Khấu Văn Lam nhìn theo, vẻ mặt có chút phức tạp. Biêt rõ lần này mình đã đắc tội với Tam ca. Hắn cũng không muốn, nhưng mà hắn thật không cam lòng.
Không tới một lát, Khấu Văn Thanh không biết từ lúc nào đã hiện lên bên cạnh hắn, truyền âm nói với Khấu Văn Lam đang buồn bực không vui:
- Lão lục, sao vậy? Ngươi nói với Tam ca cái gì mà sao thấy hắn mất hứng rời khỏi như vậy. Bề ngoài ngươi cũng không cao hứng hơn là bao, xảy ra chuyện gì?
Khấu Văn Lam cười khổ một tiếng, đem chuyện đại khái nói qua một lần.
Khấu Văn Thanh nghe xong nhíu mày nói:
- Lão tam này thật là, như vậy cũng mở miệng ra được. Đây không phải là chủ tâm làm cho người ta khó xử sao? Đây cũng không phải là lời một huynh trưởng nên nói. Không trông cậy vào hắn chiếu cố cũng thôi đi. Lại muốn cướp thứ của ngươi. Đừng để ý tới hắn, hắn còn định ăn ngươi sao?
- Ài.
Khấu Văn Lam thở dài một tiếng, tinh thần có chút uể oải.
Kỳ thực quan hệ của hắn với tỷ muội cùng thế hệ không tệ. Mà sở dĩ là như vậy bởi vì hắn có quan hệ rất lớn với đám tỷ muội này.
Đồng lứa của hắn có Đại ca Khấu Văn Bạch, nhị tỷ Khấu Văn Hồng, tam ca Khấu Văn Hoàng, tứ tỷ Khấu Văn Lục, ngũ tỷ Khấu Văn Thanh, hắn là lão lục, thất muội gọi là Khấu Văn Tử.
Trong bảy huynh đệ tỷ muội chỉ có ba nam, những người khác đều là nữ. Mà trong ba nam hắn là người nhỏ nhất.
Lão đại và lão nhị xuất phát từ một phụ mẫu.
Lão tam, lão tứ và lão ngũ cùng một phụ mẫu. Nói cách khác, Khấu Văn Hoàng, Khấu Văn Thanh là thân huynh muội. Nhưng mà thoạt nhìn Khấu Văn Thanh có quan hệ rất tốt với Khấu Văn Lam.
Khấu Văn Lam còn có một thân muội muội là lão thất Khấu Văn Tử.
Nữ nhi trong Khấu gia sớm muộn cũng thành gia lập thất, cuối cùng đều trở thành người nhà người ta. Bởi vì nguyên nhân này, cho nên mặc kệ nữ nhi thành gia lập thất hay không, đều không thể chưởng quản chuyện trong Khấu gia. Mà lão đại và lão Tam đã sớm tiến vào hàng ngũ bồi dưỡng của Khấu gia. Đợi tới lúc hắn xuất thế, tuổi tác hơn kém nhiều, cũng không thể nào chơi đùa với hắn được. Chỉ có một đám nữ nhân không có chính sự gì trong nhà mới có thể chơi đùa với hắn. Lăn lộn lâu trong đám nữ nhân, dưới kết quả âm thịnh dương suy mới tạo thành hắn như ngày hôm nay.
Mà Khấu Văn Bạch, Khấu Văn Hoàng, giữa hai người này và hắn cũng chỉ có một người có thể trở thành đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của gia tộc. Mỗi một thời đại đều chỉ có thể một đối tượng bồi dưỡng trọng điểm. Chỉ chọn người ưu tú nhất, một khi xác nhận xong. Tài nguyên gia tộc sẽ tập trung vào một mình người đó. Không phải là yêu cầu hà khắc tới mức bất cận nhân tình. Mà là tình thế bức bách. Cần biết gia tộc bọn họ có địa vị như vậy, không có khả năng không cạnh tranh trong gia tộc. Tất cả các chi đều cạnh tranh với nhau. Nhiều người như vậy, tài nguyên cũng không thể nào chia đều vậy. Nếu như chia đều cho dù dùng tài nguyên của gia tộc cũng không thể nào kéo dài được quá lâu. Cho nên làm như vậy cũng không có gì là lạ.
Đương nhiên, cho dù không thể trở thành đối tượng bồi dưỡng trọng điểm cũng không đói mà chết. Tài nguyên tu luyện tất yếu vẫn sẽ được cung cấp. Nhưng mà số lượng cung cấp không nhiều lắm này cũng tuyệt đối mạnh hơn đại đa số người tu hành. Dù sao đây vẫn là tử tôn của gia tộc.
Nói một cách tương đối, nếu như Khấu Văn Lam không được chọn vẫn sống tốt một chút. Bởi vì nam đinh trong Khấu gia cũng không có nhiều. Ví dụ như Hạ Hầu Long Thành thì thảm lớn. Tử tôn Hạ Hầu gia tộc quá nhiều, năm đó Hạ Hầu gia tộc là gia tộc đệ nhất thiên hạ. Thiên đế lúc trèo lên ngai, khi đó thiên hạ mới được định đoạt, còn chưa yên ổn, vì mượn nhờ thế lực Hạ Hầu gia tộc khống chế thiên hạ cho nên mới lấy nữ nhi Hạ Hầu gia làm hậu.
Nhưng mà thỏ khôn cũng có mấy hang, chim bay phải biết nhiều đường. Thiên đế sau khi ổn định thiên hạ, lại bắt đầu ra tay với Hạ Hầu gia tộc, cố ý khống chế thế lực Hạ Hầu gia tộc. Kể từ đó tử tôn của Hạ Hầu gia tộc nhiều cho nên cũng thành gánh nặng của Hạ Hầu gia tộc. Áp lực cạnh tranh bên trong cũng lớn hơn. Đây là lý do Hạ Hầu Long Thành khi cãi nhau thường xuyên bị Khấu Văn Lam nói bên trong Khấu gia còn có sữa cho hắn uống. Ý chỉ là Khấu Văn Lam hắn so với Hạ Hầu Long Thành còn có tiền hơn.
Đây đều là chuyện tào lao. Trở lại vấn đề chính, chính là bởi vì có quan hệ tốt với một đám tỷ muội, Khấu Văn Thanh mới xuất hiện ở đây an ủi Khấu Văn Lam.
Khấu Văn Thanh đang trấn an hắn, Khấu Văn Lam nhướng mày, mang ra tinh linh, sau khi trao đổi một phen, sắc mặt có chút khó coi. Lặng lẽ thu hồi tinh linh.
Khấu Văn Thanh hỏi:
- Sao vậy?
Khấu Văn Lam cười thảm nói:
- Tam ca đem chuyện này nói với trong nhà, tin tức từ phụ thân đệ tới.
Khấu Văn Thanh khẽ giật mình:
- Tam thúc nói thế nào?
Phụ thân Khấu Văn Lam cũng không có bức hắn, sau khi hỏi rõ mọi chuyện, chỉ hỏi hắn có xác định thông qua cửa ải cuối cùng hay không. Nếu như nắm chắc thì được, không cần phải để ý tới Khấu Văn Hoàng. Nếu như không, hậu quả của việc không để ý tới nhất định sẽ rất thảm. Thành tích chỉnh thể của Khấu gia sẽ làm cho Khấu gia mất mặt. Hắn sẽ phải chịu trách nhiệm đầu nước. Tư tâm quấy phá không chú ý tới lợi ích của gia tộc, chuyện này hắn không đảm đương nổi.
Phụ thân hắn đưa ra hai lựa chọn.
Hiện tại nếu như phối hợp với Khấu Văn Hoàng, làm ra hi sinh như vậy, gia tộc còn có thể cho hắn một lần cơ hội. Hắn còn có thể bảo trụ vị trí Đại thống lĩnh. Gia tộc sẽ đem hắn từ Thiên Nguyên tinh điều tới phạm vi thế lực của gia tộc.
Lựa chọn thứ hai chính là tự mình xử lý. Một khi người của hắn không mang về được đào phạm, không mang về được thành tích cho hắn. Đừng nói vị trí hôm nay của hắn có giữ được hay không, hắn còn có thể tự tuyệt đường lui của mình. Phải gánh chịu tất cả hậu quả. Đi đường nào là tự mình hắn chọn lấy.
Nghe vậy, Khấu Văn Thanh im lặng một hồi lâu rồi mới hỏi:
- Lão lục, đệ đối với thủ hạ mình có nắm chắc không?
- Bên đệ chỉ còn ba người. Mà giữa ba người, tu vi cao nhất cũng chỉ là Kim Liên ngũ phẩm, mà người tu vi cao nhất còn từng phản bội đệ một lần.
Khấu Văn Lam nói vậy còn có ý hỏi lại ngũ tỷ mình, tỷ nói như vậy đệ có nắm chắc hay không?
- Cái này...
Khấu Văn Thanh nghe vậy cũng do dự, thử nói:
- Lão lục, hợp tác với Tam ca ít nhất đệ còn có đường lui. Không tới mức đoạn tuyệt đường lui. Tam thúc cũng vì muốn tốt cho đệ, sẽ không hại đệ... Ta cũng thấy đệ nên suy nghĩ cho thật kĩ.
Thời gian trôi kinh quá