PHI THIÊN

Chuyện này thật sự huyên náo khá lớn.

Hắn cười nói:

- Lão gia minh giám, Ngưu Hữu Đức tay cầm binh quyền, chỉ huy hơn trăm vạn đại quân cận vệ quân, chuyện này lại liên lụy tới Vân Tri Thu. Vừa lúc lại là cận vệ quân xuất thủ, xem ra chín phần mười là hành động của Ngưu Hữu Đức, người khác cũng không dám làm như vậy.

Hạ Hầu Thác lắc đầu chậc chậc:

- Lá gan của tiểu tử này thật đúng là đủ lớn, cận vệ quân vô thượng bình thường không được tự tiện vận dụng, nhất là không được tự tiện lẫn vào sự vụ của nhân mà địa phương, mà cấp trên cận vệ quân khẳng định cũng sẽ không đáp ứng cho hắn làm chuyện này, nhất định là người này tự tiện vận dụng, thật đúng là không sợ chết! Hiện tại ta cũng thấy kỳ quái, điều động mấy vạn nhân mà cận vệ quân, trong số nhân mà đó không thể nào không có nhàn tuyến của quan trên, cũng không thể giấu diếm được ánh mắt quan trên, làm sao có thể ở dưới mí mắt phía trên làm ra loại chuyện như vậy? Trong đó nhất định là có tin vịt gì, ngươi quay về chú ý phía dưới xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

- Vâng!

Vệ Xu đáp ứng, theo hắn đi tới phía cửa.

Hạ Hầu Thác đi tới cửa lại dừng bước, một lần nữa quay đầu lại dặn dò:

- Vân Tri Thu kia sợ là rất không đơn giản, tầm quan trọng của nàng ta chỉ sợ vượt xa tưởng tượng lúc trước của chúng ta, bên phía ngươi phải chú ý đề cao cấp bậc!

Vệ Xu ngơ ngác hỏi:

- Bởi vì chuyện này?

- Ngươi đấy, còn non hơn cha ngươi nhiều lắm, có mấy lời ta vừa nói cha ngươi sẽ hiểu, nhưng ngươi hồi lâu vẫn không hiểu. Bởi vì chuyện này sao? Chẳng lẽ chuyện này còn chưa đủ hay sao?

Hạ Hầu Thác chỉ trích một phen, còn gõ một ngón tay lên đầu hắn, mới quay đầu nhìn về phía ngoài cửa, ánh mắt thâm thúy, dĩ nhiên trông về phía xa nói:

- Lúc trước ta chỉ cho rằng có người toát ra chuyện Hỏa Tu La là vì muốn che chở cho Ngưu Hữu Đức, nhưng hôm nay xem ra mục tiêu muốn che chở không chỉ có Ngưu Hữu Đức, còn có Vân Tri Thu. Ngươi suy nghĩ xem, Lục Đạo là người hiền sao? Bất kể Vân Tri Thu có bối cảnh gì trong Lục Đạo, Lục Đạo bị vây chết trong vùng đất luyện ngục nhiều năm như vậy còn quan trọng không? Nếu Chữ Tử Sơn lấy Vân Tri Thu đối với Lục Đạo mà nói chính là cơ hội đưa tới cửa để Lục Đạo đánh vào Thiên đình, nhất là đánh vào nội bộ cận vệ quân, bối cảnh trực hệ của Chử Tử Sơn trong cận vệ quân hoàn toàn có thể giúp bọn họ bắt được cơ hội này, để nữ nhân này nằm vùng bên cạnh Chử Tử Sơn, bất cứ lúc nào cũng có thể hành động kéo theo một đám người xuống nước. Lục Đạo đối với chuyện lần này chỉ sợ là ước ao thành công, nhưng theo tình hình trước mắt mà nhìn, Lục Đạo cũng không làm như vậy, điều này ý nghĩa như thế nào? Ý nghĩa người bố cục phía sau màn chẳng những không muốn bị Ngưu Hữu Đức uy hiếp, đồng dạng cũng không muốn Vân Tri Thu bị thương tổn! Mặc dù ta không biết tại sao người bố cục phải làm như vậy, nhưng nếu có thể nhìn thấy Ngưu Hữu Đức gây ra chuyện lớn như vậy cũng muốn bảo vệ nữ nhân này, tầm quan trọng của nữ nhân này chẳng lẽ ngươi còn không nhìn ra được sao? Nếu không dựa vào thủ đoạn của người bố cục hoàn toàn có năng lực ngăn cản Ngưu Hữu Đức làm như vậy, căn bản không cần thiết để cho Ngưu Hữu Đức gây ra chuyện lớn như vậy, thọc ra phiền toái phá thiên, phiền toái lớn như vậy vừa xuất hiện rất dễ dàng nảy sinh bất ngờ để cho chuyện thoát khỏi khống chế trong bàn tay, cuối cùng sẽ diễn biến thành cái gì cũng không ai biết rõ, biết rõ trong đó có nguy hiểm lớn như thế, vẫn nên sớm chuẩn bị ở phương diện này chứ không nên tham dự vào. Nói nhiều như vậy nếu ngươi vẫn còn không rõ ta cũng không biết nên nói như thế nào. Nhưng ngươi đừng bị những thứ làm hoa mắt mê hoặc, trực tiếp xem bản chất của chuyện này, nói toạc ra rất đơn giản, chuyện lần này không phải vì Ngưu Hữu Đức ăn no rồi việc muốn ồn ào gây chuyện, mà bởi vì nữ nhân này dựng lên, một nữ nhân có thể chọc ra chuyện lớn như vậy, ngươi còn dám xem thường tâm quan trọng của nữ nhân nàng sao?

Không nói toạc ra Vệ Xu vẫn thật sự không rõ, nhưng khi được chỉ rõ điểm này, Vệ Xu có thể nói bừng tỉnh đại ngộ, chắp tay quỳ gối nói:

- Lão gia dạy dỗ một phen, Vệ Xu nhận được ích lợi không nhỏ, thụ giáo.

Sau khi đứng dậy lại không nhịn được tò mò hỏi:

- Nữ nhân này trọng yếu như thế, rút cuộc là có bối cảnh gì trong Lục Đạo?

- Ha ha!

Hạ Hầu Thác ngoài cười nhưng trong không cười. Vừa bước ra vừa nói:

- Những gì ta có thể đoán được chỉ có như vậy, bây giờ vẫn phải từ từ chờ đợi xem tình huống phát triển như thế nào. Sớm muộn gì cũng sẽ xuất hiện đầu mối mà thôi. Không dài dòng nữa, ta phải lên trên rồi!

Quảng Thiên Vương phủ:

- Phụ vương, nữ nhi gần đây nghe được một chuyện kỳ lạ, nói còi đời này có một loại thần thụ, có thể đồng thọ trọn đời bất hủ với Thiên Địa, gọi là Bất Hủ mộc, sinh trưởng trong băng thiên tuyết địa, phát ra mùi thơm lạ lùng, toàn thân tuyết trắng, ngay cả lá cây cũng màu trắng, kinh lạc bên trong giống như huyết mạch gân mạch bên trong cơ thể con người, nếu người nào có thể uống một chén máu Bất Hủ mộc, liền có thể giống như loại cây này trọn đời bất hủ, cho dù là đốt mộc cháy hương một thời gian dài cũng có thể dung nhan vĩnh cửu, có thật không?

Mị Nương và nữ nhi Mị nhi đang cùng nhau giúp Nghiễm Lệnh Công chỉnh đốn y quan, Mị nhi tay vừa bận rộn ngoài miệng cũng líu ríu, vẻ mặt tràn đầy bộ dạng tò mò.

Nghiễm Lệnh Công vừa nhìn bộ dạng của nàng cũng biết nàng bị mấy chữ “dung nhan vĩnh cửu” hấp dẫn, nữ nhân nào cũng thích chuyện này, không có cách nào, không khỏi cười ha hả nói:

- Đúng là có tin đồn này, nhưng chẳng qua là truyền thuyết cổ xưa, phụ vương cũng chưa từng thấy, cho dù con muốn phụ vương cũng không có cách nào.

Mị nhi lập tức kéo tay áo hắn năn nỉ nói:

- Phụ vương, ngài không thể phái người đi tìm sao?

- Nha đầu chết tiệt kia!

Mị Nương đâm một ngón tay lên trán nữ nhi:

- Có thể gặp nhưng không thể cầu thì đến đâu tìm đây? Đừng làm trễ nãi thời gian phụ vương ngươi vào triều.

Mị nhi vểnh miệng thói lui qua một bên. Nghiễm Lệnh Công liếc mắt nhìn Câu Việt thấp thoáng ngoài cửa ở hậu viện, biết có chuyện, nghiêng đầu khẽ mỉm cười với nữ nhi, lại nói mấy tiếng dặn dò Mị Nương, liền sải bước đi ra ngoài.

Câu Việt hộ tống đi sau xuống đài, sau khi cùng nhau đi vào trong đình viện. Nghiêm Lệnh Công lạnh lùng hỏi:

- Có chuyện gì?

Câu Việt:

- Bên Dậu Đinh vực xảy ra chút việc. Đô Thống Chữ Tử Sơn của Dậu Đinh vực dẫn hơn vạn nhân mà địa phương gặp phải vây công của mấy vạn đại quân cận vệ quân ở cảnh nội Dậu Đinh vực, mất hết liên lạc, hiện giờ cũng không có tin tức gì sợ là toàn quân đã bị diệt!

Nghiễm Lệnh Công dừng cước bộ, bỗng nhiên quay đầu lại, mặt lộ ra hung quang, gằn từng chữ:

- Ngươi nói gì? Cận vệ quân giết người của ta trên địa bàn của ta?

Bình luận


A
Anh Linh
26-03-2023

Thời gian trôi kinh quá

L
Lam son Tran
26-03-2023

Có chuyện nào mới ko ad

M
Mạnh Phạm Quang
26-03-2023

Hay

P
Phước Nguyễn
26-03-2023

hay

T
Thuy Nguyên
26-03-2023

có sắc k ad

A
Adrong Tình
26-03-2023

quá hay

T
To Bòi
26-03-2023

Ọep ít

D
duy khoa Ngo
26-03-2023

hay

1
111
26-03-2023

Ai biết ý nghĩa câu cuối truyện không :" Không cần cảm tạ , Trẫm hứa đời này Ngươi vừa lòng thoả ý "

L
lão Tứ
26-03-2023

Truyện này đầu truyện giữa truyện hay nhưng cuối truyện phụ thuộc dương khánh nên trở thành thằng ngu nên mất hay

L
Linh Nguyễn
26-03-2023

Bi Sao vậy ta bi từ hôm qua h vô ko dc bùn vl

Truyện đang đọc