QUÂN LÂM BINH VƯƠNG

Chương 253

“Ngươi là heo a!? Ngươi vô dụng, vô liêm sỉ, Vương bát đản! Cho ngươi trông coi nữ nhi, ngươi xem ngươi làm được cái gì? Hả? Đồ súc vật! Đồ con lợn!” Độc Cô lão gia tử nộ khí xung thiên: “Chửi ngươi là lợn vẫn còn coi trọng ngươi đấy! Ngươi, tên súc sinh……! Tức chết ta mấ…t. Quân Khương Lâm….chính là Quân Khương Lâm, ngươi… con mịa ngươi mắt bị mù rồi hả?”

Độc Cô Vô Địch mặt bị nước bọt bắn đầy cũng ko dám lau đi, lúng túng, nói: “Cái này…. con cũng không biết, nếu biết trước con…. ”

Còn chưa nói hết câu, lại một trận bão vũ cuồng phong nổi lên.

“Phì, ngươi không biết ai biết? Vậy ngươi biết cái rắm gì, ngươi là cha nó ngươi ko biết ai biết….!”

Độc Cô Tung Hoành giận tới mức sắp sửa tàu hỏa nhập ma: “Một tên tiểu tử nổi danh ăn chơi đàn đúm, khắp cả kinh thành ai mà ko biết, người tốt không muốn, lại muốn cái loại đổ đốn! Con gái nhà lành ai muốn gả cho một thằng như nó hả? Huống chi là Tiểu Nghệ nhà chúng ta?! Ngươi là tên đầu đất hả, óc ngươi làm bằng thứ gì kinh khủng vậy, đậu hũ với nước lã à? Hay là óc con lừa?! Vô liêm sỉ…. ngu hết cả phần của thiên hạ…! Ngu xuẩn! Không hiểu sao lão tử lại nuôi được một thằng con quý báu như ngươi, cả đời anh minh như lão tử mà cũng bị tên đầu heo như ngươi làm tức chết!…”

Độc Cô Vô Địch bị “mưa xuân” phun vào mặt xối xả, không mở được mắt ra, chỉ rụt rè nói: “Phụ thân đại nhân xin bớt giận,… Tiểu Nghệ hình như tâm tình cũng mới chuyển biến một chút, hình như vẫn chưa có tiến triển gì, cho nên chuyện hai đứa nó chắc chắn vẫn còn cứu vãn được!” Câu nói của hắn một lần nữa làm vỡ cả một “tổ ong vò vẽ”….

Độc Cô lão gia tử lập tức nổi giận đứng lên, tung một cước, nhất thời cả thân hình khôi vĩ của Độc Cô đại tướng quân giống nhưng quả bóng bị đá bay ra ngoài, lão quát lớn: “Ngươi……! Cái ngươi nói là tiếng người đó hả? Cái gì gọi là chưa có tiến triển? Lẽ nào ngươi còn muốn nó thực sự tiến triển? Chưa muộn, có thể cứ vãn? Không lẽ đợi tới lúc bụng con gái ngươi phưỡn ra mới giải quyết hậu quả sao? Ngươi cho là loại chuyện như vậy tên súc sinh kia ko có làm được?” Càng nói càng giận, Độc Cô lão gia tử lao lên túm lấy thằng con đấm đá túi bụi!

Bình thường mỗi lần như vậy, lão phu nhân vẫn ra khuyên bảo, nhưng lần này cũng chỉ dám đứng bên cạnh nhìn, ko dám ho hoe gì, khơi khơi phang thêm một câu: “Đánh đúng lắm…đánh mạnh vào! Không biết tại sao Lão nương lại sinh ra một thằng con đầu đất như ngươi?”

Đánh tới mỏi tay, nộ khí của Độc Cô lão gia tử mới giảm đi đôi chút. Nghiêm mặt nói: “Chuyện này phải chấm dứt ngay, nhân dịp Tiểu Nghệ đang ở trong cung với công chúa vài ngày, ngươi mau tìm cách giải quyết triệt để đi! Nếu chuyện này còn đến tai lão tử một lần nữa, lão tử đá chết ngươi! Còn không lăn đi? Sao? Hay là muốn lão phu tự mình đi!”

Độc Cô đại tướng quân mặt mũi bầm dập vội vội vàng vàng đứng lên, chuồn thẳng.

Sau khi ăn đòn của lão gia tử trở về nội viện của mình, nhất thời trong viện “gà bay chó sủa”, người đầu tiên bị “hỏi thăm” là các phu nhân, sau đó truyền xuống: lệnh cho Độc Cô Anh, Độc Cô Hùng, Độc Cô Hào, Độc Cô Kiệt, Độc Cô Trùng, Độc Cô Thượng, Độc Cô Tiền lập tức từ quân doanh ngoài thành trở về! Không được chậm trễ! Nếu không xử theo quân pháp… gia pháp.

Độc Cô Đại tướng quân quyết định bắt Quân Khương Lâm khai đao! “Tên súc sinh ghê tởm, ngang nhiên dụ dỗ con gái ta! Làm hại lão tử bị trận đòn oan! Không phải ngươi ngại mình sống quá lâu chứ? Ngươi nghĩ rằng có gia gia của ngươi che chở, lão tử thực sự không dám giết ngươi? Chỉ bằng trận đòn phải chịu hôm nay lão tử cũng đã muốn lột da ngươi rồi, chưa kể ngươi dám trêu chọc bảo bối của ta! Hừ…hừ….!

Tên của bảy người Độc Cô Đại tướng quân vừa nhắc chính là tên của Độc Cô Thất Kiệt do chính Lão gia tử yêu quý đặt cho. Tên của bảy người theo thứ tự chính là “Anh hùng hào kiệt xông lên trước”! Thật làm người ta hâm mộ ko thôi.

Bình luận

Truyện đang đọc