QUÂN LÂM BINH VƯƠNG

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thật sự là thiên phẩm mĩ tửu a, tiểu tử này cũng quá keo kiệt đi, vừa rồi chỉ rót được một chén nhỏ. Quân Khương Lâm nhìn lão rời đi, hắn cười cười sau đó quay về phòng, vuốt cằm trầm tư, Quân gia hiện giờ quá yếu, bản thân mặc dù dùng dược khiến huyền khí của tam thúc tăng lên đến cấp thiên huyền, thế nhưng cũng chỉ là sơ cấp. Phỏng chừng với thực lực bây giờ, còn chưa thể đấu lại với Thịnh Bảo Đường...Hoặc là cũng khiến thực lực của gia gia tăng lên một bậc, chẳng phải trong tay mình còn có một viên cửu giai huyền đan sao? Vừa lúc nên dùng, nến lợi dụng tốt hẳn là có thể đem thực lực gia gia tăng lên tới chí tôn thần huyền trung giai! Bất quá viên đan dược kia dùng như thế nào đây? Bản thân mình cũng không rõ nữa. 

Rốt cuộc vấn đề này làm sao giải quyết, trong lòng Quân Khương Lâm suy nghĩ hồi lâu, hắn đã từng nghĩ vô số lần muốn tung tin tức này ra đê hấp dẫn cường giả trên đại lục tới, nhưng thủy chung vẫn kiềm chế được suy nghĩ này. 

Advertisement

Phải nói là một viên cửu cấp huyền đan đã là tuyệt đối đủ rồi, tin là ngay cả chí tôn thần huyền cao thủ cũng bị động tâm, hoặc nói, chỉ cần người có đủ thực lực để cướp, sẽ không có người nào không động tâm cả! 

Advertisement

Thế nhưng làm như vậy chả khác nào như chơi với lửa, mà tình hình trước mắt, nếu như thất bại Quân gia sẽ không thể nào gượng dậy được nữa. 

Cho dù trước mắt Quân gia có hai vị thiên huyền cao thủ cũng không thể đùa kiểu này được! 

Sự thật chính là tàn khốc như vậy, thiên huyền cao thủ giống như người đã tiến nhập tới đỉnh phong trên thế giới này, nhưng khi càng đứng trên cao, con người lại càng cảm thấy vô lực! 

Lãng thổ của Thiên Hương quốc không thể nói là nhỏ, thế nhưng so với cả đại lục cũng chỉ được xếp thứ mười một, cho dù là như vậy thế nhưng lại là nơi tàng long ngọa hổ, cường giả như mây! Mặc dù cường giả hiện thân cũng không nhiều, thế nhưng Quân Khương Lâm biết số lượng cường giả ẩn thân lại rất nhiều, đều giấu thân nơi núi rừng sâu thẳm! Gia gia, tam thúc thực lực mặc dù không kém, thế nhưng lại không đủ dùng! 

Hắn tin tưởng một khi phong vân tụ hội, sẽ diễn ra một tràng long hổ tranh phong! 

Mà chính mình trong tay lại nắm giữ cửu cấp huyền đan, đó là một miếng mồi hấp dẫn nhất! 

Vô luận là thiên huyền hay là chí tôn thần huyền, không người nào mà không muốn có một đồ vật tốt cả, mà nếu như tin này được truyền ra ngoài, lập tức sẽ dẫn cường giả tới, lúc đó máu tanh sẽ nhuộm đỏ khắp nơi! 

Đến lúc đó chỉ cần sơ sẩy một chút, đừng nói là Quân gia, mà ngay cả Thiên Hương quốc cũng bị san phẳng, chuyện này không phải là không có khả năng! 

Nhưng nếu không dụ những người này đến, vậy mình sao có thể đoạt được phương pháp dùng viên cửu phẩm huyền đan này? Thực lực Quân gia làm sao để đề tăng? Chẳng lẽ cứ giấu trong bảo khố, không dùng đến, điều này quá làm khó người rồi! 

Quân Khương Lâm cau mày tự hỏi hồi lâu, thủy chung vẫn chưa đưa ra được lựa chọn, cứ giữ bên người, hay là mạo hiểm một phen đây? Hắn đột nhiên ngửa mặt lên trời, không khỏi nhớ tới kiếp trước của mình, một người cô độc đi khắp thế giới, tiếu ngạo tứ hải, không có chỗ nào có thể ngăn bước chân của mình! Nhưng bây giờ thì thế nào đây, đụng chuyện là bó tay bó chân? 

Nghĩ tới đây, một cỗ khí tức cuồng ngạo từ trong tâm b ắn ra, nhịn không được cười dài một tiếng, trong lòng hắn lập tức đưa ra quyết định! 

Không vào hang cọp, sao bắt được cọp con? 

Ngay cả vì quyết đinh ngày hôm nay mà dẫn tới bao nhiêu cường giả thần huyền tới, ta cũng đâu có gì phải sợ? 

Một điều này cũng không đơn giản là chuyện huyền khí, mà chính là một đợt khảo hạch trí tuệ của mọi người! 

Tâm kế của Lâm Quân còn sợ ai nữa? 

Ngay cả thần huyền như mây, ta cũng có thủ đoạn để ứng phó! 

Quân Khương Lâm bình tĩnh hạ quyết tâm, rốt cuộc khóe miệng cũng nở một nụ cười mỉm, hắn lại theo thói quen đưa tay phải lên xoa cằm. 

Bình luận

Truyện đang đọc