Quân đại thiếu là ai? Hắn chỉ dùng độn thuật một cái, âm thầm tiến vào một tiệm quần áo, trộm một bộ quần áo là mọi chuyện được giải quyết ngay, sau khi ăn mặc đàng hoàng, hắn mới trở lại Quân gia.
Hiện nay công lực của Quân đại thiếu còn chưa đủ, nếu công lực hắn đại thành, chỉ cần thi triển Âm Dương Độn, trực tiếp độn thẳng về Quân gia, nếu có thể như thế, đừng nói trên người chỉ có một tấm áo khoác mỏng manh, cho dù hắn có trần như nhộng thì cũng chẳng sao cả!
Quân gia chấn động!
Không chỉ có Quân gia chấn động mà Quản gia đang tạm trú tại Quân gia cũng chấn động theo, mà không, phải dùng từ phấn khởi để hình dung tình huống này!
Một trong Bát Đại Chí Tôn thảo nguyên ưng thần Ưng Bác Không đột nhiên đến Quân gia, chuyện này là vinh quang cỡ nào?
Một thế tục thế gia bình thường tại sao lại có vinh quang khác người đến vậy?
Ưng Bác Không khi tiến vào Quân gia rất thẳng thắn mà báo tên mình ra rồi nói ra nguyên nhân hắn tới, đương nhiên là hắn không nói nguyên nhân thật sự của hắn, mà dùng danh nghĩa trị liệu cho Hải Trầm Phong.
Bát Đại Chí Tôn cuối cùng vẫn là Bát Đại Chí Tôn, có tâm thỉnh giáo là một chuyện, nhưng muốn hắn làm trò cười, nói ra mình phải nhờ vả một tên tiểu hài tử chỉ dạy thì Ưng đại chí tôn không thể nào nói ra được.
Quân gia từ trên xuống dưới đều hiện lên vẻ kinh sợ, Quân Chiến Thiên Quân lão gia tử, Quân Vô Ý hai người đều ra ra nghênh đón, cung kính mời Ưng Bác Không và một Hải Trầm Phong nửa chết nửa sống tiến vào.
Khi nghe Quân tam thiếu Quân Khương Lâmcòn chưa trở về, Ưng Bác Không phi thường độ lượng tỏ vẻ không sao, ngồi nhấm nháp trà thơm của Quân gia và cùng Quân lão gia tử hàn huyên.
Quân Chiến Thiên là một người dày dạn, là nhân vật số một số hai của triều đình, khi lão gặp chuyện lớn phát sinh thế này, đương nhiên định lực rất cao. Ngoài lúc ban đầu hơi kinh ngạc ra một chút, lão gia tử lấy lại tinh thần rất nhanh, cùng Ưng Bác Không nói chuyện phiếm, thái độ vô cùng tự nhiên.
Quân lão gia tử trước khi nói chuyện với Ưng Bác Không phân phó cho Quân tam gia:
- Vô Ý, con đi xem Mạc Tà, nếu thằng nhóc này đã trở lại, báo cho hắn nhanh chóng tới đây, cứu người như cứu hỏa, không nên trì hoãn.
Ý tứ của Quân lão gia tử chính là: Ưng Bác Không tới cửa cầu y, tôn tử mình có thể cứu trị được không? Tuy tôn tử bảo bối của mình trước đây có thể chữa khỏi căn bệnh nan y của con trai, nhưng sau đó chưa từng thấy hắn thi triển thêm y thuật lần nào, lỡ như lần này không thể làm theo yêu cầu của Ưng Bác Không, nếu vậy thì thực sự không tốt.
Cho nên trước đó kêu Quân Vô Ý tới tiểu viện mà chờ, đợi cho Quân Khương Lâmtrở về thì hỏi hắn có chuyện gì xảy ra, nếu không nắm chắc có thể chữa khỏi thì ngàn vạn lần đừng tùy tiện ra tay.
Chẳng qua Ưng Bác Không nói ra một chuyện làm cho cha con Quân Chiến Thiên và Quân Vô Ý đều thấy an tâm một chút.
- Là sư phụ của Quân tam công tử chỉ điểm lão phu tới đây cầu y.
Sau khi nghe xong câu này, Quân Chiến Thiên và Quân Vô Ý hai người đều không cảm thấy bất ngờ mà đều thầm nghĩ: "Quả nhiên là thế!"
Hai người từ sớm đã đoán tên tiểu tử nhà mình có một sư phụ lai lịch thần bí có thực lực không tầm thường, tuy nhiên vì tên tiểu tử này miệng kín như bưng, không lộ ra chút thông tin nào. Cuối cùng thì hai người cũng biết được thì ra người này cuối cùng cũng xuất hiện, hơn nữa, lại là một một nhân vật là phi thường lợi hại. Khó trách tiểu tử kia không thèm để Huyết Hồn Sơn Trang vào trong mắt, vô cùng ương ngạnh mà lấy cứng chọi cứng, thì ra chỗ dựa là đây.
Mà Quân lão gia tử theo lời nói của Ưng Bác Không mà suy đoán, vị sư phụ này của Quân Khương Lâmđúng là vô cùng cường hãn, chỉ cần câu "Là hắn chỉ điểm lão phu...." là có thể hiểu rồi!
Ưng Bác Không là loại nhân vật nào, một trong Bát Đại Chí Tôn được thế nhân công nhận, cũng chính là tầng lớp cao nhất của thế gian, ai mà có đủ thanh thế mà "chỉ điểm" hắn? Mà ai có thể xứng "chỉ điểm" một tông sư như thế?
Nói vậy chẳng phải người này vô cùng ghê gớm sao?
Thêm vào đó, khi Ưng Bác Không nhắc tới sư phụ của Quân Mạc Tà, thái độ của hắn vô cùng cung kính, điều này càng làm cho Quân Chiến Thiên và Quân Vô Ý suy nghĩ thêm: Ưng Bác Không từ trước đến nay nổi danh vô cùng kiêu ngạo, có thể làm cho hắn bội phục tôn kính như thế, chỉ sợ Lệ Tuyệt Thiên, một trong Bát Đại Chí Tôn cũng chưa chắc được như thế! Vậy trên đời này, người còn lợi hại hơn Lệ Tuyệt Thiên, cũng chính là người mà ai ai cũng bội phục là người nào?
Điều này cần phải nói ra sao? Khẳng định là đệ nhất nhân trong Bát Đại Chí Tôn Vân Biệt Trần chứ ai! Trách không được Quân Khương Lâmkhông thèm e sợ Lệ Tuyệt Thiên, có Vân Biệt Trần làm hậu thuẫn, trước mặt Vân Biệt Trần thì Lệ Tuyệt Thiên là cái rắm gì...
" Tiểu tử này giấu diếm thật tốt nha! Âm thầm bái sư người đứng đầu Bát Đại Chí Tôn là Vân Biệt Trần. Tuy nhiên, dường như chưa nghe nói qua Vân Biệt Trần có y thuật rất cao minh nha, chắc là do giấu tài với người ngoài rồi..."
Lão gia tử và tam gia đều thầm nghĩ như nhau, nhưng hai người nào ngờ, Ưng đại chí tôn đương nhiên thừa nhận mình không bằng Vân Biệt Trần, nhưng nói đến tôn kính, Vân Biệt Trần còn không xứng với sự tôn kính của hắn đối với nhân vật thần bí kia, lấy tính cách cực kỳ tự đại của Ưng Bác Không, thậm chí hắn còn tự tin cuồng vọng mà nghĩ, một ngày mà huyền công độc môn của hắn đại thành, cũng chính là lúc hắn khiêu chiến vị trí thiên hạ đệ nhất của Vân Biệt Trần!
Cho nên Ưng đại chí tôn và lão gia tử đều âm thầm cười trộm, trong lòng âm thầm sung sướng mà ngồi uống trà, trên cơ bản không ai biết hai người đều đang suy nghĩ toàn chuyện khác nhau trong đầu!
Đúng lúc này, Quản Đông Lưu nghe phong thanh cũng liền tiến tới, khi nhìn thấy một trong Bát Đại Chí Tôn là Ưng Bác Không tự mình tìm tới Quân phủ, trong lòng cũng âm thầm lau mồ hôi lạnh, thì ra Quân gia có một cái hậu trường là Ưng Bác Không, khó trách nha, Huyết Hồn Sơn Trang chỉ là một nơi mà cả năm Lệ Tuyệt Thiên mới có mặt một lần, nếu vậy thì phải liều chết mà lựa chọn thôi, nếu không, một bên là Huyết Hồn Sơn Trang không có Lệ Tuyệt Thiên, một bên là Quân gia có thảo nguyên ưng thần, một Quản gia nho nhỏ của mình rước không nổi bất cứ hậu quả nào.
"Xem ra bổn gia chủ ta thật sáng suốt, trước đây có thể lựa chọn một phương thực lực hùng hậu, lập trường chưa từng dao động bao giờ, không thôi là phiền to rồi...."