PHI THIÊN

Thấy ánh mắt Vân Tri Thu lộ ra vẻ cảnh giác, thậm chí có chút phản cảm.

Hùng Uy vội ho một tiếng và nói:

- Đệ muội chớ để ý, đám gia hỏa này trường kỳ ở Tinh Túc Hải không có việc gì vui, bọn chúng có thói quen trêu đùa với nhau đấy.

Vân Tri Thu biểu hiện mỉm cười nhưng trong nội tâm lại âm thầm cảnh giác, đám yêu quái này vui đùa còn sờ loạn lão bà của người khác, nàng không thích kiểu vui đùa này, cũng không có khả năng để nam nhân sờ loạn. Nàng đã lập gia đình, trên người vốn có thanh danh đàn bà dâm đãng, nếu làm Miêu Nghị hiểu lầm, nàng không còn đường sống tiếp.

Thế đạo chính là như vậy, nam nhân ba vợ bốn nàng hầu rất bình thường, trinh tiết nữ nhân lại là chuyện lớn bằng trời.

Tuy năm xưa nàng ăn mặc bạo lộ nhưng trong thực chất là người truyền thống, nếu không cũng không tới phiên Miêu Nghị chiếm được trinh tiết của nàng, sợ rằng đã sớm bị Phong Huyền đắc thủ. Mặc dù nàng thường xuyên ở trước mặt Miêu Nghị nói mình là người đàn bà dâm đãng, đó chỉ là nói ngoài miệng mà thôi, kỳ thật lúc nào cũng quan tâm phản ứng của Miêu Nghị, nói trắng ra chính là thăm dò phản ứng của Miêu Nghị, nói rõ thâm tâm của nàng rất yếu ớt.

Ngoài mặt nàng nhìn như hào phóng rộng rãi, mặt ngoài nhìn không sao cả, kỳ thật nội tâm rất tự tị, dù sao không thể thanh bạch gả cho Miêu Nghị, nếu không như thế, với tính tình cương liệt của nàng chưa chắc cho phép Miêu Nghị nạp thiếp, trong tiềm thức cũng muốn bù đắp cho Miêu Nghị, chính nàng cũng không ý thức được mà thôi.

- Đi đương cũng mất một ít thời gian, Ngưu Nhị không thể bổ nhiệm đủ ba mươi hai vị trí, để lâu sẽ có người ý kiến, tiểu muội sẽ đi sớm.

Vân Tri Thu thiếu nợ hạ thấp người.

- Mời!

Hùng Uy và Hồng Thiên cùng mời.

Vân Tri Thu quay người bay đi, đột nhiên quay đầu lại triệu hồi Phục Thanh và Ưng Vô Địch ra ngoài.

Bốn túc chủ không biết nàng có ý gì, Vân Tri Thu lại giao bốn tinh linh cho bọn họ, dạy bọn họ kết ấn liên lạc với nhau, về phần dùng tiết tấu tiếng chuông gì liên hệ, đó là việc của bọn họ.

Bốn người vui vẻ, Vân Tri Thu bóp chết lui con đường lui tới Tiểu Thế Giới, bốn người đang lo lắng nếu phát sinh việc gì thì làm sao liên lạc, có tinh linh thì dễ xử lý, có thể tùy thời liên hệ với nhau.

Vì xây dựng phương thức liên lạc, bốn người lại chậm trễ Vân Tri Thu một ít thời gian.

Sau khi làm xong, bốn người nhận lỗi với Vân Tri Thu, Vân Tri Thu cũng thuận thế đưa ra yêu cầu.

- Đại ca, tứ ca, tiên quốc Thần Lộ có phiền toái gì, xin hai vị chiếu cố giúp, đó là đường lui của Ngưu Nhị tại Tiên quốc.

- Dễ nói, có việc cứ nói một tiếng là được.

Hùng Uy đáp ứng.

Vân Tri Thu tạ ơn, quay đầu thu Phục Thanh và Ưng Vô Địch vào thú nang.

- Đại ca, tứ ca không cần đưa tiễn, miễn lọt vào mắt người có tâm.

Vân Tri Thu thỉnh hai người dừng bước, chợt một mình đáp xuống đất, lệnh cho thợ mộc và thợ đá quay về Ngọc Đô Phong, sau đó lại thu Âu Dương tỷ muội vào trong thú nang, lúc này mới bay thẳng vào tinh không.

Hùng Uy và Hồng Thiên đứng trong đại điện nhìn lên...

Vân Tri Thu bay trong không vực tiến vào Đại Thế Giới, bước vào tinh cầu hoang vu mới thả bầy yêu ra ngoài, cũng không để Âu Dương tỷ muội lộ diện.

Đến tận đây Phục Thanh và Ưng Vô Địch mới nói cho mọi người biết mục đích.

- Đại Thế Giới!

Lũ yêu kinh hô, không ai không vui mừng, không ngờ đến Đại Thế Giới trong truyền thuyết!

Ngắm nhìn chung quanh, cảm nhận sự khác biệt giữa Đại Thế Giới và Tiểu Thế Giới, bề ngoài không có gì khác nhau cả.

- Chư vị nghe ta nói, Đại Thế Giới hung hiểm hơn Tiểu Thế Giới nhiều...

Vân Tri Thu bắt đầu giới thiệu các công việc cần chú ý trong Đại Thế Giới, Phục Thanh và Ưng Vô Địch thỉnh thoảng lên tiếng, cảnh cáo bầy yêu không nên gây chuyện xấu.

Sau khi nghe ngũ gia Miêu Nghị đã làm thống lĩnh một Thiên phố của Đại Thế Giới, đó là chức quan của Thiên đình, Liệt Hoàn lên tiếng:

- Phu nhân ngũ gia, thống lĩnh là chức quan gì?

Vân Tri Thu cười nói:

- Khó mà nói, xem tình huống mà định ra, các ngươi tới đó mà tìm hiểu, nói đơn giản dễ hiểu một chút, đó là thống lĩnh một tinh cầu Tiểu Thế Giới.

Phục Thanh nói:

- Tất cả mọi người nhớ kỹ, công khai không được phép gọi là ngũ gia, phải xưng hô thống lĩnh, Ngưu Hữu Đức Ngưu thống lĩnh.

- Ngưu Hữu Đức

Hồ Phi ngạc nhiên kêu lên.

- Vì sao cái tên này quen tai thế? Túc chủ, năm đó có một huyết án tại trại Đồng Chiêng là do Ngưu Hữu Đức làm nha?

Phục Thanh trợn mắt, nói:

- Cần ngươi nhắc nhở?

Hồ Phi cười trộm, nói:

- Không lẽ là ngũ gia làm?

Việc này đến bây giờ có truy cứu cũng vô dụng, Phục Thanh chỉ cười mà không nói, chờ Vân Tri Thu nói tiếp.

Nhìn đám người không bị trói buộc, Vân Tri Thu cường điệu nhắc nhở hung hiểm của Đại Thế Giới và quy củ Thiên đình, thực tế hình dung tu sĩ cảnh giới pháp lực vô biên và Thải Liên nhiều như chó, bầy yêu hít sâu một hơi, mới hiểu thì ra Kim Liên trong Đại Thế Giới chẳng khác gì một đống Bạch Liên trong Tiểu Thế Giới, có thể dễ dàng bóp chết một đống lớn, nội tâm bọn họ khiếp sợ.

Sau khi bay vào tinh không lần nữa, đám người này hô lên như sói tru, hưng phấn khó kìm nén.

Đến Thiên Nguyên tinh, Vân Tri Thu tách ra, không thích hợp cùng xuất hiện trong Thiên Nguyên tinh, nàng lợi dụng linh tinh liên hệ với Miêu Nghị, một đám lão yêu quái đã đến, hắn cũng nên mang đám yêu quái này đi vào, còn lại không có việc của nàng, cứ giao Miêu Nghị giải quyết.

Lúc đám yêu quái tới thành đông đều có thủ vệ thiên binh tiếp dẫn, cũng làm quen với nhau, một đám yêu quái tụ tập yêu khí trùng thiên.

Nhìn thấy đám yêu quái bị thiên binh dẫn đi, Vân Tri Thu dịch dung mới lộ diện tại cổng thành.

Chưa quay về Vân Dung Quán, nàng đi tới một cửa hàng nhỏ tại góc rẽ đối diện Vân Dung Quán.

Nhắc tới cũng trùng hợp, Miêu Nghị đang suy nghĩ tìm cửa hàng, Thiên đình đột nhiên có phạm nhân, nói cái gì cấu kết phản tặc, xử quyết tại chỗ, bên trên ra lệnh khám nhà diệt tộc, Thiên phố vừa vặn trống ra vài cửa hàng, có hai gian vừa vặn nằm ở khu đông.

Đương nhiên Miêu Nghị không thể bỏ qua, bằng vào năng lực của hắn không có khả năng nuốt nổi, vẫn muốn dùng tiền mua, cũng không phải dùng tiền thì cái gì cũng mua được, vì vậy Miêu Nghị mặt dày mày dạn tới tìm Khấu Văn Lam, thỉnh Khấu Văn Lam hỗ trợ, lý do bà chủ Vân Dung Quán muốn tìm cửa hàng giúp bằng hữu.

Khấu Văn Lam phục hắn, hỏi hắn: người ta là đàn bà có chồng, lần trước Bích Nguyệt phu nhân đã điểm mặt với ngươi, ngươi còn không chịu dừng tay?

Miêu Nghị trả lời: nàng vốn muốn đi tìm Bích Nguyệt phu nhân hỗ trợ, là ta cướp hỗ trợ, Đại thống lĩnh, ngươi không thể không để ý hạnh phúc chung thân của thủ hạ.

- Cái gì đàn bà có chồng, cái rắm hạnh phúc chung thân!

Khấu Văn Lam mỉa mai thì mỉa mai nhưng hắn vẫn giúp đỡ.

Miêu Nghị không muốn cửa hàng lớn, một là vì Miêu Nghị mua không nổi, một khác là người ta nhìn chằm chằm vào, Miêu Nghị chiếm tiện nghi cửa hàng nhỏ, hắn mua được bằng nửa giá, cũng phải mất ba ngàn tỷ hồng tinh.

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc