Còn Tứ Quân bên đó ai nấy đang oanh oanh liệt liệt, đa số ánh mắt thiên hạ hội tụ tại bên đó, Miêu Nghị thừa dịp người khác vô hạ cό cập mình bên này khi nhanh dựng cơ cấu tốt, bằng không nên đến phiên hắn làm người khác chú ý rồi, tùy tiện bên nào cũng đủ dụ cho người chú ý, thí dụ như tập thể mười vạn đại quân thăng cấp, người ta không rãnh quản bên này mới được, bằng không cùng mọi người trống ra tay rất có thể rối loạn tìm cho mình điểm kích thích.
- Thừa Vũ a, không phải là trẫm không giữ mặt mũi cho ngươi, trầm trước kia đã chiêu cáo thiên hạ tìm nơi tư địa cho Nguyệt Hành cung, ngươi không thể khiến cho trẫm lật lọng chứ?
Bên trong Thiên Tẫn cung, Thanh chủ sang gặp Hạ Hầu Thừa Vũ, lại lần nữa nhắc tới chuyện Miêu Nghị báo lên xây phủ, Thanh chủ lắc lắc đầu, đưa tay sờ sờ soạng cái bụng tròn của Hạ Hầu Thừa Vũ rồi buông tiếng thở dài, cảm thụ bên trong cái bụng ấy một tiểu sinh mệnh, cho hắn một cảm giác khác thường, một cảm giác trước nay chưa từng có, hắn không biết đây có phải cái gọi là cảm giác huyết mạch gắn kết qua lại, tóm lại giọng nói đều nhu hòa xuống.
- Nguyệt Hành cung nội cảnh 10 viên tinh cầu, trong đó có sáu viên đất nghi cư, chẳng lẽ cấp một viên cho U Minh Đô Thống phủ làm nơi trú đóng cũng không được sao? Huống chi trong thiên hạ vẫn là vương thổ, chỉ cần bệ hạ làm chút ám hiệu, Nguyệt Hành cung nhất định không dám nghịch lại.
Hạ Hầu Thừa Vũ kiên trì thỉnh cầu lần nữa, vì chuyện Miêu Nghị coi như nàng đang bán lực rồi, nàng cũng biết tình huống của vùng đất U Minh, mười vạn đại quân cũng không có điểm dừng chân thích hợp, sáng lập Đô Thống phủ tự bản thân mình cũng không ủng hộ được như thế, khiến cho Ngưu Hữu Đức thấy bản thân mình thế nào? Làm sao có thể thu làm tâm phúc? Mặc dù Hạ Hầu gia cản trở, nhưng nàng thật không cam lòng bỏ qua, trong mắt gần như mang theo ý cầu khẩn.
Thật ra nàng cũng nhìn sắc mặt Thanh chủ mà nói, lúc này thấy Thanh chủ dễ nói chuyện mới dám dây dưa, nếu như thấy Thanh chủ khó mà nói, nàng nhất định không dám nói ra.
- Đây không phải là vấn đề Nguyệt Hành cung dám hay không dám nghịch, mà là vấn đề khiến cho người trong thiên hạ thấy trẫm như thế nào...
Lời nói đến đây, Thanh chủ đột nhiên ngưng tụ ánh mắt lại, cảm thấy viên tiểu tử cổ cổ trong bụng kia chân đá bàn tay mình một chút, nghiêng đầu liếc nhìn thần sắc cầu khẩn trong mắt của Hạ Hầu Thừa Vũ, hơi trầm mặc:
- Như vậy đi. Đã chiêu cáo thiên hạ chuyện của Nguyệt Hành cung tuân thủ nghiêm ngặt quy củ, dưới tình huống không phạm sai lầm, trẫm tuyệt đối không thể lật lọng, nàng bảo Ngưu Hữu Đức tự đi làm xong Nguyệt Hành cung đi, chỉ cần Nguyệt Hành cung đồng ý cho người U Minh Đô Thống phủ đồn trú, trẫm cũng không có gì đáng nói.
- Vậy...
Hạ Hầu Thừa Vũ không nhịn được cười khổ nói:
- Không có thiên uy của bệ hạ tạo áp lực. Ngưu Hữu Đức làm sao có thể thuyết phục Nguyệt Hành cung.
Thanh chủ cười ha hả:
- Nàng đừng coi thường con khỉ chết bầm đó, chuyện thiên ông thọ yến nàng đã quên rồi, nàng không cho hắn thử một chút, làm sao biết hắn không làm được? Không ngại cho đó là một trận khảo giáo. Cơ hội nàng cho hắn rồi, hắn không làm được có thể trách ai. Như vậy nàng cũng có thể từ chối rồi.
Hạ Hầu Thừa Vũ ngẫm lại cũng đúng, huống chi nàng cũng đã nhận ra, Thanh chủ đã nhượng bộ hết mức rồi, bức bách nữa chỉ sợ là chọc giận đến Thanh chủ rồi.
Miêu Nghị nhận được truyền tin của Thiên Tẫn cung xong, lập tức lại báo lên một chuyện, thân thỉnh một vạn trương Phá Pháp cung cho U Minh Đô Thống phủ.
Rõ ràng có thể cùng báo lên một lần, hắn lại một bước tiếp một bước, báo lên Thiên Tẫn cung bên đó, trình tự chọn lựa chính là gợi ý của Dương Khánh, cùng báo lên toàn bộ rất dễ dàng xuất hiện có thể hoặc không thể đáp ứng rồi, mà sáng lập U Minh Đô Thống phủ là tiêu tiền mạnh nhất.
Bên trên ít nhiều chi viện dư một chút, không xong phía dưới liên tiếp báo lên cho hay không rồi, có thể tăng gia tăng xác xuất thành công. Chuyện xây phủ Nguyệt Hành cung nội cảnh được báo trước là có dụng ý đấy.
Báo lên chuyện thân thỉnh một vạn trương Phá Pháp cung xong, Thiên Tẫn cung quyết định thế nào khiến cho Thiên Tẫn cung nhức đầu đi, Miêu Nghị thì cơ hồ không do dự địa điểm một đạo đội ngũ xuất phát theo hắn, đi Nguyệt Hành cung.
Nguyệt Hành cung, một địa điểm U Minh duy nhất xa mặt trời nhất, 10 viên tinh cầu xinh đẹp bay lơ lửng lẳng lặng xoay tròn.
Hơn một ngàn đội ngũ từ tinh không đến, Thanh Nguyệt bay lại gần Miêu Nghị, chỉ một viên tinh cầu Thương Mang xinh đẹp màu xanh thẳm bày tỏ Chủ Điện Nguyệt Hành cung ngay trên viên tinh cầu kia, bởi vì nàng đã từng tới nơi này.
Hơn một ngàn đội ngũ lập tức xông phá khí chướng. Mây mù nhanh chóng lướt qua bên tai, trước mắt bỗng nhiên sáng rỡ. Phía dưới là núi rừng sông hồ tốt tươi, người ở lâu tại Quỷ Thị đều có điểm không quen với quang cảnh tươi đẹp nơi này.
Người vẫn ở không trung. Phía dưới từng bóng người đã từ núi rừng sông hồ phóng lên cao, ngăn một nhóm hạ phóng đi đường.
Ngăn bọn họ chính là một đám nữ nhân, từng người từng người giai nhân ngọc đẹp, áo trắng như tuyết, váy mệ đón gió phiêu phiêu, người nào cũng có khí chất thanh tân thoát tục khác biệt, dường như ai đều có một cổ tựa như tiên khí, đám nữ nhân tuổi tác xem ra đều rất trẻ, Miêu Nghị có nghe nói qua những nữ nhân kia, người tu luyện công pháp ở Nguyệt Hành cung có lợi dùng công hiệu Nguyệt Hoa trú nhan, cho dù là lão tử dung mạo cũng trẻ trung xinh đẹp.
Nhưng một số người sử dụng vũ khí thật ra khiến cho Miêu Nghị cảm thấy nhìn quen mắt, tương tự cùng vũ khí Nguyệt Dao dùng trước kia.
Từng người từng người huy cánh tay quăng ra một trăng lưỡi liềm, trăng lưỡi liềm xoay lên bay múa đầy trời, dĩ nhiên là vây quanh bọn họ rồi.
- Người nào tự tiện xông vào Nguyệt Hành cung?
Một nữ tử cầm đầu chỉ vào Miêu Nghị và mọi người, quát.
Thời gian trôi kinh quá