Quân Mạc Tà ậm ừ hai tiếng, tròng mắt đảo qua buồn bã nói:
- Ta là người có nhiều tật xấu như vậy. Trong lúc làm chuyện gì đều tập trung cao độ. Cũng vì ta đang tập trung cao độ nên không quan tâm bất cứ điều gì, thế nên lúc bắt đầu suy nghĩ nếu đã há hốc mồm cũng không có khép miệng lại, nước miếng dù có chảy ra cũng thường thôi.
Đây là cách nói chó chết gì chứ?
Quản Thanh Hàn vừa bực mình vừa buồn cười, khuôn mặt lạnh lùng đang muốn hung hăng giáo huấn hắn thì đã thấy Quân Mạc Tà đảo mắt, nhiệt tình nở nụ cười:
- Tam thúc? Đã trễ đến thế này rồi sao ngài còn đến đây?
Quản Thanh Hàn và Khả Nhi kinh hãi quay đầu lại thì chỉ thấy phía sau trống rỗng, làm gì có bóng người tam gia Quân Vô Ý, hai nàng vừa nhận ra mình mắc mưu, quay đầu lại muốn làm dữ, cả Khả Nhi ôn nhu lần này cũng phát cáu, nhưng lại kinh ngạc há mồm. Quân Mạc Tà vừa nãy còn ở trước mắt, vừa mới nháy mắt lại không thấy tăm hơi, cả mấy bao dược liệu trên đất cũng đã biến mất theo.
Tốc độ này, quả thật là thần thánh.
Hai nàng ngơ ngác ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi. Nhớ tới bộ dáng buồn cười của Quân Mạc Tà khi nãy, đột nhiên không hẹn mà cùng nở nụ cười.
Khả Nhi mím chặt môi cố nén cười, ánh mắt đánh giá Quản Thanh Hàn tràn ngập thưởng thức và tán thưởng, từ trong đáy lòng nói:
- Thiếu nãi nãi, nàng cười lên thật sự rất đẹp, ta cả mấy năm nay lần đầu tiên thấy cô cười, thực sự là nên cười nhiều lên, thật là đẹp mà.
Quản Thanh Hàn cả người chấn động, trong đôi mắt đẹp lộ vẻ bối rối, rất nhanh lại khôi phục thần sắc băng lãnh, nhẹ nhàng đáp lời:
- Đêm cũng đã khuya rồi, đi ngủ thôi.
Rồi nàng lặng lẽ không nói gì, đứng lên đi về phía tiểu viện của mình.
Dưới ánh đèn, bóng lưng của nàng có vẻ cô độc lại thê lương, giống như Tuyết liên hoa trên Tuyết sơn, cực kì thanh khiết nhưng lạnh lùng cô ngạo, sừng sững băng sơn.
"Thần" Quân Mạc Tà vội vội vàng vàng đâm đầu vào Hồng Quân Tháp mà leo lên, trước mắt thấy hai nàng cọp cái đang muốn phát tác, có thế không bỏ chạy sao chứ? Trước đó hắn ngủ là vì thứ nhất, đã hai ngày một đêm hắn thức trắng nên quá sức mệt mỏi, thứ nhì là cũng muốn bồi bổ tinh thần chuẩn bị luyện đan.
Đến nỗi lựa chọn phối phương và tài liệu cũng chính do Quân Mạc Tà dựa vào phương thuốc dân gian mới tìm ra. Hiện tại, bằng tu vi của mình, hắn chỉ có thể chế ra năm loại đan dược: Huyền Dương đan, Thiểu Âm Đan, Tụ Thần Đan, Bách Giải Hoàn và Thông Mạch Đan.
Huyền Dương Đan và Thiểu Âm Đan chia ra lần lượt cho nam nữ dùng, đều là loại dược thảo phổ thông nhất, cho dù là người bình thường phục dùng cũng không có vấn đề gì. Nhưng Tụ Khí đan lại là đan dược cấp cao của cường giả, huyền giả.
Tụ Thần Đan hay còn gọi Tâm Ma đan trong lúc luyện công phục dụng giúp cho tinh thần lực tập trung cực độ, toàn tâm toàn ý tập trung vào luyện công. Hạn chế mức thấp nhất người luyện công bị tẩu hoả nhập ma. Trên thực tế, có tiền cũng không mua được loại đan dược này.
Người luyện võ không sợ bất kể điều gì nhưng cửa ải lớn nhất lại là tâm ma.Cũng không biết có bao nhiêu võ giả cao cấp trong lúc luyện công bị tâm ma quấy nhiễu khiến cả đời bi kịch. Tu vi càng cao, khả năng tâm ma cắn trả lại càng lớn, càng lợi hại. Mà Tâm Ma Đan có thể ngăn chăng chuyện như vậy phát sinh, khiến người học võ có nó như có bảo mệnh phù (bùa hô mệnh).
Nếu Tâm Ma Đan này lưu truyền ra ngoài, tất khiến cả Huyền Huyền đại lục nổi lên sóng to gió lớn, vì đan dược này mà đổ máu giành giật so sánh với ngày trước tranh dành "Cửu cấp Huyền đan" cũng không kém là bao nhiêu.
Bách Giải Hoàn cái tên nói lên ý nghĩa, chính là một loại đan dược giải bách độc, trừ những loại độc kiến huyết phong hầu hay những loại độc dược cổ quái trúng phải là chết ngay, còn các loại độc khác, đan dược này đều có thể giải. Lần này đi Thiên phạt, trên đường có độc trùng chướng khí hoặc mãnh thú vô số, chuẩn bị một trăm viên dược hoàn này sẽ tuyệt đối bảo trì sức chiến đấu cho cả đội. Cho nên Quân Khương Lâm ưu tiên lựa chọn sử dụng.
Cuối cùng làThông Mạch Đan, Quân Khương Lâm chính mình cho nó cái tên khác là: Thập Niên Đan. Bởi vì, theo hắn thực nghiệm, dùng Thông Mạch Đan, dù cho huyền khí hay nội lực yếu kém không thể sinh ra thêm, hay huyền mạch của huyền giả không thể giải khai, đan dược này có thể gia tăng mười năm tu luyện huyền khí!
Thêm vào đó, lượng huyền khí tu vi này sẽ vĩnh viễn không mất đi!
Nói cách khác, loại đan dược này có thể sinh sôi tăng lên sức chiến đấu của huyền giả, hơn nữa trong chốc lát có thể tăng lên tu vi một cách vô cùng nhanh chóng. Nếu đan dược này phối hợp với Tâm Ma Đan, Quân Khương Lâm thân thủ huấn luyện ba trăm thị vệ, thực lực tuyệt đối trong nháy mắt tăng lên tới một cái tầm cao mới!
Đương nhiên, với Tạo Hóa Công tầng thứ hai của hắn. Trước mắt chỉ có thể luyện vài loại đan dược đó mà thôi. Bất quá ngoài ra còn Dưỡng Nhan Đan, Thanh Thần Đan linh tinh, tuy rằng cũng đều là hữu dụng vào việc nào đó, nhưng trước mắt đối với Quân Khương Lâm mà nói cũng không cần dùng gấp, càng không phải chọn lựa đầu tiên, cho nên tạm thời xem nhẹ chúng.
Việc khẩn cấp trước mắt, chính là tăng cường thực lực cho kẻ trên người dưới của Quân gia.
Khoanh chân ngồi ở trong tháp, quay mắt về Tạo Hóa Lô có tạo hình cổ xưa, Quân Khương Lâm vận công bình tức một chút,chính mình tâm tình phấn khởi, cảm thụ được theo tâm tình bình ổn, Khai Thiên Tạo Hóa Công chậm rãi biến thành một dòng nước chậm rãi chảy xuôi thân thể. Nhất thời hắn cảm giác tâm linh vô cùng thư thái.
Hắc!
Quân Khương Lâm trầm giọng vừa quát, hai tay lăng không vẽ một cái vòng tròn, làm người ta hoa cả mắt, nhanh chóng bắt ra mấy cái thủ ấn cổ quái, kỳ lạ chính là hắn trong hư không bắt thủ ấn, nhưng mỗi lần bắt ra thủ ấn, trong hư không liền sẽ xuất hiện một cái thủ ấn hình dạng cổ quái, lần lượt bay vào trong Tạo Hóa Lô...
Vốn là Tạo Hóa Lô dưới thiêu đốt của Hỗn Độn hỏa đột nhiên nhanh chong bốc cháy, ngọn lửa đen thẫm chỉ một thoáng phóng cao hơn một trượng, đem cả Tạo Hóa Lô màu đen nuốt vào trong hỏa diễm.