*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Từ lúc tới đây, nó tuyệt đối không có làm một cái gì khác thường cả, cũng chỉ ung dung đi lại quan sát mà thôi, sao mấy con Huyền thú lại kích động như thế?
Rốt cuộc đây là chuyện quái quỷ gì vậy?
Đúng lúc này, hạ nhân chạy vào bẩm báo, Độc Cô bảy vị thiếu gia cùng Tiểu Nghệ tiểu thư cầu kiến.
Quân Khương Lâm nhếch mép cười cười, vung tay lên nói: "Mau mời vào! Nghĩ bụng:" He he, tự nhiên lại được thử nghiệm thêm một lần nữa rồi", hắn chỉ tay vào mấy lồ ng nhốt Huyền thú quát: "Đem những cái này cất đi, dọn sạch chỗ này cho ta, không được để lại bất kì dấu vết gì."
Hạ nhân vội vàng đáp ứng, nhanh chóng gọi người vào khênh mấy chiếc lồ ng đi.
"Tất cả... Đều....đều...… không mang lại kết quả gì sao?" Quân Vô Ý hai mắt trợn trừng nhìn tôn tử hỏi.
"Đúng, chẳng thu được gì cả." Quân Khương Lâm tủm tỉm nói: "Tam thúc có thể tùy tiện xử lí, ấy quên... Tam thúc, nếu mà làm thịt hai con rắn kia phải để phần cho cháu đấy, chúng chính là đại bổ vật, ăn vào vô cùng có lợi cho cơ thể đó."
"Giết thịt...... làm món ăn?"
Quân Vô Ý lông mày dựng lên, đang định mở miệng chửi cho tên hỗn đản này một trận: "Mấy con Huyền thú phải bỏ ra cả mười lượng bạc để mua, từ đêm qua tới giờ nào là bố trí truyền tin ra ngoài, rồi sáng sớm hôm nay tốn không biết bao công sức để chọn lựa, không ngờ tất cả đều vô ích? Đặc biệt là hai con Ngũ cấp Thiết cốt xà này, lại còn là một đôi vừa mới bắt được, nguyên vẹn không có sứt mẻ gì, cũng có giá tận hai mươi vạn lượng!"
Chỉ xem qua một lúc, rồi đem thịt... Một bữa cơm hai mươi vạn lượng bạc?
Còn chưa kịp mắng chửi thằng cháu một phên cho hả giận thì đột nhiên âm thanh "ầm ầm..." giống như cả thiên quân vạn mà xông trận vang lên.
Bảy tên đại hán to như cột đình đang hộ tống một đóa "Tuyết liên" - chính là Độc Cô Tiểu Nghệ đi tới.
Dưới sự "che chở" của bảy vị ca ca "đức hạnh" này, hôm nay vẻ đẹp của Độc Cô Tiếu Nghệ càng lộng lẫy, thoát tục hơn bội phần. Mái tóc dài đen nháy đủ làm cho các cô gái khác phải ghen tị khẽ buông một chút đang nhẹ nhàng tung bay trong gió, trên đầu cài hờ một cây trâm trong suốt có gắn ba viên trân trâu tuyệt đẹp, không ngừng đong đưa theo từng bước chân của nàng. Khuôn mặt nhỏ nhắn, nước da trắng ngần, chiếc mũi dọc dừa, trên đôi môi anh đào đỏ thắm luôn có một nụ cười tinh nghịch nhưng cũng không kém phần thông minh, lúc này đây, thần sắc của nàng vừa mừng rỡ, lại vừa pha chút thẹn thùng......…
Trên người khoác một chiếc áo choàng trắng như tuyết, bộ quần áo màu xanh nhạt ôm chặt lấy chiếc eo nhỏ nhắn, bên hông đeo một miếng ngọc bội trắng tinh đang lúc la lúc lắc, mặc dù nàng vẫn còn nhỏ tuổi, cơ thể chưa hoàn toàn phát triển hết( hựa hựa....chưa được nhào lặn thôi), nhưng tất cả những chỗ gợi cảm nhất của người con gái đều mang một vẻ đẹp mê người.
Nàng đang mỉm cười đứng ngoài cửa, một cơn gió nhẹ thổi qua làm tay áo nàng khữ tung bay trong gió, dưới ánh mặt trời, trông nàng lộng lẫy chẳng khác nào Hằng nga hạ phàm. Đôi làn thu thủy tuyệt đẹp tựa như vô tình hữu ý nhìn về phía Quân Khương Lâm, thiếu nữ tuổi xuân thì có khác, thật làm muốn lấy mạng người ta mà!
Với định lực như Quân đại sát thủ mà nói, gặp phải cảnh tượng như vậy cũng tắt điện, bất giác cũng nhìn nàng tới mức ngơ ngẩn, mất hồn trong chốc lát
Đúng, hắn bị hớp mất hồn rồi...
"Nhìn cài giề mà nhìn? Chưa thấy qua mỹ nữ bao giờ à?" Độc Cô Anh khó chịu gầm nhẹ, cả cơ thể vĩ đại của hắn nhanh chóng tiến lên chắn trước mặt Tiểu Nghệ, không muốn cho Quân đại thiếu gia nhìn nữa, tựa như sợ hắn nhìn lâu sẽ hóa rồ, gây bất lợi cho Tiểu muội của mình vậy...…
"Oa, nguyên lai là chư vị Độc Cô huynh đại giá quang lâm, nếu không không có chuyện gì quan trọng chúng ta đi uống rượu đê? Ta vẫn còn rất nhiều"Tiên tửu" nha!" Quân Khương Lâm hai mắt hấp háy vài cái nói.