QUÂN LÂM BINH VƯƠNG

Về phần Mai Tuyết Yên lựa chọn ngồi xuống tại gốc cây này chính là một loại trực giác. Hoàn toàn không có bất kỳ căn cứ, cũng chỉ là xuất phát từ bản năng huyền thú, theo cảm giác nhận định chỗ này có gì đó không bình thường. Có chút tà dị, nhưng rốt cuộc là nơi đó tà dị, chỗ ấy có gì không đúng, mà lại không thể nào diễn tả bằng lời rõ ràng được.

- Lúc này đây, muội quả thật là cảm giác tiểu tử đó đúng là càng ngày càng thần bí.

Hoặc là bởi vì bên cạnh mình có tỷ tỷ Mai Tuyết Yên là người mình cực kỳ tin tưởng, Xà Vương Thiên Tầm yên tâm về nghi hoặc trong đầu. Bởi vì có đại tỷ ở cùng một chỗ, nàng cảm giác an toàn mà không gì có thể sánh được, vô luận là có người truy tung hay không. Chỉ vần mình cùng đại tỷ ở cùng một chỗ, cho dù có là Thiên Vương lão tử đang truy tung mình, cũng không có chút gì sợ hãi, cũng không cần phải sợ hãi!

- Thần bí? Tại sao lại nói vậy?

Mai Tuyết Yên thần tình trên khuôn mặt tuyệt mỹ vẫn như cũ không có dao động lớn. Chỉ là nhăn mặt nhíu mày.

- Là, ngày đó ở ngoài cửa thành sau khi chúng ta rời đi, nghe nói tên gia hỏa này chính là điên cuồng một lần, dùng thủ đoạn tanh máu nhất, tàn bạo nhất để ngăn chặn lời đồn. Ngay xế chiều ngày hôm đó, hắn trắng trợn trực tiếp cử thị vệ, đem Mạnh thế gia mà người Thiên Hương thành đều hiểu rõ, sở hữu cơ nghiệp mạnh mẽ cướp đoạt toàn bộ. Thêm nữa lúc ban đêm, lại đem hành động này bộc phát mạnh mẽ, giết chết hai đại nho đỉnh đỉnh tại Thiên Hương thành, đồng thời đi theo hại vị đại nho này cón có gần ba mươi vị quan viên! Hơn nữa Hoàng gia Thiên Hương lại không có phản ứng gì. Sau đó ngày tiếp theo liền đi đến Độc Cô thế gia trao đổi hôn sự, thế nhưng…

- Trao đổi hôn sự?

Xà Vương Thiên Tầm vẫn chưa nói xong, đột nhiên bị Mai Tuyết Yên ngắt lời, hỏi một câu:

- Trao đổi hôn sự? Đến Độc Cô gia thương lượng cái hôn sự gì vậy?

Mai Tuyết Yên khi nói những lời này, vẻ mặt lạnh như băng run sợ.

- Hôn sự gì? Đến Độc Cô thế gia đương nhiên là bàn bạc hôn sự giữa Quân Khương Lâm và Độc Cô Tiểu Nghệ rồi.

Xà Vương ngạc nhiên nhìn vị đại tỷ của mình.

- Nha, ta còn tưởng rằng Quân Khương Lâm với Quản Thanh Hàn có hôn sự chứ, làm ta giật cả mình, kỳ quái là hắn như thế nào lại tới Độc Cô thế gia bàn bạc hôn sự. Nha đầu ngươi nói không minh bạch, sao không nói sớm ta mới không hiểu được đó.

Mai Tuyết Yên oán trách liếc nhìn nàng một cái.

Xà Vương trong lúc nhất thời có chút đầu bị chập mạch: ở Độc Cô thế gia, như thế nào có thể bàn bạc hôn sự với Quản Thanh Hàn? Đây không phải là chuyện cười sao? Đại tỷ như thế lại suy nghĩ đi đâu, liên tưởng quá mức vậy mà cũng có thể sao chứ?

- Vậy sau đó thế nào? Nha đầu ngươi chỉ cởi nửa cái nút thắt, chắc hẳn phía sau còn có chuyện thú vị đã xẩy ra sao?

Mai Tuyết Yên thản nhiên hỏi.

- Cũng không có gì, sau đó bọn nam nhân uống rượu say, Đường Nguyên là một huynh đệ của Quân Khương Lâm bị người ta hạ âm mưu, bị đẩy xuống hố phân, đại tỷ không biết đâu, Đường Nguyên gầy lắm (), ta xem ít nhất cũng phải đến năm trăm cân. Quân Khương Lâm vì việc này, dĩ nhiên cũng phát tác ở Độc Cô thế gia, vì huynh đệ mà báo thù, một chút cũng không để ý đến quan hệ thông gia, cứ như vậy ép buộc Độc Cô thế gia đem cháu trai của nhị phu nhân giết.

- Không thèm để ý đến quan hệ thông gia?

Mai Tuyết Yên thản nhiên nhìn mây bay trên trời, hờ hững nói:

- Xem ra bàn chuyện hôn sự không thành rồi?

Xà Vương lại một lần nữa kinh ngạc, mục đích xuất ngoại của chúng ta, vốn là vì sư phụ của Quân Khương Lâm, cũng là vì luyện thành thần dị linh đan từ Phạt Thiên Thánh Quả, đại tỷ vì sao phải quan tâm đến vấn đề hôn nhân của Quân Khương Lâm?

- Đáng tiếc từ đầu đến cuối, tiểu muội cũng không phát hiện ra sự xuất hiện của thần bí sư phụ Quân Khương Lâm. Vốn lần này bởi vì phong ba to lớn như thế, Quân Khương Lâm tất phải cần tới sự giúp đỡ chỉ điểm của vị sư phụ. Như thế nào cũng không nghĩ tới, tiểu tử đó liền tự mình động thủ, lại có thể giải quyết được tất cả.

Thiên Tầm cau mày nói tiếp:

- Bất quá, Quân Khương Lâm hành động không kiêng nể gì cả, vô pháp vô thiên! Lại cho muội cảm giác được thật rõ ràng, hắn nhất định có được chỗ dựa cường đại vững chắc. Chỗ dựa vững chắc này, bất kỳ kẻ nào cũng không thể làm lung lay, hơn thế nữa chỗ dựa vững chắc này, lại đúng vào thời điểm hắn cần thiết sẽ ra tay…

- Cho nên muội có thể kết luận, Chỗ dựa vững chắc của Quân Khương Lâm, hẳn là ẩn thân ngay tại Quân gia!

Xà Vương Thiên Tầm quả quyết cho ra một cái kết luận, sau đó mới tiếp tục nói tiếp:

- Cho nên muội lựa chọn trực tiếp truy theo Quân Khương Lâm, thế nhưng tiểu tử này thật sự rất cáo (cao thủ), muội mới đuổi theo khi hắn vừa từ Quý Tộc Đường đi ra, dường như đã bị hắn đã phát hiện ra muội theo dõi, chỉ chuyển hướng vài lần, muội liền để mất dấu vết!

Xà Vương đỏ mặt lên:

- Nhưng muội thấy cũng không còn sớm nữa, liền định quay trở về, không ngờ đi được nửa đường, đột nhiên có loại cảm giác bị theo dõi! Nhất là khoảnh khắc từ trên đầu tường bay xuống, loại cảm giác này càng mãnh liệt!

Bất quá người này truy tung theo muội, kiên cường mạnh mẽ trong yên tĩnh, tin tưởng đối với muội cũng không có ác ý gì, điểm này, muội cũng có thể cảm thụ được.

- Xà Vương Thiên Tầm hạ đôi mi thanh tú, thản nhiên nói.

Nàng nói xong thật lâu, lại không nghe thấy lời nào đáp lại. Không khỏi kinh ngạc hướng bên này nhìn lại. Chỉ thấy đại tỷ của mình vẻ mặt bình bình đạm đạm, nhưng trong đôi mắt tuyệt mỹ, lại lóe ra vài tia phức tạp sáng rọi. Yên lặng nhìn trên mặt đất, tựa hồ không nghe thấy toàn bộ câu chuyện của mình.

Xà Vương Thiên Tầm cảm thấy giật mình, theo ánh mắt của nàng nhìn về phía trước, nhưng không phát hiện ra nửa điểm sự vật khác thường, càng không khỏi kỳ quái. Đại tỷ, người rốt cuộc suy nghĩ cái gì vậy? Ngày hôm nay đại tỷ sao lại kỳ quái như vậy chứ!

- Thiên Tầm, ngươi nói đi có phải chúng ta vẫn còn có chút không đủ mạnh mẽ. Ngươi thử phỏng đoán, nếu chúng ta trực tiếp đem Quân Khương Lâm đánh cho trọng thương hoặc là trực tiếp giết chết, thì kết quả sẽ như thế nào?

Mai Tuyết Yên ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, giống như đang cùng nói chuyện với không khí vậy.

- Đánh cho trọng thương? Trực tiếp giết chết?

Xà Vương Thiên tầm hoảng sợ nói:

- Đại tỷ, chuyện này vạn lần không nên a! Trước tiên là Phạt Thiên Thánh Quả vẫn đang nằm trong tay sư phụ của tiểu tử kia, nếu người ta trong cơn tức giận mà độc chiếm, mất đi chế ước cùng Quân Khương Lâm, sau đó chúng ta một chút hi vọng tìm được người cũng không có. Lui lại vạn bước, thực lực sư phụ tên kia thực sự là đáng sợ, Thiên Phạt chúng ta chính diện hiện đang chịu sự bức bách của Tam Đại Thánh Địa, thật sự không nên tạo thêm một cường địch nữa.

- Nói cũng đúng, Thiên Phạt đang trong thời buổi rối loạn, quả thật không nên tạo nên một cường địch. Bất quá, chúng ta vẫn phải cho Quân Khương Lâm cảm nhận được áp lực cường đại, áp lực đủ uy hiếp toàn lực đến sinh mệnh hắn. Như thế, hắn mới có thể mời sư phụ hắn hiện thân. Điểm này, ngươi cũng có thể dự đoán được đúng không? Nếu là bất cứ chuyện gì Quân Khương Lâm đều có thể tự mình giải quyết, chỉ sợ như vậy thì sư phụ hắn vĩnh viễn sẽ không xuất hiện.

Mai Tuyết Yên nói những lời này rất chậm rãi và nhàn nhã.

Thuyết pháp của Mai Tuyết Yên, không thể nghi ngờ thực có đạo lý. Biện pháp của nàng, chỉ có thể nói là loại biện pháp hữu hiệu nhất, nhưng Xà Vương Thiên Tầm cũng tự trong đáy lòng cảm thấy có chút khó hiểu.

Chỉ cần nhắc đến cái tên Quân Khương Lâm, đại tỷ không hiểu sao biểu hiện rất khác thường, không phải là muốn đánh chết hắn, chỉ là muốn đánh cho hắn tàn phế, hiện tại lại muốn gây áp lực, chẳng lẽ tiểu tử này đã từng đắc tội quá lớn với tỷ sao?

Thậm chí, chỉ nhắc đến Quân Khương Lâm trong thời gian ấy, Xà Vương Thiên Tầm mơ hồ có thể cảm thấy trong lòng đại tỷ mình đang dao động, tâm tư hỗn loạn! Nhưng bị nàng lấy tu vi mạnh mẽ của mình đè ép xuống mà thôi.

Hơn nữa, trên đường đi từ Thiên Nam trở về, toàn bộ chủ ý cổ quái gây sức ép lên Quân Khương Lâm, hoàn toàn là đến từ Mai Tuyết Yên phác họa mà ra!

Chuyện này rốt cuộc là sao đây?

- Vậy đại tỷ chúng ta dùng phương thức gì, mới có thể tạo áp lực đây? Áp lực này nhất định phải vừa đủ thôi, quá nhỏ không có tác dụng, nhưng nếu quá lớn, lại sợ sinh ra tác dụng phụ, nói cho cùng chúng ta thủy chung là cầu vị thần bí cao nhân kia! Xà Vương Thiên Tầm thật cẩn thận nói.

- Chuyện này đúng mực ta sẽ nắm chắc! Nếu ta đoán không lầm, chỉ trong nay mai Quân gia sẽ phát thiếp mời khách khứa. Xắp xếp tiệc rượu, thông báo với thiên hạ, tuyên bố Quân Vô Ý nhận Quản Thanh Hàn làm nghĩa nữ: Còn có, Độc Cô Tiểu Nghệ trước đó vác cái bụng mang thai to tướng đi vào cửa thành, chuyện đám hỏi xảy ra giữa Quân gia cùng Độc Cô gia, chỉ sợ cũng đã rất cấp bách. Hai nhà nếu làm đám hỏi, tất nhiên cũng phải làm một cái nghi thức thật lớn, cho dù không bằng lễ thành thân, ít nhất cũng là đính hôn, chuyện này cũng là một cơ hội.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Mai Tuyết Yên sặc mùi vị chiến tranh mặt ngọc đột nhiên lóe ra một tia quả lãnh:

- Nếu để cho hắn dễ dàng như thế liền có được hai đại mỹ nhân, hưởng hết tề nhân diễm phúc của nhân gian sao? Đây chẳng phải quá tiện tiện nghi cho hắn sao? Thế giam làm gì có chuyện ngon lành như thế. Dù có, cũng không đến lần tên tiểu tử hỗn trướng này có thể hưởng!

Xà Vương Thiên Tầm chỉ cảm thấy trong lòng một loại cảm giác vô lý đến cực điểm dâng lên: Này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra đây? Dự tính ban đầu của chúng ta chính là thông qua Quân Khương Lâm tìm gặp sư phụ hắn, cũng không phải mục đích là kết thù với hai thầy trò này. Chính là đề nghị của lão đại, cả hai cái đều nhằm vào nữ nhân của Quân Khương Lâm. Chuyện này như vậy là làm khó sao? Như vậy là tạo áp lực sao? Thế nào lại xem có điểm giống như là tranh đoạt tình nhân ấy.

Bất quá, những suy nghĩ trong lòng này nàng trăm triệu lần không thể nói, cũng không dám nói ra.

Không biết rằng giây phút này trong lòng Mai Tuyết Yên muốn đúng là: Xú tiểu tử, tại Thiên Phạt Sâm Lâm còn không có tính toán rõ ràng với ngươi đâu, ngươi lại bắt tay vào chuyện cưới vợ sao? Nghĩ đến đây thì đắc ý! Hừ hừ, xem ta lần này thế nào ngược đãi ngươi!

- Muội đi đi, chuẩn bị cơm chiều một chút, ta ngồi nơi này một lát sẽ tới. Mai Tuyết Yên nhìn lên trời cao, lặng lặng nói.

Xà Vương đứng lên, do dự một chút, muốn nói cái gì lại thôi, cuối cùng như một cơn gió bay đi.

Lúc này, nàng đã hoàn toàn không còn cảm giác bị theo dõi.

Thật lâu sau, nhẹ nhàng có cơn gió thổi qua, Mai Tuyết Yên đột nhiên lẳng lặng nói:

- Đến lâu như vậy rồi, cúng nghe chúng ta nói chuyện thời gian dài như vậy. Cái gì nói cũng đã nói hết rồi, các hạ có hay không cũng nên ra đi thôi.

Lúc nàng nói chuyện, ánh mắt vẫn như cũ lặng yên nhìn lên trời, thân mình hay tư thế cũng không có bất kỳ thay đổi nào.

Quân Khương Lâm trong lòng hừ lạnh một tiếng: Âm Dương Độn độc bộ bổn công tử học của người xưa, ngươi có thể khám phá ra sao. Nếu vậy mới rồi ngươi sẽ không nói nhẹ nhàng vậy đâu, ngươi muốn ta đi ra ta sẽ đi ra sao? Ngươi cho rằng ngươi là ai, ngươi có thể phát hiện ra ta sao? Hừ, chờ ngươi rời khỏi chỗ gốc cây này, chỉ cần trong nháy mắt thời gian, bổn thiếu gia liền thoát đi không dấu vết, định lừa ta, ngươi chờ xem!

Quân Khương Lâm hiện tại rốt cuộc xác định, vị này trong mắt mình lúc trước nũng nịu cùng sợ hãi bạch y nữ tử Mai Tuyết Yên. Không ngờ so với Xà Vương Thiên Tầm còn có huyền công cao minh hơn đại cao thủ! Mai Tuyết Yên này, những cao thủ mà mình đã được thưởng thức qua, cũng chỉ có Thiên Phạt Sâm Lâm Mai tôn giả có thể so sánh, thậm chí chưa chắc hơn kém nhau bao nhiêu!

Thiên Phạt Sâm Lâm, lại vẫn có một nhân vật khủng bố như vậy! Như thế, phải đánh giá lại thực lực Thiên Phạt Sâm lâm thôi!

Bất quá ngay cả nàng có lợi hại, Quân Khương Lâm cũng vẫn tuyệt đối tin tưởng, càng không tin nàng phát hiện ra mình đang ở trạng thái Âm Dương Độn! Cho nên Quân Khương Lâm hoàn toàn không lo lắng.

Bình luận

Truyện đang đọc