QUÂN LÂM BINH VƯƠNG

Không thể không nói, loại ý nghĩ này của Quân đại thiếu đúng là tương đối xấu xa. Người khác nhìn thấy tiểu động đáng yêu, muốn hảo hảo nuôi nấng che chở còn không kịp. Giống như Tiểu Bạch Bạch, tiểu nha đầu yêu quý bảo vệ cũng không kịp, hắn lại hoàn toàn xem thường. 

Quân đại thiếu cực kỳ hứng thú tiến vào cái tiểu sơn cốc kia, hy vọng tới cảnh "lâu ngày gặp lại". Trước mặt vẫn như cũ là cảnh muôn hoa khoe sắc đỏ tươi quen thuộc, mùi thơm xông vào mũi. Chỉ là, bên trong hoàn toàn trống trơn vắng vẻ, không hề nghe thấy bất kỳ chút tiếng động nào. 

Quân Khương Lâm lại tiến lên hai bước. Trong sơn cốc hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng bước chân của mình xào xạc nhẹ nhàng vang lên. Rõ ràng là một vùng sức sống tràn trề, lại yên tĩnh giống như tử vực. Cảnh sắc bên trong sơn cốc cùng với sự hoàn toàn yên tĩnh lúc này, tạo nên sự so sánh dị thường rõ rệt. Loại so sánh này, khiến cho trong lòng người cảm thấy cực kỳ quái dị. 

Quân Khương Lâm cẩn thận tìm kiếm cả bốn phía, nhưng không có phát hiện bất kỳ đồ vật gì. Đi tới trong thạch thất nhìn một chút, chỉ thấy kiện hắc bào ngày đó vẫn như cũ lẳng lặng nằm trên mặt đất. Trừ nó ra, còn lại không có bất kỳ đồ vật gì nữa. 

Về phần con tiểu thú đáng yêu kia, lại càng không thấy bóng dáng. 

Quân Khương Lâm vẫn chưa từ bỏ ý định, triển khai thần thức khắp nơi lục soát. Vạn nhất tiểu gia hỏa kia ra đi ra ngoài kiếm ăn rồi thì sao. Kể từ khi tiến vào Khai Thiên Tạo Hóa công tầng thứ ba tới nay, lực lượng thần thức của Quân Khương Lâm so với trước đây có thể nói cường đại hơn rất nhiều, khác xa lúc xưa. Vốn chỉ có thể lục soát trong phương viên tầm mười trượng, giờ đây lại đã khuếch đại kéo dài ra tới không gian mấy trăm trượng! 

Trước mắt, mức độ cường đại thần thức của Quân đại thiếu cũng đã đạt đến phạm trù thần thức của cấp bậc Chí Tôn. 

Mà lúc này, cũng không phải dựa vào khí trường thần thức vốn có của Hồng Quân tháp, mà là dùng lực lượng thần thức của Quân Khương Lâm lúc này - Thiên Huyền sơ cấp tạo thành... 

Nếu như nói ra ngoài, sợ rằng bất kỳ ai cũng sẽ không tin được. Một người chỉ là Thiên Huyền sơ giai, vậy mà có thể có thần thức cường đại như thế... 

Cảm giác của Quân Khương Lâm theo lực lượng thần thức từng bước khuếch trương, chậm rãi kiểm tra tình thế xung quanh từng chỗ một. Vậy mà vẫn thủy chung không có phát hiện bất cứ dấu vết gì... Vẫn như cũ là một mảng yên tĩnh, giống như sự yên tĩnh chết chóc! 

Làm sao có thể như thế? Mặc dù lần trước đến đây, cũng là yên tĩnh như thế, nhưng lúc đó có chút tốt lành yên bình, mà giờ khắc này lại là tĩnh mịch giống như quỷ vực, làm sao không khiến cho lòng người ta sinh nghi? 

Nơi đây mặc dù là nơi trọng yếu của Thiên Phạt sâm lâm, cho dù là cao cấp huyền bình thường không dám sống ở chỗ này, chẳng lẽ ngay cả huyền thú đứng ở trên đỉnh - cấp chín đỉnh phong huyền thú cũng không dám sống ở đây sao? 

Lúc trước qua sự trao đổi cùng với lục đại thú vương, Quân đại thiếu đã biết việc ngoài ý muốn này rồi. Trừ đi lục đại thú vương, Thiên Phạt sâm lâm có nhiều vị cửu cấp huyền thú khác, chỉ là không thể thành công hóa hình mà thôi. 

Sự tĩnh mịch trước mắt, quả thực là không nên xảy ra chuyện gì chứ? 

Quân Khương Lâm mang tâm tư ngang bướng, dứt khoát mang lực lượng thần thức toàn diện phát động, như một mũi tên vô hình, bắn về phía sâu nhất trong rừng... 

Ngay khi Quân Khương Lâm toàn lực thi triển, lúc mang bán kính thần thức kéo dài mở rộng ra hơn hai trăm trượng, Đông Tây Bắc ba phương hướng đều phát hiện âm thanh huyền thú hoạt động. Chỉ có phía Nam lại vẫn là một mảng tịch mịch như cũ. 

Xem ra, ngọn nguồn của loại sự tình cổ quái này, chính là bắt đầu từ phía Nam! 

Quân Khương Lâm nhanh chóng thu hồi về thần thức ở ba phương hướng khác, thu hẹp lại phạm vi tìm kiếm, toàn lực tìm tòi ở phía Nam. Trong lòng hắn nhận định, ở loại địa phương như Thiên Phạt sâm lâm này lại xuất hiện chuyện cổ quái như thế, trong đó nhất định sẽ có chuyện kỳ lạ! 

Bỗng nhiên! 

Vốn không có gặp phải sự bất lợi nào, giữa lúc thần thức một đường tiến tới phía Nam tìm kiếm, trong lúc bất chợt dường như đụng vào một nơi dị thường đặc quánh. Mặc dù lấy thần thức cường hãn của Quân đại thiếu trước mắt mà cũng vô lực đột phá tiến tới, thậm chí cũng không thể rút lui trở lại! Loại cảm giác này, giống như là một con côn trùng đang bay trên không trung, đột nhiên đâm đầu vào bên trong mạng nhện... 

Quân Khương Lâm giật mình, vội vàng toàn lực thu về. Ngay tại lúc này, một cỗ thần thức cường đại đột nhiên xuất hiện chặn đầu mà tới, hơn nữa hung hăng cùng với thần thức của Quân Khương Lâm cùng nhau đối chiến! 

Quân Khương Lâm chỉ cảm thấy thần thức của mình trước mắt đã có chút không bằng cỗ thần thức cường đại đột nhiên xuất hiện này, thậm chí là hoàn toàn không có một chút khả năng phản kháng nào! 

Trong đầu nổ ầm một trận, trong nháy mắt đầu váng mắt hoa, ngã nhào xuống đất, trong tai mắt mũi miệng đều bất giác tràn ra từng tia máu tươi. Đây là Quân đại thiếu nhục thân lúc này đã đạt đến một trình độ tương đối mạnh mẽ, nếu là thân thể của mấy ngày trước, ở tình huống thần thức đối đầu như thế ngược lại dưới sự cắn nuốt kia e rằng kiểu gì cũng bị thương nặng... 

Thần thức của Quân Khương Lâm hiện tại, mặc dù đã đạt đến mức độ cường hãn của Chí Tôn, không nghĩ tới ở trước mặt cỗ thần thức cường đại kia sau khi áp sát va chạm, vậy mà không chịu nổi một kích, binh bại như núi đổ! (ý nói thất bại nhanh chóng). Mặc dù nghi ngờ đối phương có đánh lén, nhưng thần thức của đối phương cường đại vẫn là không thể nghi ngờ. Đối phương là người có thần thức cường hãn như thế, tu vi tuyệt đối phải từ cấp Chí Tôn trở lên! Thực lực người này đại khái cũng là cùng thuộc tầng lớp cường giả như vị Mai Tôn Giả kia. 

Chẳng nhẽ trong Thiên Phạt sâm lâm, vẫn còn ẩn dấu một vị cường giả như thế? 

Tình hình bên trong Thiên Phạt sâm lâm này có phần quá cường đại rồi. Lúc trước còn có chút lo lắng vài năm sau trong lúc xung đột cùng với vài đại lục lớn khác, phía Thiên Phạt sâm lâm sẽ có chút thua thiệt, đó cũng là nguyên nhân lớn nhất vì sao Quân Khương Lâm toàn lực trợ giúp mấy vị đại thú vương đột phá bình cảnh, chữa trị hết tổn thương bệnh tật. Quân đại thiếu thật sự yêu mến sự thuần phác ôn hòa của mấy vị đại thú vương, vì để cho bọn họ có đầy đủ năng lực tự bảo vệ mình, tự nhiên muốn tăng lên thực lực của bọn họ. 

Nếu như trong Thiên Phạt sâm lâm còn ẩn dấu một vị siêu cấp cường giả khác, vậy ý nghĩa của sự trợ giúp đối với mấy vị thú vương sẽ không lớn như ban đầu nữa. Có lẽ tác dụng đối với mấy vị thú vương không thay đổi nhiều, nhưng tầm quan trọng đối với tương lai của cả Thiên Phạt sâm lâm lại là hai việc khác nhau! 

Đối mặt với thần thức kh ủng bố bàng bạc cường đại như thế, cho dù là Quân Khương Lâm thường bình tĩnh trầm sắc, cũng không khỏi đại kinh thất sắc. Bởi vì trùng kích còn chưa kết thúc, thần thức của mình đã toàn diện bị đẩy lùi, nhưng thần thức của đối phương vẫn không chịu buông tha giống như cái đuôi bám theo, ý tứ giống như không diệt được Quân đại thiếu thề không ngừng nghỉ!

Bình luận

Truyện đang đọc