PHI THIÊN

- Phá Pháp Cung chuẩn bị!

Hơn vạn nhân mã lập tức lấy cung tiễn ra, giương cung lắp tên. Trên cung tiễn, bảo quang lưu chuyển. Tất cả mục tiêu chỉ về phía một điểm.

- Phá trận công kích. Bắn!

Ba người đồng thời phất tay hạ lệnh.

Vèo vèo vèo!

Trên trăm mũi tên giống như sao rơi bắn ra.

Vù vù.

Tất cả bắn tới, dừng lại ở trên hư không. Một lưới trong suốt màu trắng bạc cực lớn bị bắn, lúc này hiện ra. Phía trên chớp hiện sóng dồn dập, đang hóa giải lực công kích cực lớn.

Vèo vèo vèo!

Đợt mũi tên thứ nhất bắn ra, đợt mũi tên thứ hai lại bắn tới. Ngay sau đó lại là đợt thứ ba. Mỗi lần chỉ bắn trăm mũi tên, nhưng vẫn duy trì tấn công liên tục không ngừng.

Bọn họ hiểu rất rõ về nhược điểm của đại trận phòng hộ này. Nếu như tập trung bắn ra, đại trận có năng lực hóa giải công kích cường đại. Chỉ có duy trì liên tục uy lực công kích tương đối, kích phát vào một điểm, khiến năng lực hóa giải công kích của đại trận không theo kịp tiết tấu công kích. Một khi năng lực vận chuyển bên trong không kịp quay vòng, đại trận dĩ nhiên sẽ sụp đổ.

Hơn năm mươi tu sĩ Thải Liên cầm cung chờ đợi phân phó. Một khi sự công kích duy trì liên tục, màu đại trận phòng hộ bắt đầu biến sắc. Đó chính là lúc bọn họ bắn ra, một lần hành động đánh đòn nghiêm trọng phá hủy đại trận phòng hộ.

Lúc này, màn hào quang trong suốt màu trắng bạc bao phủ ở toàn bộ bầu trời Lục Chỉ Môn. Ánh sáng không ngừng có sóng dao động. Tình thế đã tràn ngập nguy cấp.

Đệ tử của Lục Chỉ Môn, nhất là đám người chưởng môn Bạch Lan, thấy tình trạng như vậy, sắc mặt trắng bệch. Một khi bị trung quân công phá trận phòng hộ, xui xẻo sợ rằng không chỉ là đám người Ngưu Hữu Đức. Lục Chỉ Môn tất nhiên cũng không được chết già. Ai bảo bọn họ đứng ở bên phía Ngưu Hữu Đức này. Chỉ sợ đầu hàng cũng không có tác dụng. Bất đắc dĩ, nàng cũng chỉ có thể ra hiệu lệnh cho hơn vạn đệ tử trong môn đi theo Ngưu Hữu Đức liều mạng. Như vậy có lẽ còn có một đường sống.

May lúc này, trên đỉnh núi cao nhất đột nhiên truyền đến một tiếng Miêu Nghị gầm lên:

- Các ngươi muốn làm gì?

Tất cả đệ tử của Lục Chỉ Môn quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy trong đỉnh núi tràn ngập bụi, có mấy người lao ra.

Toàn thân Miêu Nghị mặc chiến giáp hồng tinh với độ tinh khiết cực cao. Trong tay hắn cầm Nghịch Lân Thương, cưỡi linh thú dữ tợn, dẫn đầu lao ra. Mấy người phái sau đều mặc chiến giáp hồng tinh với độ tinh khiết cực cao.

Hải Bình Tâm theo ở phía sau. Đầu vai hắn khiêng chiếc cờ Hắc Hổ Kỳ bị bẻ gẫy. Cờ lớn đón gió lay động phần phật. Chỉ lá cờ lớn mở ra đã dài đến ba trượng, rộng chừng hai trượng. Nàng ở phía dưới vác một cột cờ lớn có vẻ có chút nhỏ bé. Chỉ có điều nha đầu kia vẫn vác rất có tinh thần, rất muốn lao về phía trước, bảo vệ người trong lòng mình sùng bái nhất.

Diêu Viễn Sơ chật vật không chịu nổi bị Từ Đường Nhiên nắm ở trong tay. Khang Chi Lộc cúi đầu chán nản bị Dương Khánh nắm ở trong tay. Diêm Tu hai tay không, khóe môi nhếch lên, lộ ra một tia máu/ Y phục trên ngực vẫn thủng một lỗ.

Tu vi của Diêu Viễn Sơ và Khang Chi Lộc đúng là cao hơn Diêm Tu. Nhưng cũng chỉ cao hơn một cấp. Khi động thủ, bọn họ căn bản không phải là đối thủ của Diêm Tu. Diêm Tu tu luyện Âm Hồn Thông Dương Quyết bộ chữ nhân và bộ chữ địa. Chỉ chênh lệch một cấp như vậy, căn bản không được Diêm Tu để vào trong mắt. Đây cũng là chỗ dựa lớn nhất khiến Miêu Nghị dám ra tay. Người khác không rõ ràng lắm về thực lực của Diêm Tu, nhưng Miêu Nghị lại hiểu rõ ràng.

Nhưng mấu chốt là Miêu Nghị phải nhanh. Phải bắt được hai người trước khi đại quân công phá được trận phòng hộ. Bằng không một khi bị đại quân tham gia, đó cũng không phải là nói đùa. Loại nhân mã được trang bị hoàn mỹ như vậy, cho dù là tu sĩ Hóa Liên chống lại, cũng đánh không thắng. Sau khi bọn họ kết trận, lại liên thủ với nhau, có thể ngăn cản. Vạn mũi tên cùng bắn ra, ngay cả là tu sĩ Hóa Liên cũng phải tránh đi phong quang. Cho dù là đám người Miêu Nghị cũng không thể đỡ nổi.

Vì không để cho hai người Khang, Diêu trốn thoát kéo dài thời gian, tránh cho giao phong chính diện, Diêm Tu không thể không mạo hiểm hứng một đòn của Khang Chi Lộc trước, sau đó vì ngăn cản Diêu Viễn Sơ sẽ lấy tu vi thấp hơn cứng đối cứng. Lúc này mới khiến hắn bị thương. Bằng không hai người Khang, Diêu liên thủ cũng không phải là đối thủ của Diêm Tu.

Đồng thời, Miêu Nghị cũng tiến hành mạo hiểm, trực diện đối mặt với Diêu Viễn Sơ. Nếu như Đánh Không Nát không thể phát huy ra hiệu quả nên có, vậy Miêu Nghị hắn cũng sẽ bị nguy hiểm. Nhưng hắn chính là dám mạo hiểm, chính là dám làm như vậy, cho nên mới đắc thủ!

Đám nữ quyến Phi Hồng lơ lửng trên không trung nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, thấy đám người Miêu Nghị đắc thủ, có thể nói là vừa mừng vừa sợ. Vui tất nhiên là vì đám người Miêu Nghị bình yên vô sự lại đắc thủ. Kinh sợ chính là làm sao qua được cửa ải trước mắt này. Cho dù là có thể cùng nd của Lục Chỉ Môn động thủ, khẳng định cũng không ngăn cản được nhân mã trung quân xung phong liều chếtChỉ riêng tu sĩ Thải Liên, người ta đã có hơn năm mươi người!

Từ Đường Nhiên kiên trì đi theo tới đây, nhìn thấy trận thế đại quân bao vây tấn công, phía sau lưng cũng xuất hiện mồ hôi lạnh. Hai chân hắn mơ hồ có chút nhũn ra. Dương Khánh đã sớm có chuẩn bị tâm lý, lo lắng Miêu Nghị sẽ khinh xuất. Nhưng Từ Đường Nhiên hắn thật sự không nhìn ra một điểm nào. Hắn thật sự không nghĩ tới đại thống lĩnh sẽ làm như vậy. Mẹ nó, đây chính là đang liều mạng đấy!

Hiện tại Từ Đường Nhiên có ngốc mấy đi nữa cũng đã nhìn ra. Từ khi đặc biệt đưa người của trung quân dời khỏi đại trận, kế hoạch đã bắt đầu được khởi động. Đại thống lĩnh đã chuẩn bị hạ thủ hai người Khang, Diêu. Đưa nhân mã trung quân ra, chính là vì tránh hai gia hỏa này gọi viện quân. Chuyện chơi trò mạo hiểm muốn chết như thế, không ngờ không nói với mình tiếng nào. Thật là dọa chết người.

Nhưng hắn không có cách nào! Đã lên thuyền tặc, không làm theo, đừng nói Miêu Nghị sẽ không bỏ qua cho hắn, Hắc Hổ Kỳ bên này cũng sẽ không bỏ qua cho hắn. Hắn chỉ có thể theo Miêu Nghị liều chết tới cùng.

Bên này, chỗ dựa duy nhất sợ rằng chính là vị bên cạnh kia. Từ Đường Nhiên theo bản năng nhìn Diêm Tu khóe môi lộ ra vết máu, có cảm giác không rét mà run. Hắn thật sự không nghĩ tới gia hỏa giống như âm quỷ này lại cường hãn như vậy. Trái lại, móng vuốt này không ngờ có thể trực tiếp tay không cắt đứt được chiến giáp tử tinh. Vậy nó phải sắc bén đến trình độ nào?

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc