QUÂN LÂM BINH VƯƠNG

Chương 134

Dạ Cô Hàn lạnh lùng nhìn chín tên sát thủ một vòng, mới nhìn tới Linh Mộng công chúa, chỗ sâu nhất trong mắt lộ ra vẻ ấm áp hiếm thấy:

– Tiểu Mộng nhi lại không ngoan, lén lút xuất cung, gặp phải đại sự? Có bị sợ hãi không?

– Có Dạ thúc thúc ở đây, Mộng nhi rất an toàn.

Ling Mộng công chúa cười cười rất đáng yêu, ở trong mắt vị Thiên Nhai Cô Tinh Dạ Cô Hàn nổi danh tính tình quái gở này Linh Mộng công chúa không giống một vị hoàng gia công chúa ngược lại chỉ như một vị tiểu cô nương, nắm góc áo của mình làm nũng.

Dạ Cô Hàn, một thiên huyền cường giả độc lai độc vãng. Ai ai cũng biết hắn chưa thân cận với ai bao giờ, tính tình quái gở, tâm ngoan thủ lạt, một khi xuất kiếm dưới tay chưa có người sống. Nhưng mọi người không biết rằng vị kiếm khách quái gở này năm đó cũng từng là một thiếu niên đa tình anh tuấn tiêu sái.

Càng ít người biết rằng, Dạ Cô Hàn và đương kim hoàng hậu Mộ Dung Tú Tú trước kia từng là một đôi thanh mai trúc mã. Nhưng gia tộc của Dạ Cô Hàn không hiểu làm sao trong một đêm suy tàn, xóa tên trong kinh thành, Dạ Cô Hàn cũng trở thành tiểu nhân vật Văn Bất Danh (ý không có danh tiếng gì). Năm đó Mộ Dung thế gia quyền lực che trời dĩ nhiên không để cho nữ nhân lấy một tên ngân phẩm huyền giả nghèo kiết xác không có chút địa vị gì. Mộ Dung gia tộc ngang ngược cản trở hai người rốt cục một đôi tình nhân thề non hẹn biển phải chia ly. Dạ Cô Hàn buồn rầu ra đi, Mộ Dung Tú Tú hết sức bi thương mấy lần muốn tự sát nhưng đều có người cứu kịp thời. Không biết làm sao lại có tin Dạ Cô Hàn đã chết, Mộ Dung Tú Tú mất hết niềm tin, dưới sự khổ công khuyên bảo của cha mẹ, rốt cuộc cũng chịu để cho gia tộc an bài, vào cung cùng đương kim hoàng đế thành thân, mấy năm sau trở thành quốc mẫu của Thiên Hương quốc. Dạ Cô Hàn ra đi mười năm, kiếm thuật đại thành, huyền khí tu vi đạt tới Thiên huyền cảnh giới, tự biết đã có thể xứng đôi với Mộ Dung Tú Tú, kích động quay trở về, không ngờ thời gian như nước chảy, ruộng bể nay đã hoá nương dâu, người yêu lúc trước đã trở thành đương kim hoàng hậu, Linh Mộng công chúa cũng đã được bảy tuổi. Hai người gặp nhau, sầu lệ tuôn trào, như đứt từng khúc ruột.

Cửa hoàng cung sâu tựa biển, từ nay về sau Dạ lang chỉ là người qua đường!

Thiên ý khó lường, tạo hóa trêu ngươi.

Tâm ý Dạ Cô Hàn trở nên lạnh lẽo, tóc bạc trắng chỉ sau một đêm, tính tình cũng bởi vậy mà đại biến, trở nên cô tịch tàn nhẫn, bất nhận thân tình. Nhưng đối với nữ nhân của người yêu ngày xưa Linh Mộng công chúa lại đối xử vo cùng trìu mến. Tuy rằng hắn đã thề từ nay sẽ không gặp Mộ Dung Tú Tú nữa nhưng thường xuyên chơi đùa cùng tiểu Linh Mộng. Cũng chỉ có khi cùng với Linh Mộng công chúa, khối băng giá Dạ Cô Hàn kia mới có thể tan ra. Thực ra, Dạ Cô Hàn đã trở thành thủ hộ thần của Linh Mộng công chúa. Vô luận là ai, cho dù là đương kim hoàng đế muốn trách mắng Linh Mộng công chúa, Dạ Cô Hàn cũng dám ngang nhiên rút kiếm. Linh Mộng công chúa chính là ký thác duy nhất của Dạ Cô Hàn, cũng là điểm yếu lớn nhất của vị lãnh huyết kiếm khách này. Chuyện này vốn là một trong những bí mật bậc nhất của hoàng thất, cho nên người đứng sau những tên sát thủ này không biết, nếu không cũng không ngu đến mức phái ra hai tên kim phẩm huyền giả đi ám sát, thậm chí chưa chắc đã có lần ám sát này. Cho dù muốn ám sát, ít nhất cũng phải có hai vị thiên huyền cao thủ mới xong.

Dạ Cô Hàn đã xác định vị thần bí cao thủ kia sẽ không xuất thủ nhưng hắn cũng không thể để những tên sát thủ đó rời đi nên quyết định hiện thân. Phàm là muốn tổn thương Linh Mộng công chúa, vô luận là ai, ở trong mắt Dạ Cô Hàn chỉ có giết không tha. Hắn chậm rãi xoay người, rút kiếm. Thân kiếm như linh xà khẽ rung, lam sắc kiếm quang phát ra, mũi kiếm chậm rãi nâng lên, chỉ vào chín tên sát thủ, sắc mặt lạnh lùng:

-Tử!

Chín tên sát thủ không nói gì, lúc trước chúng ta hỏi tiền bối có gì sai bảo, chính là vì muốn thử ngươi, ngươi lại không lên tiếng, chờ chúng ta rút lui lại xuất hiện ngăn cả, đây không phải là đùa giỡn sao? Bọn hắn dĩ nhiên không biết, chuyện tình sở dĩ không khớp như vậy vì căn bản là có hai người.

– Dạ Cô Hàn, muốn giết chúng ta là dùng kiếm, dùng miệng không được đâu.

Bình luận

Truyện đang đọc