình không thể tránh khỏi, có thể nói tuyệt vọng rống lên.
Bị quang hoa quét trúng, cả người trên không trung run rẩy, tiếng hô bi thống bỗng nhiên im bặt, cả người cũng phản ứng chậm chạp, trên mặt các vẻ mặt chuyển đổi, bốn con phi long kim khí cũng không do dự, móng nhọn giận xé, trong nháy mắt xé nát Bách Lục thành một chùm huyết vũ nhô lên cao nổ bung.
Đám người Miêu Nghị nhìn thấy cảnh này hít sâu một hơi không nghĩ tới Bách Lục bị vật pháp bảo này vây công thậm chí ngay cả sức hoàn thủ cũng không có.
Càng làm ba người khiếp sợ chính là, sau khi năm con phi long kim khí xé nát Bách Lục, bay lên không trung phân tán đi đột nhiên quay về, hướng về bên này vây kín mà đến.
Đám người Miêu Nghị rất nhanh ý thức được, đối phương không phải muốn thu hồi pháp bảo, năm con phi long này lại hướng về phía bọn họ vây công, muốn tiếp tục động thủ với bọn họ.
Miêu Nghị đồng thời cũng ý thức được, đối phương giết Bách Lục không phải vì nguyên nhân khác, mà là giết người diệt khẩu, tương đối ý thức được đối phương chính là nhằm vào Miêu Nghị hắn mà tới.
Đối phương thậm chí không nói một câu nào, liền trực tiếp hạ thủ, làm người ta có chút ứng phó không kịp.
Diêm Tu tay không tấc sắt, hai tay giơ móng vuốt, nhanh chóng đề phòng phía sau Miêu Nghị.
Diệu Tồn cũng lôi giới đao nơi tay, phẫn nộ quát:
- Cuồng đồ lớn mật...
Còn chưa dứt lời, Diệu Tồn đột nhiên phát hiện thấy hoa mắt, trong giây lát phát hiện mình đang ở bên trong một viên kim khí hình cầu màu đỏ.
Dưới tình thế cấp bách, Miêu Nghị không còn kịp nữa làm quá nhiều phản ứng, trực tiếp thả ra “Đả Bất Lạn” bao vây ba người bên trong, khóa cứng phòng ngự.
Ầm! Tựa hồ cùng lúc đó, một tiếng chấn vang, ba người ở bên trong “Đả Bất Lạn” tung bay di chuyển.
Tạch....! Nghịch lân thương Miêu Nghị trong tay quét ngang, gác bên trong “Đả Bất Lạn” thành một cây trụ xà ngang, ba người cùng chộp vào trên cán thương ổn định thân hình của mình, tránh đụng loạn trong hình cầu.
Rầm rầm rầm.
Ba người có thể cảm nhận được “Đả Bất Lạn” đang gặp phải tiến công hung mãnh của năm con phi long kim khí.
Đây không phải là nguy hiểm nhất, năm con phi long kim khí tiến công Đả Bất Lạn, đồng thời quang hoa năm màu đã xuyên thấu qua từng đạo khe hở của Đả Bất Lạn thẩm thấu vào bên trong. trong ba người lắc lư, Diêm Tu và Diệu Tồn trong nháy mắt trúng chiêu, không bắt được cán thương, thất thủ rơi vào bên trong hình cầu bị đụng đầu choáng váng.
Thời gian trôi kinh quá