Chẳng qua nàng thu lễ từ người khác cũng đã thành quen, mỗi năm không biết bao nhiêu đạt quan quý nhân tặng lễ cho nàng, những thứ nàng thu mười đời đều hưởng thụ không hết, tóm lại không quản ai muốn tặng lễ vào trong Vương phủ, thiếu người nào chứ tuyệt đối sẽ không thiếu nàng, nói câu không dễ nghe, đại đa số thiếp thất trong vương phủ đều không có đãi ngộ này. Nàng cũng không muốn thu lễ gì cả, chỉ là có một số lễ không thu không được, sợ người khác nghĩ nhiều, đến địa vị như hiện nay tất phải có ánh mắt, không thể hỏng chuyện của vương gia, nhiều lắm là phân rõ ràng có những thứ có thể thu, có những thứ không thể thu mà thôi.
- Đằng Thiên vương, Ưu Mỹ phu nhân, mời đi theo nô tỳ!
Tuyết Nhi vươn tay làm tư thế mời.
Đằng Phi gật đầu nói:
- Xin phiền!
Một đường qua mấy hành lang, quản gia của Đằng Phi, Đằng Trung cũng theo gót ngay phía sau.
Cũng không đi quá xa, ngay tại lầu các trong vườn thủy tạ, lầu các tọa lạc trên mặt nước, chung quanh mọc đầy hoa cỏ.
Miêu Nghị cùng Vân Tri Thu đứng trước cửa lầu chờ đợi, từ xa xa song phương đã mỉm cười chào hỏi lẫn nhau, Vân Tri Thu cùng Chu Ưu Mỹ dắt tay nhau, song song cười tươi như hoa, tỷ tỷ muội muội gọi vô cùng thân thiết, ngươi không biết chuyện còn tưởng hai người là thân tỷ muội.
Nói thật, gặp lại Miêu Nghị, trong lòng Đằng Phi cảm khái vạn ngàn, nghĩ lúc trẻ khi khảo hạch tại Luyện Ngục cảnh Miêu Nghị chịu hết khí nhục còn rành rành trong mắt, bây giờ lại đã đến địa vị mà cả chính mình đều phải cầu đến hắn, người ta chỉ nói một câu có rượu ngon, hắn liền phải vội vàng chạy tới phó ước.
Đứng trước cửa khách sáo một phen. Đằng Phi nhìn quanh bốn phía nói:
- Chỗ này thật ưu nhã, an tĩnh a!
- Có cái gì mà ưu nhã, cũng không phải ngươi chưa từng kiến thức qua!
Miêu Nghị trong lòng khẽ cười, nghe ra huyền ngoại chi âm, cũng lại không khách sáo nữa, vươn tay mời nói:
- Chuẩn bị chút rượu nhạt, mời vào bên trong!
Đằng Phi vươn tay cười nói:
- Mời!
Mấy người vào trong, trừ chư khách ngồi xuống, còn có quan gia song phương Dương Triệu Thanh cùng Đằng Trung lần lượt đứng ở đằng sau, giúp đỡ rót rượu.
Mỹ tửu tự nhiên là không thiếu, mỹ vị đầy bàn càng sẽ không khuyết, nhưng hai bên không phải tới để ăn, chẳng qua Đằng Phi cùng Chu Ưu Mỹ đều phải nể mặt chư nhân, tránh không được khen ngợi một trận.
Mỹ tửu món ngon hơi phẩm liền thôi, Chu Ưu Mỹ chợt cười nói với Vân Tri Thu:
- Tỷ tỷ, cảnh trí trong viên có phần thanh tĩnh, ta rất là ưa thích, không biết tỷ tỷ có thể dẫn ta ra ngoài xem không?
Vân Tri Thu vui vẻ đứng lên, cười nói:
- Được rồi!
Bèn quay đầu hướng Miêu Nghị cùng Đằng Phi nói:
- Hai vị vương gia, chúng ta đi ra ngoài tâm sự, các ngươi không ý kiến chứ?
Đằng Phi ha ha cười nói:
- Tự nhiên tự nhiên!
Miêu Nghị lại trầm giọng nói:
- Nếu có gì thất lễ ái thiếp Đằng vương gia, ta không tha ngươi!
- Nào dám, muội muội, chúng ta đi!
Vân Tri Thu cười lên kéo tay Chu Ưu Mỹ, hai người vừa nói vừa cười rời đi.
Tác dụng đáp cầu dắt mối của hai nữ nhân đã xong rồi, thừa lại là chuyện giữa nam nhân với nhau.
Thiếu hai nữ nhân, không khí nhẹ nhàng thư thái trong nhà nháy mắt tan biến, Miêu Nghị nâng chén kinh một cái thở dài nói:
- Thành Thái Trạch bên kia, vương gia sợ là phải cẩn thận một chút.
Đằng Phi lông mày khẽ động, đặt chén rượu xuống, hỏi:
- Sao giảng?
Miêu Nghị:
- Vương gia cần gì đã biết rõ còn cố hỏi, Vương gia chi chí Thành Thái Trạch không biết, còn là Thành Thái Trạch chi chí vương gia không biết? Không giấu vương gia, Thành Thái Trạch bên kia sớm đã phái người liên hệ với bản vương trước cả Vương gia, bơi thể đến sau biết được tâm ý Vương gia, bản vương cũng rất là khó xử! Đứng tại lập trường Khấu Lăng Hư, Quảng Lệnh Công cùng bản vương mà nói chúng ta tự nhiên là mong không được Đông quân nhất thống, để mọi người năm thành quyền đầu đối kháng vị kia ở Thiên cung, nhiều thêm một ngón tay, nắm tay này luôn là nắm không thoải mái, làm không khéo còn bị người bẻ gãy mất.
Bay vọt gật đầu:
- Vương gia nói phải lắm!
Miêu Nghị thán nói:
- Nhưng đối với ba người chúng ta mà nói, bất luận là ủng hộ Thành Thái Trạch hay là ủng hộ Vương gia, tựa hồ tịnh không cό gì khác biệt! Cũng thật khó mà lựa chọn.
Đằng Phi nói:
- Khấu Lăng Hư cùng Quảng Lệnh Công bên kia Vương gia không cần bận tâm, chỉ là không biết tâm ý Vương gia thế nào?
Miêu Nghị cười nhạt nói:
- Ta bên này còn phải thương lượng cùng Hạ Hầu gia.
Đột nhiên nhắc tới Hạ Hầu gia, Đằng Phi khẽ giương mày, nghe ra huyền ngoại chi âm trong lời đối phương, ý là, hai nhà bọn họ có thể so được với ta? Ta có thể kéo tới Hạ Hầu gia ủng hộ ngươi, có ta ủng hộ khả năng ngươi thắng mới sẽ càng lớn!
- Nếu Vương gia đã mời ta tới thưởng thức mỹ tửu, đoán chắc đã làm ra quyết định, có lời gì không ngại nói thẳng, chỉ cần điều kiện không quá hà khắc, có thể từ từ thương lượng!
Đằng Phi nâng chén kính rượu, trực tiếp nói rõ ràng.
Miêu Nghị cụng chén một cái nói:
- Chuyện thiếp thất Phi Hồng của ta là thám tử của giám sát tả bộ, là thật! Chuyện Thanh Chủ mật lệnh Phi Hồng chỉ dẫn Ảnh vệ hành thích bản vương, cũng là thật!
Đằng Phi không biết hắn đột nhiên nói đến chuyện này là có ý gì, chỉ có thể hừ lạnh một tiếng:
- Đường đường Thiên đế lại chỉ biết làm chút chuyện mờ mờ ám ám, nhận không ra người!
Miêu Nghị híp mắt nói:
- Bản vương tu luyện tại thái cổ chi địa, lần này sau khi đi ra, đang muốn phản hồi tĩnh tu, lại vô ý phát hiện không biết lúc nào trong thái cổ đã mai phục hơn ngàn vạn cận vệ quân, nếu không phải bản vương phát hiện kịp thời, hiện tại sợ đã không có cơ hội nâng cốc ngôn hoan cùng Vương gia.
Thời gian trôi kinh quá